Học kỳ vừa kết thúc, Mạc Phàm phải đi tìm chỗ ở mới.
Mua một ngôi nhà mới thì mua không nổi. Thế nhưng tùy tiện tốn một chút tiền để kiếm cho mình một nhà trọ không tệ thì không thành vấn đề gì. Thật ra thì
Mạc Phàm đã chọn trúng từ sớm một căn nhà trọ Kim Nguyên ở phía Tây
Thanh Khu Giáo.
Nhà trọ này cách trường học khá là gần. Sau lưng
còn có một hồ nhân tạo công viên. Hồ tuy không lớn nhưng cảnh sắc lại
rất đẹp. Đêm khuya cảnh vật tĩnh lặng đứng trong đình hồ có thể thưởng
nguyệt ánh trăng. Nghe nói, mấy con chó to lớn nhàm chán không có việc
gì làm thường xuyên thích tới nơi này ỉa bậy.
Mạc Phàm đi vào một căn nhà trọ ở tầng 12. Hắn gõ cửa chào hỏi người cho thuê phòng.
” Người đã tới. Có phải là tiểu tử vừa lúc nãy gọi điện cho ta hay không?”
Bà chủ cho thuê nhà nhìn qua rất là nhiệt tình, cởi mở.
” Vâng ạ. Cháu ở trên mạng có đọc thấy ở nơi này có nhà trọ cho thuê.”
Mạc Phàm nói.
Bà chủ cho thuê nhà đánh giá từ trên xuống dưới Mạc Phàm một lượt, rồi nói,
” Đúng vậy. Trước tiên mời cháu vào.”
Mạc Phàm gật đầu, đang định bước vào nhà, thì ở chỗ thang máy liền xuất
hiện hai cô gái. Trong đó có một cô gái mặc một quần áo gió mùa hè thật
dài. Quần trắng, áo trắng. Trước ngực còn có một bức tranh sơn thủy rất
đẹp….
Nàng không khác gì một đóa hoa nhẹ nhàng bước tới đây. Hình như đang tìm kiếm mã số căn phòng.
Mà cô gái bên cạnh nàng thì có vẻ nhỏ nhắn xinh xắn. Thế nhưng mặc dù nàng có khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn tới như vậy. Thế nhưng nàng lại có một
bộ ngực vĩ đại, to lớn không khác gì một cái đầu. Cô gái này mặc một
chiếc áo rộng thùng thình. Đáng tiếc nó cũng không thể nào che hết được
cảnh xuân phơi phới này được!!
” Xin hỏi….Hả, là người?”
Cô gái vừa muốn hỏi thăm bà chủ nhà. Nhưng vừa khéo lại nhìn thấy Mạc Phàm đang đứng, trên khuôn mặt liền hiện ra sự kinh ngạc.
” Ha ha, thật là trùng hợp.”
Mạc Phàm cũng có chút ngoài ý muốn. Không ngờ ở nơi này còn có thể gặp ” người quen.”
Cô gái mặc áo trắng có bức tranh sơn thủy này cũng không phải là ai khác.
Nàng chính là cô gái có thực lực hung hãn ngày trước hắn đã đánh nhau
trong ” Đấu thú so tài”. Nàng chính là Mục Nô Kiều.
Ở trong ngôi
trường mà cảnh xuân phơi phới tràn ngập khắp sân trường này. Mạc Phàm
tin tưởng chủ đề mà các nam sinh trong ký túc xá nói hàng đêm chắc chắn
là về nữ nhân. Mà nhắc tới nữ nhân chắc chắn không thể nào bỏ qua nữ
thần trong lòng tất cả mọi người được. Và người đó chính là nữ thần Mục
Nô Kiều này.
Hễ Mục Nô Kiều gia nhập vào xã đoàn nào, chắc chắn
sẽ đoàn đó sẽ vô cùng nổi bật. Hễ Mục Nô Kiều xuất hiện trong hoạt động
nhóm nào, chắc chắn ở đó sẽ được mọi người vây xem.
