“ Hừ...!!! Cuồng đồ.. Ta có tội gì... Hôm nay ta ngươi vu khống ta...
Nếu không cho ta một lời giải thích rõ ràng... Liền hôm nay dù ngươi có
là tộc đệ của ta, ta cũng phải giết ngươi không thể nghi ngờ, uy nghiêm
tộc trưởng không thể đánh mất được ”
- Tây Bắc Sở trong mắt hàn
quang lạnh lẽo, giọng nói sát cơ gằn từng chữ nói với Tây Bắc Cao, thấy thế Tây Bắc Cao không hề sợ hãi, mà cười lạnh nói!
“ Ngươi có tội gì ngươi hiểu rõ hơn ta... Còn cần ta nói hay sao? ”
“ Ta có tội gì sao ta không biết ”
- Tây Bắc Sở cười lạnh nói!
“ Ngươi câu kết cùng Phong Tuyết Ngân Thành, nhiều năm làm chó săn cho
bọn chúng, ngươi đã đem về những gi cho gia tộc, ngươi có thể kể ra cho
ta nghe được sao??? ”
- Nghe thấy lời này, Tây Bắc Sở, nghẹn
họng,hắn không biết nói gì hơn, quả thật hắn không mang lại lợi ích gì
cho gia tộc của mình, lúc này Tây Bắc Cao miệng lưỡi như đao đâm vào tim moi người nói!
“ Ngươi cùng Phong Tuyết Ngân Thành có ăn chia gì ta không biết, nhưng mà ta chưa thấy gia tộc được lợi ích cho ở, Phong
Tuyết Ngân Thành cả,chuyện khác ta bỏ qua không nói đến, hôm nay ngươi
kêu mọi người tụ họp ở đây, bàn mục đích chạy trốn khỏi nơi này là do ý
gì.... Ngươi muốn đem gia tộc hủy diệt hay sao!
“ Tây Bắc
Cao...ngươi ngậm máu phun người, ngươi vu khống, ta nói hay muốn Tây Bắc Gia tộc chúng ta bị hủy diệt từ bao giờ, ngươi nói phải có chứng
cớ....ăn có thể ăn bậy, nhưng nói không thể nói bậy ”
“ Đúng đó, Tây Bắc Cao,ngươi phải có chứng cứ mới được nói, không được đứng trước mặt mọi người nói lời hàm hồ”
- Tây Bắc Cao nghe thấy thế cười lạnh không ngớt nói!
“ Theo như các ngươi nói ta cần bằng chứng đúng không, bây giờ ta chưa
cần lấy ra bằng chứng vội, nhưng mà để ta pha tích cho các ngươi hiểu
chút ít nhé... Tây Bắc Sở,ngươi có hay không nói ta hay, Phong Tuyết
Ngân Thành phái Tây Bắc Gia chúng ta để làm gì ”
- Tây Bắc Sở ngạo nghễ nói!
“ Tất nhiên mượn chúng ta, cùng hợp tác đối phó với Hắc Ma rồi ”
- Tây Bắc Cao cười lạnh nói!
“ Vậy quân của Phong Tuyết Ngân Thành ở nơi nào rồi, ngươi có hay không
kêu hắn ra đây cùng chúng ta ra đây đối chất, cùng toan thể Tây Bắc Gia
chúng ta thao luận ke hoặch ”
“ Việc này.... ”
- Tây Bắc Sở khó xử nói!
“ Việc này không thể nào... Bởi vì sứ giả của Phong Tuyết Ngân Thành truyền tin cho ta xong liền cùng thuộc hạ hắn rời đi ”
- Tây Bắc Cao trào phúng nói!
“ Ngươi là con chó của hắn hay sao?? Mà bọn chúng nói gì ngươi liền nghe ”
“ Ngươi nói ai là chó hả ”
- Tây Bắc Sở,mở miệng tức giận quát lớn, lúc này một thanh âm già nua vang lên nói!
“ Tây Bắc Sở,ngươi im lặng cho ta... Để Tây Bắc Cao nói tiếp ”
- Tây Bắc Cao biết giọng nói này của ai,là Thái Thượng trưởng lão trong tộc, lúc này Tây Bắc Cao mới được thế mở miệng ra nói!
