Thượng Quan Ngưng lập tức đi tới phía trước giữ chặt Cảnh Dật Thần, lạnh lùng hướng ảnh Dật Nhiên nói: “Chuyện này không liên quan đến Dật Thần, anh không cần chó điên cắn loạn! Anh ấy nếu muốn giết mẹ anh, căn bản
không cần chờ nhiều năm như vậy, bà ta đã sớm không sống nổi! Tâm trạng
đau lòng của anh có thể hiểu được, nhưng anh vẫn nên lý trí một chút,
không cần bị hận thù che mắt!”
Nhưng Cảnh Dật Nhiên hiện tại căn
bản nghe không vào bất cứ một lời khuyên can nào, hắn đã một lòng xác
định, Cảnh Dật Thần vì báo thù cho Triệu Tình, nếu không cái chết của mẹ hắn không thể giống Triệu Tình đến như vậy được!
Hắn ngửa mặt lên trời cười điên loạn, tiếng cười trộn lẫn hần thù cùng đau lòng, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Mạc Lan chạy nhanh đến bên người hắn ôm lấy hắn, khóc lóc nói: “A Nhiên,
con đừng dọa bà, con không sao chứ? Bác sĩ! Mau tới khám cho hắn, đây là làm sao vậy!”
Cảnh Dật Nhiên lại một tay đem bà đẩy ra, mạnh mẽ
chống đỡ đứng lên, dùng ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn thoáng qua Cảnh Dật Thần, sau đó liền lảo đảo đi ra bên ngoài.
“Ngươi đứng lại đó
cho ta!” Cảnh Trung Tu cau mày quát, “Trở về! Mấy ngày nay thành thật ở
trong nhà, sự việc chưa được điều tra rõ ràng, ngươi chỗ nào cũng không
được đi!”
Đêm qua Cảnh Dật Thần vẫn luôn cùng ở cùng ông, hơn nữa lấy tính cách của Cảnh Dật Thần, căn bản khinh thường dùng thủ đoạn trả thù Chương Dung, giống như Thượng Quan Ngưng nói, Cảnh Dật Thần nếu
muốn mạng của Chương Dung, bà ấy làm sao an an ổn ổn sống nhiều năm như
vậy!
Ông tin tưởng cái chết của Chương Dung, không liên quan đến
Cảnh Dật Thần, Cảnh Dật Nhiên rõ ràng bị thù hận cùng đau lòng che kín
đầu óc, đem tất cả oán giận đều đổ lên Cảnh Dật Thần.
Chương Dung chết kỳ quặc như thế, Cảnh Trung Tu trong nháy mắt nghe quá trình bà tử vong, liền lập tức biết, tai nạn xe cộ lần này nhất định không phải sự
cố bình thường, không phải ngẫu nhiên, mà là có người thao túng!
Tai nạn xe cộ của Triệu Tình năm đó, thành phố A rất nhiều người đều biết,
cho nên muốn bắt chước cũng không khó. Có khó khăn chính là liên lạc với Chương Dung vẫn luôn ru rú trong nhà, hơn nữa có thể làm cho Chương
Dung nửa đêm lái xe ra cửa!
Cảnh Trung Tu đối với cái chết của
Chương Dung cũng không có một tia thương cảm, với ông mà nói, sự tồn tại của Chương Dung là một loại dày vò, ông đã từng rất nhiều lần muốn tự
mình đem người phụ nữ hại chết vợ mình bóp chết!
Nhưng đây là mẹ
một đứa con trai khác của ông, ông không thể làm con trai cả không có
mẹ, lại làm con thứ cũng mất mẹ, cho nên ông vẫn luôn hết sức nhẫn nại.
Chỉ là, ông muốn Chương Dung chết là một chuyện, có người lợi dụng bà, đem bà hại chết lại là một chuyện khác!
Ảnh hưởng của Cảnh Trung Tu ở Cảnh gia rất lớn, Cảnh Dật Nhiên dù cho tức
giận tới mức muốn giết người, nghe được ông nói lại như cũ dừng lại bước chân.
Mấy vệ sĩ của Cảnh gia lập tức tiến lên bắt lấy cánh tay
cùng bả vai của hắn, không cho hắn đi ra ngoài, rồi sau đó dựa mệnh lệnh của Cảnh Trung Tu, đưa hắn mang về biệt thự Cảnh gia.
Cảnh Dật
Nhiên tức giận giãy giụa không có kết quả, lúc gần đi lại hai mắt đỏ
bừng nhìn chằm chằm Cảnh Dật Thần, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh là
hung thủ, tôi nhất định sẽ tìm ra chứng cứ, sau đó giết anh! Anh trốn
không thoát đâu!”
Cảnh Dật Thần một ánh mắt cũng không chịu bố
thí cho hắn, cười lạnh nói: “Mẹ con các người vốn dĩ không nên ở Cảnh
gia, nơi này là địa bàn của tôi, định hại một người phụ nữ đang mang
thai, từ sớm đã phải cút đi! Cậu cùng bà ta, sống ở Cảnh gia, chết cũng
đừng nghĩ bước vào được mộ phần của Cảnh gia, bởi vì các người không
xứng! Làm cô hồn dã quỷ đi thôi!”
