Có người vui đưng nhiên cũng có người buồn, Phật giáo phát triển Thần
giáo lập tức bị đè một đầu khắp nơi bị người người đuổi đánh, các Bạch y giáo chủ, Thần sứ khổ kkhoong tài nào tả được, Bạch y giáo chủ thì tốt, cảm thấy bất lợi lập tức leo lên tàu chạy về Thần quốc, chỉ còn Thần sứ ở lại với nhiệm vụ bám trụ lại địa phương chờ tiếp viện. Cũng không
biết vô tình hay cố ý mà các nhà sư luôn nói phổ độ chúng sinh, vị tha,
tha thứ các kiểu, thế nhưng đi ngoài đường gặp phải Thần sứ bị dân chúng vây đánh bọn hắn tuyệt đối A di đà phật bần tăng không biết gì. Nhà sư
cũng không phải đồ ngu, bọn hắn biết sở dĩ dân chúng phản ứng như vậy là vì các Thần sứ luôn bóc lột bọn hắn nặng nề, đây chính gieo gió gặt
bão, nghiệp tụ vành môi. Nhà sư cũng không muốn bị dân chúng hướng đầu
mâu vào, dù sao chết đạo hữu không chế bần tăng mà.
Bên trong Đại Việt Lý Anh Tú cũng không ngồi yên, tuy việc này Đại Việt chiếm lý
nhưng cũng xem như là hoàn toàn trở mặt với Thần giáo. Sớm muốn Thần
giáo cũng sẽ trút lửa giận lên đầu Đại Việt. Lý Anh Tú một mặt quấy rồi
Thần quốc, mặt khác cũng hai tay chuẩn bị cho việc đón tiếp đoàn quân
của Thần giáo kéo đến.
Đại Việt đẩy nhanh tốc độ trang bị cho
binh sĩ, Hải quân và các lữ đoàn tại kinh thành là những nơi được nhận
trang bị mới sớm nhất để kịp tiến độ huấn luyện của các sĩ quan nước
ngoài. Dù sao thời hạn thuê bọn hắn cũng chỉ có nửa năm mà thôi. Tại các trại huấn luyện Lý Anh Tú cũng thành lập một Trung đoàn huấn luyện lính bắn tỉa, được trang bị một loại súng kíp mới gọi là Type 04A3. Bản này
khác biệt ở chỗ nòng súng dài hơn, dày hơn, nặng hơn Type 04, bán súng
cũng được thiết kế lại để kiểu của khẩu SVD giúp lực giật của khẩu súng
là hướng lùi về vai xạ thủ mà không phải là hướng lên trên, bán súng
cũng có một lớp đệm gỗ được đặt dọc theo bán súng, có thể điều chỉnh và
cố định lại bằng chốt để xạ thủ có thể điều chỉnh điểm tỳ má thích hợp,
bên trên thân súng còn có chỗ để gắn một ống ngắm PU do Hàn Lâm viện
nghiên cứu chế tạo, cho phép phóng đại mục tiêu lên 2,5 lần.
Thế
nhưng cũng bởi vì vậy mà giá cả khẩu súng trực tiếp bay lên gấp đôi, một khẩu Type 04A3 có lắp kính ngắm giá trị đến hai mươi quan, sản xuất
cũng rất chậm chạp mới chỉ xuất xưởng được hai trăm khẩu trang bị cho
trung đoàn bắn tỉa. Một ngày binh sĩ thay phiên nhau huấn luyện bằng hai trăm khẩu súng, tuyên giương khẩu hiệu: “Thà mất mạng chứ không để mất
súng” đủ thấy Type 04A3 quý trọng đến cỡ nào.
Lần này Hải quân
cũng được Lý Anh Tú bỏ vốn đầu tư phê chuẩn đóng thêm bốn chiếc tàu lớp
Chu Tước nâng tổng số chiến hạm lớp này lên hai mươi chiếc, là xương
sống của hạm đội Bắc Hải, bên cạnh đó còn có Soái hạm Hải Long hạm và
một số chiến thuyền chiến lợi phẩm cũng được đem vào cải tiến, mỗi
thuyền hai cột buồm lắp lên được mỗi bên pháo mạn mười ổ.