“ Đa Tạ Thái Thượng Trưởng Lão”
“ Tiểu Cao, ngươi tiếp tục nói lên suy nghĩ của ngươi đi ”
“ Vâng ạ ”
- Tây Bắc Cao nhìn về phía Tây Bắc Sở đối chất!
“ Ngươi thấy Tây Bắc Gia chúng ta so với Đồ Ma Liên Minh Mạnh hay là
Yếu... Ngươi thấy chúng ta so với Bắc Minh Thế Gia.... Và nhiều gia tộc
Linh Giả khác mạnh hơn được bao nhiêu... Ngươi trả lời ta so với Quân
Đoàn Ma Tộc do Niết Bàn Cảnh cường giả, dẫn đầu cuối cùng bị tiêu diệt
hoàn toàn, là mạnh hay là Yếu... Ngươi thấy Phong Tuyết Ngân Thành sẽ
mạnh hơn các thế lực đó cộng lại hay sao...?? ”
- Nghe thấy vậy Tây Bắc Sở có chút câm lặng, không nói gì được, lúc này Tây Bắc Cao nói tiếp!
“ Còn Thạch Gia, hôm qua mới đổi chủ, ta không nói, nhưng mà Lữ Gia,Bằng
Gia,Khổng Gia, Bích Gia, Hoàng Gia, Phong Gia, Hoa Gia, Trần Gia và vô
số gia tộc, ngươi thấy bọn chúng trước đây mạnh hay là yếu ”
“ Ngươi giám đem mấy gia tộc hạ lưu đó so sánh với Tây Bắc gia chúng ta được hay sao ”
- Nghe thấy Tây Bắc Cao nói thế,khuôn mặt Tây Bắc Sở có chút câm nín vì
lúc đầu không thể tranh cãi, lúc này mới mở miệng ra đáp trả, tại vì
trong mắt hắn, luôn xem thường mấy gia tộc kia,nghe thấy vậy Tây Bắc Cao đắng chát nói!
“ Ngươi còn biết bọn chúng là thế lực ha lưu kia
đó, ngươi có biết bây giờ những gia tộc trong mắt ngươi là hạ lưu như
thế,giờ đã trở thành cái gì rồi không... Bay giờ ngươi ra ngoài thử xem, ngươi tìm hiểu mấy thế lực nhỏ yếu đó, từ khi đi theo Hắc Ma... Bây giờ đã lớn mạnh chừng nào... Bọn chúng bây giờ không những thoát khỏi thế
lực hạ lưu, mà trở thành thế lực mạnh, không thua kém gì Tây Bắc Gia
chúng ta.. Thậm chí có khi còn mạnh hơn rất nhiều, thế ngươi đi theo
Phong Tuyết Ngân Thành ngươi được cái gì kia chứ!
- Nghe thấy lời này của Tây Bắc Cao tất cả đều trở nên trầm mặc,mọi người đều biết các
thế lực kia, đều nhanh chóng mấy tháng quật khởi vô cùng mạnh mẽ, đó là
sự thật không thể bàn cãi lúc này Tây Bắc Cao nói tiếp!
“ Các
ngươi theo phe Phong Tuyết Ngân Thành có bao giờ tự hỏi, vì sao Phong
Tuyết Ngân Thành phải lợi dụng thú triều, để thú triều tấn công Hắc Ma
sao, các ngươi không cần trả lời để trả lời luôn cho, vì nơi này nắm giữ hơn 1 Vạn Linh Giả/ Ám Vệ của Hắc Ma, vì sao Ám Vệ lại tới đây là vì
muốn bảo vệ chúng ta khỏi thú triều ở nơi này ”
- Tây Bắc Cao không cho là đúng nói!
“ Là vì hắn muốn bảo vệ chính bản thân mình, nên mới sai quân tới đây bảo vệ chúng ta, thực ra là để bảo vệ Hắc Phong Trân mà thôi ”
- Lúc này Thái Thượng Trưởng Lão mở miệng quát Tây Bắc Sở nói!
“ Ngươi câm miệng ngay cho ta ”
- Lúc này ánh mắt đại trưởng lão nhìn đứa cháu do đích thân chị gái mình
sinh ra là Tây Bắc Sở, thở dài trong lòng, vẫy tay ý bảo Tây Bắc Cao nói tiếp, thấy thế Tây Bắc Cao tiếp tục nói!
