Kiếp vân đã hình thành sẵn dựa trên Tịch Diệt Lôi Kiếp lúc trước nên gần như không mất bao nhiêu thời gian để tụ tập lực lượng, một tiếng nổ long
trời lở đất vang lên, ngay sau đó là một cột lôi điện cự đại như cột
chống trời từ trên nhằm thẳng vào chỗ Nhạc Tư Kỳ và Tử Phong và giáng
xuống, uy thế kinh khủng khiến vạn vật run rẩy.
Tử Phong tay cầm
Tài Quyết Chi Nhận, miệng gầm lên một tiếng đầy khí thế, thanh kiếm
trong tay vung mạnh, một đường kiếm quang đen kịt như muốn thôn phệ toàn bộ ánh sáng xung quanh xuất hiện sau đó trực tiếp phóng thẳng lên trời
cao, không có tiếng kiếm khí, cũng chẳng xuất hiện uy áp gì, luồng kiếm
quang chỉ yên lặng không một tiếng động nhưng lấy một tốc độ nhanh đến
cực điểm chém thẳng vào tia lôi điện khủng bố kia.
Kiếm quang va
chạm với lôi điện liền trực tiếp thổi bay đến quá nửa lực lượng của lôi
kiếp, bản thân kiếm quang cũng bị lôi kiếp chấn nát thành vô số mảnh
kiếm khí nhỏ bắn đi khắp nơi, không gian xung quanh bị những mảnh vụn
kiếm khí đó chém nát bấy. Tịch Diệt Thần Lôi bị chém bay quá nửa lực
lượng, nhưng dư lực vẫn tiếp tục tìm thấy mục tiêu mà đánh xuống.
Sáu khe hở trên mũ trụ của Tử Phong chợt bùng phát một ngọn lửa màu đen vô
cùng mãnh liệt, xung quanh người hắn xuất hiện một tầng hào quang xám
đen như thực chất, bao trùm lấy cơ thể của cả hai vào bên trong mà bảo
vệ.
Tịch Diệt Thần Lôi giáng xuống liền ngay lập tức phá tan lớp
phòng hộ mà Tử Phong vừa dựng lên, lôi điện lực mang theo sức công phá
mãnh liệt đánh thẳng lên người Tử Phong và Nhạc Tư Kỳ. Tử Phong chỉ cảm
thấy một luồng lôi điện lực kinh khủng xuyên thẳng qua thân thể mình,
máu trong cơ thể trong nháy mắt liền sôi lên sùng sục, cơ bắp co rút đến mức đứt gãy, da thịt bên dưới lớp giáp bị thiêu đến nám đen, một cơn
đau bỏng cháy tê liệt chạy dọc khắp người hắn.
Nhưng mà đau đớn
thì đau đớn, chừng này tổn thương chưa đến mức khiến hắn phải thất thủ,
Tịch Diệt Thần Lôi đã hao phí không ít lực lượng rồi mới có thể đánh tới người hắn, vậy nên uy lực còn lại tuy vẫn mạnh mẽ khác thường nhưng
không phải là không gánh chịu được. Trong khi đó thì Nhạc Tư Kỳ nằm ở
trong lòng Tử Phong gần như không hề bị tổn thương dù chỉ một chút, vừa
rồi khi hắn sử dụng kí tự “Thống Trị” để điều động pháp tắc chi lực tạo
nên phòng hộ tráo, lớp phòng hộ quanh người hắn chỉ qua loa lấy lệ, lớp
phòng hộ xung quanh người nàng mới thực sự được gọi là phòng hộ tráo.
Tuy Tịch Diệt Thần Lôi có thể đánh vỡ lớp phòng hộ này, nhưng không như Tử
Phong, lực lượng còn lại của nó không còn lại bao nhiêu cả, thậm chí còn hơi yếu hơn cả Tịch Diệt Thần Lôi mà lúc trước nàng từng được thể
nghiệm.
Tịch Diệt Lôi Kiếp có tới mười ba đạo, lúc trước đã đánh
xuống tám đạo, tuy hiện tại nó đã dung hợp với kiếp lôi tự nhiên của
Huyền Linh đại lục mà trở nên lớn mạnh, nhưng bởi vì tính chất đặc thù
của Tịch Diệt Lôi Kiếp mà Tử Phong gọi ra, nói trắng ra là hai cái lôi
kiếp này đều là Tịch Diệt Lôi Kiếp, nhưng một cái là nhân tạo, một cái
là tự nhiên tạo ra, cả hai có không ít xung đột với nhau.