Pavong
trong thời gian này cũng tiến hành đàm phán với bộ ngoại giáo. Được Lý
Anh Tú đích thân dẫn đi đến nhà máy dệt tham quan Pavong nhìn thấy từng
cỗ máy tự vận hành thì ngày càng trở nên đỏ mắt. Xưởng dệt bấy giờ không chỉ máy dệt chạy bằng sức nước mà máy kéo sợi, máy cắt toàn bộ đều chạy bằng sức nước. Cao Lỗ đang nghiên cứu một loại máy ép thủy lực nhưng
vẫn chưa hoàn thành được.
Pavong đưa ra phương án bỏ ra hai mươi
triệu quan để mua kỹ thuật chế tạo máy chạy bằng sức nước. Đây quả thực
là một con số kinh người, đã gần gấp đôi một năm thu thuế của Đại Việt,
thế nhưng Lê Văn Thịnh vẫn lắc đầu. Hai mươi triệu quan, rất lớn, tuy
nhiên nếu bán đi Đại Việt sẽ mất đi ưu thế vốn có của mình chính là sự
tiến bộ về máy móc. Ngược lại Lê Văn Thịnh đưa ra phương án bán máy móc
cho Pavong, để Bravia tự nghiên cứu như thế nào thì tùy.
Suy tính của Lê Văn Thịnh rất rõ ràng, hai mươi triệu quan rất lớn nhưng Bravia
sẽ bỏ qua được rất nhiều đường tắt, khi nắm được kỹ thuật với sức mạnh
sản xuất của bọn hắn rất dễ dàng phổ biến, ứng dụng được máy chạy bằng
sức nước sản xuất trên các lĩnh vực. Ngược lại nếu Đại Việt bán ra máy
móc, thu về ít nhất cũng mấy triệu quan, tuy ít hơn nhưng Bravia phải
tốn thời gian nghiên cứu, chế tạo, thử nghiệm, ứng dụng ít nhất cũng
phải mất ba bốn năm, khi đó không biết Đại Việt đã phát triển đến đâu
rồi. Bởi vậy mà hai bên bắn đầu kỳ kèo, đàm phán trở nên kéo dài mãi đến tháng năm cuối cùng cũng chốt được phương án Đại Việt bán máy móc, hỗ
trợ chuyên gia xây dựng xưởng, lắp đặt, hướng dẫn công nhân của Bravia,
giá trị cho cuộc thương mại này lên đến bốn triệu quan, tiến hành trong
vòng tám tháng.
“Đinh, quân đội ký chủ bại trận, hạm đội bị tiêu diệt. Trừ hai ngàn điểm chiến công.”
Ban đêm, đang phê duyệt tấu chương tin báo của hệ thống làm Lý Anh Tú sửng
sờ. Bại trận? hắn cũng không có xuất binh, biên giới cũng không bị xâm
phạm, làm sao có thể bại trận? Khoan đã, nếu là hạm đội thì Đại Việt
hiện tại có ba hạm đội, Bắc Hải hạm đội đóng tại Giác Long, Lữ đoàn Thần Sách ở Lục Giang và... đoàn thương thuyền của Trần Khánh Dư. Không tốt. Elina xảy ra chuyện.
Nghĩ đến đây Lý Anh Tú trở nên kinh hoảng, hắn lạc giọng quát lớn.
- Người đâu, lập tức gọi Bộ trưởng bộ quốc phòng, Ngô Tuấn, không đúng.
Cho Trẫm triệu tập nội các, tất cả quan lại trong nội các lập tức đến
gặp Trẫm.
Trần Thư phát hiện bệ hạ tự nhiên lại thất thố như vậy, tâm thần còn có hoảng loạn không khỏi lo lắng nói.
- Bệ hạ bình tĩnh, thần lập tức đi gọi người ngay.
