Tư Lăng trốn vào trong Trận Hồn phù, tà ma kia cũng theo tấn công đến. Lúc đến giới hạn thiết lập của Hồn phù, đột nhiên một luồng sáng lóe lên,
bức chúng lui vài bước.
Bất kể là đối với yêu thú, nhân tu
hay tà ma, lực sát thương của Hồn lực đều cực lớn. Tà ma này lòng mang
kiêng dè, cũng không dám thử lại, bất quá nó biết nên chuyên tâm tấn
công một chỗ, dùng bạo lực bài trừ hạn chế mà hồn phù bày ra.
Tư Lăng trầm mặt, đem Hồn quang đạn trữ tồn trong Bát Bảo Càn Khôn bình
ra. Hồn quang đạn như không lấy tiền mà ném về hướng tà ma kia. Mà hồn
quang đạn bắn đến thân thể tà ma, tuy rằng thương tổn không lớn, nhưng
cũng để lại một vết cháy đen, làm nó cảm giác đau đớn như kim châm muối
xát. So với tà ma, đám tà thú đỏ bên cạnh đụng tới Hồn quang đạn thì
thân thể trực tiếp nổ tung.
Xem ra là nàng năng lực không đủ, cho nên không thể gây thương tổn cho tà ma có thực lực Đại Thừa kỳ.
Lúc Tư Lăng đối đầu với tà ma thì, cũng để mắt nhìn Trọng Thiên bên kia.
Trọng Thiên cùng Tiểu Bạch Hổ chơi chung mấy trăm năm, vô cùng ăn ý.
Trọng Thiên phóng hỏa, Bạch Hổ trực tiếp tạo ra gió lốc, giúp yêu hỏa
kia tăng cường hộ tống, quấn lấy trên người tà ma.
Tà ma cao khoản một trượng, có vẻ khổng lồ, bất quá khi Trọng Thiên hiện ra bản
thể thì cũng khá tương xứng. Trọng Thiên hai cánh giương rộng, bay ở
giữa không trung, rồi lao vút lại đây, móng vuốt để lại vài vết thương
trên người tà ma. Bạch Hổ cũng khôi phục bản thể, cũng dài khoảng một
trượng, phối hợp với Trọng Thiên, cùng nhau giáp công.
Hai con yêu thú ngược lại là thành thạo, tà ma bị nhốt ở đằng xa, dần dần rơi xuống hạ phong.
Chỉ còn chỗ của mình!
Tư Lăng uống một ngụm linh dịch bổ sung tiên linh lực hao tổn, đem chuyển hóa thành Hồn lực. May mắn chỉ có hai tà ma, nếu lại đến thêm một tên,
nàng có lẽ chỉ có thể xuất ra tuyệt chiêu, dùng Hồn quang đạn bản cải
tiến đối phó chúng, đến lúc đó lại phải bị thương, vậy cũng không được
tốt.
Đột nhiên, Tư Lăng cảm giác có mấy tấm Hồn phù hao sạch phù lực, chân mày nhíu lại, rất nhanh liền phát hiện Hồn phù phía Đông
Bắc đã tiêu hết hồn lực, xuất hiện một chỗ hổng, một đám tà thú đang
xông vào. Tư Lăng vội để Hỏa linh điểu cùng Tiểu Khôi đi qua đánh giết.
Đang lúc Tư Lăng lo lắng Hồn phù hao hết thì đám tà thú kia sẽ xông tới thì
đột nhiên hai linh chưởng cực lớn từ giữa không trung xuất hiện, tóm lấy hai tên tà ma nọ, trực tiếp bóp thành thịt nát, vứt trên đất.
"Lăng nhi làm tốt lắm, tiếp tục!" Một thanh âm hùng hậu giống như vang lên từ phía chân trời rất xa.
Tư Lăng chân mày giật giật, nể tình chủ nhân của thanh âm này là sư tôn
của đại ca nhà mình, đại ca mà cũng thành "Hàn nhi", chính mình bị gọi
"Lăng nhi" thì cũng không có gì, điều này tỏ vẻ Lôi Xá trưởng lão thân
cận với nàng nha.
Tư Lăng trầm giọng đáp lời, lại triệu hồi
Trọng Thiên, Tiểu Khôi canh chừng. Nàng tiếp tục lấy Hồn phù và Tiên
phù, cùng đan xen bày đại trận, ngăn chặn đám tà thú đang vọt tới hướng
này, đồng thời cũng để hạt Thiên Nhãn Bồ Đề ẩn ở giữa không trung tiếp
tục tinh lọc tiên linh lực.
