Theo Đại Việt ngày càng mở rộng, nhu cầu quan viên phục vụ trong triều
cũng ngày càng nhiều, nhất là tại các phủ huyện mới thành lập như Tân
Bình và phủ Triệu Phong. Theo chiến lược của Lý Anh Tú chỉ cần Đại Việt
phòng thủ xây dựng được xứ Thuận Hóa, Đại Việt có thể không cần lo lắng
gì mà khai phá Tử Vong rừng rậm. Lý Anh Tú không phải là một quân vương
có ước muốn chinh phục dân tộc khác, trải qua những trận chiến trước hắn biết cái giá của chiến tranh chính là tính mạng của những con dân Việt
tộc. Thế nhưng chỉ cần khai phá tốt Tử Vong rừng rậm hắn cũng đã có thể
hoàn thành sứ mệnh của Lạc Long quân bàn giao, tìm kiếm được cho Việt
tộc một mảnh đất cắm dùi. Thế nhưng để có thể giữ vững được vùng đất
này, Đại Việt phải mạnh lên trước cái đã.
- Việc này đã thảo luận từ trước, các khanh lập tức lên kế hoạch, ra đề thi, tuyên bố toàn
thiên hạ tháng sau sẽ tổ chức cuộc thi đầu tiên của Đại Việt, mọi chi
phí đi lại sẽ do triều đình chi trả. Cứ quyết định như vậy.
Lý
Anh Tú ra lệnh cũng dễ dàng bởi vì kỳ thi này đã được dự trù chuẩn bị từ năm ngoái, mọi kế hoạch cũng đã hoàn thành cơ bản, chỉ còn những khâu
cuối cùng mà thôi. Lý Anh Tú lại hỏi Hồ Nguyên Trừng.
- Hồ khanh, việc Trẫm giao cho ngươi về nghiên cứu khương tuyến như thế nào rồi?
Sau khi sản xuất ra được súng Type 02, Lý Anh Tú đã nghĩ đến chuyện làm
khương tuyến cho nòng súng, nhưng khổ nổi cộng nghệ hiện tại của Đại
Việt thực sự không cho phép, đến mũi khoan nòng súng cũng không có. Thực tế đúc nòng súng Đại Việt chính là dùng thủ công đánh thép, uốn cong
thép lại thành nòng súng, đó là một lý do Đại Việt sản xuất súng đạn còn rất chậm, thua xa Bravia.
- Thần bất tài, vẫn chưa thể nghiên cứu ra, mong bệ hạ thứ tội.
Hồ Nguyên Trừng xin lỗi nói, nghiên cứu khương tuyến khác biết hoàn toàn
so với nghiên cứu ra súng đạn bởi vì còn liên quan không những đến vật
liệu thép mà còn phải tính toán độ xoắn của khương tuyên sao cho phù hợp với đạn, tạo điều kiện cho đạn bay chính xác nhất. Phương pháp hữu hiệu nhất chính là dùng phép thử - sai nhưng lại vô cùng tốn kém và mất thời gian. Lý Anh Tú cũng biết điều này nên cũng không trách tội, cổ vũ Hồ
Nguyên Trừng một chút.
Bởi hẹn gặp Pavong là ba ngày sau nên Lý
Anh Tú sáng hôm sau quyết định đến Chương Thánh quân một chuyến, đi cùng còn có cả Lý Thường Kiệt và Trần Thủ Độ. Trần Thủ Độ tên này hôm nay
không biết hít phải lá đu đủ hay liều fake mà tăng động lạ thường, bình
thường hắn luôn một mực ở trong cơ quan Ám bộ đây, hôm nay tự nhiên đi
ra phơi ánh nắng mặt trời…ờ, thì cũng tốt, như vậy mới càng có sức khỏe.
Nếu Thần Sách quân đóng tại sông Lục Giang phía Tây Thăng Long thì Chương
Thánh quân đóng tại gần Mục trường phía Nam Thăng Long. Bởi Lý Anh Tú
muốn tận dụng nguồn lợi từ buff của Mục trường, suốt thời gian qua Đại
Việt đã hướng Mục trường mua rất nhiều ngựa, đặc biệt là ngựa Đại Lý.
