Thấy cô ấy sắc mặt
trắng bệch, đôi mắt mở to lại không nói ra được lời nào, màu đỏ nơi đáy
mắt Qua Sửa từ từ lan tràn, một chân hung hăng đá vào cơ giáp cóc.
Qua Sửa vẫn ở bên trong 【 cường giả 】, hơn nữa, một chân này còn mang theo sự tức giận không chỗ phát tiết của cậu, vậy nên, chỉ nghe “Bùm “ một
tiếng, tia lửa văng khắp nơi, nhắm mắt lại nhưng Dụ Ninh vẫn có thể cảm
nhận rõ ánh lửa sáng lên long lanh bên mặt mình.
Cô còn đang nghĩ lấy cớ gì để đổi một bộ cơ giáp mới, bây giờ thì chẳng cần nữa rồi.
Tháp Bách hoảng sợ trước hành động bất thình lình của Qua Sửa, sợ cậu làm nổ tung phòng luyện tập, ông lập tức lấy bình xịt chữa cháy bổ nhào đến,
vừa dập lửa vừa nhìn về phía hai người bên kia, an ủi quả Bom Nguyên Tử
nào đó:” Đừng lo lắng, em ấy chỉ tạm thời bị mất lực, nghỉ ngơi một chút là ok, nếu thật sự không yên tâm thì có thể cho em ấy nằm trong máy trị liệu khôi phục thể năng, tinh thần. Đều là do thầy sơ sót, quên mất bạn An là omega, với thể chất của omega mà nói, ngồi trong cơ giáp lâu như
vậy chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, tuy nhiên, bạn An có thể kiên trì lâu
vậy đúng là không tệ......"
Sau khi nói xong, Tháp Bách bỗng nhận ra có gì đó không đúng, tại sao ông lại cảm thấy sau lưng như bị chĩa
súng Laser vào vậy, tự dưng nổi hết da gà, Tháp Bách quay đầu nhìn lại,
quả nhiên phát hiện cậu học sinh thiên tài ông dạy dỗ một tháng nay nhìn ông như nhìn kẻ thù giết cha giết mẹ.
Dưới ánh mắt ấy, Tháp
Bách nấc lên một cái:”Thật ra thầy nói như vậy là để trò dễ chịu một
chút thôi, bạn An là người yêu của em, sao em có thể cứ chỉ chăm chăm
quan tâm sự tập luyện của bản thân mà quên không chú ý em ấy!!! Nếu trò
sớm chú ý em ấy một chút thì em ấy đã không mệt mỏi như vậy
Nhờ
sự cố gắng, tích cực đùn đẩy trách nhiệm, cuối cùng Bom Nguyên Tử cũng
thu hồi ánh mắt, cậu nhìn về phía cô gái trong ngực:”Đều là sai lầm của
tôi.”
Tháp Bách đứng bên cạnh liên tục gật đầu.
......
Qua Sửa vốn định đem Dụ Ninh đặt vào máy trị liệu, thế nhưng, một tay vừa
duỗi ra lại rụt trở về, đôi mắt nhìn cô gái như thể đang nhìn một con
búp bê thủy tinh dễ vỡ:”Chị, một người nằm đó sẽ sợ sao?”
Dụ Ninh hơi hơi lắc đầu một cái.
Qua Sửa hôn trán cô:”Em sẽ đi vào cùng chị.”
Nếu đã như vậy thì vừa nãy cậu dùng giọng điệu nghi vấn làm gì hả, Dụ Ninh
có chút gian nan trợn trắng mắt nhìn Qua Sửa, nhưng bởi không còn sức
lực mà tầm mắt cũng nhẹ nhàng chẳng có lực sát thương gì, Qua Sửa nhẹ
chạm vào khóe mắt cô một cái:”Chị, đừng dùng ánh mắt đó nhìn em, em sẽ
hưng phấn.”
Giọng nói còn mang theo mấy phần đáng tiếc, nếu
không phải hiện tại An Ninh còn thở cũng không nổi, cậu thật muốn dùng
vài phương thức thân mật để chứng minh sự tồn tại của cô ấy.
Dụ Ninh: "......"
Chỉ vài phút sau, thân thể Dụ Ninh đã khôi phục sức sống, cảm thấy tinh
thần cô đã sáng láng trở lại, lúc này, Qua Sửa mới lộ bản chất, đè lên
người cô.
Đáng nhắc tới chính là máy trị liệu không giống tủ
lạnh cũng chẳng phải dạng Microwave, nó có hình một chiếc giường lớn,
màn mắc bốn phía, trên đỉnh treo máy phát quang trị liệu.
Dụ Ninh nhìn lướt qua người đang len lén liếc về phía bên này, đẩy người đang nằm trên ra:”Thầy giáo đang nhìn."