“ Cứ cho rằng là như vậy đi... Ngươi thấy thú triều đáng sợ hay Ma Tộc đáng sợ ”
“ Tất nhiên là Ma Tộc rồi ”
- Lúc này tất cả mọi người ở đây, đều đứng ra nói hết, ngay cả phái trung lập, hay phái chống đối Tây Bắc Cao cũng đứng ra mở miệng!
“ Vậy ngươi là thế lực đã chém giết gần 40vạn Ma Tộc, đánh giết Ma Tộc cấp độ Niết Bàn Cảnh liền sẽ ngao ngán một đàn thú triều hay không... Mọi
người ở đây đều có thể suy nghĩ ta đáp án,không phải cần ta nói thêm
nhiều mất công,mà giờ đại quân của Hắc Ma ở đây, chúng ta là gia tộc chủ thành này bỏ chạy, thì sẽ có hậu quả gì, hẳn các ngươi biết rõ ”
“ Tất nhiên thành sẽ diệt ”
- Tây Bắc Cao lắc đầu nói!
“ Có thể thành sẽ diệt, nhưng cũng có thể không, các vị đừng quên rằng,
Hắc Ma là chủ nhân của cuộc tàn sát binh đoàn ma tộc kia, mà dẫn đầu là
Niết Bàn Cảnh cường giả,điều này đã được đại lục này công nhận, với sức
có thể tiêu diệt hoặc Bắt sống,Niết Bàn Cảnh cường giả,bọn hắn muốn bảo
vệ một toà thành khó đến thế sao ”
- Lúc này Tây Bắc Sở cãi cố nói!
“ Cái gì là Niết Bàn Cảnh cường giả,ta không tin Linh Giả có cảnh giới này ”
“ Linh Giả có nhiều cảnh giới, Khai Mạch Cảnh, Chân Hồ Cảnh, Trúc Linh
Cảnh, Thiên Mệnh Cảnh, Sinh Tử Cảnh, rồi mới đến Niết Bàn Cảnh ngươi Tây Bắc Sở ngươi cái ngu xuẩn,muốn trêu ai lại đi trêu một thế lực huyền bí có thể tiêu diệt Niết Bàn Cảnh cường giả,ngươi có hay không muốn đem
theo cả gia tộc chôn cùng ngươi ”
- Tây Bắc Cao không tin tà nói!
“ Hắc Ma, làm sao có thể mạnh đến như thế được kia chứ đây chỉ là lời bịa đặt mà thôi.... Ta không tin Hắc Ma mạnh như thế, theo ta chỉ cần chúng ta nghe theo Phong Tuyết Ngân Thanh, bọn chúng đã hứa với ta, chỉ cần
chúng ta rời bỏ thành bọn chúng sẽ an bài cho chúng ta tránh khỏi ám thủ của Hắc Ma ”
- Tây Bắc Cao cười lạnh nói!
“ Bọn chúng nói thế ngươi liền tin sao..!! Ngươi có biết hay không, cường giả Niết Bàn
Cảnh từ xa ngàn dặm có thể một ý niệm, đánh nát toà thành này, đừng nói
là một Tây Bắc Gia nhỏ bé chúng ta ”
“ Ngươi nói dối, nếu hắn
mạnh như thế, thì cần gì phải cho quân đến ngăn cản thú triều, kia chứ
không phải hắn một ý niệm liền giết toàn bộ thú triều rồi sao ”
- Tây Bắc Cao cười cực kì đáng chát,lòng thầm nghĩ “Người thì ăn không
hết, người thì lần chẳng ra, thằng thì hai hộp sữa, thằng thì không có
hộp nào, đây là đẳng cấp của nhân vật lớn a ” Tây Bắc Cao, lắc lắc đầu
cho mọi suy nghĩ trong đầu rơi ra, lúc này giọng vang lên đầy tính
thuyết phục nói!
“ Với chúng ta, Linh Giả Khai Mạch Cảnh đều
không phải là Cung Phụng trưởng lão a,nhưng đối với Hắc Ma chỉ xem Khai
Mạch Cảnh là hậu bối mà thôi, nếu ngươi cùng thế lực của ngươi mạnh,
ngươi có đem hậu bối của ngươi đi lịch luyện chém giết sinh tử hay
không,mà bây giờ chúng ta có ý hãm hại bọn chúng, không cần thú triều
tiêu diệt, hay dù Phong Tuyết Ngân Thành có giữ lời hứa, thì Tây Bắc Gia chúng ta, ta cũng không giám đoan rằng người với tính cách nhổ cỏ tận
gốc của Hắc Ma kia!