Cũng không
còn cách nào khác. Bởi vì hình ảnh Mục Nô Kiều trong mắt quần chúng là
vô cùng tốt. Nếu như không phải do tên Triệu Mãn Duyên đã nhìn thấu kế
hoạch của Mục Nô Kiều. Có lẽ Mạc Phàm cũng tin con người Mục Nô Kiều là
như vậy.
” Người cũng tới đây xem phòng à?”
Mạc Phàm hỏi.
” Ừ!”
Mục Nô Kiều gật đầu, cũng không có nói gì nhiều.
“Các người quen biết nhau…. A, sao người nhìn quen mặt vậy ta, A…. Người chính là đại ma đầu!!!!”
Cô gái có khuôn mặt xinh xắn kia liền kinh ngạc hô to lên.
“……………”
Mạc Phàm cũng im lặng không biết nói gì. Hắn cũng biết mình có cái danh
xưng đại ma đầu này từ lâu rồi. Cái danh xưng này của hắn có thể khiến
cho một cô gái sợ chạy mất dép….Vâng, cô nương này nhìn qua không giống
như sợ hắn. Tại sao lại có bộ dạng như vậy cơ chứ.
Thế mà Mạc Phàm có thể gặp Mục Nô Kiều ở nơi này. Mạc Phàm cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Trường học có qui định. Tân sinh viên năm nhất ở trọ lại trong trường. Thực ra cái qui định này cũng chỉ nghiêm cấm tới nửa học kỳ mà thôi. Đến nửa
học kỳ sau, những học sinh có chút tư cách một chút sẽ lựa chọn ở khu
vực gần nhà trường. Phần lớn tu luyện đều rất cần tới hoàn cảnh sống.
Mà Nhà trọ Kim Nguyên giá tiền khá cao. Rất nhiều học sinh lúc này phần
lớn đều dùng tiền để tu luyện. Nào có dư dả ở nhà trọ xa xỉ như thế này. Ngoài trừ Mục Nô Kiều đại phú bà này ra!
Nhà trọ này lớn vô
cùng. Trang bị bên trong cũng rất là hiện đại. Phòng được thiết kế theo
cùng một kiểu. Tầng 1 là một cái sảnh có thảm bao trùm toàn bộ căn
phòng. Một cửa màu đen đi thông thẳng tắp tới một căn phòng to lớn treo
lơ lửng trên bầu trời sân thượng. Sân thượng có mái che nắng, có ghế
nằm, có WC, có phòng đọc sách.
Trang bị trong đại sảnh rất là đầy đủ, sắp xếp theo hình mặt trăng. Có một chiếc TV siêu cấp lớn. Có một
chiếc giường giống như ghế salon. Phía chính diện là một căn phòng bếp
và một hành lang đựng rượu……..
Ở trong mắt thằng con trai nhà
nghèo như Mạc Phàm, đại sảnh để salon và TV thì sẽ không nhìn thấy những thứ khác nữa rồi. Giống như nơi này có hành lang đựng rượu và phòng bếp được thiết kế theo phong cách phương tây quả thực đã đánh vỡ nhận thức
của hắn.
Hắn còn chưa có nhìn hết gian phòng. Nhưng tầng 1 đã xa
xỉ như vậy đã khiến cho Mạc Phàm cảm khái không thôi. Nhà trọ này đắt
như vậy cũng có lý do của nó. Cũng may là lúc này hắn là người có tiền!
” Còn gian phòng ở trên lầu nữa, có cần nhìn không?”
Bà chủ nhà hỏi một câu.
“Không cần xem nữa, không cần xem nữa.”
Mạc Phàm cũng lười xem tiếp.
Đại sảnh đã xa xỉ tới như vậy rồi. Thì cần gì phải nhìn tới lầu 2 nữa. Chắc chắn gian phòng này cũng không kém nơi này là bao.
” Hai vị cô nương, các cô cảm thấy thế nào?”
Bà chủ cho thuê nhà nhìn lướt qua Mục Nô Kiều, dò hỏi.
” Rất tuyệt, Mục tỷ tỷ, liền nơi này đi.”
