"Cục cưng, chỗ đó có một cái sân bắn, không an toàn!" Kiều Trác Phàm vừa nói ra khỏi miệng liền biểu lộ lập trường của anh.
"Có sân tập bắn thì làm sao vậy? Đến lúc đó chúng ta không vào không
phải được rồi?" Đám tôm tung ta tung tăng kia phải vào miệng cô, nào có
đạo lý không ăn chứ.
"Đúng vậy Kiều thiếu, hơn nữa cái sân tập bắn kia còn là nơi giải trí
cao cấp, đi vào liền phải thu phí! Chúng ta không vào hẳn sẽ không có
chuyện gì đi?" A Vĩ thấy Tiếu bảo Bối tâm động như vậy liền nhanh chóng
đứng cùng chiến tuyến với cô.
Dù gì A Vĩ cũng đi theo Kiều Trác Phàm trong khoảng thời gian dài như
thế, anh cũng đã chứng kiến vô số lần tầm ảnh hưởng của cô gái này với
Kiều Trác Phàm.
Hiện tại, A Vĩ thậm chí còn cảm thấy, lấy lòng Tiếu Bảo Bối có thể còn quan trọng hơn lấy lòng Kiều Trác Phàm.
Chỉ cần có được niềm vui của Tiếu Bảo Bối, đến lúc đó nếu anh phạm phải
điều gì sai, Tiếu Bảo Bối chỉ cần nói tốt vài câu trước mặt Kiều Trác
Phàm, hẳn là sai cũng có thể biến thành đúng, chết cũng có thể biến
thành sống.
"...Nhưng mà sân bắn có lẽ sẽ ồn ào, anh lo em..." Kiều