- Hắn sẽ không truy sát chúng ta tới chân
trời góc biển,đồ tận giết tuyệt đi, ta không sợ chết, mà ta chỉ sợ sống
không bằng chết, mà dù chúng ta không bị Phong Tuyết Ngân Thành nuốt
lời, thì cũng không vị một cái Tây Bắc Gia chúng ta mà đắc tội hay vạch
mặt với một thế lực có Niết Bàn Cảnh, mọi người có biết thế lực có Niết
Bàn Cảnh như thể nào to lớn và đáng sợ sao, đó không phải là thế lực mà
chúng ta có thể trêu chọc! ”
- Mọi người nghe thây thế thoáng trầm mặc!
“ Phanh...!!! ”
- Một tiếng nổ tung vang lên, đầu của Tây Bắc Cao là một Linh Giả đẳng
cấp Khai Mạch cảnh tầng hai, bị người một đấm đánh cho nổ tung, máu cùng tuỷ não cùng vô số mảnh vỡ sọ người văng lên tung toé khắp phòng, mọi
người chấn động thấy tình cảnh Tây Bắc Cao từ lúc nãy đang nói cười,
cuối cùng bị một đấm nổ tung phần đầu, chỉ còn lại một cái xác không
đầu, ở cổ bị đánh nổ phần đầu, máu không ngừng liên tục phun ra từ cổ
của Tây Bắc Cao,lúc này mọi người mới nhìn ra người ra tay,không phải ai ở đây thuộc Tây Bắc Gia,
- Mà là một người khác, một người không bao giờ quên với Tây Bắc Gia, đặc biệt là Tây Bắc Sở,thấy người này đến một quyền đánh chết Tây Bắc Cao, liền không kìm được kích động kêu lên!
- Nhưng đáp lại hắn là tiếng hừ lạnh của hắn, hắn thực lực Khai Mạch Tầng 7, hắn từ người phát ra uy áp, ép mọi người ở đây, mũi như ngừng thở,
tâm như ngừng đập, toàn thân phát run chỉ chầu trực quỳ bái, đập đầu vái lậy nữa mà thôi, “ Bich.....Bich.....Bich....” lúc này mọi người ở đây
không thể nào chịu được uy áp của Phong Tuyết Hùng,bắt đầu từ người yếu
nhất, rồi tới người manh nhất là Thái Thượng trưởng lão, cũng không chịu được mà quỳ xuống, lúc này vẻ mặt hắn cực kì kiêu ngạo, không che giấu
được sự hống hách và bá đạo bắt đầu mở miệng chất vấn!
“ Hừ...
Các ngươi có mỗi việc cỏn con là di chuyển tộc nhân rời đi, mà sợ này sợ nọ,lại còn giám nghi ngờ quyết định của Phong Tuyết Ngân Thành chúng
ta...lại ở đây tụ tập nói xấu chúng ta...Tây Bắc Gia các ngươi đáng tội
gì ”
- Tây Bắc Sở khúm núm nói!
“ Là do Tây Bắc Cao làm trò muốn gây ly dán mong đại nhân thứ tội ”
“ Hừ....!! Chuyện ở đây ta đều biết.... Chuyện lần này nể mặt Tây Bắc Sở
ngươi ta liền bỏ qua cho các ngươi lần nay...nhanh chóng đem theo tộc
nhân và những con đường định sẵn chuẩn bị rời khỏi đây ngay lập tức ”
- Toàn thể đám người Tây Bắc Gia sau lưng mồ hôi lạnh ứa ra, gặp phải uy
áp của Khai Mạch 7 Tầng, tuy so với Ám Vệ thì không là cái gì, nhưng mà
so với đám người Tây Bắc Gia thì tên Phong Tuyết Ngân Thành tứ trưởng
lão, đã quá mạnh rồi, không cách nào phản kháng!
