Điền Bằng nghĩ như
vậy, lời muốn nói trong lòng cũng không nói ra, đầu lưỡi xoay chuyển một phen thay đổi lý do thoái thác nói: “Nếu chuyện này hai người các ngươi đã quyết định giải quyết như vậy, bổn quan cũng sẽ không nhiều lời. Chu Bích Cầm, ngươi đã ngay mặt bổn quan đáp ứng chuyện này, như vậy cũng
hy vọng ngươi tốt nhất làm xong chuyện, mà không phải phức tạp nữa, nếu
không bổn quan sẽ không dễ dàng tha thứ, bãi đường!”
Điền Bằng chính là cảm thấy đoạn thời gian này án kiện được xử lý trừ
chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi thường ngày gặp ra, lớn nhất cũng chính là
chút chuyện giữa Chu Bích Cầm và Vân Thù, hai người kia cây kim so với
cọng râu, từ chuyện lúc trước cho đến bây giờ giao thủ cũng không tính
là lần đầu tiên, Điền Bằng cũng cảm thấy chuyện này không phải là lần
đầu tiên cũng không là một lần cuối cùng, đây chính là phải xem rốt cuộc là ai cao hơn một bậc rồi.
Hy vọng những chuyện này đừng chọc đến trước mặt hắn nữa! Điền Bằng nghĩ như vậy.
Tuy Chu Bích Cầm không muốn, nhưng dưới bức hiếp của Vân Thù, nàng cũng
chỉ có thể đồng ý với điều kiện mà nàng cảm thấy uất ức, ai bảo bây giờ
nàng vốn không còn kế sách, có thể toàn thân lui ra đã là kết quả nàng
vứt bỏ Tích Nhu đổi lấy, nếu nàng không thu tâm, chỉ sợ nàng thật sự
không còn biện pháp gì.
Nàng ra cửa chính là không có vẻ tốt lành gì nói với Vân Thù: “Đừng cho
rằng ngươi thắng được một lần này, nếu không phải bây giờ ta không muốn
nhiều chuyện, Liễu Vân Thù, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Cẩm Sắt nghe Chu Bích Cầm nói lời này chính là có mấy phần tức giận,
trách móc trước Vân Thù: “Ta nói này Chu di nương, ngươi có thể cân nhắc một chút, nếu không phải tiểu thư nhà ta nể tình ngươi là thai phụ nên
không so đo nhiều như vậy với ngươi, ngươi cảm thấy ngươi vẫn có thể
toàn thân mà lui sao? Ngươi cho rằng ngươi đẩy nha hoàn bên cạnh ngươi
ra thì sẽ không có chuyện gì sao?”
Chu Bích Cầm trắng mặt, nhưng vẫn quật cường nói: “Chuyện này có liên
quan gì đến ta, tất cả đều do Tích Nhu nha đầu kia làm quỷ thôi, các
ngươi cảm thấy đè chuyện này lên đầu ta thì có thể nói xấu ta sao?”
Cẩm Sắt còn định nói nữa, nhưng bị Vân Thù đưa tay ngăn lại, nàng nhìn
Chu Bích Cầm nói: “Chu di nương, ngươi cũng quá khó coi. Về phần ngươi
làm hay Tích Nhu làm, ta không có hứng thú muốn biết, nhưng Chu di nương dáng vẻ này của ngươi quá khó nhìn, ngươi biết có vài người không chịu
thua nổi cho nên mới phải mỗi lần bị thua đều ở bên đó la hét lời lần
sau nhất định sẽ thắng. Ngươi bây giờ đích xác không có gì khác biệt
những người đó.”
Vân Thù nhìn Chu Bích Cầm, thu hết toàn bộ sắc mặt khó coi của nàng ta
vào trong đáy mắt mình, “Thật ra thì, ngươi muốn đi đối phó với ta, điểm này ta đã sớm dự đoán đến, nhưng mà không nghĩ đến ngươi lại ngu xuẩn
như vậy thôi, nhưng mà ngươi vốn không có bao nhiêu thông minh, nếu
không cũng sẽ không leo lên trên giường một nam nhân có thể coi như làm
phụ thân ngươi, nhiều tuổi hơn ngươi như vậy. Nhưng mà bò lên cũng không được cái gì, chẳng qua không làm được thê tử mà chỉ có thể làm thiếp
thất cho người cũng chỉ có thể trách ngươi không có bản lĩnh rồi.”
Trong sắc mặt của Vân Thù lộ ra vẻ giễu cợt, “Ngươi ngu xuẩn đần độn như heo khuyết điểm lớn nhất nhưng vẫn không tự biết, luôn cho rằng mình có thể tính toán người bên cạnh, biết vì sao ta không tiếp trục truy cứu
không? Không phải là ta không muốn truy cứu tiếp, mà nếu là thật sự truy cứu ngươi, ngươi chẳng qua chỉ nhận được trừng phạt nho nhỏ mà thôi,
Vân gia tối đa cũng không cho phép ngươi sống tiếp trong Ung đô mà đưa
tiễn ngươi thôi, nhưng nếu như đưa ngươi đi rồi, ta sao có thể nhìn thấy được cuộc sống sau này của ngươi như thế nào? Bây giờ ngươi sống ở Vân
gia như thế nào chính trong lòng ngươi rõ ràng nhất, lui về sau còn có
ngày lành cho ngươi nhận lấy đấy! Ngươi có chừng mực một chút, cẩn thận
ta còn không ra tay chính ngươi đã chơi xong bản thân ngươi. Ngươi cho
rằng hạng người như con kiến hôi như ngươi có tư cách gì đáng giá để cho ta phí tâm tư sao?”
“Ngươi ––” Chu Bích Cầm giận không kiềm chế được, dáng vẻ theo lời kia
của Vân Thù còn ác độc vô cùng hơn lời nói việc làm theo lời của bất cứ
kẻ nào.
“Ta nói ngươi ngu xuẩn, ngươi vĩnh viễn đều không tin, ngươi tìm người
không đủ chuyên nghiệp, ngay cả giải thích cũng không chuẩn bị tốt cho
mình, khắp nơi đều là sơ hở, hơn nữa, chỗ ngươi tâm tâm niệm niệm muốn
tiến vào phủ Tĩnh Viễn Hầu thành công thành bảy tấc của ngươi, ngươi
nhìn chính ngươi một chút, chỉ
![](https://img.webtruyen.com/public/images/storyimg/20190211/acnu.png)