“Tóm lại chuyện nó không có gì to tát cả nên bây giờ chúng ta có thể yên tâm triển khai kế hoạch quảng bá trò chơi “Flappy Bird” lần thứ hai
được rồi. Theo chị trào lưu so tài này sẽ chỉ nổi lên trong một khoảng
thời gian ngắn mà thôi, cho nên cần phải tranh thủ cơ hội khuếch trương
danh tiếng của trò chơi trước khi mọi thứ chìm vào quên lãng.” Liễu chốt lại vấn đề rồi đưa cho Dương Khoa xem bản thảo kế hoạch vừa mới được cô in ra.
“Chị nói đúng, một trò chơi không có chiều sâu như
“Flappy Bird” chắc chắn sẽ không sống lâu.” Dương Khoa gật gù tán đồng
rồi đưa mắt chăm chú đánh giá nội dung trên giấy. Một phút sau, hắn cầm
lấy một chiếc bút đặt trên bàn Liễu gạch đi một cái tên rồi thay thế nó
bằng một vài cái tên khác:
“Kế hoạch ổn thỏa chị Liễu ạ, chị
triển khai giúp em ngay đi. Có điều em không tham gia trả lời phỏng vấn
trên báo chí đâu, cơ hội xuất đầu lộ diện lần này hãy dành cho mấy anh
em phía dưới kia.” Đoạn hắn đưa trả lại bản kế hoạch cho Liễu, đầu thì
khẽ hất về một bên.
“Lại nhường cơ hội nổi tiếng lần này cho mấy anh em trong tổ thiết kế à Khoa?”
“Đúng vậy, với cả trưởng dự án “Flappy Bird” là anh Hoàng mà chị. Những
chuyện liên quan đến báo chí cứ để anh ấy ra mặt, em đứng sau làm nền
cho các anh em cũng được.”
“Có mà đứng sau để né mưa bom bão đạn
thì có.” Liễu không chút cố kỵ vạch trần “sự hy sinh cao cả” của Dương
Khoa. Cô không phải là người ngốc, trào lưu so tài xem chim ai bay xa
hơn tuy đang thịnh hành thật đấy nhưng xét về mặt bản chất “Flappy Bird” vẫn cứ là một trò chơi khó khăn thậm tệ mà thôi. Truyền thông sẽ không
vì một số lượng người chơi đông đảo nhất thời tìm đến mà tung hô chất
lượng của trò chơi lên tận mây xanh, không phê bình gay gắt như hồi trò
chơi mới phát hành đã là tử tế lắm rồi.
“Chị này, toàn hiểu nhầm lòng tốt của em thôi. (`∀´)Ψ “
Mang theo nụ cười nham hiểm Dương Khoa chậm rãi bước xuống dưới nhà. Không
ngoài dự đoán của hắn, nghe thấy có cơ hội lên mặt báo Thiếu Hoàng ngay
lập tức tỏ vẻ trưởng nhóm như anh không thể đứng ngoài cuộc được. Bất
chấp dự án “Plants vs Zombies” trước mặt còn đang bề bộn, anh vẫn lôi
kéo được toàn bộ anh em trong tổ thiết kế ngoại trừ Dương Khoa dành ra
một chút thời gian thực hiện cái công việc gọi là “giúp đỡ Liễu quảng bá trò chơi”, theo đúng như lời của anh.
“Toàn bộ các anh đi hết?
Anh Lâm có trả lời được phỏng vấn không đó?” Trông thấy ngay cả Trọng
Lâm cũng có vẻ động tâm trước lời dỗ ngon dỗ ngọt của người anh họ,
Dương Khoa không nhịn được hỏi lại.
“Anh nghĩ là... được.” Trọng Lâm do dự một chút rồi trả lời.
“Được quá chứ sao lại không?” Thiếu Hoàng vỗ vai người em họ của mình một
cái: “Tự tin lên, có anh mày đi cùng rồi không phải sợ sệt gì cả.”
“Đúng đấy, anh Lâm đi đi việc gì phải ngại? Em đây với anh Hiền còn tham dự
được cơ mà.” Hưng ngồi gần đó cũng lên tiếng động viên.
“... Thôi thì tùy các anh nhé, chỉ cần đảm bảo tiến độ công việc tháng này là
được.” Dương Khoa khoát tay rồi nhanh chóng kêu gọi mọi người tập trung
trở lại vào công việc.