“ Đa tạ đại nhân khai ân, chúng tôi đi ngay, mong đại nhân bớt giận ”
- Mọi người ở đây cử động cũng khó, huống gì là mở miệng cãi lại hay chờ
phản bác, mọi người trong lòng mắng Tây Bắc Cao miệng rộng, chết trăm
lần chưa hết tội, đặc biệt là tội kéo bọn chúng chết cùng, còn Thái
Thượng trưởng lão, lúc này hai mắt như tro tàn,lão sống đủ lâu rồi,lão
cũng nhận ra thứ gì đó, lão càng suy đoán, lòng lão càng nguội lạnh, tâm lão như bị một bàn tay bóp chặt, cuối cùng chỉ có thể để lộ ra đôi mắt
như tro tàn, lão lúc này thầm nghĩ!
“ Tây Bắc Cao nói không phải
không có căn cứ, nếu như Phong Tuyết Ngân Thanh đủ mạnh, thì cần gì
nhiều lời, phí tâm tư mà tính đủ loại kế kia chứ, không bằng để cường
giả xuất hiện mà chém giết Hác Ma, lão có một suy đoán trong lòng, lão
càng nghĩ lòng lão càng nguội lạnh ”
- Ở một nơi khác cách đó
không xa, là một thành trấn nhỏ, dân số khoảng mấy trăm người mà
thôi,nếu là bình thường thì đây sẽ là một thành trấn vô cùng náo nhiệt,
nhưng lúc này khắp nơi tràn ngập xác chết, máu tươi khắp nơi cả già lẫn
trẻ,còn bên trong những ngôi nhà gần đó, đang không ngừng vang lên thanh âm rên rỉ, đau đớn thống khổ, lại như vui sướng của nữ nhân, cũng có
lúc còn vang lên những tiếng la đau đớn của nữ nhân, cùng tiếng đánh đập quát tháo vô cùng thô lỗ, cùng những thanh âm vô cùng dâm ngôn uế ngữ
của nam nhân!
- Ở cách đó không xa, đi ra từ nhà trưởng thôn,
bước ra 3 4 đại hán, quần áo xộc xệch, bọn chúng trên mặt không che giấu được hồng quang,trên người bọn chúng còn có mùi hương của nữ nhân cùng
những thứ chất dịch xuất ra khi giao hợp, vẫn còn vương vấn mùi trên đó, lúc này một tên thanh niên, khuôn mặt anh tuấn,nhưng khuôn mặt có chút
xanh xao vàng vọt,có thể là tửu sắc quá độ mở miệng ra nói!
“
Thật không ngờ được, nơi này lại có nhiều nữ nhân có tư sắc, thật không
uổng công Phong Tuyết Hoàng ta đến đây chơi một chuyến, đặc biệt là cái
nữ nhân con gái của trưởng thôn, chơi ả thật thích a, đáng tiếc không
phải xử nữ ”
- Một tên đại hán bên cạnh xắc xắc buộc lại cái quần nói!
“ Lão Hoàng a, người ta không phải là hoàng hoa khuê nữ, thì sau khi
ngươi chơi xong cũng là thân tàn ma dại,đến lượt ta cũng chỉ đâm được
vài phát thì ả cũng tắc thở mà chết.... Nếu là xử nữ thì lấy gì sống sót khỏi tay ngươi ”
- Tên được gọi là Lão Hoàng kia, là nam tử anh tuấn cười nói!
“ Hắc... Không phải nhà lão trưởng thôn cũng có 3 4 cô con gái sao, ta
nhớ lúc đó ngươi không phải đang chơi mẹ ả cực kì sướng khoái hay
sao....ngươi làm như ta bỏ mặc huynh đệ ngươi, chỉ ăn có một mình, chơi
xong mới ném cho huynh đệ các ngươi cùng chơi hay sao ấy ”
“ Haha lão hoàng ngươi quả nhiên có ánh mắt tinh tường, ta thật bất ngờ
nha,không ngờ lão hoàng ngươi, liếc mắt một cái biết trong nhà có nữ
nhân... Hắc....quả nhiên chơi thật đã a”
- Lão Hoàng cười lạnh nói!