Càng ngày càng nhiều tiên linh
lực tụ tập về vị trí trung tâm, dị tượng trên trời cũng càng thêm rõ
rệt, cũng ẩn ẩn có lôi điện màu tím từ mây đen thoáng hiện, đang giương
oai trên trời.
Sau khi ở Hóa Thần kỳ, mỗi tấn cấp một cảnh
giới đều sẽ có lôi kiếp. Mà lôi kiếp sẽ tẩy lễ thể xác, thể xác càng
thêm cường đại mới có thể chống chịu được năng lượng ở cảnh giới kia.
Đương nhiên, trong lúc đó cũng không cần dùng thân xác chịu hết tất cả
lôi kiếp, còn có thể lợi dụng một ít công cụ phụ trợ dẫn lôi kiếp, hoặc
là triệt tiêu lôi kiếp, giống như pháp bảo thuộc tính lôi hoặc thực vật
kháng lôi kiếp gì đó.
Lúc đạo thiên lôi thứ nhất đánh xuống
thì toàn bộ sơn lâm đều rung lên. Đám tà thú đỏ vốn hưng phấn hướng tới
nơi này cũng e ngại uy lực của lôi kiếp, nhất thời dừng động tác lại.
Nhưng đợi lôi kiếp đi qua, liền lại lần nữa đánh tới.
Tư
Lăng vừa quan sát lôi kiếp trên bầu trời, vừa vội vàng đánh đám tà
thú kia, trong lòng lặng lẽ tính toán số lượng lôi kiếp. Tổng cộng có 9 tầng lôi kiếp, 3 tầng cuối cùng là nguy hiểm nhất, cũng là khó chịu
nhất. Nếu trực tiếp dùng thể xác, rất ít có tu sĩ có thể chịu được, phần lớn là dùng pháp bảo hỗ trợ. Tại Bảo Hoa tiên kính ở Hạ giới thì nàng
chiếm được rất nhiều lôi nấm, cũng chia cho Tư Hàn, luyện chế thành pháp bảo. Có lôi nấm hỗ trợ, mới có thể chống nỗi 3 tầng lôi kiếp cuối cùng
kia.
Trận lôi kiếp thứ hai, thứ ba, thứ tư toàn bộ giáng
xuống, Tư Hàn trong trận cũng bằng thể xác chống đỡ, áo trắng trên người đã biến thành rách rưới, nhưng cũng vô tâm để ý tới. Hắn chỉ chuyên chú nhìn không trung, chờ đợi trận lôi kiếp thứ năm đánh xuống.
Lôi Xá đứng một bên xa xa, nhìn chằm chằm lôi điện tụ tập trên tầng mây
trên bầu trời. Đám sấm sét này là lôi kiếp Tử Tiêu khi tấn cấp Đại Thừa
kỳ, trong màu tím ngầm có ý nhàn nhạt tia trắng, thiên uy lẫm liệt, ngay cả hắn đều không dám tùy tiện ra tay, tránh để Thiên Đạo phát hiện sẽ
cho lôi kiếp lợi hại hơn, đến lúc đó không phải là tu sĩ Đại Thừa kỳ có
thể chống cự.
Lôi Xá quan sát nhưng cũng chia chú ý ra chỗ
Tư Lăng cùng mấy con yêu thú ngoài trận, không khỏi lộ ra sắc mặt khen
ngợi. Với tu vi Luyện hư kỳ hậu kỳ, có thể làm được trình độ này đã là
thượng cấp! Hơn nữa nàng vì hứa hẹn của Tư Hàn mà đổ hết quyết tâm,
không cho phép bất luận kẻ nào phá hư việc Tư Hàn tấn cấp. Vì thế lúc
trước ông mới khoanh tay đứng nhìn, một là nhìn xem nàng có thể làm được trình độ nào, hai là cũng muốn cho nàng rèn luyện thêm. Chỉ có ở trong
chiến đấu mới có thể lớn lên, đứa nhỏ được trưởng bối che chở là đi
không xa được.
Trận lôi kiếp thứ năm, thứ sáu hạ xuống, Tư
Hàn đứng phía dưới lôi kiếp, cố gắng chống chịu, khóe môi tràn ra vết
máu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, cước bộ lảo đảo, nhưng lại vững vàng
đứng lại.
Trận lôi kiếp thứ bảy ở trên trời bắt đầu chuẩn bị, ầm ầm không ngừng.
