Tử Phong nghe xong nhiệm vụ mà trong lòng đã đem cái hệ thống cùng lão
Chúa Tể Hư Không ra chửi trên dưới chục lần có dư, cái hệ thống chết
tiệt này cả tỉ năm không thề đưa ra nhiệm vụ mới, đến mức Tử Phong hắn
cứ tưởng rằng từ giờ sẽ chỉ có tự mình thăng cấp, không còn có nhiệm vụ
cho mình làm nữa, nay không ngờ lại tự nhiên ném ra một cái nhiệm vụ,
hơn nữa lại là một cái nhiệm vụ bất khả thi mới chết người chứ.
Nhiệm vụ yêu cầu hắn phải đánh bại nữ nhân trước mắt, nhưng mà nghĩ lại mà
xem, đừng nói nàng ta có tu vi Thánh giả trung giai, dù chỉ là Thánh giả sơ giai thì đến mười lăm tên Tử Phong cũng không phải là đối thủ, nếu
là ám sát thì còn có cơ may khoảng chừng 5% là thành công, còn chính
diện đối chiến thì đến một phần vạn cơ hội thành công cũng không có, bảo hắn phải làm sao bây giờ.
Nếu bây giờ hắn không thèm để ý tới
cái nhiệm vụ chết tiệt này, trực tiếp bỏ chạy thì cảnh giới của hắn sẽ
tụt một phát xuống Vương cấp lục phẩm, hơn nữa trong vòng mười năm không thể tăng tiến tu vi, tuyệt đối là một cái giá quá đắt. Hơn nữa dù chiến hay không chiến thì kết cục thất bại đã rõ, chẳng thà liều mạng một
trận, cùng lắm chết thì hồi sinh ở phân thân, lúc đó thực lực bị suy
giảm liên tiếp hai lần hay không thì không còn quan trọng nữa rồi.
Sau khi tính toán thiệt hơn, Tử Phong buông bỏ ý định muốn chạy trốn của
mình, mà bắt đầu ngưng thần tĩnh ý, quan sát đối phương. Cũng như mọi
khi, cứ động đến Thánh cấp thì Phân tích nhãn liền biến thành
rác rưởi không hơn không kém, ngoại trừ tu vi cao thấp thì mọi chỉ số
khác đều không nhìn thấy cái củ cải gì cả, nhưng đó không phải là lí do
mà hắn dùng Phân tích nhãn ở đây. Chân dạng – Phân tích nhãn được triển khai, vô số thông tin như thủy triều mà tràn vào trong đầu Tử Phong, càng đọc càng khiến hắn giật mình.
Kiện vũ khí của đối phương là một kiện Địa giai thượng phẩm Bảo khí, đối với một Thánh cấp mà nói thì có chút nghèo nàn, nhưng vấn đề ở chỗ, dây
xích này trong nguyên liệu có trộn lẫn Phệ Linh Thạch. Phệ Linh Thạch,
tên như thế nào nghĩa như thế đó, là một loại nguyên liệu đặc thù, không chỉ cứng rắn tới mức dọa người, nó còn có đặc tính thôn phệ linh lực,
thứ này được gia trì vào vũ khí thì khi công kích sẽ khiến linh lực của
đối phương bị thôn phệ, từ đó tiêu hao trở nên khủng bố, đánh càng lâu
càng bất lợi.
Nói sợi xích kia chỉ là Địa giai thượng phẩm Bảo
khí, nhưng bởi vì có sự xuất hiện của Phệ Linh Thạch, độ cứng rắn của nó có thể tiếp cận Thiên giai Bảo khí, khiến cho ý đồ muốn sử dụng lưỡi
hái Địa giai thượng phẩm Bảo khí mà hắn thu được từ trong Cổ Mộ để chặt
đứt vũ khí của đối phương phải phá sản. Cơ mà cũng có một điều an ủi
hắn, đó là tuy không thể phá hủy vũ khí của nữ nhân kia, nhưng vũ khí
của nàng cũng không thể xuyên thủng phòng ngự của hắn được, cũng khiến
hắn bớt đi một chút nguy hiểm.