...
- ---------
Theo đúng
như kế hoạch đã đặt ra, trong những ngày tiếp đó Ninja Studio rất tích
cực phối hợp với các bên truyền thông trong nước để đưa tin về trào lưu
đang diễn ra cũng như ký kết hợp đồng quảng cáo ngắn hạn với một số
streamer nước ngoài. Lần này thì cả hai chuyện đều được tiến hành vô
cùng thuận lợi, bởi vì nó đem lại lợi ích rõ ràng cho tất cả các bên
tham gia.
Ninja Studio thì khỏi nói, trò chơi càng phổ biến thì
Dương Khoa và đồng bọn càng kiếm lớn. Báo chí trong nước vớ được đề tài
ăn khách tất nhiên là hào hứng, mặc dù đây chỉ là một đề tài được xào
nấu lại. Hơn nữa lần này bọn họ còn tương đối phấn khích trước sự hiện
diện của Thiếu Hoàng trong những bài phỏng vấn người trong cuộc.
“Đúng vậy, đó mới chính là cách chơi “Flappy Bird” đúng đắn. Qua những màn so tài điểm số như thế mọi người sẽ có được những phút giây giải trí thú
vị, từ đó càng thêm gắn bó với nhau. Đó là mục đích chính của chúng tôi
khi làm nên trò chơi này.” Trả lời phóng viên về những suy nghĩ của bản
thân khi thấy trào lưu so tài “Flappy Bird” đang nổi đình nổi đám trên
TwiTV Thiếu Hoàng chỉ nói ngắn gọn vài ba câu như vậy, nhưng chúng lại
khiến cho tất cả các tờ báo hoạt động trong ngành lẫn một lượng lớn
người chơi trong nước phải dậy sóng. Các tờ báo không tiếc giấy mực đua
nhau phân tích từng chữ cái một trong lời tuyên bố chắc nịch của anh,
còn cộng đồng người chơi hệ máy di động ngay lập tức bày tỏ vô số quan
điểm khác nhau:
“Gắn bó clmm!!! Thằng vàng khè kia đừng để tao bắt gặp ngoài đường nghe không? Không thì tao đánh cho mày vàng nốt mắt luôn!”
“Anh hùng bàn phím chỉ được cái gõ chữ là nhanh. Trào lưu so tài thú vị như
thế cũng sủa cho bằng được, ngon thì vào làm game đi rồi xem có ra được
cái gì không.”
“Thú vị ở đâu không thấy chỉ thấy rước bực vào
người. Đề nghị anh em theo tôi tẩy chay trào lưu này mau nếu không muốn
mất bạn mất bè! Thuận tiện tẩy chay cả trò chơi luôn!”
“Lại thêm
một đứa đòi tẩy chay, tẩy chay gì mà hai tháng rồi vẫn chưa thấy tẩy
chay xong. Tao vẫn đang chống mắt lên để xem bao giờ thì tụi mày tẩy
chay được một trò chơi hay như thế này đây.”
“Streamer với cả
Ninja Studio người ta diễn đấy, các ông bị lừa hết rồi. Phân khu trên
TwiTV vừa mới được thành lập nên người ta phối hợp với nhau làm thế để
quảng bá trò chơi thôi.”
“Lý luận của bạn như ***, có cần mình
cho bạn xem clip cá cược của “Thánh cô” không? Có từ trước cái hồi thành lập phân khu cả tháng luôn!”
Theo sau đó, những bài trả lời
phỏng vấn của những thành viên khác trong Ninja Studio cũng lục tục được đăng tải. Mặc dù không có tuyên ngôn gây sốc như bài phỏng vấn Thiếu
Hoàng, các câu trả lời rất đỗi quy củ song chúng cũng gợi ra không ít
tranh luận xung quanh trào lưu mới lạ này.
Như thường lệ, chỉ
cần nhắc đến “Flappy Bird” là tiếng mắng chửi sẽ vang lên đều đặn ở khắp mọi nơi. Thế nhưng với trào lưu đang thịnh hành Ninja Studio cũng có
không ít fan hâm mộ trò chơi đứng ra bênh vực. Họ cho rằng độ khó – thứ
bị những kẻ ghét bỏ “Flappy Bird” lôi ra chỉ trích nhiều nhất mới chính
là nét đặc sắc nhất của toàn bộ trò chơi, là nhân tố chủ chốt để những
màn so tài trên TwiTV trở nên hấp dẫn và kịch tính. Không ai chịu nhường ai, thế là khẩu chiến lại xảy ra tưng bừng y hệt như quãng thời gian
Ninja Studio vừa mới được minh oan trước đó.
