Và quả thực Trần Thủ Độ đã thành công, Pavong quả thực bị sự phồn hoa
của Đại Việt dọa đến, vị thế của Đại Việt trong lòng Pavong thay đổi
không ít. Nhất là tốc độ phát triển của Đại Việt càng làm cho Pavong bị
kinh hãi. Nếu để Đại Việt phát triển thêm năm năm, mười năm thì Đại Việt sẽ mạnh mẽ cỡ nào. Lúc này Pavong vì con gái mình cảm thấy may mắn,
cũng vì mình cảm thấy may mắn vì đã giữ mối giao hảo với Đại Việt.
Rầm, rầm, rầm.
Những tiếng bước chân đều vang lên, cảnh sát và Cẩm Y vệ lập tức dọn dẹp
đường phố, dân chúng bị đẩy sang hai bên đường. Cảnh binh ăn mặc quân
phục mới hùng dũng, oai vệ từng bước, từng bước đều tiến đến đoàn sứ
thần. Cảnh vệ là bộ mặt của triều đình, được ưu tiên cấp quân phục mới
đầu tiên, những sắc quân khác cũng chỉ có thể chờ đợi. Các thiếu nữ nhìn lấy những chàng trai quân nhân khôi khô tuấn tú tay bồng súng bước theo từng nhịp trống đôi mắt không khỏi tỏa sáng.
Đối với sứ thần
lần này Lý Anh Tú lệnh cho Bộ ngoại giao phải tiếp đón theo nghi thức
cao nhất. Cảnh vệ mặc quân phục mới dưới sự chỉ huy của Trần Thư trực
tiếp đi ra cửa hoàng thành đón tiếp, xung quanh cảnh sát, Cẩm Y vệ trong tay cũng lăm lăm súng ống, ánh mắt dò xét khắp nơi, bên trong đám đông
dân chúng có bao nhiêu cảnh sát ngầm không ai biết được. Pavong nhìn
quanh liền thấy lực lượng quân đội của Đại Việt vậy mà đã toàn bộ trang
bị súng kíp. Bravia sức sản xuất rất mạnh, hằng năm hàng chục vạn khẩu
súng được xuất xưởng cũng vẫn có thể, thế nhưng quân đội của Bravia quá
đông, bọn hắn trước mắt cũng mới chỉ trang bị được cho hai phần ba quân
số, thêm huấn luyện các loại ít nhất phải thêm một năm nữa quân đội
Bravia mới có thể thành thục được. Mà nhìn thấy quân phục của cảnh vệ
Pavong ánh mắt lại càng tỏa sáng. Bộ quân phục này quá đẹp đẽ, hoàn toàn tôn lên dáng người của binh sĩ, hiện đại nhưng không mất đi sự cao quý
của hoàng gia.
Hỏa khí được trang bị đại trà, áo giáp dần dần mất đi vị thế của nó, Bravia cũng đã thay đổi trang bị, quân phục cho binh
sĩ. Ví dụ như lần này đi sứ, sứ đoàn có đến trăm người, cộng thêm năm
trăm binh sĩ trang bị súng mới, quân phục mới để thị uy trước Đại Việt.
Trang phục của quân đội Bravia được những thợ may cung đình của Bravia
thiết kế rất đẹp đẽ, theo dạng hoàng gia quý phái, theo kiểu dáng rất
giống quân phục phương Tây tại Trái Đất gồm áo ghi lê trắng, áo khoác dạ màu xanh, quần màu trắng, mang ủng da, đội mũ shako có tua đỏ trên đầu, sau lưng khoác súng, sĩ quan hai bên vai còn có cầu vai màu vàng, bên
hông đeo gươm nhìn rất bắt mắt, thế nhưng so với quân phục của Đại Việt
rõ ràng lại thiếu đi sự tinh tế, gọn gàng và mạnh mẽ.