Vậy nên
thay vì hình thành một kiếp lôi hoàn chỉnh mới, thì Tịch Diệt Lôi Kiếp
tự nhiên chỉ dung hợp vào với Tịch Diệt Lôi Kiếp do Tử Phong tạo ra để
tăng cường uy lực, nhưng bản chất bên trong vẫn là lôi kiếp cũ, tức là
hiện tại Tịch Diệt Lôi Kiếp đã đánh xuống chín đạo lôi phạt, chỉ còn lại bốn đạo nữa, đồng thời đại đạo pháp tắc bên trong kiếp lôi vẫn là phiên bản đầy đủ và ưu việt hơn thuộc về Thế Giới.
Tử Phong thân là chủ nhân của Thế Giới, Tịch Diệt Lôi Kiếp là do hắn lôi ra ngoài, lẽ đương
nhiên là hắn biết đến những thứ ẩn giấu bên trong này, tuy nói rằng chỉ
còn bốn đạo lôi phạt nữa, nhưng hiện tại không những nó được tăng phúc
bởi kiếp vân tự nhiên, mà cả hai đang cùng độ kiếp, uy lực của kiếp lôi
tăng lên không biết đến bao nhiêu lần, hắn không dám coi thường bốn đạo
lôi phạt tiếp theo.
Bản thân lôi kiếp là một tồn tại đặc thù,
người độ kiếp càng mạnh thì lôi phạt đánh xuống càng khủng bố, Tử Phong
mặc dù vẫn còn một lá bài tẩy có thể trong nháy mắt tăng lực lượng lên
đến hàng chục lần, nhưng cũng không dám sử dụng, chỉ sợ lôi kiếp trở nên quá mạnh mẽ vượt qua khỏi sức chịu đựng của Nhạc Tư Kỳ.
Kiếp vân
nhanh chóng ngưng tụ rồi tiép tục giáng xuống một đạo lôi phạt nữa, uy
lực lần này so với vừa rồi còn mạnh hơn gấp mấy lần, cột lôi điện không
to lên mà còn nhỏ đi, nhưng lực lượng ngưng tụ trong đó thì càng trở nên cường hãn hơn. Tử Phong một tay ôm lấy Nhạc Tư Kỳ, tiếp tục điều động
pháp tắc chi lực tập trung bảo vệ nàng, Tài Quyết Chi Nhận trong tay còn lại xoay một vòng sau đó chỉ thẳng lên không trung, đầu mũi kiếm ngưng
tụ một quả cầu năng lượng màu đen tuyền to bằng quả bóng sau đó bộc
phát, một luồng năng lượng trong chớp mắt phóng đại đến hàng chục lần
được bắn ra, mang theo âm thanh bị bóp méo vặn vẹo nghe cực kỳ chói tai.
“Hắc Thiểm!!”
Hắc Thiểm chính là phiên bản nâng cấp của Hư Thiểm, đây là chiêu thức Tử Phong tự ngộ ra trong thời gian lăn lộn ở Vạn Quỷ Quật, vẫn giữ nguyên hiệu quả xuyên phá phòng ngự của Hư Thiểm, nhưng uy lực thì tăng lên đến cả trăm lần, biến chiêu thức đơn mục tiêu như Hư Thiểm thành một kỹ năng quần công mạnh mẽ đến mức nghịch thiên.
Tịch Diệt Thần Lôi đối đầu trực diện với Hắc Thiểm, trong nháy mắt liền tạo ra một vụ nổ chấn động trời đất, hai thứ lực
lượng cường đại triệt tiêu lẫn nhau, sóng xung kích bẻ cong không gian
mà lan tỏa ra hàng ngàn dặm, lật tung đại địa phía bên dưới lên.
