Lý Anh Tú hiểu rất rõ ràng tầm quan trọng của tôn giáo đối với một xã
hội, nhất là trong một xã hội ở trình độ thấp, dân trí chưa cao. Nhà
nước càng cấm tôn giáo, ngược lại tôn giáo sẽ càng phát triển. Muốn trị
tôn giáo thì chỉ có thể dùng tôn giáo, dùng một tôn giáo có lợi cho giai cấp thống trị để đàn áp những tôn giáo khác, giống như việc các nhà
nước phong kiến sử dụng Nho giáo để đàn áp Phật giáo và Đạo giáo như
vậy. Mario những tưởng nhờ có đợt bão lớn này sẽ lần nữa xây dựng lại
Thần giáo trong dân chúng, nhưng Lý Anh Tú và Khuôn Việt càng cao tay
hơn, trị tận gốc của vấn đề.
Tuy nhiên đối với Thần giáo, đặc
biệt là vị Thần sứ này Lý Anh Tú cũng phải đối đãi một các cẩn thận,
trong đầu hắn sớm đã hình thành nên một biện pháp cơ bản giải quyết vấn
đề, chỉ là việc ưu tiên trước mắt là cứu trợ cho nhân dân thiên tai nên
hắn tạm gác lại, mấy ngày qua đi lúc này lại đụng đến.
Đêm hôm
đó Lý Anh Tú hạ lệnh người gọi Mario đi vào trong Nha phủ. Những ngày
qua có Lý Anh Tú đến quả thực Mario được đối đãi tốt hơn không ít. Tuy
vẫn bị giam trong nha môn nhưng ít ra vấn đề đồ ăn, vệ sinh đều được
giải quyết tương đối tốt, lang y cũng đã đến trị thương cho hắn, qua mấy ngày nghỉ ngơi Mario xem như cũng đã đầy máu phục sinh.
Mario
nghe nói Đại Việt quốc vương triệu kiến hắn trong lòng liền mừng thầm,
mấy ngày qua ở trong lao ngục quả thực hắn chịu đến không biết bao nhiêu ủy khuất. Trong mắt hắn Đại Việt thần kỳ nhưng cũng chỉ là một nước
nhỏ, ít ra đối với Thần giáo cũng phải nể mặt ít nhiều. Mario đi đến
trước cửa phòng vẻ mặt lập tức thu liễm lại. Mấy ngày qua ở trong lao
ngục hắn cũng đã động não suy nghĩ ít nhiều, người dưới mái hiên không
thể không cúi đầu, hắn tuy cao ngạo như chung quy gặp người cũng phải
khiêm tốn một chút, nếu không lại ăn thêm một trận đòn nữa, hắn tuy linh hồn đã hiến dâng cho Thần nhưng cũng rất quý trọng mạng sống của mình
đây.
Mario chờ không quá lâu liền có người dẫn hắn vào trong, bên trong chỉ có ba người, hắn liền nhận biết hai người, một là Tuyên phủ
sứ An Bang, hai là Chỉ huy sứ Cẩm y vệ, còn một người thanh niên mặc
hoàng bào ngồi ghế chủ vị, chắc chắn chính là Đại Việt quốc vương. Mario chỉnh trang lại y phục một chút liền cúi chào nói.
- Bái kiến Đại Việt quốc vương, bái kiến hai vị đại nhân.
Lý Anh Tú thật ngạc nhiên, thái độ của Mario vậy mà khá khác biệt trong
tưởng tượng của hắn, xem ra người này cũng là một người mưu mẹo biết co
được, giãn được đây. Nghĩ đến đây Lý Anh Tú cũng cười nói.
- Người là Thần sứ của Thần giáo? Tiếc là Trẫm không biết có người của Thần giáo đến nếu không cũng đã từ xa tiếp đón.
Nghe Lý Anh Tú nói như vậy Mario trong lòng không khỏi kiêu ngạo lên nói.
- Thần là Mario, Thần sử của Thần giáo. Đến Đại Việt với mong muốn khai
hóa cho dân chúng được vòng tay của Sáng chế thần che chở.
Lý Anh Tú nghe vậy híp mắt nói.