Chỉ là tính thế nào thì tính, cái
thứ khiến hắn sợ hãi nhất đó chính là lĩnh vực của nữ nhân thần bí kia.
Lĩnh vực này có tên gọi là “Hắc Ám Tù Lung”, vụ tên gọi thì bỏ qua một
bên, nhưng nhìn vào thì có thể dễ dàng thấy được đây là một lĩnh vực ám
thuộc tính, xem ra nữ nhân này cũng sở hữu ám linh căn giống Tử Phong.
Vấn đề ở chỗ đó là, Tử Phong không phải là chưa từng nếm thử qua lĩnh
vực, chính hắn cũng đã từng yêu cầu Hồ Phi Nguyệt hay là Diệu Yên thi
triển lĩnh vực để tự mình thể nghiệm, nhưng dù có là lĩnh vực của siêu
cấp cường giả Thánh Hoàng đỉnh phong thì không gian xung quanh cũng vẫn
là không gian mở, trừ khi là người thi triển động tay chân, dùng không
gian lực phong bế.
Nhưng mà cái lĩnh vực “Hắc Ám Tù Lung” này,
không cần đến nữ nhân kia động tay chân, không gian tứ phía đã bị phong
tỏa hoàn toàn, dù hắn có muốn sử dụng tốc độ kinh người của mình để kéo
giãn khoảng cách thì cũng không được, bởi vì không gian giam cầm này đã
bị giới hạn lại trong bán kính mấy chục cây số, từng này diện tích thì
có muốn động chân động tay cũng khó a.
“Được rồi, nghĩ nhiều như thế làm gì, muốn chiến ư? Vậy thì chiến thôi!!”
Tử Phong không còn chần chờ nữa, mọi thông tin mà hắn có thể thu được đã
được hắn thu thập cùng thấu hiểu chỉ trong vòng nửa giây đồng hồ, hắn
cũng không có ngu tới mức đứng đó mà nghĩ đối sách, biến bản thân thành
cái bia tập bắn cho đối phương.
“Lên!! Song trọng Đột phá cực hạn, Thiên Ma Hóa Thân, Đế Uy!!!”
Tử Phong há miệng hú dài một tiếng, khí tức trên người hắn không còn thu
liễm nữa mà bộc phát hoàn toàn, từ hư không một mảnh liền biến thành
cuồng phong bạo vũ, khí tức trên người hắn không còn giữ lại nữa mà cuồn cuộn bộc phát, mặt đất dưới chân hắn nứt nẻ, sau đó thì trực tiếp nổ
tung, vô số đất đá văng ra khắp nơi, không khí xung quanh hắn bị luồng
linh lực bạo phát biến thành một dòng khí xoáy cuốn phăng cây cối xung
quanh đi, trực tiếp nhổ bật rễ của bọn chúng.
Gầm lên một tiếng, dưới sự phụ trợ của Đế Uy, hơn nữa hắn còn giải phóng toàn bộ sát khí, uy áp trên người Tử Phong
tỏa ra dâng cao như hóa thành thực chất, hơn nữa lại khủng khiếp giống
như Ma Thần hàng lâm, đến cả những ngọn cỏ nhỏ nhất xung quanh hắn cũng
bị uy áp khủng khiếp nghiền nát thành tro bụi.
Trạng thái: Huyết Mạch Thiên Ma, Thiên Ma Hóa Thân, Song trọng Đột phá cực hạn, Bóng đêm huy hoàng, Kẻ săn người.
Cảm nhận từng thwos cơ tỏng cơ thể mình tràn ngập lực lượng cuồng bạo như
muốn phá nát thể nội mà xông ra ngoài, Tử Phong lúc này đã mọc ra đầy đủ sáu cánh tay, toàn thân được bao bọc trong một lớp giáp màu hoàng kim
trông vô cùng uy vũ, hắn nắm chặt sáu quyền đầu của mình lại, tất cả
cánh tay gồng cứng lên, sau đó gào lên một tiếng kinh thiên động địa,
khí thế khủng bố tràn ra ngoài như biển khơi dậy sóng.