Còn về thị trường
quốc tế, một số streamer nước ngoài sau khi được Liễu gửi lời đề nghị
thuê quảng cáo trò chơi “Flappy Bird” bắt đầu cảm thấy động tâm. Trông
thấy trò chơi có được một phân khu riêng cho mình cộng thêm trào lưu mới lạ đang nổi lên như cồn, họ không còn từ chối ngay lập tức như những
streamer mà Liễu đã từng liên hệ trước đó nữa mà cân nhắc rất kỹ lưỡng.
Cuối cùng, thấy vừa không thiệt thòi gì về danh tiếng lại vừa kiếm thêm
được một món tiền những người này gật đầu đồng ý, để rồi từ đó trào lưu
so tài nhanh chóng được một đội quân tinh nhuệ không ngừng “tiếp lửa”.
Đã có streamer đi đầu, tất nhiên là cộng đồng người chơi trên thị trường
quốc tế cũng sẽ nối gót họ đăng nhập vào FreeStore. Lượt tải xuống của
“Flappy Bird” bỗng chốc tăng lên chóng mặt, và rồi trào lưu so tài không chỉ tồn tại trên màn ảnh livestream nữa mà lặng lẽ bước vào đời thực.
Cảnh người chơi túm năm tụm ba thành một nhóm với những chiếc di động,
máy tính bảng đủ mọi kiểu dáng chủng loại để thi xem chim ai bay xa hơn
bắt đầu xuất hiện và được quay thành clip đăng tải đều đặn trên các
trang mạng xã hội nổi tiếng.
Mà một khi cảnh tượng ấy đã được
đăng tải trên khắp mọi ngõ ngách internet, vậy thì chúng sẽ không thể
nào thoát khỏi tầm mắt của cộng đồng mạng hiếu kỳ, trong đó có cả những
người chơi tại nơi khai sinh ra chú chim xấu xí.
“Xem bài viết
mới nhất trên Facechat của Ninja Studio chưa bay ơi! “Flappy Bird” lọt
vào top 20 trò chơi miễn phí đang được tải xuống nhiều nhất trong tháng
kìa!”
“Hôm nay mới là mùng 5 thôi mà, làm gì mà mừng như bố đẻ em bé thế? Cơ mà thành tích này cũng đáng tự hào, thả một cái phẫn nộ động viên.”“Không chỉ có vậy thôi đâu. Tụi bay đã xem mấy đoạn clip thanh thiếu niên nước ngoài so tài “Flappy Bird” ngoài đời thật chưa? Toàn mấy đứa “rich kid” (con nhà giàu) thua một cái là đập máy luôn ạ, sợ thặc!”
“Clip đập máy thì có gì mới đâu? Tháng trước xem mãi rồi.”
“Vấn đề là so tài cơ, cả đám cùng bắt đầu trò chơi một lúc y như trên kênh stream ấy.”
“... Ờ nhỉ, sao mình không nghĩ ra cơ chứ? So tài trên kênh stream cũng có thể áp dụng được vào đời thực mà!”
“Đó, lúc nhìn thấy tao cũng ú ớ như tụi bay luôn. Cơ mà bây giờ vẫn còn chưa muộn đâu, tải trò chơi xuống rồi tìm bạn bè người thân so tài đi tụi
bayyy!”
“Cảm ơn mấy bác ở trên đã gợi ý nhé, giờ em mang di động đến nhà crush (người thầm mến) rủ chơi “Flappy Bird” đây.”
“Nói là hai tay chơi hai máy luôn đi còn bày đặt “crush”, mệt mõi!”
Ngỡ ngàng trước cảnh tượng một nhóm bạn bè quốc tế tụ tập lại chơi đùa
“Flappy Bird” cùng nhau, cộng đồng người chơi nước Việt ngay lập tức bắt chước theo. Chẳng mấy chốc, trò chơi đã trở thành thứ tiêu khiển trong
các cuộc vui của những người bạn trẻ. Nếu như giờ phút này ai vẫn còn
đang loay hoay đăng tải những thành tích, kỷ lục cá nhân hay những đoạn
clip chơi trò chơi một mình lên mạng thì xin chúc mừng, ngươi đã quá lạc hậu so với thời đại.