Ngựa thồ lại càng nhiều, lên đến cả ngàn con, voi bên trong Mục trường
cũng lên đến hơn sáu mươi thớt. Hơn nữa ngựa và voi bên trong cũng đã
sản sinh đời F1, khiến số lượng càng thêm phong phú.
Chương Thánh quân là một binh chủng kiểu mới do đích thân Lý Anh Tú chỉ đạo thành
lập. Mọi ưu ái hầu như Chương Thánh quân được hưởng nhiều nhất. Ban đầu
Lý Anh Tú dự định Chương Thánh quân chỉ một ngàn người, nhưng về sau
tăng binh nên Chương Thánh quân trực tiếp tăng lên hai ngàn người, chiếm trọn một phần ba số lượng binh lính được tăng lên. Hơn nữa một phần ba
số học viên Diễn Võ trường tốt nghiệp đợt đầu chính là được điều phối về đây, binh lính theo chỉ đạo của Lý Anh Tú được nhận trang bị mới bao
gồm balo, súng,… thậm chí đến loại pháo mới nhất của Công bộ đúc ra là
P3 pháo 3 poud đúc bằng đồng, được đặt trên xe kéo cũng được ưu tiên
trang bị cho Chương Thánh quân.
Từ xa, đến cách quân doanh vài
trăm mét đã nghe tiếng gầm, rống vang vọng cả rừng núi Tử Vong rừng rậm. Hàng ngàn binh sĩ để mình trần, thân dưới mặc độc một cái quần đùi chia thành hàng trăm tổ, hai mươi binh sĩ làm một tổ lại vác trên vai từng
khúc gỗ lớn vừa chạy vừa hô vang khẩu hiệu “rèn luyện thân thể, xây dựng quân đội, rèn luyện thân thể, bảo vệ tổ quốc”. Đến gần, Lý Anh Tú mới
trợn tròn mắt ra, mấy tên trâu bò này vác trên vai chính là Thiết mộc
nha. Một cây này dài cũng phải hơn mười mét, tất cả đều là gỗ quý dùng
để đóng tàu nha.
- Là ai, là ai phê chuẩn đem thiết mộc giao cho bọn hắn.
Lý Anh Tú tiếc đứt ruột nói, phải biết Đại Việt không sinh sản được Thiết
mộc, phải lấy từ quần đảo Sắt đem về đấy. Trần Thủ Độ cười khẽ nói
- Bẩm bệ hạ, không phải từ lúc thành lập Chương Thánh quân ngài đã nói
đáp ứng mọi yêu cầu của Chương Thánh quân nha. Trần tướng quân yêu cầu
như vậy, Công bộ chỉ có thể cắn răng mà giao ra thôi.
Lý Anh Tú
trừng mắt, đúng là như vậy nha. Nhưng Trần Quốc Toản, tên này cũng quá
phá sản đi. Trong rừng có biết bao nhiêu là cây, tùy tiện chọn vài trăm
cây, cả ngàn cây đều được, vì sao phải chọn Thiết mộc nha. Phá của, quá
phá của.
Trong lúc Lý Anh Tú đang tiếc đứt ruột thì Trần Quốc
Toản đã nhìn thấy đoàn tùy giá liền vội vàng dẫn theo đại bộ đội chạy
đến trước mặt Lý Anh Tú hành lễ.
- Bái kiến bệ hạ.
Lý Anh
Tú thu lại tinh thần nhìn Trần Quốc Toản, chỉ mười mười mấy tuổi thôi
nhưng bây giờ đã ra một bộ dáng tướng quân thần võ, chứng tỏ trong Diễn
Võ trường đã được Phạm Tu truyền dạy không ít.
- Miễn lễ, hôm nay Trẫm muốn đi xem xét quân doanh, phiền khanh có thể dẫn Trẫm cùng các vị đại thần đi chứ.