Lôi phạt gần như bị đánh tan hoàn toàn, chỉ còn lại một sợi lôi điện to
bằng con rắn vào người Nhạc Tư Kỳ, uy lực nhỏ bé đến mức chính nàng còn
không cảm nhận được một chút đau đớn gì, tối đa chỉ hơi tê dại một chút
mà thôi. Cơ mà lúc này nàng không có tâm trí nào mà để ý tới chút tê dại đó, nàng đang trừng to hai mắt của mình mà nhìn vào thân ảnh ngay trước mặt, trong thâm tâm nàng biết rằng Tử Phong rất mạnh, nhưng không ngờ
lại mạnh đến mức như thế này.
Võ giả độ kiếp dùng thân thể, dùng
bảo vật ngạnh kháng hay là làm giảm uy lực của lôi phạt không phải là
chuyện hiếm thấy, nhưng mà có thể làm như Tử Phong thì nàng chưa từng
nghe qua, đúng hơn là đến cả tưởng tượng cũng không thể tưởng tượng ra
nổi.
Một kiếm chặt đứt đoạn lôi phạt, được rồi, chuyện này tuy
hiếm nhưng không phải là không thể, nhưng một chiêu liền trực tiếp
nghiền nát cả một đạo lôi kiếp đánh xuống đến gần như không còn lại chút cặn bã nào, con mẹ nó ai đó nói cho nàng biết hiện tại mình đang mơ hay tỉnh đi.
“Đừng phân tâm, tập trung cảm ngộ đăji đại pháp tắc đi,
lôi kiếp cứ để ta đối phó.” Tử Phong thấy Nhạc Tư Kỳ thất thần, không
nhịn được mà nhắc nhở một câu, tuy hắn có thể tùy tiện tạo ra lôi kiếp
liên tục để cho nàng hấp thu đại đạo pháp tắc, nhưng chuyện này vẫn luôn là lần đầu tiên có lợi ích rất lớn, nếu bỏ lỡ lần này thì mai sau sẽ
mất rất nhiều công sức để bù đắp lại.
Nhạc Tư Kỳ nghe vậy liền sực tỉnh, âm thầm tự trách bản thân, chủ nhân đã liều mình ngăn cản thiên
kiếp cho mình, vậy mà lúc này vẫn còn có tâm tư nghĩ linh tinh được.
Nàng hơi lắc đầu, tận lực khiến suy nghĩ của mình một mảng thanh minh,
tập trung cảm ngộ khí tức bàng bạc của đạo tắc thiên địa đang vờn xung
quanh mình.
Tử Phong thấy nàng đã tập trung tinh thần vào để minh
ngộ, hắn liền không để ý tới nàng nữa mà ngẩng đầu nhìn vào kiếp vân
đang tỏa ra uy áp mãnh liệt phía trên, đừng nhìn vừa rồi hai chiêu kia
của hắn có bao nhiêu mạnh mẽ, nhưng tiêu hao khủng bố đến mức nào thì
cũng chỉ có chính hắn mới rõ ràng nhất.
Một kiếm vừa rồi thực chất chính là Phá Thiên Trảm phiên bản gốc ngày trước, với thực lực hiện tại của hắn có thể tùy tiện chém ra, tuy chỉ thuần túy là linh lực phá hoại nhưng uy lực cũng không tầm thường, dùng để đối phó với lôi phạt cũng tạm gọi là ổn. Nhưng một
chiêu Hắc Thiểm vừa rồi gần như tiêu hao đến quá nửa linh lực
trong cơ thể hắn, nếu không phải bản thân hắn có được Thế Giới, có thể
liên tục rút linh khí bên trong ra để sử dụng trực tiếp thì tiêu hao lớn như thế này không thể khôi phục trong thời gian ngắn được.
Lúc
này trong đầu hắn đang không ngừng suy tính, tiếp theo phải dùng cách
nào để chống trọi với ba đạo lôi phạt còn lại có uy lực càng ngày càng
mạnh hơn, đại não của hắn hoạt động hết công suất, mọi tình huống giả
định liên tục diễn gia chỉ trong mấy nhịp thở ngắn ngủi.
Rất
nhanh, đạo lôi phạt thứ mười một được đánh xuống, Tử Phong cũng không
còn thời gian để suy nghĩ nữa, Tài Quyết Chi Nhận bốc cháy dữ dội sau đó bỗng nhiên biến đổi, thân kiếm thu hẹp lại rồi kéo dài, đầu mũi kiếm
phình lên, trong chớp mắt, Tài Quyết Chi Nhận đã biến thành một thanh
trường thương màu tím, hào quang vốn có của Tài Quyết vờn quanh thân
thương như một đầu đại xà.