Cô gái có khuôn mặt xinh xắn tràn đầy sức sống kia hình như cũng rất thích nơi này.
Thực ra thì nàng và Mục Nô Kiều đã đi tìm rất nhiều nơi. Phần lớn trong số
đó đều không phù hợp yêu cầu của các nàng. Chủ yếu các nàng xuất thân
nhà giàu có. Cho nên căn phòng đơn sơ không có gì đối với các nàng mà
nói thì không cần phải ở lại. Cũng chỉ có nơi này, vừa nhìn đã thấy xài
một đống đồ đắt tiền, lại có cùng phong cách với gia đình bọn họ. Ở lại
căn phòng như thế này cũng rất là thoải mái.
” Các người đối với
nơi này đều rất là mãn nguyện. Vậy thì có thể gộp chung lại. Thật ra
thì, phòng cho thuê của ta có giá rất mắc. Ít ai một mình mà kham nổi
tiền thuê cả căn phòng này. Mỗi tháng mấy vạn tiền không phải là trò
đùa.”
Bà chủ nhà nói.
Mục Nô Kiều nhíu mày.
Nàng cũng không thích gộp chung. Giá đắt đối với nàng mà nói ngay từ ban đầu hoàn toàn không thèm để ý tới.
“Tốt, tốt. Cháu còn chưa gộp chung bao giờ. Cháu cũng đọc qua các tiểu thuyết trong đại học có nói về gộp chung này, cũng rất là hay ạ.”
Cô gái có khuôn mặt xinh xắn cũng là một người có tính tình đơn giản. Nàng vui vẻ đáp ứng ngay.
Bà chủ cho thuê nhà nghe thấy vậy liền cười, sau đó vội vàng giới thiệu tiếp:
” Nơi này tổng cộng có 4 căn phòng. 2 căn phòng ở phía Nam. 2 căn phòng ở phía Bắc. Vừa khéo có thể tách ra được. Các người nếu biết gộp chung, ở với nhau thì càng thêm thích hợp.”
Bà chủ cho thuê nhà nói.
” Tiểu Thố, đừng có ăn nói lung tung. Bà chủ, thật ra thì chúng ta và hắn cũng không có thân quen gì.”
Mục Nô Kiều nói.
” Ai da, Mục tỷ tỷ, không sao mà, phòng cũng được tách ra, đồ đạc cũng
được ngăn cách. Ngoài trừ đại sảnh tầng 1 là chung ra. Những thứ khác
cũng không thể xài chung được. Ông nội ta rất là xấu tính. Ông nói rằng
sau khi ta nhập học sẽ không chế tiền tiêu vặt của ta. Hai người chúng
ta mà gánh chịu phòng này sẽ rất là tốn tiền. Có thêm một người gánh
thêm một phần cho chúng ta thì cũng tốt mà. Cùng lắm chúng ta cho hắn
gánh một nửa là được.”
Cô gái đại bạch thỏ nói.
” Way way, ta còn chưa nói sẽ gánh chịu một nửa mà!”
Mạc Phàm lập tức xen vào.
Gộp chung và vân vân. Đây là chuyện rất là kích thích. Mạc Phàm chắc chắn
sẽ không từ chối chuyện này rồi. Nhưng mà về vấn đề tiền nong, cần phải
được làm rõ ràng.
Hai người các người đều là đại phú bà, định hãm hai người nghèo sao!
“Cái tên này, người khác còn ước gì trả hết tiền căn phòng này để được gộp
chung với Mục tỷ tỷ. Mà ta mới chỉ bắt người trả một nửa số tiền, mà
người đã có đãi ngộ được gộp chung với hai đại mỹ nữ rồi. Tham nó cũng
vừa vừa thôi chứ. Được rồi. Cứ quyết định như vậy đi. Ta muốn căn phòng
nhìn ra hồ kia. Đợi khi nào người làm ta có thai thì ta sẽ đem đồ đạc
của mình dời sang phòng của người.”
Cô gái đại bạch thỏ cao hứng nói.
” Làm có thai….”
Mạc Phàm nghe thấy câu này liền cảm thấy khó chịu trong người.