“ Ngươi xem ta là ai? Ta là Phong Tuyết Hoàng con của Tứ Trưởng Lão Phong Tuyết Hùng, tuy ta không có bản lĩnh đồ một thành, cùng lúc cưỡng bức
nhiều nữ nhân cùng lúc như cha ta Phong Tuyết Hùng...nhưng mà chỉ là nhà trưởng thôn tầm thường, cũng không qua nổi mắt ta ”
“ Lão đại
anh minh thần võ,tài hoa cái thế, hoàng lão đại nên là tấn gương cho
chúng ta noi gương làm theo... Có đúng không mọi người ”
“ Đúng đó... Đúng đó... Hoang lão đại...v.vv”
- Ba tên còn lại liên tục phụ hoạ,cực kì biết cách vỗ mông ngựa tên là
Phong Tuyết Hoàng này, nghe thấy những lời như thế, hắn vô cùng kiêu
ngạo, nhìn qua mấy tên thủ hạ bên cạnh nói!
“ Có tin tức gì của đám Tây Bắc Gia hay không... Sao đến giờ rồi, mà bọn chúng còn chưa tới ”
- Một tên tuỳ tùng,nhanh chóng mở miệng ra, muốn lấy lòng lập công nói!
“ Hoàng Lão Đại... Người cứ yên tâm, lúc nãy ta có nghe đám kia nói, vì
để chắc chắn không có chuyện gì xảy ra, liền cha của người Tứ Trưởng Lão liền đến Tây Bắc Thành thúc dục rồi a ”
“ Ừhm...!!! ”
- Phong Tuyết Hoàng chỉ ùm cho có, bỗng chốc rơi vào trầm mặc,lúc này một tên nói!
“ Hoàng lão đại, Tây Bắc Gia, ta chỉ nghe nói là thế lực hạng bét ở nơi
này, bộ bọn họ có cái gì mà khiến người, và cha của người là Tứ trưởng
lão của Phong Tuyết Ngân Thành đích thân đến trước nơi này chờ bọn chúng đến sao?? ”
- Nam Tử hỏi Phong Tuyết Hoàng tên là Triệu Đông là
một thân tín theo Phong Tuyết Hoàng từ nhỏ, rất biết cách lấy lòng, biết lúc nào nên vuốt mông ngựa lúc nào không nên, lúc này mới hỏi như thế,
quả nhiên Phong Tuyết Hoàng, liếc xéo qua thuộc hạ, cực kì kiêu ngạo
nói!
“ Ta không có chờ bọn chúng đến đây.... Mà là chờ bọn chúng
dân con mỗi đến tận miệng ta, ta rất muốn biết mùi vị đàn bà của Tây Bắc Gia sẽ có ý vị nhu thế nào, ta cực kỳ chờ mong ”
- Nói xong, hai mặt hắn ánh lên tia dâm tà,hắn liếm liếm môi bộ dạng vô cùng khát
máu,vô cùng thèm khát như một con thú đói chuẩn bị ăn thịt con mồi của
mình vậy,thấy thế tên thuộc hạ, trong lòng khẽ sợ hãi, hắn ở bên cạnh
Phong Tuyết Hoàng nhiều năm, hắn hiểu rõ chủ tử nhà mình hơn ai hết, mỗi khi chủ nhà mình như thế, là sẽ có gia tộc hoặc thế lực bị tiêu diệt,
và nữ nhân tộc quyến liền bị cường bạo cho đến chết,thấy thế tên thuộc
hạ vội vàng hỏi!
“ Hoàng Lão Đại, không phải chúng ta ở đây là để đưa Tây Bắc Gia đến nơi an toàn hay sao ”
- Nghe thấy thế Phong Tuyết Hoàng ném một cái ánh mắt khinh thường nhìn thuộc hạ mình nói!
“ Ngươi tin sao...??! ”
“ Tất nhiên là không tin rồi... Phong Tuyết Ngân Thành chúng ta mạnh đến
cỡ nào, một Tây Bắc Gia làm sao có thể so sánh, nhưng mà thuộc hạ còn
không biết đại nhân các người có cái mưu đồ gì a”
- Nghe thấy
thuộc hạ hỏi thế, Hoàng Lão Đại cũng có chút im lặng nghĩ trong đầu, về
cuộc nói chuyện với cha mình, là Phong Tuyết Hùng, hắn lúc đầu cũng rất
hoài nghi chuyện này, nhưng lúc hỏi mới rõ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp
theo!