“Sát Thần Thương – Truy Tinh Trục Nguyệt!!”
Cánh tay cầm thương của Tử Phong vung vẩy cực nhanh đến mức hóa thành tàn
ảnh, toàn bộ không gian xung quanh hắn trong bán kính mấy trăm mét xuất
hiện hàng nghìn hàng vạn tử quang sắc bén kinh khủng, nếu thời gian trôi chậm lại, có thể nhìn thấy rõ ràng Sát Thần Thương không biết từ lúc
nào đã kéo dài ra đến trăm mét, thân thương gấp khúc theo đủ mọi góc
cạnh không ngừng di chuyển loạn xạ khắp không gian giống như đang truy
đuổi một thứ gì đó đến tận cùng thế giới, đó chính là năng lực của Sát
Thần Thương,- Truy Tinh Trục Nguyệt.
Lôi phạt đánh xuống va chạm
với mảnh không gian đã bị công kích của Sát Thần Thương bao phủ, có thể
nghe thấy tiếng xoàn xoạt vang lên không ngừng, lôi điện lực liên tục bị đánh tan văng đi khắp nơi, khu vực xung quanh bị những tia lôi điện tàn khuyết này cày xới đến tan hoang, cũng may đây vẫn đang nằm trong Lĩnh
Vực Sâm La Vạn Tượng của Tử Phong nên chỉ cần qua một chút thời gian là
có thể khôi phục lại bình thường.
Sát Thần Thương trên tay Tử
Phong vốn là mặt hàng đến từ hệ thống, cấp bậc của nó chính là Thiên
Giai thượng phẩm Thánh Khí, uy lực tuyệt luân, nhưng hiện tại Sát Thần
Thương không phải là Sát Thần Thương chân chính, mà nó chính là hóa thân của Tài Quyết Chi Nhận.
Bản thân Tài Quyết Chi Nhận là tuyệt thế
Hồn Binh, lẽ đương nhiên cũng mang trong mình một vài năng lực cường
hãn. Năng lực đầu tiên mà nó có được đó chính là khả năng thôn phệ các
loại vũ khí khác để đề thăng uy lực của bản thân, chỉ cần là vũ khí chưa nhận chủ hoặc có khả năng phòng vệ đặc thù đều có thể bị Tài Quyết cắn
nuốt, đương nhiên những loại vũ khí có cấp bậc vượt quá xa Tài Quyết thì không thể thôn phệ.
Tài Quyết thực chất là linh hồn của Tử Phong
tồn tại dưới hình thái khác, vậy nên khi thôn phệ vũ khí để lớn mạnh bản thân, lẽ dĩ nhiên linh hồn của Tử Phong cũng được hưởng lợi mà tăng
cường, điều này giải thích cho việc tại sao tinh thần lực của Tử Phong
mạnh đến mức có thể dùng Tà Vương Chân Nhãn mà trực tiếp khiến cường giả Bán Thần như Long Trường Sinh phải tim đập chân run.
Nhưng thôn phệ chỉ là nửa đàu của năng lực đầu tiên của Tài Quyết, nó có thể
biến bản thân trở thành bất kỳ loại vũ khí nào mà nó đã từng thôn phệ,
nhưng cường đại hơn, uy lực mạnh hơn, độ phù hợp với chính bản thân Tử
Phong cũng tăng lên. Vậy nên Sát Thần Thương vốn có màu ngân bạch chói
mắt lại trở nên âm trầm quỷ dị như thế này, bởi vì hiện tại nó không còn là Sát Thần Thương chân chính nữa, nó chỉ là một hình dạng khác của Tài Quyết mà thôi.
Tử Phong mặc dù dánh tan lôi phạt nhưng vẫn để lại một phần nhỏ để cho Nhạc Tư Kỳ có thể cảm ngộ đại đạo pháp tắc, tuy
hiệu quả giảm bớt nhưng hiện tại ưu tiên hàng đầu vẫn là đảm bảo an
toàn, đại đạo pháp tắc có hơi ít một chút cũng không vấn đề, so với mất
mạng thì vẫn hơn.
