” May quá đi mất! Ta muốn dùng hệ Triệu hoán thi tuyển vào Học phủ Minh
Châu. Thế nhưng trên phương diện Không Gian Ma Pháp này, không may kiến
thức của ta lại quá ít ỏi. Vì vậy, người có thể dạy ta về vấn đề này
được không, Lão sư Đường Nguyệt? Hì hì…" Mạc Phàm cười nói.
Không biết vì sao, khi nói chuyện với Mạc Phàm, giọng nói của Đường Nguyệt có vẻ khó chịu. Nhưng nó cũng không phải trọng điểm của cuộc trò chuyện
này. Mà trọng điểm của nó chính là tin tức Mạc Phàm Thức tỉnh ra hệ
Triệu Hoán khiến cho Đường Nguyệt vô cùng kinh ngạc.
” Ngươi đang ở đâu?” Đường Nguyệt liền hỏi lại.
” Ta ở…Mà thôi! Hay ta tới tìm lão sư cho nhanh?” Mạc Phàm trả lời lại.
” Thế cũng được. Ngươi tới Tây Hồ đi.”
………..
Trạm ga Tàu điện ngầm Li Động. Mạc Phàm bước lên tàu rồi phi thẳng tới
Hàng Châu.
Trước khi hắn tới Tây Hồ, trong đầu hắn chợt hiện lên một suy nghĩ. Đó là nếu như hắn hoàn thành kỹ năng hệ Triệu hoán. Sau đó một sinh vật được hắn
triệu hoán ra và bị hắn khống chế. Tới lúc đó, không phải là hắn có một
cỗ xe di chuyển đặc biệt vừa miễn khí vừa hoành tráng hay sao? Đối với
một nam nhân mà nói trong nhà ít nhất cũng phải có một trong những loại
xe BMV, Audi, Land Rover. Còn cái loại xe Mercedes-Benz dành cho nhà
siêu giàu kia có lẽ không cần bàn tới. Thế nhưng cái loại xe
Mercedes-Benz kia cũng không thể nào sánh được với một con Thú triệu hồi tràn đầy uy vũ, mạnh mẽ, khí phách, bất kham, phóng nhanh như tên lửa
được!!
......
Cuối cùng, Mạc Phàm cũng tới nhà Đường
Nguyệt. Lúc này hắn đang đứng dưới căn hộ. Căn hộ này chỉ cần mở cửa sổ
ra là có thể nhìn thấy toàn bộ khu nhà biệt thự hạng sang đối diện Tây
Hồ. Đây là căn nhà lầu sang trọng. Bốn phía xung quanh nó toàn là hoa,
cây cối. Cảnh sắc tươi đẹp rất là đẹp. Nếu như so sánh khu vực này với
khu ngoại thành chim không thèm đẻ trứng của hắn thì…. Ai, nghèo cũng là một cái tội. Sau khi vào đại học, có lẽ hắn nên tìm thêm công việc để
kiếm thêm thu nhập!
......
Trong khuê phòng Đường Nguyệt. Lúc này, Đường Nguyệt đang còn soi gương xem khuôn mặt của nàng bây giờ như thế nào. Trong đầu nàng lúc này đang còn băn khoăn tự hỏi xem mình
có nên đánh son màu đỏ tươi kia không? Có nên mặc bộ đồ này hay không?
…. Bình thường nàng hay đeo đồ trang sức thanh tao. Thế nhưng hình ảnh
nàng hôn Mạc Phàm ở đằng sau xe taxi rất là nồng nhiệt và kích thích lại hiện ra trong đầu nàng lúc này. Nó khiến nàng không tự chủ được, liếm
môi mình một phát. Gương mặt của thoáng ửng hồng lên. Tại sao mình lại
nghĩ tới hắn vậy trời? Không phải là mình đã nói sẽ không gặp lại hắn
nữa hay sao? Mặc dù hình ảnh kia đã trôi qua 1 năm, thế nhưng khi nhớ
lại nó. Nó vẫn
khiến cho nàng đỏ ửng hết cả mặt lên! Mà thôi! Kệ
nó đi. Người ta thấy bạn trai cũ tới chơi, còn bình thản như không có
chuyện gì. Nàng đã là một người trưởng thành thì mấy chuyện nhỏ
nhặt như thế này quan tâm tới làm gì.
Dạo gần đây, nàng suốt ngày ở trong nhà tu luyện khiến cho nàng cảm giác
rất khó chịu trong người. Vừa hay có chuyện này, mình ra ngoài thư giãn
tinh thần một chút vậy. Có người tản bộ với mình ở Tây Hồ. Đây không
phải là chuyện rất tuyệt vời hay sao.