“ Muốn đẩy Tây Bắc Gia thoát khỏi Tây Bắc Thành, lúc đó Tây Bắc Thành sẽ như rắn mất đầu, Ám Vệ có mạnh, nhưng xú danh củng rất
lớn, đồ tông diệt môn đủ thể loại, nên muốn đứng ra thống lĩnh Tây Bắc
Thành là không thể nào, chỉ có thể cố gắng sống sót mà thoát ra khỏi Tây Bắc Thành, mà ở lại tử thủ thì Hắc Ma sẽ thương gân động cốt vì Ám Vệ
hy sinh,còn chạy trốn thì Hắc Ma sẽ mang danh hèn nhát,trước khi lâm
trận liền quay đầu bỏ trốn, nên như thế uy danh của Hắc Ma rơi xuống ”
- Điều thứ hai!
“ Nghe nói Hắc Ma chính là thủ phạm của việc tấn công quân đoàn ma tộc ở
đây, Phong Tuyết Ngân Thành muốn xem Hắc Ma có thật có sức mạnh đánh
giết được cường giả Niết Bàn Cảnh của Ma Tôc hay không, lấy 5 Vạn Quân
làm tốt thí mồi như, vừa hại 1 vạn Quân tinh nhuệ của Hắc Ma, cũng có lý do để đánh Hắc Ma, nếu Hắc Ma chỉ có như thế,chỉ là hạng thổi da trâu,
nói mình là kẻ giết Niết Bàn Cảnh, liền phải chịu cảnh người người đến
đồ sát ”
“ Còn nếu Hắc Phong Trấn thực sự nước rất sâu kia có thể chống lai 5 vạn quân,thấy Phong Tuyết Ngân Thành ép tới tận đầu như
thế, chắc chắn sẽ phản kháng,lúc đó 5 vạn quân sẽ bị tiêu diệt, xem như
đó là thước đo thực lực của Hắc Ma, còn Hắc Ma dám đến Phong Tuyết Ngân
Thành sinh sự, liền để Băng Tộc sau lưng Phong Tuyết Ngân Thành ra tay
chấn giết Hắc Ma, nếu không giết được, liền đánh đuổi Hắc Ma đi, sau đó
Phong Tuyết Ngân Thành bồi thường cho Hắc Ma ít chỗ tốt, điều này không
phải chuyện gì khó cả, dù Hắc Ma có thế nào, thì tình cảm của hắn và Hắc Kim sẽ bị rạn nứt, vì Tây Bắc Gia thuộc quản lý của Hắc Kim kia mà, mà
xảy ra cớ sự này, việc liên minh các nước đánh Phong Tuyết Ngân Thành là điều không thể nào, cuối cùng chỉ có thể chĩa mũi dao về phía Hắc Kim
mà thôi! ”
- Lúc này Hoàng Lão Đại nhìn qua tên thuộc hạ hỏi hắn
như thế, hắn nhìn qua nói treo trên môi nụ cười tàn nhẫn, tay hoá thành
bộ dạng đao,cắt ngang qua cổ, hành động vô cùng rõ ràng thành một chữ
giết, ba tên thuộc hạ vô cùng thông minh,liền hiểu ra ý của Phong Tuyết
Hoàng, liền cười trên nỗi đau của kẻ khác, đúng lúc này không gian phía
sau Phong Tuyết Hoàng bỗng nhiên vặn vẹo, một chiến binh, được trang bị
áo giáp đen, tay cầm chuỷ thủ đằng đằng sát khí, xuất hiện ngay sau lưng của Phong Tuyết Hoàng, thấy thế ba tên thuộc hạ, đồng tử thoáng chốc co rút lại hét!
“ Lão Đại cẩn thận...đằng sau có....”
“ Phập.... Phụt......!!! ”
- Ngay lúc tên kia vừa mới mở miệng ra nói, thì cảm thấy từ trên cổ họng
mình xuất hiện một thanh dao găm kì lạ, hàn quang lạnh lẽo, sắc bén vô
cùng, “ Xoẹt” một tiếng, cổ họng hắn cảm thấy đau rát, sau đó là một
dòng máu đỏ vô cùng nóng ấm, bắt đầu phun ra từ cổ họng của mình, hắn
lúc này miệng bị người bịt lại, hắn nhìn thấy phía sau Phong Tuyết Hoàng cũng bị một người áo giáp đen khống chế, nhìn từ xa có thể thấy đây là
một cái nữ nhân, lúc này nàng lấy ra một thanh đoản kiếm, nàng từ phía
sau, đâm từ cổ họng đâm xuống, chéo theo ngực trái mà một kiếm từ cổ cắt đứt huyết quản,đâm thẳng xuống tim của Phong Tuyết Hoang!