Lời nhắc nhở mang ý cự tuyệt lại bị Qua Sửa nghe thành oán giận, cậu lập
tức ngẩng đầu nhìn về phía Tháp Bách, trong mắt lộ rõ mấy chữ to: ĐI RA
NGOÀI
Tháp Bách ho khan hai tiếng, bỗng cảm thấy vị học trò này
của mình cũng khá tốt, không trực tiếp đuổi ông ra, chừa chút mặt mũi
cho giáo viên, để báo đáp đức tính tốt đẹp này, Tháp Bách tỏ vẻ thức
thời rời khỏi:” Từ từ đi, không nên gấp gáp, nếu có dấu vết để lại cũng
không sao cả, người máy dọn dẹp ở góc trái phòng, làm xong liền dùng nó, hôm nay chúng ta cứ vậy mà tan học đi, hai bạn học cứ tiếp tục vui vẻ "
Giáo viên vì học sinh mà có thể làm được đến tận đây,
nếu học sinh còn không làm được theo đúng lời thầy chỉ dẫn thì đã không
phải trò giỏi rồi......
Thân thể nhẹ nhàng bay bổng, tinh thần
lực lại liên tục được máy trị liệu chữa trị, sáng láng gấp trăm ngàn
lần, Dụ Ninh có cảm giác mình như đang hút thuốc phiện. Tê dại, mê mang, cơ thể phập phồng không biết điểm cuối.
Tất nhiên đây chỉ là
giống thôi, tê dại cũng không khiến cô quên mất điều gì đang xảy ra. Ít
nhất là Dụ Ninh sẽ tuyệt đối không nghiện cái cảm giác ướt nhèm nhẹp
này, cô ở trong lòng dựng ngón tay giữa lên, từ lúc bắt đầu cho đến lúc
kết thúc.
......Kết quả của việc tiêu hao thể lực chính là Dụ
Ninh càng hiểu thêm về cấu tạo cơ thể Qua Sửa, tuy nhiên, cô đã sinh ra
hứng thú đối với cơ giáp - món đồ chơi mới lạ này. Tính cách của Dụ Ninh vốn chính là không chịu thua, còn chưa về đến nhà, cô đã tiếp tục đặt
mua một bộ cơ giáp mới.
Giá một bộ cơ giáp vốn dĩ cũng không
thấp, mặc dù cô có khả năng mua nhưng cũng không thể nhanh như vậy mua
được bộ thứ hai, thế nhưng sau khi Qua Sửa được Liên Bang phát hiện thức tỉnh 3s, bọn họ liền trợ cấp cho cậu ta một khoản tiền, hơn nữa, hàng
tháng, trường học còn chuyển một khoản hỗ trợ đặc biệt đến, đúng lúc số
tiền này lại do cô quản lí.
Không phải tiền của mình nên Dụ Ninh dùng vô cùng mạnh tay, nếu kế hoạch ghê tởm Qua Sửa thất bại, cô cũng
chẳng cần làm khổ bản thân làm gì, lần này, cô sẽ lựa chọn bộ cơ giáp
phù hợp thẩm mỹ bản thân nhất. Nó giống cơ giáp của Qua Sửa, đều là dạng hình người, vỏ ngoài màu ngân bạch, thiết kế lưu loát gọn gàng làm
người vui tai vui mắt, bởi mục đích hướng tới là cho phái nữ sử dụng nên giá cũng không quá max, tuy nhiên, khi nhận biên lai, Dụ Ninh lại cảm
thấy có chút không đúng.
Sau đó, cô liền phát hiện, trong lúc cô
mua cơ giáp, Qua Sửa cũng mua một bộ khác, tiền là của người ta, Dụ Ninh không có ý kiến, thế nhưng khi nhìn đến bộ cơ giáp kia, khóe mắt cô vẫn không nhịn được mà giật giật.
"Đây là cái thứ gì nha?"
Không biết có phải con cóc của cô đã giúp Qua Sửa có được ý tưởng này hay
không, chẳng biết cậu ta kiếm từ nơi nào ra thứ đang đứng trước mặt cô
nữa – một con thỏ màu hồng. (Các bạn có để ý anh main luôn có sở thích
gì đó không???)
Giống cóc, con thỏ này cũng là cơ giáp hình thú,
nhưng có vẻ không có nhiều lực công kích, thân thể bao phủ lớp lông hồng nhạt, đôi mắt khả ái màu đỏ, trừ lỗ tai và cái đuôi bông bông tròn xoe
có khả năng chứa vũ khí, từ góc độ nào cũng có thể thấy đây là thứ chẳng thể dùng để chiến đấu được.
Dụ Ninh cũng không mơ tưởng đến mức nghĩ Qua Sửa mua con thỏ này để tự bản thân cậu ta sử dụng, cô chỉ có
thể thở dài một hơi nói:” Thấy cậu lái 【 cường giả 】trông thật uy phong
nên tôi cũng muốn sử dụng một bộ cơ giáp hình người giống như vậy."
Nịnh hót cũng không thể khiến Dụ Ninh thành công khước từ món quà nhỏ này,
Qua Sửa giao nhẫn quang não cho cô:" Nhưng dùng cái này, em có thể dễ
dàng ôm chị vào ngực hơn. "
Cũng bởi vậy nên tôi mới càng không muốn nó a!