......
Mạc Phàm đứng dưới lầu chờ đợi một lúc lâu. Rốt cuộc hắn cũng thấy được vóc dáng xinh đẹp, mê người của lão sư Đường Nguyệt đang còn bước xuống cầu thang.
Hình ảnh một cô gái xinh đẹp, kiều diễm, tươi sáng rạng ngời này khiến
cho hắn khi nhìn thấy, tâm cũng phải run rẩy lên. Một năm không gặp, thế mà nàng càng ngày càng xinh đẹp hơn. Sách Sách Sách….Mấy thằng bạn ở
chung phòng ký túc xá hồi cấp 3 nếu như mà biết được hắn bây giờ đang đi bên cạnh lão sư Đường Nguyệt tản bộ, chắc chắn bọn nó sẽ ghen tỵ tới
chết cho mà xem.
” Hihi….Đi từ từ thôi. Hệ Triệu hoán rất là phức tạp. Từ từ mới nói hết được.”
Đường Nguyệt cười lên một tiếng rất là trong trẻo, nói với Mạc Phàm. Mạc Phàm phát hiện ra lúc này tâm tình Đường Nguyệt rất là tốt. Hắn cũng không
biết nguyên nhân vì sao mà nàng như vậy. Nàng là một nữ nhân hiểu biết,
trưởng thành, thông minh và hào phóng. Quan thái âm bồ tát nếu như so
sánh với nàng thì chưa chắc đã bằng.
“Cũng được! Vừa hay ta cũng chưa từng tới Hàng Châu du lịch.” Mạc Phàm nói.
Lúc trước 18 tuổi, hắn là một đứa trẻ nhà nghèo. Cho nên tới Hàng Châu du
lịch quả thật hắn chưa từng đi tới. Hai người tản bộ dọc bên bờ Tây Hồ.
Bọn họ gặp rất nhiều người. Có nam
có nữ. Có già có trẻ. Bây giờ
đang là mùa nghỉ hè. Cho nên rất nhiều gia đình mang theo con nhỏ tới
nơi này du lịch. Khiến cho ở đây rất là đông, hắn đếm không xuể. Liễu rủ tạo thành bóng xuống dưới mặt hồ. Cảnh sắc nơi đây đẹp như tranh vẽ.
Nàng bước chân mềm mại như lụa, uyển chuyển như nước trên con đường Đoạn Kiều Tàn Tuyết. Nếu như so sánh nàng với cảnh sắc xinh đẹp nơi đây,
nàng càng thêm xuất chúng. Tản bộ đối với các nàng mà nói không khác nào đi ngắm cảnh. Thế nhưng các nàng lại không biết rằng, mình mới là hình
ảnh đẹp nhất nơi đây. Lão sư Đường Nguyệt có dáng người vô cùng xuất
chúng. Hai người đi đi lại lại quanh bờ hồ khá là lâu. Điều này khiến
cho Mạc Phàm rất là đắc ý với mấy thằng thanh niên xung quanh. Bởi vì
không phải ai cũng là…. FA.
Hắn đi với một cô nương xinh đẹp như
thế này khiến cho đám con trai nhìn thấy rất là ghen tỵ. Bọn họ nhìn hai người đi cười cười nói nói, mà chỉ muốn nhảy xuống hồ chết quách cho
xong. Bọn họ không khác gì làm nền cho hai người Mạc Phàm!
Hai
người bọn họ vừa đi vừa nói chuyện. Thế nhưng câu chuyện của haingười
toàn nói về một số chuyện gần đây của hai người, chứ chưa đi vào chủ đề
chính. Sau một lúc hàn huyên tâm sự, lúc này Đường Nguyệt mới bắt đầu
nói về hệ Triệu hoán.
” Ở trong tất cả các hệ, Hệ triệu hoán là
hệ có độ không ổn định lớn nhất. Nếu như người sử dụng tốt. Thì nó ở
đồng cấp là một tồn tại vô địch. Nếu như người sử dụng không tốt. Thì
khi người triệu hồi ra một con vật. Có lẽ con vật đó làm trò cười cho
thiên hạ cũng nên.” Lão sư Đường Nguyệt nói.
Mạc Phàm gật đầu.
Những lời này của nàng không khác những lời của vị giáo sư giám khảo kia từng nói là mấy. Thử nghĩ mà xem, nếu như xét theo lực chiến đấu. Một
vị Sơ cấp Ma Pháp
Sư so với một con Yêu ma cấp bậc nô bộc. Tất
nhiên, con yêu ma cấp bậc nô bộc kia có lực chiến đấu mạnh hơn rồi. Bình thường, Sơ cấp Ma Pháp Sư phải tạo thành một tiểu đội mới có thể giết
chết được yêu ma.