Trần Thư
đầu đội mũ kepi, mặc quân phục mới tinh của Cảnh vệ cưỡi ngựa đi trước,
hai bên cầu vai và ve áo có gắn bốn bông hoa mai bằng bạc tượng trưng
cho quân hàm Đại tá. Lý Anh Tú sử dụng hệ thống ký hiệu quân hàm bao gồm binh nhì cầu vai có hai vạch, binh nhất là một vạch, cấp hạ sĩ ký hiệu
bằng chữ V, thăng lên một bậc thì thêm một chữ, cấp úy sử dụng hình kim
cương, cấp tá dùng hình hoa mai bạc, cuối cùng cấp tướng thì sử dụng
hình ngôi sao vàng. (Tham khảo đột kích). Trần Thư đi đến trước đoàn sứ
thần, xuống ngựa chào một cái quân lễ nói.
- Xin chào Pavong thân vương, ta là Trần Thư, Đại Tá, cục trưởng cục Cảnh vệ phụng mệnh bệ hạ
hộ tống đoàn sứ thần vào trong, mời đi theo chúng ta.
Pavong đối với Trần Thư cũng rất quen thuộc liền gật đầu nói.
- Vậy phiền Trần cục trưởng rồi.
Binh sĩ của Bravia được bố trí ở một doanh địa phía ngoài thành, chỉ có một
trăm binh sĩ được cho phép đi vào Thăng Long để bảo vệ và canh gác Đại
sứ quán. Trần Thư dẫn Pavong đi thẳng vào cung nhưng không đến điện Càn
Nguyên hay Long An mà dẫn đến phía Bắc hoàng cung, nơi đây đã xây lên
một điện gọi là điện Cao Minh, hay cũng có thể coi là tòa nhà chính phủ. Nội các được Lý Anh Tú bố trí làm việc ở đây, các bộ cũng tương tự như
vậy để thuận tiện cho bệ hạ triệu kiến. Vừa đi Trần Thư vừa nói.
- Hiện tại triều đình đã cải cách, việc ngoại giao Thân vương có thể bàn
thảo tại Bộ ngoại giao, sau đó bộ trưởng bộ ngoại giao sẽ bẩm báo trực
tiếp lên thủ tướng và bệ hạ.
Pavong cái hiểu cái không cũng gật
đầu xem như rõ ràng. Khi đến điện Cao Minh thì Lê Văn Thịnh đã đợi sẵn,
Pavong và Lê Văn Thịnh cũng rất quen thuộc, lần gần nhất hai người gặp
mặt chính là trên bàn đàm phán về phủ Trấn Ninh đây.
Đưa người
đến xong Trần Thư cũng trở về điện Long An để báo cáo công việc. Lý Anh
Tú nghe Trần Thư kể lại cũng xem như hài lòng. Dù biết người đến là
Pavong, có thể là cha vợ tương lại nhưng quốc có quốc pháp, đứng trước
lợi ích của các dân tộc Lý Anh Tú cũng không thể nhân nhượng bất cứ điều gì. Nếu cả hai bên có lợi hắn còn có thể suy nghĩ thêm một chút.
- Bẩm bệ hạ, có Thứ trưởng Công bộ Hồ đại nhân xin cầu kiến.
Nghe Trần Thư nói Hồ Nguyên Trừng đến xin gặp mặt Lý Anh Tú khẽ mỉm cười.
Xem ra việc hắn giao cho Hồ Nguyên Trừng xem như đã thành công.
Trong khi đó tại Bộ ngoại giao Lê Văn Thịnh tiếp đón Pavong cuộc nói chuyện
cũng đã bắt đầu đi vào giai đoạn căng thẳng. Vốn ý đồ của Nikolai đệ tứ
để Pavong đến là để thông qua mối quan hệ của Lý Anh Tú với Elina hi
vọng Đại Việt sẽ làm ra nhân nhượng, thế nhưng Đại Việt không tiếp
chiêu, Lý Anh Tú hoàn toàn giao phó cho Lê Văn Thịnh toàn quyền đàm
phán, bên cạnh đó lại là Trần Thủ Độ làm tham vấn. Trần Thủ Độ người này mưu mô xảo quyệt, muốn để An Tư có thể trở thành Hoàng hậu đương nhiên
sẽ không nhân nhượng với Pavong. Dù là Lê Văn Thịnh mới là người làm chủ nhưng cũng không thể không toát mồ hôi. Dù sao Trần Thủ Độ nắm trong
tay chính là Ám bộ, giám sát toàn bộ từ quan viên cho đến nhân dân, có
thời điểm còn có quyền tiền trảm hậu tấu đây.