“ Phanh”
- Một tiếng sắc bén vang lên, thanh kiếm đâm lủng tim của Phong Tuyết
Hoàng, nhưng nó lại không được rút ra, nhưng mà nó lại vì sự điều khiển
của người cầm kiếm mà, một kiếm phá tan lồng ngực của Phong Tuyết Hoàng
phá ra ngoài, máu không ngừng phun trào văng tung toé đặc biệt là ba tên kia, trên mặt nhuộm đầy máu tươi của Phong Tuyết Hoàng kia, đồng tử
Phong Tuyết Hoàng từ có thần, trở nên vô sắc, cuối cùng là chết, ngay
khi hắn chết trong đầu hắn cũng không có biết vì sao mình lại bị người
ta ra tay chém giết nữa!
“ Bịch....... Bich.....Bich.....Bịch..... ”
- Bốn tiếng thân thể ngã xuống vang lên, lúc này bên tai của tên thuộc hạ của Phong Tuyết Hoang vang lên thanh âm nói chuyện của một nam tử!
“ Thi Thi đội trưởng, giờ những người còn lại, chúng ta giải quyết như thế nào ”
- Giọng của nữ nhân cực kì băng lạnh nói!
“ Giết hết lũ nam nhân dơ bẩn đó.... Còn những nữ nhân để lại ta có việc cần ”
- Nghe thấy thế nam Ám Vệ kia có chút ngây người chết lặng, hắn không
phải là nam nhân hay sao, nhưng thấy ánh mắt lạnh như băng của Thi Thi
nhìn mình, hắn liền Vâng một tiếng rời đi, còn lúc này tên thuộc hạ của
Phong Tuyết Hoàng tuy bị cắt cổ họng,nhưng vẫn chưa chết hoàn toàn, hắn
chỉ có thể nghe tiếng bước chân càng lúc càng gần của Thi Thi, lúc này
giọng của nàng như ma nữ khát máu vang lên!
“ Sống dai đó... Nhưng đáng tiếc ngươi gặp phải ta, nam nhân dơ bẩn ngươi, nên chết hết đi ”
- Nói xong nàng rút kiếm “Phập” một tiếng da thịt bị một vật sắc nhọn
đâm vào, tên kia đang nằm trên vũng máu của chính mình, hắn úp sấp nằm
xuống thoi thóp,nhưng lúc này ngay sau lưng hắn bị một thanh kiếm nhọn,
vô cùng sắc bén đâm từ phía sau lưng xuyên qua tim rồi mới xuyên qua
lồng ngực một cảm giác đau đớn truyền tới, hắn cảm giác sinh cơ của mình đang bị rút dần, lúc này trong tai hắn không còn thanh âm của Thi Thi
nữa, mà chỉ còn từng tiếng la hét, kêu gào đau đớn của những đồng bạn,
cuối cùng trở nên im bặt, lúc này những gì hắn nghe được lại một lần nữa là giọng của Thi Thi!
“ Long Thiên Đội Trưởng, bên này ta đã giải quyết xong hết mọi chuyện rồi, nhiệm vụ tiếp theo là gì ”
- Long Thiên:.......
- Thi Thi: Rõ rồi... Tôi sẽ đi làm ngày!
“ Xoạt.....!!!”
- Lúc này Thi Thi vẫn một mực đứng bên tên xui xẻo kia, sau khi thương
lượng với Long Thiên, nàng mới rút thanh kiếm kia khỏi lồng ngực tên
kia, nàng ra đi chỉ để lại một bóng lưng của nữ nhân vô cùng yểu điệu
trong mắt tên kia, cuối cùng tên kia máu cũng chảy sạch khỏi người hắn,
tim hắn bị đâm xuyên qua, cuối cùng thân hình hắn trở nên lạnh lẽo, dưới cơn gió hiu hiu của buổi chiều này, hắn cũng trút đi hơi thở cuối cùng
của mình, chấm dứt đi một sinh mệnh!