Trần Thư lập tức lao vào bóng đêm, Lý Anh Tú ngồi bệt xuống long ỷ tâm thần
trở nên bất định lo lắng. Hắn không biết hiện tại Elina ở đâu, bị cái
gì, an toàn ra sao, không có tin tức làm cho hắn trở nên vô cùng lo
lắng. Lực lượng Lý Anh Tú cử đi không yếu gồm một chiếc Bạch Long hạm và bốn chiếc tàu hộ vệ lớp Chu Tước, binh lính đi theo hộ vệ cũng lên đến
bảy trăm người trang bị đều là những vũ khí tốt nhất của Đại Việt. Cộng
thêm Hoa Hồng Đen thương hội nữa thì số người lên đến ba bốn ngàn người, làm sao hạm đội lại có thể bị tiêu diệt đây? Còn nữa, nếu bị tiêu diệt
là có nghĩa hoàn toàn bị giết hoặc bắt sống, vậy Trần Khánh Dư hiện tại
như thế nào? Elina như thế nào rồi?
Không đến một giờ đồng hồ,
nội các của Đại Việt đã hoàn toàn có mặt tại Ngự thư phòng, ai nấy sắc
mặt cẩn trọng, đây là lần đầu tiên nội các được triệu tập đông đủ như
thế này, chắc chắn có việc đại sự xảy ra, ai nấy cũng im lặng chờ đợi bệ hạ lên tiếng.
Lý Anh Tú hít sâu một hơi điều chỉnh lại tâm tình mới trầm giọng nói.
- Đoàn sứ thần của Trần Khánh Dư đi viễn Đông đã bị tấn công, hiện tại sống chết chưa rõ.
Lời Lý Anh Tú nói như sét đánh ngang tai các vị đại thần, nhưng rất nhanh
bọn họ liền hiểu được bệ hạ vì sao hoảng hốt đến như vậy. Trần Khánh Dư
đi cùng với Hoa Hồng Đen thương hội, bọn hắn xảy ra chuyển tức là an
nguy của Elina cũng bị đe dọa. Lữ Gia tiến lên nói trước.
- Bẩm
bệ hạ, nếu việc này là thật đầu tiên chúng ta phải tìm vị trí của đoàn
sứ thần, sau đó mới đưa người đi tìm kiếm được. Khi đó chúng ta mới có
thể đưa ra cách giải quyết.
Lý Anh Tú lắc đầu nói.
- Dù
là việc gì xảy ra đi chăng nữa thì lần này cũng là hành động làm tổn hại đến danh dự và lợi ích của Đại Việt, chắc chắn nó không thể giải quyết
bằng phương thức hòa bình.
Long khí Lý Anh Tú tỏa ra còn lạnh lẽo hơn cả lần trước vụ thuốc phiện làm các vị đại thần không tự chủ được
rùng mình một cái, bọn hắn biết lần này chắc chắn sẽ có người xui xẻo.
Lần trước Thần giáo muốn đưa thuốc phiện vào Đại Việt bệ hạ liền để
Thiên Long vệ đi khủng bố, lần này động đến Elina là nghịch lân của bệ
hạ bệ hạ trả thù tuyệt đối máu me. Có lúc các vị đại thần cũng nghĩ vì
sao bệ hạ tâm lý trả thù lại nặng đến như vậy đây.
Lý Anh Tú cả người khí tức lạnh lẽo, gương mặt cũng trở nên lạnh lùng nói.
- Ám bộ lập tức sử dụng mạng lưới của mình điều tra thử vị trí cuối cùng của đoàn sứ thần là ở đâu lập tức báo cáo lại cho Trẫm.
- Thần tuân lệnh.
Dù là xảo quyệt như Trần Thủ Độ thì lúc này cũng không dám nhiều lời, hắn
biết bệ hạ lúc này đang cực kỳ phẫn nộ. Lý Anh Tú nói tiếp.
-
Truyền lệnh của Trẫm phong Lê Chân làm tư lệnh Hải quân quân viễn chinh
lập tức dẫn theo Bắc Hải hạm đội đi về phía Đông triển khai tìm kiếm.
Phong Ngô Tuấn làm Tham mưu trưởng dẫn theo hai trăm Thiên Long vệ gia
nhập quân viễn chinh. Nếu phát hiện kẻ nào dính líu đến vụ việc, bất kể
là cá nhân hay quốc gia nào Trẫm cho phép các khanh tuyên chiến.