Vốn dĩ, sau chuyện cơ giáp cóc, Qua Sửa không muốn An Ninh tiếp tục học cơ
giáp nữa, thế nhưng, bởi phúc lợi được hưởng sau khi cô thoát lực quá
tốt nên mới không cự tuyệt ý tưởng hiếu học này, thấy cô tỏ vẻ chê bai
khi nhìn con thỏ, Qua Sửa híp mắt một cái, cũng không thúc ép, buộc cô
nhất định phải dùng nó để học tập.
Qua Sửa dễ dàng thỏa hiệp
khiến Dụ Ninh có dự cảm xấu, mà loại dự cảm này cũng nhanh chóng được
chứng thực, để ngừa xuất hiện vấn đề như buổi trước, lần này, khi luyện
tập, cô vẫn cố giữ một chút hơi sức, không để xảy ra tình trạng thoát
lực.
Sau đó, Dụ Ninh liền phát hiện chút sức lực được giữ lại đó cũng nhanh chsong bị Qua Sửa buộc dùng hết, tỷ như khiêu khích bằng
ngôn ngữ, hoặc là đánh nhau với cô, Dụ Ninh lái cơ giáp chạy không được
mấy bước, chỉ đánh vài quyền thôi là đã có thể thoát lực, sau đó chính
là trị liệu, vuốt ve, tiếp theo lại luyện tập, trị liệu, vuốt ve......
Dụ Ninh sắp điên rồi, cô thử đổi sang dùng con thỏ thì thấy cuộc sống trôi qua dễ chịu hơn nhiều, điển hình là trị liệu và vuốt ve chỉ xuất hiện
một lần trong ngày mà thôi, giúp cô có nhiều thời gian hơn để học tập.
………….
Bên này, Dụ Ninh luyện tập đến khí thế ngất trời, chẳng hay biết tinh võng bên kia đã vì mình mà như ong vỡ tổ.
Bức ảnh Tháp Bách đăng lên, nhiều người bình luạn tỏ vẻ mình cũng đã bị đui mù, dĩ nhiên cũng không thiếu kẻ chạy ra châm chọc thường thức quái dị
của hai con người trng ảnh, chỉ là, không bao lâu sau, chuyện này liền
bị một thông tin khác phản pháo.
Status chủ yếu công kích An
Ninh, nói cô không xứng với đệ nhất thiên tài của Liên Bang, hơn nữa,
kèm vào đó là một đoạn video cảnh An Ninh nhục mạ Qua Sửa ở điểm dừng
bus, câu kết cũng dùng đoạn chữ đỏ phóng đại để nhấn mạnh lại nội dung.
Ý tứ chính là An Ninh có lẽ đã dùng thủ đoạn dơ bẩn nào đó đi quyến rũ
Qua Sửa, dân mạng nhất định phải mở to mắt, không để bị vẻ ngoài của cô
ta lừa gạt.
Tin này vừa đăng đã đem lại làn sóng không nhỏ trong dư luận, sau đó lại có nhiều người tự xưng là bạn học của An Ninh, hàng xóm của An Ninh,… rối rít đứng lên xác nhận điều này, họ còn nói rõ sau khi An Ninh thu dưỡng Qua Sửa thì liên tục hành hạ, đánh đập cậu ta,
hơn nữa, quan hệ của hai người bắt đầu chuyển biến khi Qua Sửa thức tỉnh năng lực 3s, chắc chắn An Ninh đã dùng thủ đoạn lừa cậu nhỏ còn chưa
thành niên kia.
Ngoài ra, việc An Ninh được học cơ giáp cũng rở
thành đề tài công kích, nói cô rõ ràng là omega nhu nhược yếu đuối, đòi
học cơ giáp cùng Qua Sửa chỉ là để cản trở con đường học tập của cậu ấy, khiến cậu ấy phí phạm tài năng mà thôi.
Lý do vô cùng kì quặc khiến tháp bach nhìn mà đau đầu nhức não.
Vốn việc dạy học cho một thiên tài đã ép khô ông, thêm một an inh cố gắng
kiên cường, quả thật đã khiến ông thành bã, nhớ đến tấm hình mình từng
phát cũng là chuyện của nửa tháng sau rồi.
Mà khi tháy hình mình đăng lên gây ra sóng to gió lớn như vậy, Tháp Bách run tay thiếu chút
nữa không đánh rơi quang não xuống đất, lúc này, ông hoàn toàn không thể mượn cớ đẩy trách nhiệm cho Qua Sửa được nữa rồi, tưởng tượng một chút, không biết tên học sinh không biết tôn sư trọng đạo kia nhìn thấy thảm
kịch này có trực tiếp ra tay đánh ông hay không?
Lại liếc qua
hai người đang tình nồng ý mật đút đồ ăn cho nhau kia, Tháp Bách quyết
định sẽ không để việc này làm phiền bọn họ, buông xuống câu tan học, ông ngựa không dừng vó ( Ý là dùng tốc độ nhanh nhất có thể đó) chứng minh
quyền hạn để lấy video trong phòng tập về, lại tốn một số tiền thuê thủy quân, uy vũ, hùng dung đem tất cả video phóng lên tinh võng.