Lôi Xá hơi chau chân mày. Thanh thế như thế này, dường như còn muốn lợi hại hơn một ít so với tu sĩ tấn cấp Đại Thừa bình thường. Nhưng ngẫm lại,
liền biết nguyên do. Vì tốc độ Tư Hàn tu hành quá nhanh, lại là băng
linh căn biến dị, Thiên Đạo đối với hắn có nhiều hạn chế, cho nên lôi
kiếp cũng lợi hại hơn tu sĩ khác.
Nghĩ như vậy, đang định ra tay thì đột nhiên gặp Tư Hàn đột nhiên ném ra một thứ, thoạt nhìn như
là một cái dù màu xám tro, nhìn kỹ mới phát hiện thì ra là một lôi nấm
cực đại được luyện chế thành pháp bảo, không khỏi vừa mừng vừa sợ. Kinh
ngạc là một lôi nấm to như thế thật không thường gặp, tất nhiên là đã
xâm nhập vào mấy nơi như tiên phủ gì đó mới có thể có được. Lại không
ngờ đệ tử mình có cơ duyên như vậy. Vui chính là, có lôi nấm này, 3 trận lôi kiếp cuối cùng dù có lợi hại hơn cũng có sức để liều mạng.
Như thế, Lôi Xá liền không ra tay, tiếp tục bàng quan.
Tư Lăng nhìn mà hoa mắt thần mê. Từ lôi kiếp kia cũng cảm giác được Thiên
Đạo, làm cho nàng nỗi lòng khó yên. Trong lòng mặc dù có khẩn trương,
nhưng khi nhìn thấy lôi nấm xuất hiện giữa không trung thì trong lòng
cũng vui vẻ. Nàng cảm thấy mình lúc trước xâm nhập vào vùng lôi nấm bị
điện giật vài cái, ngược lại cũng là xứng đáng.
3 tầng lôi
kiếp cuối cùng từng trận từng trận hung ác hơn. Mà Thiên uy cũng chấn
kinh thú chim vạn dặm, chạy bay toán loạn, không dám ở lại. Mà đám tà
thú kia ở trận lôi kiếp thứ năm giáng xuống thì cũng bị thiên uy làm
kinh sợ, thế nhưng lui lại, đỡ cho Tư Lăng phải chiến đấu, thật là thở
phào nhẹ nhỏm.
Lúc trận lôi kiếp thứ bảy, thứ tám, thứ chín
giáng xuống, giống như chờ đợi ngàn vạn năm, lại phảng phất chỉ là trong khoảnh khắc, làm cho người ta cảm thấy thời gian là vô cùng gian nan.
Tư Lăng trong lòng thấp thỏm, không chớp mắt nhìn chằm chằm không trung,
sợ lại xuất hiện cái gì ngoài ý muốn. Đương nhiên, cũng nhìn chằm chằm
không trung, hi vọng mây đen tan hết, Tường Vân màu tím kéo đến, tiên
nhạc du dương, đó chính là tấn cấp thành công. Nếu là mây đen tán đi,
trên bầu trời trở lại trong xanh, chính là tấn cấp thất bại. Đương
nhiên, ở trong lòng nàng luôn nhận định Tư Hàn nhất định có thể thành
công, chỉ là biết thì biết, nhưng vẫn lo lắng lung tung nha.
Sau khi trận lôi kiếp thứ chín giáng xuống không lâu, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn một lát, rốt cuộc chậm rãi rút lui, Tử Khí Đông Lai (mây tím
kéo từ phía đông tới), loan điểu hót không ngừng, trên bầu trời tiên
nhạc du dương, một bức tranh tốt lành.
Thành công tấn cấp Đại Thừa.
Trong Nhân giới lại có một tu sĩ tấn cấp Đại Thừa kỳ, là chuyện rất đáng vui
mừng. Tu sĩ xa ngoài vạn dặm nhận thấy được nơi đây có người tấn cấp
Đại Thừa, nhìn qua đều lấy làm kỳ. Đặc biệt khi bọn họ biết được nơi đây tuy rằng tiên linh lực dư thừa, nhưng không có bí cảnh gì, nếu ở đây
tấn cấp, nhất định sẽ rước lấy tà thú công kích. Chỉ riêng là bổ sung
tiên linh lực đã là vấn đề. Người tu sĩ nào lớn mật như thế, dám ở đó
tấn cấp? Nhưng lại hắn còn may mắn tấn cấp thành công.
