Chẳng bao lâu sau, Julia tới phòng họp, ôm tập tài liệu trong tay, phía
sau còn có một cô bé ở phòng Hành chính, tay ôm một chiếc hộp trắng.
Thấy tình hình đó, Julia hơn lo sợ, nhìn Hạ Trú bằng ánh mắt bất an.
Hạ Trú không thể hiện quá nhiều biểu cảm, tỏ ý bảo cô ấy đặt mọi thứ xuống là có thể ra ngoài. Trong chiếc hộp trắng có đựng vài thứ, có đủ các
sản phẩm sử dụng hằng ngày, có loại đã mở mác, có loại chưa. Về cơ bản
đều là các sản phẩm dùng trong khách sạn, còn có cả ống nghiệm thủy
tinh, được bọc kín, có lọ đựng dung dịch trong suốt, có lọ đựng dung
dịch màu hổ phách. Ngoài ra còn có một bao thuốc lá, là loại trước kia
Lục Đông Thâm hút.
"Đây là sản phẩm ban đầu tôi kiểm tra có thành phần Cường tâm thảo, cả vỏ của sản phẩm lẫn số hiệu đều được lưu giữ
cẩn thận, không thể làm giả được cũng chẳng thể đổ oan cho người vô
tội." Hạ Trú lần lượt lấy từng thứ trong hộp ra: "Tôi không hài lòng
chút nào về kết quả phản hồi của tổng bộ, thế nên đã tiến hành thực
nghiệm so sánh thành phần từ các sản phẩm lưu lại trước đó. Qua nhiều
lần chiết tách và so sánh, cuối cùng tôi mới phát hiện ra Cường tâm thảo bắt nguồn từ thứ gì."
Đây vốn không phải là một công việc phức tạp, nhưng là một công việc kỳ lạ.
Phàm là những mùi hương cô có thể ngửi được, chiết tách thành phần không
phải là chuyện gì khó khăn. Hơn nữa cái mũi của cô trước nay chưa từng
sai lệch, thế nên cô luôn tin tưởng nó.
Việc tổng bộ tham gia
điều tra vốn dĩ đã là chuyện đánh rắn động cỏ. Vì thế cô đã cẩn trọng,
ra lệnh cho Julia giữ cẩn thận những loại sản phẩm có vấn đề, đề phòng
vạn nhất.
Cuối cùng, kết quả điều tra của tổng bộ đích thực không khiến người ta hài lòng. Hơn nữa lúc đó, Lục Đông Thâm cho cô quyền
thay đổi công thức mùi hương không gian trong khách sạn Skyline, ngoài
mặt cô làm theo, còn thật ra vẫn âm thầm tiến hành lấy mẫu, chiết tách
thành phần của sản phẩm kia trong phòng thực nghiệm.
Có điều một khi phương hướng sai lệch thì sẽ lỡ nhiều thời gian.
Cô một mực cho rằng trong sản phẩm có chứa Cường tâm thảo, suy nghĩ này đã khiến cô đi không ít đường vòng.
Sự thật cũng mới được phát hiện ra gần đây. Cô vốn định nói với Lục Đông
Thâm, không ngờ lại xảy ra chuyện sản phẩm mới bị tiết lộ ra ngoài, thế
nên phải gác lại. Dọc đường khi theo người đàn ông trung niên về công
ty, đa phần thời gian Hạ Trú đều giữ im lặng. Thật ra cô có linh cảm sẽ
có người của tổng bộ tới đây, nhắm vào chuyện sản phẩm mới, rồi lại nghĩ tới chuyện Quý Phi vẫn còn quanh quẩn ở Bắc Kinh, mọi suy nghĩ này đều
có chút liên quan.
Thế là cô đã lặng lẽ nhắn tin cho Julia, chuẩn bị sẵn sàng cả kết quả thực nghiệm sản phẩm.
"Trong hai lọ ống nghiệm, một lọ là thành phần Cường tâm thảo được tạo thành
từ các hợp chất lấy ra từ sản phẩm. Một lọ là Lycorin tạo thành từ Cường tâm thảo và thành phần trong thuốc lá. Toàn bộ quá trình và quy trình
chiết tách thành phần, tôi đều yêu cầu trợ lý ghi chép lại, dù là một
người không hiểu chuyên ngành đến mấy, nhìn qua cũng hiểu ngay."
Hạ Trú nhìn khuôn mặt trắng bệch của Quý Phi, tiếp tục nói: "Sau khi công
thức mùi hương không gian của khách sạn Skyline được thay đổi, giám đốc
Quý đã lệnh cho nhà tạo hương cấp dưới chuyên quản lý việc xây dựng mùi
hương không gian khách sạn để tiến hành thay đổi công thức cũ, trước sau tiến hành ba lần, mỗi lần đều thay đổi công thức ở biên độ nhỏ, cuối
cùng đã đạt được mục đích thay đổi các loại tinh dầu có khả năng kết hợp thành Cường tâm thảo. Trong ghi chép, tôi cũng đã ghi rõ ràng từng lần
thay đổi công thức sản phẩm. Cái này, cũng không thể làm giả được."
Mỗi lần chỉ thay đổi trên biên độ hẹp, mục đích là khiến người ngửi nảy
sinh thói quen khứu giác, từng chút từng chút một, khiến người ta thần
không biết, quỷ không hay.
Quý Phi mím chặt môi. Cô ta không ngờ tâm tư của Hạ Trú lại thâm sâu như vậy, thì ra đã âm thầm làm mấy việc này từ lúc nào.
Cận Nghiêm quan sát Hạ Trú, rồi lại nhìn Quý Phi, sau đó nói: "Theo chúng
tôi điều tra, loại thuốc lá trước đó của tổng giám đốc Lục do Trần Du
phụ trách."
