Tiểu Bát phá lên cười: "Cười chết gia rồi, nhìn cái vẻ không tiền đồ của ngươi này. A ha ha ha ha..."
Nam Tầm bình tĩnh lấy khăn giấy lau máu mũi, nói: "Mặc kệ ngươi có tin hay
không, chảy máu mũi không phải phản ứng của ta, mà là của thân thể này."
Tiểu Bát: "Ây da, gia hiểu mà, ngươi đừng giải thích. Cái video "Mỹ nam đi tắm" vừa rồi đó, giống đực gia xem mà cũng máu nóng sôi
trào, chứ đừng nói chi một giống cái như ngươi."
Nam Tầm:...
"Ngươi động não tý đi được không? Tỷ xuyên qua nhiều thế giới như vậy, có thế
giới nào đại Boss không phải nhất đẳng mỹ nam không? Cứ lấy Cung Mặc
Nhiễm của thế giới trước mà xem, giá trị nhan sắc đã vượt chuẩn nghịch
thiên rồi được không?"
Tiếng cười to của Tiểu Bát đột nhiên im
bặt, nó nghĩ lại, hình như đúng là vậy thật. Nam Tầm tuy cũng là nhan
khống hardcore giống nó, nhưng cô không phải dạng hoa si. Nhiều lắm là
lúc gặp phải mỹ nam thì lá gan phình dần lên, sau đó là các loại tìm
đường chết không tự biết.
Nam Tầm mở thêm vài video, xem xong
hết rồi thì không khỏi tấm tắc khen ngợi: "Mấy cái video này vừa nhìn đã biết do Đan Thủy tự mình cắt nối. Theo kinh nghiệm nhiều năm của ta thì nam thần này trăm phần trăm theo phái "ngả ngớn". Một cái nhăn mày, một nụ cười đều mẹ nó như yêu tinh dụ dỗ, biến cô bé Đan Thủy thành một
tiểu biến thái."
Nam Tầm nhàn nhã rót cho mình một ly nước ấm,
động tác ưu nhã uống từng ngụm nhỏ, cứ như đang thưởng thức trà ngon
thượng đẳng gì đó.
Tiểu Bát yên lặng nhìn cô làm màu.
"Cơ mà lần này tỷ tới không phải để theo đuổi thần tượng. Tiểu Bát, nhanh
nói cho ta biết đại Boss lần này là ai, ta muốn mau chóng tiếp cận hắn."
Tiểu Bát giả ho một tiếng: "Thân ái, xa tận chân trời gần ngay trước mắt."
Nam Tầm ngẩn ra, ánh mắt dừng ở tấm poster trên máy tính.
Người đàn ông mặc bộ âu phục trắng ngồi bên đàn dương cầm trắng, ngón tay
thon dài đặt trên những phím đàn. Mắt khẽ rủ xuống, trông thật dịu dàng
hòa nhã. Ngoài cửa sổ sát đất chiếu vào mảng lớn ánh mặt trời rực rỡ,
vừa vặn hắt lên người anh phác họa sườn mặt không tỳ vết, đẹp đến làm
người nín thở.
Anh như chàng hoàng tử bước ra từ chuyện cổ tích, cao quý thận trọng lại dịu dàng như nước.
Nhưng mà, Nam Tầm vừa nhấp đổi sang bức khác, anh liền biến thành người đàn
ông thành thục tản ra hormone nồng đậm ngả ngớn quyến rũ, không chỗ nào
không dụ người phạm tội.
Nam Tầm có hơi khó tin: "Tiểu Bát, ngươi nói đại Boss phản diện của thế giới này có phải là..."
"Không sai!" Tiểu Bát cười khà khà: "Nam thần mê hoặc Đan Thủy thành tiểu biến thái, ảnh đế trẻ tuổi nhất hiện nay, tình nhân trong mộng hàng đầu của
phụ nữ cả nước —— Âu Càn!"
Nam Tầm nghe được đáp án xác thật, lại nhìn về phía mỹ nam trên màn hình, ánh mắt đột nhiên trở nên khác lạ.
Cô đảo mắt, hỏi: "Vì sao giá trị ác niệm của anh ta lại tận 100? Nói anh
ta là tiểu yêu tinh thì còn được, người này căn bản không giống đại Boss phản diện chút nào."
Tiểu Bát cười ha hả: "Ngươi đừng để hắn
lừa, đại Boss ôn nhu hiền hòa bên ngoài đều mẹ nó là giả, là giả! Người
này tàn nhẫn lắm đó. Hắn là con vợ cả nhà giàu số một cả nước -- nhà họ
Âu, mẹ hắn về sau chết vì bệnh tâm thần. Mẹ hắn vừa chết, ông già nhà
hắn đã mang ngay tiểu tam bên ngoài về phù chính*. Tiểu tam còn mang theo một đôi trai gái, ha ha, đứa con trai còn lớn hơn đại Boss một tháng lận, chậc ~"
[*Phù chính: Lập làm vợ cả.]
Nam Tầm hơi nhíu mày: "Vậy sao đại Boss lại tiến thân giới giải trí? Đây
chẳng phải càng có lợi cho tiểu tam và hai đứa con của bà ta sao? Bọn họ ngày ngày giờ giờ đều ở cạnh ông già của anh ta, càng dễ làm ông ta
thích họ hơn. Hơn nữa loại thân phận địa vị như lão Âu hẳn là cũng không thích con trai của mình bước vào giới giải trí chứ?"
