Tử Phong vứt hai chiếc bình ngọc và khối kim loại vào trong không gian
giới chỉ, tung người bỏ đi, Mạc Chỉ Tình chỉ là một Sư cấp võ giả, lượng kinh nghiệm nhận được khi giết nàng mặc dù cũng kha khá, nhưng một tên
quen “ăn ngon” như Tử Phong thì chừng đó là chưa đủ thỏa mãn, trừ khi
nàng là Tướng cấp thì hắn cũng mặc kệ nàng có là nữ nhân hay không, giết đã tính sau, dù gì thì nàng cũng không có quan hệ gì với hắn cả, mạng
của một người xa lạ không phải là thứ hắn quan tâm.
Trên thực tế
thì hắn cũng không cần phải cướp lấy không gian giới chỉ của Mạc Chỉ
Tình làm gì, giết nàng còn nhanh gọn hơn, vừa được kinh nghiệm, điểm
tích lũy, lại vẫn có thể đạt được không gian giới chỉ của nàng, chỉ là
niệm tình nàng là một nữ nhân, với lại chỉ có tu vi Sư cấp, hắn cũng
lười giết nàng. Con trai của Mạc Thương Lan bị giết, đến con gái cũng bị hắn xử lí nốt thì đảm bảo hắn sẽ lật tung cả cái Thiên Ưng thành này
lên, sau đó thì rất có thể sẽ tra đến tận Hắc Thạch trấn rồi cả Vĩnh
Diệu thành nữa, Tử Phong hắn vẫn còn muốn sống yên ổn với Diệp Thủy Lan, vậy nên khỏi đi.
Hắn vẫn còn nhớ tới mấy viên Trú Nhan đan cùng
Tú Nghiên đan được bán ra tại đấu giá hội, và nhóm đan dược đầu tiên
chính là được gian phòng của phủ thành chủ mua lại. Nghĩ kĩ thì phu nhân của Mạc Thương Lan đã mất từ lâu, bản thân hắn chắc chắn không cần đến
thứ đan dược này, cũng không nghe thấy việc hắn có tiểu thiếp trong nhà, vậy chỉ còn một lí do để mua hai loại đan dược vô dụng với võ giả này
mà thôi, đó là cho Mạc Chỉ Tình. Cũng cùng một lí do đó mà Tử Phong đoán được thân phận của nàng, Hồ Phi Nguyệt từng nhìn chằm chằm vào mấy bình đan dược này một cách thèm thuồng, khẳng định nếu nàng khôi phục hoàn
toàn thực lực, chắc chắn hội đấu giá sẽ loạn thành một bầy.
Nghĩ
đến đây, Tử Phong khẽ nở nụ cười, thử tưởng tượng phản ứng của hồ ly
tinh này sẽ ra sao nếu nhìn thấy hai bình Trú Nhan đan cùng Tú Nghiên
đan trong tay ta nhỉ, khậc khậc. Còn về khối kim loại màu bạc, Tử Phong
cũng không ngờ có thể tìm thấy nó ở đây, bởi nó chính là Bí Ngân, thứ
kim loại quý ở trong thành Bách Yêu kiếm mà hắn cần.
Bách Yêu
kiếm có một lượng Bí Ngân đủ để Tử Phong chuyển hóa thành 5000 điểm trị
giá nguyên liệu, khối Bí Ngân hắn vừa đoạt được chỉ to cỡ nắm tay, nhưng lượng trị giá nguyên liệu hắn đạt được nếu chuyển hóa nó lên đến 3 vạn, gấp 6 lần thành Bách yêu kiếm kia, chứng tỏ thứ kim loại này thật sự vô cùng trân quý.
Vật phẩm bị chuyển hóa bởi hệ thống sẽ biến mất
hoàn toàn, điều này đã được Tiểu Linh nhắc nhở lúc hắn có ý định chuyển
hóa Bách yêu kiếm, một thứ kim loại quý hiếm như thế này, chỉ với một
chút có thể tạo ra được Địa giai Huyền khí, vậy với lượng hắn có trong
tay thì không biết sẽ tạo ra được thứ gì nữa, thực sự thì chuyển hóa nó
có phần quá phí của.
Nhưng Tử Phong lại nghĩ khác, không gì quan
trọng hơn thực lực, dù hắn có được chỗ Bí Ngân này thì sao, thực lực hắn không có tăng lên, chẳng bằng dùng nó để đề cao thực lực bản thân, khi
đã mạnh mẽ rồi thì lo gi không kiếm được những thứ quý giá hơn cơ chứ.
Khậc khậc, quên Quỷ kiếm Ghodroon đi, cả Bách Yêu kiếm và khối Bí Ngân trong tay, hắn có tổng cộng 3 vạn 5000 trị nguyên liệu, hắn không tội gì phải dùng một thanh Địa giai thượng phẩm Huyền khí như vậy cả, người giàu
tiêu tiền theo cách của người giàu, tầm mắt hắn lúc này đã hướng lên cao hơn rồi.