Những tu sĩ kia cũng vội vàng từ trăm dặm xa xôi đuổi tới, cũng muốn chúc mừng.
Tư Lăng cũng không kịp chờ đợi mà chạy tới, đứng ngoài trận an tĩnh chờ.
Sau một lát, Lôi Xá trưởng lão rút lại trận pháp, bóng dáng của hai người lộ ra.
Lúc này Tư Hàn đã thay đổi bộ trường bào sạch sẽ, mặt mũi vẫn như trước,
lại cho người ta một loại cảm giác không giống nhau. Đặc biệt khi hắn
vừa tấn cấp thành công, còn chưa có thu liễm uy áp trên người, khí thế
càng thêm kinh người. Loại khí băng hàn kia tràn ngập, lạnh đến môi nàng đều tím bầm, run rẩy không thôi.
Tư Hàn ánh mắt khẽ động, từ từ nhìn qua, thấy nàng khó có thể chịu được, phản ứng lại thì dĩ nhiên khống chế được khí tức.
Lôi Xá cười nói: "Hàn nhi, con hiện nay đã tấn cấp Đại Thừa, bất quá còn
cần củng cố tu vi, mới có thể thu liễm khí tức." Cười cười nói nói,
nhưng tinh tế nhìn kỹ, thấy trong mắt hắn đã có thần sắc xa lạ, trong
lòng không khỏi than thở.
Quả nhiên, mỗi lần tăng một cảnh
giới, chính là lấy ký ức làm đại giới, đến khi ký ức hoàn toàn không còn nữa, người cũng càng thêm băng lãnh. Song, lại làm cho ông có chút tò
mò là, hắn ta là làm thế nào lấy lại ký ức sau đó, một lần nữa nhận thức người khác?
Bất quá, vẫn khiến trong lòng Lôi Xá cực kỳ cao hứng, lại có chút kiêu ngạo. Có được một đệ tử thân truyền thiên tài
thật không dễ dàng, đặc biệt là loại tốc độ tu luyện quả thực đạt tới
mức yêu nghiệt kia, làm cho hắn cực kỳ vừa lòng.
Đang cao
hứng thì đột nhiên phát hiện khí tức có chút không đúng, liền nhìn thấy đứa nha đầu ngốc cùng mấy con yêu thú ngốc đang vây quanh Tư Hàn, xoay
xoay, lại phát hiện khí tức trên người nha đầu kia không đúng, vô cùng
dao động, vừa nhìn liền biết nhóc này cũng muốn lên cấp.
Tư
Lăng cũng phát giác, nhất thời có chút khổ sở. Nàng không nghĩ tới mình
không bị tiên đan bát phẩm cho làm cho trực tiếp tấn cấp, ngược lại là
bởi vì lôi kiếp lúc nãy làm cảm ngộ, bổ sung đạo niệm cuối cùng, làm cho nàng đột phá thành luỹ Hợp Thể kỳ, muốn lên cấp.
Bất quá
loại chuyện này ở Tu Tiên giới cũng không ít gặp, rất nhiều tu sĩ đang
quan sát quá trình những tu sĩ khác tấn cấp thì cũng được ngộ đạo, rất
nhanh liền tấn cấp. Lôi Xá thấy nàng vẻ mặt khổ sở, có chút buồn cười
không nhịn được, cố duy trì hình tượng tiền bối cao nhân, nói với Tư
Hàn: "Được rồi, lần này xem ra lại đến phiên nha đầu kia, con đến bên
ngoài canh chừng, vi sư thiết trận trợ nàng tấn cấp."
Để
một lão quái Độ Kiếp kỳ giúp mình hộ pháp, Tư Lăng có chút thụ sủng
nhược kinh, thật sâu làm lễ cảm tạ. Khi Lôi Xá bày trận pháp xong thì
liền đi vào. Trọng Thiên cũng đuổi theo.
Lôi Xá chú ý đến
hành động của Trọng Thiên, bất quá thấy bọn Tư Lăng cũng không phản đối, tuy lòng có nghi hoặc, lại không nói gì thêm.
Mà nghi hoặc
của Lôi Xá rất nhanh liền cởi bỏ, đồng thời cũng phát hiện mối liên hệ
giữa Tư Lăng cùng Bàn Hồn thú, mới hiểu vì sao Bàn Hồn thú tiếng xấu
vang dội lại cam tâm tình nguyện theo sát nữ tu nhân loại, thu liễm hành vi của mình.