"Đúng là Trần Du, không sai." Hạ Trú không phủ nhận:
"Hơn nữa, Trần Du đích thực đã cho vào trong đó một số thành phần riêng
tư khác, nhưng đó không phải là nguyên nhân khiến tổng giám đốc Lục mất
ngủ trường kỳ, càng không thể kết hợp với thành phần Cường tâm thảo để
tạo ra Lycorin. Thành phần ban đầu của thuốc lá do tổng bộ kiểm tra. Nói cách khác, lúc đầu, trong thuốc lá của tổng giám đốc Lục có thành phần
gì, giám đốc Quý là người rõ nhất."
"Hạ Trú, cô ngậm máu phun
người! Cô thật là nham hiểm, lại nghĩ ra chiêu này để đối phó với tôi!"
Cảm xúc của Quý Phi không thể kìm nén được nữa, cô ta kích động gào lên
với cô.
Hạ Trú im lặng, lạnh lùng nhìn cô ta.
Cô không
rộng lượng đến thế, đối với một người đã từng phản bội cô, tổn thương cô tận cùng, cô không thể thản nhiên nói lời tha thứ.
Tạm thời
không nói đến việc chuyện sản phẩm mới này có phải do Quý Phi làm hay
không, chỉ tính riêng việc ngay sau khi xảy ra chuyện Quý Phi đã lập tức tới Bắc Kinh là đủ bộc lộ dã tâm của cô ta.
Cô ta không thể chấp nhận Hạ Trú.
Đây chính là mục đích thật sự của cô ta.Thông tin sản phẩm mới bị lộ, cách trực tiếp nhất chính là tung phương án ban đầu ra. Hơn nữa chính Quý Phi cũng có dự định này. Thế nên, ngay từ ban đầu Quý Phi đã có ý muốn triệt để đá cô ra khỏi cuộc chơi.
Bằng không, với những gì Quý Phi hiểu về cô, sao không tin rằng cô có cách xoay chuyển cục diện khắc nghiệt chứ?
Nếu cô ta đã bất nhân thì cũng đừng trách cô bất nghĩa.
Đối diện với hàng loạt chứng cứ, Tần Tô dĩ nhiên cũng không thể bình tĩnh.
Bà nhìn về phía Quý Phi, quát: "Ai chỉ thị cho cô làm như vậy?"
Sắc mặt Quý Phi tái nhợt, miệng run lên. Cô ta nói: "Không phải, tôi không biết, tôi thật sự không biết..."
"Cô không biết?" Ánh mắt Tần Tô rất lạnh: "Không biết vì sao còn thay đổi công thức?"
"Việc thay đổi công thức định kỳ là chuyện bình thường, công thức mùi hương
không gian của các khách sạn dưới quyền Lục Môn đều không giữ nguyên mãi mãi." Quý Phi giải thích.
Tần Tô không hiểu cho Quý Phi, nhìn thẳng vào Cận Nghiêm: "Về chuyện này, tổ điều tra phải mất công rồi."
"Đổng sự Tần yên tâm, chuyện liên quan đến sự an nguy của tổng giám đốc Lục,
tổ điều tra nhất định điều tra thật nghiêm." Rồi Cận Nghiêm nhìn sang Hạ Trú: "Sau khi cuộc họp kết thúc, tôi sẽ ra lệnh cho cấp dưới tới lấy
các chứng cứ liên quan từ phía giám đốc Hạ, tổ điều tra sẽ kết hợp cùng
phòng thực nghiệm thẩm tra lại toàn bộ. Nếu đúng như những gì giám đốc
Hạ nói, tổ điều tra sẽ thanh minh lại với Hội đồng quản trị."
Quý Phi nghe xong thực sự phát điên, chỉ tay về phía Hạ Trú: "Cô thật ác
độc! Cô tưởng kéo tôi xuống là cô có thể leo lên sao? Hạ Trú, cho dù cô
là bậc thầy mùi hương thì đã sao? Cô tưởng Lục Môn sẽ chứa chấp cô à? Cô đừng nằm mơ nữa!"
Cận Nghiêm đánh mắt ra hiệu cho người đàn ông
trung niên. Ông ta gật đầu, đi tới bên cạnh Quý Phi: "Giám đốc Quý, mời
cô ra ngoài theo tôi trước."
Quý Phi nghiêm mặt không động đậy.
Người đàn ông trung niên đang định kéo cô ta thì cô ta lên tiếng: "Đừng chạm vào tôi, tôi tự đi được."
Trước khi đi, Quý Phi còn nhìn Hạ Trú một cái.
Ánh mắt này rất phức tạp.
Có oán hận, không cam tâm, phẫn uất.
Khiến Hạ Trú nhớ lại ba năm trước, ngày đó, khi một đám người dẫn cô đi, cô cũng nhìn Quý Phi với ánh mắt như vậy.
Giống y như đúc.
Trái tim cô chợt nhói đau.
Tình bạn trong quá khứ, hận thù của hiện tại.
Thứ khó lường nhất chính là sự đời, còn sóng gió lênh đênh hơn cả trong tiểu thuyết.
Quý Phi đi rồi.
Có lẽ trong mắt tổ điều tra đây là một sự cố ngoài ý muốn, bởi vì mục đích của họ từ đầu tới cuối chỉ có cô. Thế nên Hạ Trú không dám buông lỏng
cảnh giác. Chí ít thì từ lúc Đàm Diệu Minh được nhắc đến cho tới khi Quý Phi bị mời ra, trong một khoảng thời gian dài như vậy, Lục Đông Thâm
chưa nói câu nào...