Điều này thì lại càng làm cho cánh báo chí
truyền thông trong nước thích thú. Thế là chủ đề liên quan tới “Flappy
Bird” cứ liên tục xuất hiện một cách dày đặc, khiến cho những công ty
chế tác trò chơi nội địa không muốn chú ý tới cũng chẳng được.
Tổng bộ tập đoàn Thiên Không.
“... Đầu đuôi câu chuyện nó là như vậy thưa ông Tổng.” Trong văn phòng làm
việc trên tầng cao nhất, giờ phút này chủ quản Hậu đang khom người báo
cáo những tin tức mới nhất liên quan tới “Flappy Bird” cho tổng giám đốc Lôi Minh. Từ vẻ mặt âm trầm của người nắm giữ quyền lực tối thượng của
tập đoàn có thể thấy hiện tại ông đang không hề vui vẻ chút nào.
Nghe xong chủ quản Hậu trình bày mọi thứ, Lôi Minh không nói câu nào mà xoay ghế nhìn ra ngoài phía cửa sổ. Không biết được người sếp tổng đang suy
nghĩ gì nên chủ quản Hậu vẫn cứ giữ nguyên tư thế khom người nhìn xuống
dưới chân, trong lòng thấp thỏm vì lo ngại sẽ bị quở trách hay thậm chí
là phạt nặng sau những chuyện vừa xảy ra.
“... Vậy là bất chấp
việc bản thân tồn tại khuyết điểm chí mạng, trò chơi đó vẫn có thể thu
hút được một lượng cực lớn người chơi tìm đến?” Phải mất một lúc sau Lôi Minh mới lên tiếng.
“Dạ thưa ông tổng, đấy là do chúng dùng chiêu trò...”
“Trả lời đúng câu hỏi!”
“... Thưa đúng ạ.”
“Thế thì tại sao đến tận bây giờ các anh vẫn còn án binh bất động? Còn phải
để tôi cầm tay chỉ việc hết cả một lũ à? “Fruit Ninja” bị đám BFG nhanh
chân cướp mất ý tưởng đã đành, giờ đến lượt cái trò chơi đơn giản này
cũng không biết đường mà biến nó thành của mình?” Lôi Minh đập mạnh
thành ghế đang ngồi rồi đứng dậy, ông quay người đưa tay chỉ thẳng vào
mặt chủ quản Hậu mắng mỏ: “Không thể kiên nhẫn với những con lợn các anh được nữa! Cuối buổi chiều hôm nay không có một bản phân tích cùng với
kế hoạch chế tác ra một trò chơi tương tự trên bàn của tôi thì tôi sẽ
cho đóng cửa cả cái bộ phận trò chơi của anh! Đến lúc đó thì đừng có lên đây xin xỏ, cứ tự giác mà cuốn gói đi tìm nơi khác chứa chấp!”
“Rõ thưa ông tổng.”
“Giờ thì biến đi cho khuất mắt tôi!”
Nghe thấy lời này của Lôi Minh, như được đại xá chủ quản Hậu “dạ” một tiếng
rồi lặng lẽ lùi bước. Thế nhưng vừa mới mở cánh cửa phòng ra thì ông đã
bị gọi giật lại:
“Khoan đã.”
“Ông tổng còn gì dặn dò nữa ạ?”
“Tiếp tục cho báo chí bên ta công kích trò chơi đó.”
“Nhưng thưa ông tổng, lần trước bên ta bị bọn chúng nắm thóp phải khó khăn lắm....”
“Vậy thì lần này đừng để chúng nắm thóp! Chỉ cần khuếch đại những khuyết
điểm mà ai cũng công nhận lên là được rồi. Tóm lại là đừng để cho bọn
chúng nó thoải mái, có cơ hội là phải dây dưa không ngừng!”
“Vâng.”
“Đi đi.”
Chờ cho chủ quản Hậu đi mất, Lôi Minh thở hắt ra một hơi rồi từ từ ngồi
xuống ghế. Đợi cho cơn giận trong lòng tiêu tan phần nào ông mới nhấc
điện thoại trên bàn lên quay số gọi đi:
“A lô. Tìm cho tôi tư
liệu cặn kẽ về Ninja Studio, nhất là phần thông tin liên lạc của những
người đứng đầu. Càng nhanh càng tốt.”