Chỉ số
hiện tại của hắn so với một Bán Thánh thì phải gấp đến năm lần có dư,
chỉ riêng lực lượng của hắn đã thừa đủ để miểu sát bất kì Bán Thánh nào
dù chỉ dính một đòn trực diện của hắn, phải nói hắn chính là người đầu
tiên trong lịch sử ở cái tu vi Tôn cấp lục phẩm có thể đạt tới tầm cao
như vậy, liệu rằng hắn có thẻ phá vỡ vách ngăn cảnh giới, lấy tu vi Tôn
cấp khiêu chiến Thánh cấp hay không??
Tử Phong căn bản không có
thời gian để hỏi mình câu đó, toàn bộ tâm trí của hắn lúc này đều đặt
lên trên nữ tử thần bí, toàn thân hắn căng cứng ở vào tư thế chiến đấu,
chỉ cần đối phương có một cử động dù chỉ là nhỏ nhất, hắn sẽ ngay lập
tức công kích.
Nữ nhân kia cũng không có công kích ngay, mà chỉ
dùng một ánh mắt đầy tò mò nhìn về phía thân ảnh đang tỏa ra khí thế
hừng hực như núi lửa phun trào kia, miệng khẽ phát ra tiếng cười:
“Thú vị, thú vị thật, không ngờ một Tôn cấp lục phẩm mà khí tức tỏa ra cũng
đủ để ép chết đại đa số Tôn cấp khác, lại còn hình dáng này nữa, ngươi
thật sự khiến ra rất hiếu kì đó.”
Nữ tử vừa mới nói dứt câu, đầu
ngón tay vừa mới hôi động một chút, đã thấy một tiếng xé gió vang lên,
Tử Phong không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía trên đầu nàng, đối mắt
đen kịt với vô số đường tơ máu xoáy thẳng vào tâm nhãn của nàng như muốn nhìn sâu vào tận trong linh hồn của nàng, ba cánh tay bên phải duỗi ra, tạo thành ba quyền đầu cắt đứt không khí mà phóng tới.
“Ầm” một
tiếng vang lên, khói bụi từ chỗ nữ tử thần bí đang đứng bốc lên cuồn
cuộn không ngừng, nhưng lúc này nàng đã xuất hiện ở giữa không trung
cách đó không xa, hiển nhiên là đã tránh được một đòn của Tử Phong. Chỉ
là nàng còn chưa kịp ngạc nhiên vì tốc độ của Tử Phong đột nhiên tăng
mạnh đến mức kinh người, hắn ta căn bản không cho nàng có cơ hội để mà
ngạc nhiên, trong nháy mắt đã xuất hiện sau lưng đối phương, cùi chổ giơ ra liền thụi thật mạnh vào lưng nữ nhân thần bí.
Mấy tiếng kim
loại va chạm chói tai vang lên khi ba chiếc cùi chỏ của Tử Phong nện vào sợi dây xích không biết từ lúc nào đã giăng ngang lưng đối phương,
khiến cho nữ nhân kia chỉ bị lực đạo cường hãn đẩy qua chỗ khác, căn bản không có chút nào tổn thương. Đánh phải đánh rắn dập đầu, Tử Phong biết rất rõ đạo lí này, tuy rằng biết rằng công kích của mình còn chưa khiến đối thủ phải thương tích, nhưng đã công kích thì phải liên miên không
dứt, nhất quyết không để cho nàng có cơ hội phản đòn, bằng không thì
người chết chắc chắn sẽ là hắn.