- Lê đại nhân, thực sự mối quan hệ của Đại Việt và Bravia rất tốt. Hai bên có những bút
giao dịch về quân sự, kinh tế, văn hóa các loại. Thế nhưng gần đây ta
lại nghe nói Đại Việt có bán hỏa khí cho các nước Bắc Hải, điều này có
thể làm tổn hại đến lợi ích của Bravia, ảnh hưởng đến mối quan hệ hữu
nghị giữa Đại Việt và Bravia.
Nghe lời nói có vẻ như kể tội của Pavong Trần Thủ Độ cười lạnh nói.
- Nếu như ta nhớ không lầm thì trong giao dịch giữa Đại Việt và Bravia
không có điều khoản Đại Việt không được phép bán hỏa khí cho bất kỳ nước nào khác đi. Vũ khí Đại Việt sản xuất, Đại Việt có thể bán cho ai tùy
thích. Nếu điều đó thực sự hao tổn đến lợi ích của Bravia thì quả thực
Bravia quá vứt đi rồi.
Ý tứ của Trần Thủ Độ chính là: “Đại Việt
ta bán cho ai là quyền của bọn ta, còn lợi ích của các ngươi bị tổn hại
là việc của các ngươi”. Nghe lời Trần Thủ Độ nói trong mắt Pavong lập
tức bừng lên vẻ tức giận. Lê Văn Thịnh vội vàng nói.
- Trần Thứ trưởng lại nói quá thẳng rồi, làm sao lại có thể nói với thân vương nước bạn như vậy.
Ý tứ thực không khác Trần Thủ Độ là bao nhiêu, không phủ định điều Trần Thủ Độ. Lê Văn Thịnh nói.
- Thân vương, thực ra Trần thứ trưởng nói cũng sai. Lúc ký giao dịch hai
bên nước chúng ta cũng không có điều khoản ràng buộc. Thế nhưng thân
vương cũng không cần quá lo lắng. Chúng ta bán cho các nước Bắc Hải số
lượng hạn chế, đều là những vũ khí đào thải của Đại Việt. Với sức mạnh
của Bravia hẳn sẽ không hề bị ảnh hưởng. Ngược lại với mối quan hệ là
đối tác chiến lược, toàn diện với Đại Việt, nước ta đương nhiên bán
những thứ mới nhất, tốt nhất cho Bravia.
Lê Văn Thịnh nhấn mạnh
mối quan hệ của Đại Việt và Bravia là đối tác chiến lược, các nước Bắc
Hải là ngoại giao bình thường để tăng thêm tầm quan trọng giữa quan hệ
hai nước, mặt khác cũng không cho rằng lợi ích của Bravia bị ảnh hưởng
là do Đại Việt bán vũ khí cho các nước Bắc Hải mà Bravia phải xem lại
bản thân.
Pavong nhìn hai con lão hồ ly trước mặt mình. Đúng vậy, Lê Văn Thịnh và Trần Thủ Độ chính là đang đóng vai người tốt – người
xấu. Trần Thủ Độ một mặt công kích ác liệt Bravia, Lê Văn Thịnh ở một
bên ra vẻ xoa dịu căng thẳng nhưng thực ra là củng cố lần nữa quan điểm
của Trần Thủ Độ, qua đó hoàn toàn phủ nhận quan điểm của Pavong.
Biết lần này gặp phải tay lão luyện Pavong cũng đành thuận nước xuống thang nói.
- Xem ra là ta hiểu lầm Đại Việt. Lần này trở về ta nhất định kiến nghị
lên quốc vương tăng cường binh lực để bảo vệ lợi ích của chính mình. Tuy nhiên Bravia lại dò xét được có một số vũ khí Đại Việt lại có mặt trong tay của Gemanic, không biết quý quốc có điều gì muốn giải thích sao?