Cảnh Dật Thần cùng Cảnh Dật Nhiên
từ lâu đã có thù hận, hai người sớm đã vật lộn sống chết vô số lần, thóa mạ không hề lưu tình giống như hôm nay đã xảy ra rất nhiều lần, Cảnh
Trung Tu chỉ có thể quát bảo Thượng Quan Ngưng ngăn hai người lại, Mạc
Lan không thể quản được bọn họ, mà Cảnh Thiên Viễn là trước nay đều mặc
kệ.
Năm đó Cảnh Thiên Viễn cũng không tán thành đem Cảnh Dật
Nhiên trong bụng Chương Dung giữ lại, Cảnh gia nếu đã có Cảnh Dật Thần
là người thừa kế, sẽ không cần thêm một đứa con trai nữa. Cảnh gia đã
liên tục tam đại đơn truyền, ngược lại càng ngày càng thịnh vượng, khí
thế càng ngày càng lớn, thêm một người thừa kế không biết là phúc hay
họa. Nhưng Mạc Lan nhất định cố chấp, biết được đứa bé trong bụng Chương Dung là bé trai, một hai phải đòi lưu lại đứa bé này, kết quả có hậu
quả ngày hôm nay, cục diện rối rắm trong nhà để bà ấy đến xử lí.
Tuy rằng ngày thường Cảnh lão gia tử cũng đối với Cảnh Dật Nhiên rất dung
túng, nhưng trong lòng ông chỉ có Cảnh Dật Thần mới có tư cách làm người thừa kế, đối với việc sử dụng thủ đoạn để mang thai của Chương Dung
thấy không vừa mắt, cảm thấy loại phụ nữ này căn bản là không ra gì,
hiện tại người đã chết, đối với Cảnh gia là một chuyện tốt! Hơn nữa,
Cảnh Dật Thần nói rất chính xác, Chương Dung không có khả năng mai táng
vào mộ phần Cảnh gia! Cho nên ông cũng không ngăn Cảnh Dật Thần.
Tất cả mọi người đều đã quen với trường hợp giương cung bạt kiếm này, chỉ có Thượng Quan Ngưng không thích ứng nổi.
Đương nhiên, cô cũng chỉ không thích ứng mà thôi, trong lòng cũng không có
bài xích, cô chỉ không nghĩ tới, Cảnh Dật Thần sẽ mắng người tới mức như vậy rất lợi hại, Cảnh Dật Nhiên căn bản không phải đối thủ của hắn!
Các người không xứng!
Làm cô hồn dã quỷ đi thôi!
Rất tàn nhẫn, rất sảng khoái!
Cô là vợ của Cảnh Dật Thần, trong lòng tự nhiên sẽ hướng về chồng mình,
Chương Dung năm đó dùng thủ đoạn hèn hạ mang thai đứa bé của Cảnh Trung
Tu, còn lớn bụng tìm tới cửa, làm hại Cảnh Trung Tu cùng Triệu Tình vợ
chồng xa cách, làm cho bà qua đời, này đã là mối hận rất lớn! Huống chi
bà ta vẫn luôn ở mưu toan muốn con trai mình thay thế Cảnh Dật Thần,
cướp đi gia sản vốn dĩ thuộc về hắn! Cảnh Dật Thần hận bà ta muốn giết
bà ta cũng không quá đáng, hắn có thể nhẫn nại nhiều năm như vậy, để cho người hại chết mẹ mình sống trong nhà của mình đã rất nhân từ!
Đổi lại một người khác, chỉ sợ sẽ tìm mọi cách giết Chương Dung!
Vệ sĩ mang Cảnh Dật Nhiên đi, nơi này chỉ còn lại mấy người Thượng Quan
Ngưng, Mạc Lan vẫn duy trì tư thế bị Cảnh Dật Nhiên đẩy ngã trên mặt
đất, lo lắng nhìn cháu trai rời đi khỏi tầm mắt của mình.
Thượng
Quan Ngưng tiến lên đem bà nâng dậy, nhẹ giọng nói: “Bà nội, ngài đừng
lo lắng, người của chúng ta đều đi theo hắn, hắn sẽ không có việc gì,
chỉ là nhất thời không tiếp thu được, lửa giận quá lớn, qua hai ngày tự
nhiên sẽ tốt hơn.”
Thượng Quan Ngưng không rõ, vì cái gì lão thái thái Mạc Lan vẫn quan tâm Cảnh Dật Thần, nhưng Cảnh Dật Thần đối với bà rất lạnh nhạt, thậm chí là có chút lãnh khốc vô tình.
Hiện tại
cô đã rõ, lão thái thái nhất định cố chấp, làm một gia đình đẹp đẽ tan
vỡ, bà muốn Cảnh gia khai chi tán diệp, muốn trong nhà nhiều đứa bé một
chút về sau hỗ trợ lẫn nhau, khiến Cảnh gia càng thêm phát triển, kết
quả lại không như mong muốn, hại chết mẹ Cảnh Dật Thần, hơn nữa làm Cảnh Trung Tu mấy năm nay đều sống trong tự trách.
Đổi lại cô là Cảnh Dật Thần, cũng cùng Mạc Lan không gần gũi nổi.
Chỉ tính hiện tại, Thượng Quan Ngưng cùng bà cũng không hoàn toàn gần gũi,
chỉ là lão thái thái là trưởng bối, hiện tại thoạt nhìn cũng thực sự
đáng thương, cô không đành lòng, mới có thể an ủi bà.
Trên thực tế, Mạc Lan đối với quyết định của mình năm đó cũng cực kì hối hận.