Ở trong trạng thái toàn thịnh, cả linh lực lẫn tốc độ khôi phục linh lực của Tử Phong đều tăng cao tới
mức kinh người, hắn không thèm quan tâm tới tiêu hao của bản thân mình,
liên tục sử dụng Chân dạng – Thuấn bộ toàn lực, đẩy nhanh tốc
độ của bản thân lên mức cực hạn. Thân hình hắn giống như quỷ mị, trong
chớp mắt đã tiếp cận nữ nhân thần bí, lần này bất kể nàng có phòng thủ
hay không, hắn nhất quyết không để nàng còn có cơ hội thở dốc.
Sáu cánh tay giương lên, sau đó không chút ngừng nghỉ mà tung ra vô số
quyền, mỗi quyền đều mang theo lực lượng bài sơn đào hải, chỉ cần một
quyền tung ra cũng có thể đánh sập một ngọn núi nhỏ, cứ như vây chỉ
trong một khoảnh khắc kéo dài chưa tới một giây đồng hồ, hắn đã tung ra
trên dưới một vạn quyền, thừa sức đánh đối phương thành một đám cám bã
không hơn không kém.
Chỉ là phản ứng của nữ nhân kia cũng nhanh
tới mức khiến hắn tức lộn ruột, nàng căn bản không chút nao núng, cánh
tay chớp động, sợi dây xích của nàng vô cùng thần kì mà rút ngắn lại,
sau đó hai đầu dây xích giống như có linh tính mà liên tục xoay tròn
trước người nàng, vô cùng chuẩn xác đón lấy từng quyền đầu của Tử Phong
không chút khó khăn, chỉ với hai đầu sợi xích mà tốc độ so với sáu cánh
tay của hắn còn có phần nhanh hơn, thi thoảng còn có thể phản kích ngược lại.
Tử Phong đang dồn toàn lực vào tấn công đối phương, chợt
cảm thấy bắp tay của một trong số những cánh tay của mình đau xót, nhìn
lại thì không ngờ ở nơi đó lại xuất hiện một lỗ thủng nhỏ bằng đồng xu,
từ nơi đó máu đen của hắn đang chảy ra ào ạt. Tử Phong kinh nghi bất
định, vốn cho rằng đấy là mình sơ ý bị đối phương công kích trúng, nhưng ngay sau đó đột nhiên cảm nhận thấy có gì đó không ổn, hắn vội vàng lắc mình một cái, ngay lập tức biến mất tại chỗ.
Hiện thân ở đằng
sau cách chỗ cũ mấy chục mét, Tử Phong có thể tinh tường để ý thấy trong không gian hắc ám này, có một vài vật thể nhỏ đang bay với tốc độ độ
khủng khiếp xuyên qua chỗ mình vừa đứng, thần thức quét qua một cái,
ngay lập tức xác định được những vật thể này chính là thứ đã xuyên thủng bắp tay của hắn. Có thể vô thanh vô tức xuyên thủng hàng phòng ngự đến
cả Thiên giai Bảo khí cũng chịu thua của hắn, không cần nói cũng biết
thứ này kinh khủng ra sao.
Những vật thể này sau khi công kích
trượt Tử Phong, giống như có linh tính mà đột ngột đổi hướng, quay ngoắt 180 độ mà thay đổi góc độ, trực tiếp nhắm tới chỗ Tử Phong mà bắn tới.
“Cái gì!!??” Tử Phong sửng sốt một hồi, lúc này muốn di chuyển đã chậm, hắn
coi như đánh mất một chút lợi thế mình mới tạo ra cũng không muốn bị cái thứ không rõ lai lịch này đánh trúng. Chỉ thấy hắn ở trên không trung
đứng yên, ngay khi những vật thể đó tiến tới sát người, hắn mới uốn
người ra sau mà né thoát trong gang tấc, căn bản cũng mặc kệ cái tư thế
này trăm phần trăm sẽ khiến xương sống của hắn bị gãy, cơ mà chỉ là chút xương gãy mà thôi, cũng vẫn không làm khó được hắn.