Tiểu Bát:
"Ngươi cho rằng đại Boss thèm chút tài sản này của ông già hắn hả? Mục
đích của hắn ở nguyên thế giới chính là diệt cả nhà họ Âu, diệt cả tiểu
tam cùng con trai của bà ta. Đến cuối cùng, hắn cũng suýt chút nữa đã
thành công, chỉ tiếc là bị đứa con gái của tiểu tam phá hỏng chuyện
tốt."
Nam Tầm nghe ra ít manh mối, lập tức hỏi: "Một cô gái sao có thể làm hỏng chuyện tốt của anh ta?"
Tiểu Bát "à" một tiếng: "Gia quên báo cho ngươi, con gái của tiểu tam – Âu
Tinh Đóa – chính là khí vận tử của thế giới này. Đại Boss có tình cảm
vượt tình anh em với cô ta."
Vẻ mặt Nam Tầm biến đổi mãnh liệt, đứng bật dậy: "Ngươi nói cái gì? Ngươi nói đại Boss thích em gái mình?"
Tiểu Bát: "Ây da, đừng kích động, không phải em gái ruột mà. Con trai tiểu
tam có quan hệ huyết thống với hắn, nhưng con gái thì không. Con gái của tiểu tam là được bà ta nhận nuôi. Có điều ngươi yên tâm đi, bây giờ đại Boss còn căm ghét cực kì hai đứa con của tiểu tam. Thích Âu Tinh Đóa
còn là chuyện xa vời."
Môi Nam Tầm mím thật chặt. Cứ cho là bây giờ còn chưa xảy ra, thì trong lòng cô vẫn cực kỳ khó chịu.
"Ngươi biết cái gì, gần quan ban lộc. Đại Boss cùng em gái sống một ngôi nhà,
lâu ngày sinh tình." Nam Tầm nói, ánh mắt lành lạnh, trong lòng đột
nhiên sinh ra cảm giác bực bội khó tả.
Tiểu Bát lập tức đáp:
"Đại Boss công việc bận rộn, chỉ về một lần vào cuối tuần, có khi bận
quá thì một tháng mới về một lần. Nhưng cái "gần quan ban lộc" mà ngươi
nói rất có lý. Cho nên, hì hì, ý của gia là, hay ngươi cũng tiến vào
giới giải trí đi? Kỹ thuật diễn của ngươi cao siêu như thế, tuỳ tuỳ tiện tiện liền có thể đoạt danh hiệu ảnh hậu nha. Đến lúc đó là có thể cùng
đại Boss diễn chung, khà khà, chẳng phải là rất dễ gì gì đó đó khà
khà..."
Tiểu Bát cười đến vô cùng đáng khinh.
Nam Tầm nghe xong cũng không nói gì thêm, chỉ là ánh mắt tối tăm nặng nề, cũng không biết rốt cuộc đang nghĩ gì.
***
Nhanh chóng xem hết video và ảnh trong máy tính, Nam Tầm vào phòng tắm tẩy trang, lộ ra nhan sắc vốn có của Đan Thủy.
Đan Thuỷ không phải dạng hotgirl mặt rắn công nghiệp như hiện giờ. Khuôn
mặt cô nàng vẫn hơi phính phính giống trẻ con, đôi mắt cũng không phải
loại mắt to quá mức khoa trương, tròng mắt rất đen, sáng ngời có thần.
Mũi rất cao, môi hơi đầy đặn**, nhìn kỹ đáng yêu, nhìn xa lại rất gợi
cảm.
Tổ hợp ngũ quan như vậy cực kỳ hoàn mỹ, thanh thuần nhưng
mà không mất phần gợi cảm. Nếu tiến vào giới nghệ sĩ, con đường diễn
viên của cô sẽ vô cùng rộng mở.
Tiểu Bát đắc ý ra tiếng: "Thế
nào? Gia tìm cho ngươi cơ thể cũng không kém đúng không. Trông rất đẹp
đó, hơn nữa còn thuộc loại càng nhìn càng đẹp cơ."
Nam Tầm khẽ gật đầu, gấp không chờ nổi lập tức ra tiệm cắt tóc.
Bởi vì trên mặt cô mang khẩu trang, khiến cho không ít người chú ý.
Cô đem mái tóc vàng nhuộm về màu đen tự nhiên. Thợ cắt tóc nâng lấy mái
tóc dài của cô thích không buông tay, khuyên cô làm kiểu. Nam Tầm từ
chối: "Tôi thích kiểu tóc dài tự nhiên này."
Thợ cắt tóc bĩu
môi, thầm nghĩ: Còn làm trò gì nữa, nếu thích đẹp tự nhiên thật thì mẹ
nó còn nhuộm cái màu vàng cay mắt đó làm gì?
Nam Tầm không phải làm trò, chỉ là cô xấu hổ phát hiện Đan Thủy không có bao nhiêu tiền.
Cô bé này là Nguyệt Quang tộc*, tuy rằng ở trên mạng có chút danh tiếng,
hàng tháng có thể kiếm được chút tiền trinh. Nhưng cô nàng gửi một nửa
về nhà, phần còn lại hoặc là mua đồ xa xỉ, hoặc là mua sản phẩm do nam
thần đại diện. Ví dụ như kem đánh răng gì gì đó, cô nàng mua cả trăm
hộp; còn có sữa chua gì gì đó thì mua hai thùng to, một ngày uống ba lọ. Quả thực là một fan não tàn chính thống.
[*Nguyệt Quang tộc: nguyệt - tháng, quang - hết sạch. Có lương hàng tháng, nhưng bao giờ cũng cháy túi:">]
Không, Đan Thuỷ đã không thể coi là fan não tàn đơn giản nữa rồi, cô nàng là
fan cuồng. Nếu bây giờ Âu Càn mà đứng trước mặt, cô nàng khẳng định sẽ
kích động nhào lên, đến chết cũng không buông tay!