- Ồ, Trẫm thật sự không biết Sáng chế thần lợi hại đến mức nào mà có thể che chở, khai hóa được cho con dân Đại Việt đây?
Mario như một con gà trống ưỡn ngực lên gáy.
- Sáng chế thần là Thần của tất cả chư thần. Sáng chế thần đã tạo ra các
Thần và cả thế giới này, ngài không gì không làm được, không gì không
biết, đối với mọi con chiên tràn đầy sùng kính đương nhiên ngài sẽ chẽ
che chở và chỉ dẫn cho bọn họ đến với thiên đường.
Lý Anh Tú
nhếch mép cười, thuyết duy tâm quả thực là thế giới nào cũng giống thế
giới nào đây, đều là một bộ như vậy. Lý Anh Tú lại nói.
- Thần
vạn năng như vậy? Sao Trẫm lại nghe nói ở phương Tây dân chúng các nước
vẫn khốn khổ, lầm than đây, Thần ở đâu sao không che chở bọn họ.
- Đấy là do bọn hắn chưa đủ sùng kính, chưa đủ ngoan đạo, nên không thể
cầu nguyện đến thần. Bọn hắn cứ kiên trì nhất định sẽ được Thần che chở, chết đi cũng sẽ được đến Thiên đường.
Mario dửng dưng đáp như đã quá quen với việc này. Mỗi nơi có Thần điện dân chúng đều phải đóng góp cho Thần điện, cầu nguyện những điều mà chẳng bao giờ bọn hắn đạt được, ngược lại tất cả tiền bạc đều dùng để cung cấp cho lũ tu sĩ. Không phải tự nhiên mà trong Cách mạng Pháp người ta gọi lũ tăng lữ chính là những kẻ ăn bám của xã hội đây. Lý Anh Tú cũng không muốn lý luận cùng Mario, đối với những kẻ tôn sùng thần thánh, chỉ có thể dùng thực tế lật đổ
thế giới quan của bọn hắn thì may ra mới có thể làm bọn hắn thay đổi. Lý Anh Tú nói.
- Vậy không biết Thiên đường là ở đâu đây?
Mario hưng phấn chỉ lên trời nói.
- Sáng chế thần đã tạo ra ba giới, Thiên đường, Trần gian, và Địa ngục.
Địa ngục nằm sâu dưới lòng đất do Tử thần cai quản, chuyên giam dữ những kẻ xấu xa. Ngược lại Thiên đường là Thiên quốc do Sáng chế thần sáng
lập, những con chiên ngoan đạo, sùng kính với ngài đương nhiên sẽ được
lên thiên đường, phía ngoài tinh không kia.
- Ý ngươi nói là Thiên đường ở trên bầu trời.
Lý Anh Tú cười cười nói. Mario gật đầu nói.
- Đương nhiên là như vậy. Ở trên đó, ngoài tinh không chính là Thiên
quốc, chính là tựa như Trần gian này, tuy nhiên trên đó mọi người đều có cuộc sống sung túc dưới sự trị vì của Sáng chế thần.
Lý Anh Tú lại nói.
- Vậy thì Trẫm đã từng thấy Thiên đường, thế nhưng tuyệt nhiên không có sự sống mà chỉ toàn thiên thạch mà thôi.
Mario như bị dậm trúng đuôi nhảy cẩn lên quát lớn.
- Làm sao có thể. Ngài đang phỉ bán Thần linh, lại không sợ Thần trừng phạt.
Lý Anh Tú tủm tỉm cười nói.
- Tốt, vậy hôm nay Trẫm sẽ cho ngươi xem thiên đường trong miệng ngươi là như thế nào. Người đâu, đem đến.
Viên Bách hộ lập tức đem ra một cái kính viễn vọng lớn. Thực ra đây chính là một cái kính Thiên văn kiểu cũ, tựa như loại của Galilei đã chế tạo để
nhìn lên bầu trời. Lý Anh Tú nói.
- Cầm cái này đi ra ngoài hướng lên thiên không nhìn xem ngươi có thể thấy được cái gì.
Mario ngờ vực cầm lấy kính thiên văn đi ra trước khoảng sân, may mắn hôm nay
tiết trời thoáng đãng, không có một chút mây, trên trời lại có rất nhiều vì sao đây. Mario cầm kính thiên văn ngó lên trời quan sát, sắc mặt hắn bỗng nhiên tái nhợt, trong miệng lại lắp bắp thều thào từng tiếng.