Ngay khi các vật thể đó tiến vào trong tầm hoạt động của Thiên Ma Nhãn, Tử Phong liền biết được đó là thứ gì. Nữ nhân thần bí giống như đi guốc trong bụng hắn, lập tức cười nói: “Đừng tưởng nãy giờ đánh tay đôi với
ta mà tự mãn, đừng quên ta vẫn còn lĩnh vực của mình đấy.”
Tử
Phong trong lòng thầm mắng, nhưng hắn cũng không có trả lời, bởi vì ngay sau khi nữ nhân kia dứt ời, lĩnh vực của nàng liền chấn động, sau đó
hàng ngàn hàng vạn vật thể giống như vừa rồi được hình thành, hóa ra đó
là những viên đạn được tạo ra từ ám nguyên tố tinh thuần nhất, hơn nữa
mang theo lực công kích của lĩnh vực, thảo nào có thể dễ dàng xuyên thấu phòng ngự của hắn.
Sáu cánh tay của Tử Phong giang rộng ra, sau
đó quyền hóa thành chưởng, khi những viên đạn đó chuẩn bị tiếp cận, hắn
dùng tốc độ cùng sự chính xác của mình mà tá lực đả lực, nhẹ nhàng gạt
những viên đạn đó sang một bên thay vì lấy cứng đối cứng. Chỉ thấy sáu
cánh tay của hắn vung loạn lên, vô số viên đạn bị hắn đẩy ra ngoài, ngay lập tức xạ kích vào cây cối cùng mặt đất xung quanh, cày xới tất cả
thành một mớ hỗn loạn không chịu được.
Đúng lúc này, một sợi dây
xích không biết từ lúc nào đã lọt qua được vòng phòng ngự phái ngoài của Tử Phong, đợi đến khi hắn nhận ra thì đã quá muộn, đầu sợi xích nhọn
hoắt như mũi thương đã tiến sát đến ngực hắn. Không còn thời gian để đón đỡ, Tử Phong chỉ có thể dướn người lên trên, khiến cho sợi dây xích
thay vì đâm thủng trái tim của mình thì đổi thành đâm thủng bụng.
Phòng ngự của hắn lúc này gần như không còn có tác dụng, công kích của đối
phương mang theo lực công kích của lĩnh vực, sức phá hoại không phải là
thứ mà bộ giáp của hắn có thể chịu đựng được. Đầu sợi xích vô cùng dễ
dàng xuyên thủng bụng Tử Phong, khiến hắn há miệng phụt ra một ngụm máu, sau đó không ngờ sợi xích lại vẫn tiếp tục xuyên qua cơ thể hắn, quấn
thành một vòng quanh người rồi bị một luồng lực lượng kéo giật lại.
Tử Phong cả người bị kéo mạnh về phía nữ tử thần bí, hắn cũng không coi
chút thương thế này là vấn đề, lợi dụng cơ hội áp sát khó mà có được
này, Tử Phong dồn lực lượng vào ba cánh tay bên phải của mình, ngay khi
tháy nữ tử kia nằm trong tầm với của mình liền toàn lực tung ra ba
quyền, tâm niệm khẽ động.
“Hư Thiểm Quyền – Phá Sơn Không!!”
Chỉ là quyền còn chưa được tung ra, Tử Phong bỗng cảm thấy ba cánh tay của
mình chợt mất đi cảm giác, đưa mắt nhìn lại thì thấy bọn chúng đã bị cắt đứt tới tận gốc, vết cắt sắc ngọt giống như dao nóng cắt vào bơ, trực
tiếp xuyên thấu qua lớp giáp cùng xương cốt của hắn luôn.
Máu
tươi từ trên vai của hắn điên cuồng mà phun ra, nhưng Tử Phong không
quan tâm, đối phương đã quyết định chặt đứt mấy cánh tay bên phải của
hắn, vậy thì chắc hẳn nàng ta sẽ không kịp thu chiêu để đối phó với hắn, nếu đã như vậy thì…..