Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 611: Chương 198-6


trướctiếp

"Sao anh lại tới đây?" Giọng nói của Tiếu Huyên có vẻ không vui!

"Sao tôi lại không thể tới? Cô đừng quên, bây giờ chúng ta vẫn là vợ chồng trên giấy tờ! Tôi đến nhà mẹ vợ cũng là chuyện đương nhiên!" Nghe được lời nói của Tiếu Huyên, người đàn ông kia hiển nhiên có chút không thoải mái.

Không sai, người xuất hiện tại cửa chính là Quý Xuyên - người mà ban đầu Tiếu Huyên hao tổn tâm cơ cướp từ trên tay Tiếu Bảo Bối.

Nếu là lúc trước, Quý Xuyên chủ động đến, Tiếu Huyên dĩ nhiên là hoan nghênh.

Chỉ tiếc là đoạn thời gian kết hôn đó, ngay cả nhà trọ của bọn họ Quý Xuyên cũng không về, càng không cần phải nói đến nhà này bên...

Tiếu Huyên không ngốc!

Cô ta tự nhiên rõ ràng, trong khoảng thời gian này ngay cả điện thoại anh ta cũng cực ít gọi cho cô, sẽ không trong lúc mấu chốt này chạy đến tìm cô...

Nhìn thấy trên tay Quý Xuyên còn cầm một tờ báo, con ngươi Tiếu Huyên trong nháy mắt lạnh mấy phần...

"Có chuyện gì để sau hẵng nói. Gần đây em không thoải mái, không muốn nói chuyện!"

Tiếu Huyên nói xong, liền định khóa trái cửa lại.

Nhưng ngay khi đó, Quý Xuyên trực tiếp đưa tay nhét vào trong khe cửa. Sau đó, khe hở nhanh chóng được mở rộng ra, đủ để anh ta bước vào...

"Quý Xuyên, anh nghe không hiểu lời em nói sao? Hiện tại em không muốn cùng anh nói chuyện này!"

Tiếu Huyên thấy người đàn ông mạnh mẽ chen vào cửa, âm điệu đột nhiên kéo cao.

Người vẫn luôn không muốn cùng cô ta cử hành hôn lễ, bây giờ trên báo chí lại tuôn ra nhiều chứng cứ như vậy, sao cô ta lại không rõ lúc này Quý Xuyên muốn làm gì chứ.

Chỉ là Tiếu Huyên không ngờ, người khác bỏ đá xuống giếng còn chưa tính, Quý Xuyên đã từng thề son sắt muốn nắm tay cùng cô ta đi hết cả đời thế nhưng lúc này cũng...

Lúc này, Tiếu Huyên quá mệt mỏi rồi.

"Tiếu Huyên, tôi cũng không có nhiều thời gian để lãng phí với cô, tôi chỉ đơn giản tới đưa một ít đồ mà thôi!"

Nói đến đây, Quý Xuyên đã sải bước từ đại sảnh đến ghế salon da ngồi xuống. Sau đó, anh ta nhanh chóng lấy một xấp giấy từ trong cặp mình ra, đặt trên bàn trà đối diện ghế salon đang ngồi.

Thấy vậy, Tiếu Huyên cũng ngồi xuống đối diện Quý Xuyên.

"Là vật gì?" Tiếu Huyên vừa liếc nhìn tờ báo trên tay Quý Xuyên, thấy anh ta không đưa ra liền thoáng thở phào nhẹ nhõm.

"Cô mở ra nhìn một chút chẳng phải sẽ biết sao!" Quý Xuyên không trả lời vấn đề của cô ta.

"Hả?" Quý Xuyên có đồ gì nhất định lúc mấu chốt này cho cô xem ư?

Mang theo nghi ngờ, Tiếu Huyên mở ra vật tương tự với hợp đồng kia.

Chẳng qua khi nhìn thấy tựa đề trên phần văn kiện này, tầm mắt cô ta lại nhanh chóng rơi vào Quý Xuyên. Trong ánh mắt, tràn ngập tức giận.

"Quý Xuyên, rốt cuộc anh có ý gì!" Tiếu Huyên cầm xấp tài liệu kia hung hăng ném vào Quý Xuyên.

Dùng sức rất lớn nên những tài liệu này trực tiếp nện ở trên đầu Quý Xuyên.

Những trang giấy kia đập tới, sau khi phát ra tiếng vang thật lớn thì nhanh chóng tản ra...

Trang giấy đầu tiên chậm rãi bay đến dưới chân của Tiếu Huyên.

Phía trên là tựa đề đã được in to và đậm màu hơn —— giấy thỏa thuận ly hôn!

"Tôi có ý gì, không phải cô đã thấy sao? Tiếu Huyên, chúng ta đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay thôi!"

Coi như bị người phụ nữ này dùng giấy tờ quăng vào mặt, nét mặt Quý Xuyên vẫn không có bao nhiêu biến hóa.

Đối với anh ta mà nói, chuyện trọng yếu nhất bây giờ có lẽ không còn là mặt mũi.

Chỉ cần có thể thoát khỏi Tiếu Huyên, thoát khỏi đám cưới thì dù không còn mặt mũi vậy thì như thế nào?

"Cái gì mà có hợp thì có tan? Anh nói cho em biết, thế nào là đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay!"

Lần này, Tiếu Huyên không thể tỉnh táo lại.

Cô ta bước nhanh đến phía trước, những tài liệu vừa rơi ở dưới đất bị nàng hung hăng đạp lên.

Cuối cùng, cô đi tới trước mặt của Quý Xuyên, đưa tay kéo lấy cổ áo anh ta...

"Ban đầu là anh trêu chọc tôi, tại sao bây giờ người muốn chia tay cũng là anh?"* Tiếu Huyên gào thét, nhưng tất cả không thể ngăn cản mắt nước mình rơi ra.

* Thời


trướctiếp