-Truy hồn huyết kiếm (Thiên giai thượng phẩm Huyền
khí): Thanh kiếm huyền thoại của một tên biến thái cuồng sát, được hệ
thống mô phỏng lại và tăng cường uy lực lên….
-Kĩ năng:
(1)Xuất huyết (bị động): Vết thương tạo ra bởi Truy hồn huyết kiếm không thể
được chữa lành và dưới mọi hình thức, vô hiệu với đan dược chữa thương
Thất phẩm trở lên, kĩ năng của Bảo khí, vô hiệu với Thần cấp.
(2)Khí động sơn hà (bị động): Đòn tấn công có tỉ lệ gây ra bạo kích, gấp đôi lực lượng.
(3)Thiên phạt kiếm (chủ động-kĩ năng quần công): Tích tụ linh lực, giải phóng
một đường kiếm quang có sức hủy diệt lớn, có thể kích hoạt “Xuất huyết”
và “Khí động sơn hà”, có tỉ lệ bỏ qua hoàn toàn mọi phòng ngự của võ giả dưới Thánh cấp và Huyền khí bất kể phẩm giai.
Xét về mọi mặt,
Truy hồn huyết kiếm khá là giống với thanh Quỷ kiếm Ghodroon kia, cũng
sở hữu ba kĩ năng siêu cấp trâu bò, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, Quỷ kiếm
Ghodroon là Địa giai thượng phẩm Huyền khí, còn Truy hồn huyết kiếm là
Thiên giai thượng phẩm, cách biệt không phải là nhỏ, mà trên thực tế là
cực lớn. Không nói đến việc tài liệu tạo thành của Truy hồn huyết kiếm
khẳng định là cao cấp hơn, chỉ riêng các kĩ năng của nó đã mạnh hơn
nhiều rồi.
Quỷ kiếm Ghodroon có khả năng “Xuyên giáp”, nhưng cũng không phải là bỏ qua hoàn toàn phòng ngự mà chỉ là tăng lực xuyên thấu
lên thôi, hơn nữa lại vô hiệu đối với Thiên giai trung phẩm Huyền khí
trở lên, không thể sử dụng lâu dài được, trong khi đó kĩ năng “Xuất
huyết” của Truy hồn huyết kiếm hữu dụng hơn nhiều, chỉ cần gây một vết
thương nhỏ cũng đủ để khiến đối phương khốn đốn, vết thương không thể
chữa lành đồng nghĩa với việc không thể cầm máu, nếu không thể cầm máu
thì buộc võ giả phải liên tục sử dụng linh lực để ngăn máu chảy, đối với tiêu hao chiến tuyệt đối là một đòn sát thủ.
“Khí động sơn hà”
thì khỏi nói, mặc dù cái thể loại bạo kích nghe giống mấy game Tử Phong
từng chơi, nhưng ai quan tâm cơ chứ, gấp đôi lực lượng là quá mạnh rồi,
mặc dù chỉ là có tỉ lệ nhất định kích hoạt, nhưng một trận chiến thì hắn tấn công bao nhiêu lần cơ chứ, kiểu gì chả bạo kích.
“Thiên phạt kiếm” khá giống “Phá không trảm” của Quỷ kiếm Ghodroon, nhưng với tỉ lệ xuất hiện bạo kích, “Phá không trảm” của Quỷ kiếm Ghodroon dường như
trở nên quá………cùi.
Nghĩ thì nghĩ như thế, nhưng Tử Phong cũng
không quá vội vàng, trở về căn phòng lúc trước đã rồi tính, giờ này chắc Hồ Phi Nguyệt cũng đã về tới nơi rồi.
Về lại căn phòng lúc trước ở cùng Hồ Phi Nguyệt, Tử Phong từ cửa sổ nhảy vào, nhìn quanh một lượt, thật ngạc nhiên một điều đó là Hồ Phi Nguyệt tới tận lúc này vẫn chưa
trở về, hơi nhíu mày một chút, hắn cũng không nghĩ nhiều, với thực lực
của nàng, ở Thiên Ưng thành này không đi khi dễ người khác thì thôi, nào có ai có thể cản được nàng cơ chứ.
Tử Phong bắt đầu nghiên cứu
của hàng hối đoái, 3 vạn 5 ngàn trị giá nguyên liệu, nếu hắn mua Truy
hồn huyết kiếm thì vẫn còn dư tới 6000 điểm, hắn không định để không số
điểm trị giá ở đó, hắn đang tìm kiếm một kiện vật phẩm phòng ngự. Trước
kia hắn nghĩ rằng với năng lực Tái sinh siêu tốc, vật phẩm phòng ngự là không cần thiết vì hắn có thể tái sinh với tốc độ kinh khủng, nhưng hiện tại thì hắn nghĩ lại rồi. Thuấn bộ, Hư Thiểm, hay sử dụng Truy hồn huyết kiếm đều phải sử dụng linh lực cả, thay vì
lãng phí linh lực để chữa thương, hắn nên sử dụng vật phẩm phòng ngự để
tiết kiệm linh lực.