Nghe được thánh lệnh Trần Quốc Toản vội nói.
- Đó là vinh hạnh của thần.
Nói rồi liền quay sang đại bộ đội nói.
- Groot tổng lĩnh, ngươi tiếp tục cho binh sĩ huấn luyện.
Một tên người Man tộc thân hình to như con gấu xám liền bước lên chào quân lễ nói.
- Tuân lệnh tổng binh đại nhân.
Lý Anh Tú âm thầm gật đầu, trong Chương Thánh quân vậy mà để một người Man tộc làm tổng lĩnh, chức tỏ sự hòa hợp với nhau vô cùng tốt đây. Trần
Quốc Toản đưa đoàn người vào trong quân doanh. Quân doanh Chương Thánh
quân bên ngoài được tường gỗ bao quanh, có tháp canh cao canh gác, phía
trước ngoài chiến hào còn có cả một hàng cự mã, bên trong doanh trại là
các khu nhà gỗ được đám binh lính dựng lên rất chắc chắn, bên phía Tây
là một chuồng ngựa nuôi dưỡng chiến mã cùng ngựa thồ, phía Bắc là nhà
kho, phía Đông lại là khu pháo binh. Trần Quốc Toản vừa đi vừa giới
thiệu nói.
- Bẩm bệ hạ quân số của Chương Thánh quân hiện tại là
hai ngàn một trăm ba mươi sáu binh sĩ. Trong đó có năm trăm kỵ binh, ba
trăm trọng trang binh sĩ, bảy trăm xạ thủ, một trăm pháo thủ, bốn trăm
binh sĩ khác là nỏ và cung tiễn thủ, hơn một trăm binh sĩ còn lại là hậu bị quân vẫn đang huấn luyện.
Bởi chưa đại trà được hỏa khí đến
từng binh sĩ nên trang bị của Chương Thánh quân vẫn còn rất nhiều hỗn
tạp, tuy nhiên đặc điểm khác biệt nhất của Chương Thánh quân là khả năng di chuyển nhanh, cơ động. Bọn hắn ra trận không cần phải chạy bằng chân mà có xe ngựa chở đi, nên trang bị toàn bộ là trang bị nặng, sức mang
cũng rất lớn. Ví như ba trăm trọng trang kỵ sĩ nếu bình thường bọn hắn
di chuyển nhanh lại rất khó, ngược lại bộ binh cơ giới bọn họ vẫn có thể mặc đầy đủ trang bị chạy thẳng ra chiến trường đánh nhau mà không hề
suy giảm chiến lực.
Lý Anh Tú gật đầu đi vào một căn nhà nhỏ bên
trong quân doanh, ngôi nhà này bốn vách làm bằng gỗ, mái nhà lại lợp rạ, đông ấm, hèn mát, giữa nhà còn có cà một lò lửa nhỏ, sát bốn vách kê
những cái giường tầng có thể ngủ hai người, chăn gối đều được gấp vuông
vứt như quân đội hiện đại. Một căn nhà như thế này lại có thể chưa được
mười sáu người, nhìn vào bên trong Lý Anh Tú không khỏi nhớ đến lúc hắn
đi học quân sự cũng như thế này đây.
Lý Anh Tú lại được đưa sang
khu chuồng ngựa, nơi này nuôi nhốt cũng chỉ một số chiến mã và ngựa thồ
trực chiến thôi, còn lại đều được nuôi nhốt ở mục trường cách đó không
xa. Nổi trội nhất nơi này chính là những dãy hàng trăm chiến xe ngựa
lớn, xe ngựa làm bằng gỗ rất chắc chắn, bên trên thành xe còn có lỗ châu mai, nếu bị phục kích binh sĩ trên xe hoàn toàn có thể dựa vào thành xe làm công sự để chiến đấu. Tuy bánh xe làm bằng gỗ hạn chế sức bền và
tốc độ của xe ngựa nhưng so với thời đại này đã là một bước tiến vượt
bậc rồi.