Đạo lôi kiếp thứ mười hai tiếp tục trút xuống,
Tài Quyết lại biến đổi một lần nữa, lần này nó hóa thành một tấm thuẫn
màu đen vô cùng tinh xảo hoa mỹ, ở giữa mặt khiên là một viên ngọc màu
đen bóng loáng tỏa ra hào quang thần bí.
“Hắc Ngục Thuẫn - Tối Cường!!”
Tấm thuẫn dôt nhiên rung lên sau đó tách ra thành sáu phần, mỗi phần đều
được liên kết với viên ngọc lớn ở giữa bằng những sợi xích năng lượng
tinh thuần, một lớp lá chắn mỏng như cánh ve cực kỳ mờ ảo hiện lên che
chắn lấy thân hình hai người. Nhưng kỳ lạ một chỗ, lôi phạt với uy thế
kinh khủng này đánh lên lớp lá chắn mỏng dính kia lại không thể xuyên
thủng nó, chỉ đê lại mấy đạo vết nứt kéo dài như mạng nhện sau đó biến
mất, có chút đầu voi đuôi chuột, thanh thế kinh nhân nhưng lại không làm nên trò trống gì.
Tử Phong thu lại Hắc Ngục Thuẫn, ánh sáng đằng
sau sáu khe hở trên mũ trụ của hắn lúc này đã trở nên ảm đạm, thậm chí
còn có thể nghe thấy tiếng thở dốc hổn hển của hắn, cơ thể hắn run rẩy
nhè nhẹ, hiển nhiên là việc đối kháng với thiên kiếp đã tiêu hao quá
nhiều sức lực của hắn, dù có Thế Giới hậu thuẫn cũng không đủ để bù đắp
lại.
Kiếp vân ở phía trên thu hẹp lại chỉ còn bằng một phần mười
lúc trước nhưng Tử Phong không dám thả lỏng một chút nào, hắn biết rằng
thiên kiếp đang tích tụ lực lượng lại để thả xuống đạo lôi phạt cuối
cùng với uy lực vô song cái thế, dù có đem mười hai đạo lôi phạt trước
đó cộng lại với nhau cũng không thể so sánh được.
Tranh thủ lúc
này Tử Phong cũng đồng dạng súc thế linh lực trong cơ thể, không ngừng
rút lấy linh khí trong Thế Giới để bổ sung, hắn đồng thời cũng giải trừ Sâm La Vạn Tượng, mặc dù ở trong Lĩnh Vực thì bản thân hắn cũng được tăng phúc, nhưng
cũng đồng thời khiến uy lực của thiên kiếp tăng lên, lúc trước hắn còn
có thể ứng phó, chứ để đạo lôi kiếp cuối cùng này đánh xuống trong trạng thái mạnh mẽ như vậy, hắn có thể sẽ không chết, nhưng nếu không ngăn
được thì Nhạc Tư Kỳ sẽ chết chắc, chuyện này hắn tuyệt đối không thể để
nó xảy ra.
“Đoàng!!!”
Một tiếng nổ vang vọng khắp đất trời,
lan xa đến hàng ngàn dặm vẫn còn có thể nghe thấy rõ ràng, tia lôi điện
cuối cùng không chỉ mang theo kích cỡ khổng lồ như một ngọn núi, còn kèm theo khí thế thái sơn áp đỉnh tựa như bầu trời sập xuống, lôi điện lực
gào thét thiêu hủy không gian nơi nó đi qua, trông không khác gì một
chiếc cột trụ chống trời nện xuống hai con kiến nhỏ bé dám can đảm đi
ngược lại với thiên đạo.
Tử Phong tụ lực đã lâu, lúc này hắn cũng
không giữ lại chút gì nữa, linh lực trong người hắn sôi trào lên như núi lửa bộc phát, cơ bắp trên người căng lên đến mức đứt đoạn, hắn cầm Tài
Quyết lúc này đã trở lại hình thái gốc mà vung lên trời, tung ra chiêu
thức mạnh nhất hiện tại của mình với mười thành công lực.
“Trảm Nguyệt Tuyệt Thiên Chung Cực Thức - Đoạn Thiên Nhất Kiếm!!!!”