Chỉ là khiến Tử Phong khó khăn đó là với 6000 điểm trị giá nguyên liệu, hắn có thể hối đoái được kha khá vật phẩm
phỏng ngự, vấn đề ở chỗ, bọn chúng đều ở dưới dạng khôi giáp đồ sộ hoặc
là khiên chắn đại loại như vậy. Một sát thủ cần nhất là gì? Là độ cơ
động, là khả năng ẩn thân, là năng lực tấn công, mặc khôi giáp để làm gì cơ chứ, không nói đến độ nặng, mặc giáp di chuyển hơi nhanh là các mảnh của áo giáp va đập vào nhau đã tạo ra âm thanh rồi, ẩn thân cái rắm, đó là chưa nói đến sự vướng víu. Còn về khiên chắn thì không cần phải bàn, hắn không dùng khiên và không muốn dùng khiên, quá thiếu cơ động.
Đang ngao ngán nhìn đống vật phẩm phòng ngự, Tiểu Linh chợt nói: “Chủ nhân qua danh mục Mặt nạ đi!”
Mặc dù không biết trong hồ lô của Tiểu Linh có cái gì, nhưng Tử Phong cũng
không còn lựa chọn nào khác, nhanh chóng mở ra danh mục “Mặt nạ” trong
cửa hàng hối đoái.
“Kiểm tra cái mặt nạ ở dưới cùng đi!” Tiểu Linh tiếp tục ra lệnh.
Tử Phong ngay lập tức làm theo, trước mắt hắn là một cái mặt nạ, đúng hơn chỉ là một nửa của một chiếc mặt nạ.
“Cái này?”
“Đúng vậy!”
“Chắc chưa, ta không nghĩ là nó sẽ tốt.”
“Cứ mua đi, chủ nhân có thấy ta hại ngài bao giờ không?”
Nếu Tiểu Linh ở trước mặt hắn lúc này, Tử Phong chắc chắn sẽ trợn mắt lên
nhìn nàng, không hại cái rắm, hồi trước còn đòi hắn mua mấy thứ linh
tinh chỉ để cho đẹp, tin được mới là lạ.
“Nhưng mà hiện tại ta
chưa có đủ trị giá nguyên liệu, ta muốn giữ đủ 3 vạn trị giá nguyên
liệu, nếu Hồ Phi Nguyệt không thể trở về thì ta vẫn có thể mua được
thanh Truy hồn huyết kiếm!”
Đúng lúc này, cửa sổ của căn phòng
được mở ra, một bóng trắng lao vào bên trong như tên bắn, gần như ngay
lập tức phóng tới chỗ Tử Phong, khiến hắn giật mình không nhẹ. Một mùi
hương quen thuộc bay vào mũi hắn, ngay lập tức khiến hắn bình tĩnh trở
lại, nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy thứ vừa mới phi thẳng vào lồng ngực mình,
hắn nói: “Nàng làm ta hết hồn, thiếu chút nữa thì tim ta đã nhảy luôn ra ngoài rồi.”
Nói đoạn hắn cúi đầu xuống nhìn Hồ Phi Nguyệt, không nhìn thì thôi, khi đã nhìn thì hắn không khỏi sửng sốt, chỉ thấy Hồ Phi Nguyệt không còn vẻ khôn ngoan tươi tỉnh như ngày thường nữa, khóe
miệng nàng rỉ ra một dòng máu vẫn còn chưa khô, khuôn mặt thiên kiều bá
mỵ tái nhợt không một chút máu, hai mắt nhắm nghiền lại, lồng ngực phập
phồng thở dốc, hiển nhiên không phải trong một tình trạng tốt.
Phân tích nhãn ngay lập tức được kích hoạt, Tử Phong kinh ngạc khi nhìn thấy tu vi của nàng chỉ còn là Vương cấp lục phẩm, kém hơn trước tận ba tiểu cảnh giới, vậy chỉ có một kết luận, nàng đã bị thương!
“Nàng làm sao vậy??” Tử Phong có chút hốt hoảng hỏi.
Nghe thấy tiếng của hắn, Hồ Phi Nguyệt chậm rãi mở đôi mắt đang nhắm nghiền
ra, nhẹ giọng nói: “Không có gì, sử dụng sức mạnh một cách quá đà khiến
nội thương tái phát thôi, nghỉ ngơi vài ngày là đỡ thôi!”
Tử
Phong có thể nhìn thấy vẻ mệt mỏi rõ ràng hiện lên trong mắt nàng, hắn
chợt nghĩ tới một thứ, vội vàng hỏi: “Sao lại sử dụng sức mạnh quá đà,
nàng gặp phải tập kích ư? Phải chăng lão bất tử Mạc Thương Lan bắt gặp
nàng?”