- Không thể nào, Thiên quốc... tại sao lại như vậy?
Lý Anh Tú không can thiệp, chỉ tủm tỉm cười. Hắn kiếp trước không hề tin
thần thánh, tuy nhiên gặp được Lục đạo thần và Lạc Long Quân khiến hắn
không thể không tin. Lý Anh Tú không biết rằng tại thế giới này có Thần
hay không, tuy nhiên Lục đạo thần đã từng nói thế giới này không có thần hắn cũng chỉ đành tin tưởng, vả lại hắn cũng không chỉ ngắm lên thiên
không một hai lần đây. Đến con chuột còn không thấy chứ đừng nói gì là
thiên quốc.
Đến lúc Mario đi vào bên trong sắc mặt vẫn còn trắng bệch chưa thể hoàn hồn. Lý Anh Tú lại hỏi.
- Thế nào? Thiên đường của ngươi như thế nào.
- Không thể, không thể nào...
Mario lắp bắp trả lời không thành tiếng, hắn một mực tin tưởng rằng trên bầu
trời chính là Thiên đường, là do Sáng chế thần sáng tạo, làm sao lại chỉ có đất đá đây. Lý Anh Tú lại nói.
- Thế giới này không có gì
khác ngoài vật chất đang vận động, và vật chất đang vận động không thể
vận động như thế nào khác ngoài vận động trong không gian và thời gian.
Còn ý thức chỉ là sản phẩm của bộ óc con người và là sự phản ánh tự
giác, tích cực của các sự vật hiện tương và quá trình hiện thực của thế
giới vật chất, là hình ảnh chủ quan của thế giới khách quan.
Không chỉ Mario mà còn cả Tinh Thiều và Đinh Lễ cũng một mặt sững sờ nhìn Lý
Anh Tú. Lý Anh Tú cao hứng liền xổ ra nguyên một tràn lý luận thế giới
quan chủ nghĩa duy vật Mác Lê nin, cả ba người cái hiểu, cái không, cái
nào là vật chất, cái nào là ý thức, rồi tư duy biện chức, siêu hình,
bla, bla...
Nói suốt hơn một giờ Lý Anh Tú liền cảm thấy miệng
khô lưỡi đắng, mà ba người trong phòng không bất tỉnh nhân sự đã là may
mắn. Tinh Thiều không khỏi lơ mơ hỏi.
- Bệ hạ, nãy giờ ngài nói là cái gì vậy?
Lý Anh Tú đang uống nước không khỏi khụ khụ ho hai tiếng nói.
- Tóm tại những cái mà các ngươi nghĩ là thần linh, là sáng chế thần vẫn
là do các người tự suy diễn, ký thác ý thức của mình vào đó. Thế giới
này tất cả cấu thành từ vật chất. Đạt Nhĩ Văn còn đưa ra một cái thuyết
di truyền, người ta chứng minh con người tiến hóa từ một loài vượn cổ
đây.
Tinh Thiều và Đinh Lễ hít một ngụm hơi lạnh.
- Đạt Nhĩ Văn lại lợi hại như vậy? Vậy chẳng phải tổ tiên chúng là là loại vượn?
- Khụ khụ, chuyện này rất dài dòng, Trẫm sẽ nói với các người sau.
Lý Anh Tú bị hai vị đại thần của mình chọc ho hai tiếng liền đi đến trước
mặt Mario vẫn còn đang sửng sờ với những lý thuyết mới. Không biết hắn
từ đâu lấy ra một bản sách dày cộm đóng thẳng xuống đầu Mario nói.
- Đây là một cuồn thần thư, ngươi cố gắng trở về học tập, nghiên cứu, khi nào nghĩ thông suốt liền có thể đi gặp Trẫm. Ngươi đến, dẫn hắn xuống.
Kim Ngô vệ lập tức đi vào áp giải Mario trở về với đại lao thân yêu của
hắn. Lý Anh Tú đưa chính là một bản học thuyết Mác do hắn chép ra, còn
có thể thông hiểu hay không chính là chờ xem ngộ tính của Mario như thế
nào.