Mà Ma Pháp Sư hệ Triệu hoán. Nếu như họ có thể
triệu hồi ra một sinh vật có lực chiến đấu ngang với bọn yêu ma kia.
Điều này có nghĩa rằng lực chiến đấu của vị Ma Pháp Sư hệ Triệu hoán
ngang bằng với một tiểu đội Sơ cấp Ma Pháp Sư. Quả thực nếu như so sánh
với Lôi hệ, nó còn muốn biến thái hơn.
“Kỹ năng ” Không Gian
Triệu Hoán”, bản thân nó có rất nhiều kỹ năng. Sau khi Ma Pháp Sư sử
dụng “Không gian triệu hoán”, ý thức của bọn họ sẽ tiến vào một vị diện
không thuộc về thế giới của chúng ta. Vị Diện đó có tên là Vị Diện thú
Triệu hoán. Ý thức của vị Ma Pháp Sư kia có thể tốc hành, du đãng tới Vị Diện thú Triệu hoán bất kể hắn đang ở nơi đâu. Hơn nữa, bọn họ còn có
thể tìm kiếm sinh vật ở gần đó…” Lão sư Đường Nguyệt tiếp tục giảng dạy.
” Tiến vào Vị diện khác?” Mạc Phàm nghe mà cảm thấy kinh ngạc trong lòng.
” Ở trong cái thế giới này, Vị Diện không phải chỉ có một cái. Thậm chí
ta từng được nghe các vị lão Không Gian hệ đã trải qua có nói rằng. Có
rất nhiều Vị diện thần bí song song với vị diện của chúng ta. Chỉ có một số điểm quan trọng, mới trùng hợp với Vị Diện của chúng ta mà thôi….Ta
có nói hết cho người biết, thì chưa chắc người đã hiểu. Tóm lại, Vị Diện thú Triệu hoán đối với loài người chúng ta mà nói. Đây là một tiểu vị
diện chúng ta khá biết rõ về nó. Hay nói chuẩn xác hơn, Vị diện Thú
triệu hoán là một Vị diện bám vào thế giới của chúng ta.”
Đường Nguyệt liền chốt luôn, không kịp để Mạc Phàm kéo dài vấn đề này thêm.
Nhưng mà, trong đầu Mạc Phàm lúc này tuy có chút hỗn loạn. Thế nhưng thật ra thì, hắn cũng được coi là từ Vị diện khác tới đây.
” Ý thức của người du đãng ở bên trong Vị diện Thú triệu hoán. Nếu như
gặp phải sinh vật Triệu hoán thì cũng không thể đem trọn vẹn nó về vị
diện này được… Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao hệ Triệu hoán lại có tính không ổn định cao nhất. Đối với người lần đầu tiên Triệu hoán mà
nói… có triệu hồi ra sinh vật gì. Mọi người đều bảo không tốt." Lão sư
Đường Nguyệt lại nói tiếp.
” Thì ra là như vậy. Không Gian Triệu
Hoán là một kỹ năng ta nhắm mắt lại rồi tiến vào vườn bách thú đúng
không? Ta mà bắt ra được con chuột hay là con sư tử, thì có trời mới
biết được đúng không?” Mạc Phàm nói.
Lão sư Đường Nguyệt cười một tiếng rất là dịu dàng, khẽ vuốt cằm nói:
” Cũng gần tương tự như vậy.”
” Thật đáng mong đợi!”
Mạc Phàm không khỏi mong đợi.
Số lượng Kỹ năng của hệ Triệu hoán nó rất là nhiều so với các hệ Ma pháp
khác. Cho nên nó rất là phù hợp với khẩu vị Mạc Phàm. Nó càng thú vị như vậy, khi hắn nghiên cứu về nó. Chắc chắn hắn càng tìm ra được nhiều
điểm thú vị hơn nữa.
” Người bây giờ đã là Trung cấp Ma pháp sư.
Có lẽ khi Triệu hồi một sinh vật về thì hơn một nửa sinh vật người triệu hồi về sẽ có lực chiến đấu khá là cao.”
Lão sư Đường Nguyệt nói.
“Nếu vậy, nó còn mạnh hơn cả tôi à?”
” Ừ! Đúng vậy. Kỹ năng Sơ cấp Ma pháp – Không Gian Triệu Hoán. Nếu như
người sử dụng tốt, thì nó còn biến thái hơn cả Ma pháp Cao cấp!