Khuôn mặt người phụ nữ này giống Thiên Lạc bảy tám phần, đặc biệt là đôi mắt sáng như sao trời, chỉ cần liếc một cái là có thể nhìn thấu người
khác.
“Tú Tuyết.” Người phụ nữ trên ảnh không phải là ai khác đúng là mẹ của Thiên Lạc, Hoàng Phủ Tú Tuyết.
Nhìn ảnh của Hoàng Phủ Tú Tuyết, đáy mắt Thiên Dung Thiên nhiều hơn vài phần phức tạp, như yêu như hận, ẩn ẩn như che một tầng sương mù mỏng, làm
người ta không thấy rõ.
Cũng không hề tươi cười, Thiên Dung Thiên nhìn Hoàng Phủ Tú Tuyết trên tấm ảnh, cuối cùng vẫn cất ảnh chụp đi,
rồi mới xoay người đến phòng tắm.
…………
Ngày hôm sau, Cố Kinh Thế cũng không cùng Thiên Lạc trở về căn cứ, mà là đi đến quân khu.
Không tiện đường đi với Cố Kinh Thế, Thiên Lạc và Thiên Trạch Huân đều không vội vàng, ăn cơm sáng mới chuẩn bị rời đi.
Thiên Dư Phong lôi kéo Thiên Lạc, ngàn dặn dò vạn dặn dò, cái gì cũng không
yên tâm, “Tiểu Lạc a, có việc gì cũng phải tìm ông nội, nhất định ông
nội giúp đỡ cháu, nếu muốn cái gì cũng phải nói cho ông nội biết, ông
nội tìm về cho cháu.”
“Ông nội, cháu không cần gì hết, chỉ cần
ông nội khỏe mạnh thì cháu sẽ vui vẻ.” Miệng Thiên Lạc rất ngọt, dỗ dành khiến Thiên Dư Phong hớn hở.
Sau khi tạm biệt Thiên Dư Phong, Thiên Lạc liền ngồi lên xe Thiên Trạch Huân.
Hai người nhanh chóng về căn cứ huấn luyện, lần thứ hai bắt đầu huấn luyện vác vật nặng.
Lại qua mấy ngày, huấn luyện thân thể kết thúc.
Trong mấy ngày nay, hình như Cố Kinh Thế rất bận rộn, không có xuất hiện, cũng không liên lạc với Thiên Lạc.Thiên Lạc có chút không quen, lại không trực tiếp biểu hiện ra ngoài.
Buổi tối huấn luyện thân thể hoàn toàn kết thúc, Thiên Lạc nằm ở bồn tắm, cả người thả lỏng, để mặc bồn tắm điều chỉnh nhiệt độ, khiến độ ấm của
nước đến mức thoải mái nhất, giảm bớt áp lực.
Xung quanh sương
khói không ngừng lượn lờ, thân thể mê người của Thiên Lạc ngâm trong
nước, làn da trắng nõn hiện lên màu hồng phấn nhìn qua hết sức mê người.
Cơ bắp toàn thân đều thả lòng, trên tóc có từng giọt nước trong suốt nhỏ
xuống, vòng qua cần cổ trắng nõn, xẹt qua xương quai xanh tinh xảo, cuối cùng hòa nhập vào nước trong bồn tắm.
Trói buộc trước ngực cũng
được cởi bỏ, ngày thường Thiên Lạc quấn băng vải, còn mặc quần áo thật
dày, cho nên nhìn không ra, giờ phút này hoàn toàn mở trói buộc, mới có
thể nhìn thấy dáng người Thiên Lạc như ma quỷ.
Mỗi đường cong
trên người đều hoàn mỹ đến mức khiến người ta hít thở không thông, bầu
ngực mềm mại. Nhìn qua đã phát dục hoàn toàn, vòng eo mảnh khảnh có thể
nắm hết bằng một vòng tay, làm bất kì người phụ nữ nào cũng ghen ghét,
càng khiến đàn ông có thể điên cuồng.
Nhìn chằm chằm trần nhà, Thiên Lạc lâm vào trầm tư, “Ngày mai sẽ phải lựa chọn chiến giáp, hôm nay nên nghỉ ngơi sớm một chút.”
Thiên Lạc không khỏi vươn tay sờ bụng nhỏ của mình, đó là vị trí hồn tuyến.
Trống rỗng, vẫn không có bất kì hồn lực gì.
Nhớ rõ cách khống chế chiến giáp là không cần hồn lực, nói cách khác, ngày
mai bắt đầu huấn luyện chiến giáp, nếu Thiên Lạc chỉ có thể nhìn thì cô
thật sự khóc chết rồi.
Nghĩ tới điều này, Thiên Lạc cũng trực tiếp đứng dậy, bước ra khỏi bồn tắm.
Bọt nước không ngừng xẹt qua thân thể mê người của Thiên Lạc, Thiên Lạc
cũng tùy tiện mặc áo tắm dài, nghỉ ngơi sớm chờ đợi ngày mai đến.