Lịch Xuyên bị ánh mắt kinh khủng đó nhìn vào mà không khỏi dựng hết cả
tóc gáy, một người sao có thể mang theo từng đấy sát khí cơ chứ, chỉ một cái liếc mắt mà sát khí giống như thực chất kia đã đàn áp không thương
tiếc tinh thần của hắn, thậm chí với tinh thần lực cấp bậc Thánh giai
như của hắn mà trong thoáng chốc cũng cảm thấy giống như mình đang đứng
trước núi thây biển máu vậy. Hơn nữa, đúng như những gì Tử Phong nói,
hắn cũng giống như Lăng Thính Phong, đều đã chạm được tới một chút của
lĩnh vực tầng thứ hai, đòn đánh vừa rồi của hắn tuy không mang theo được lực lượng của lĩnh vực nhưng lại mang theo một tia ảo diệu của lĩnh vực tầng thứ hai, đừng nói đối phương còn chưa đạt tới Thánh cấp, một Thánh cấp ăn đòn trực diện như vậy cũng sống dở chết dở, rốt cuộc cái tên
trước mắt là quỷ quái phương nào.
Tử Phong hắn không có quá
nhiều kinh nghiệm tự thân về lĩnh vực, nhưng bên cạnh hắn là một vị
Thành Hoàng đỉnh phong mạnh mẽ, Hồ Phi Nguyệt vẫn luôn dùng sức mạnh của mình để giúp hắn tu luyện, trong đó ít nhiều cũng khiến hắn làm quen
với lực lượng của lĩnh vực, cảm giác kì dị vừa rồi khi Lịch Xuyên tung
chiêu, đích thị là lĩnh vực, hơn nữa lại là lĩnh vực tầng thứ hai.
Không gian trong “Cổ Mộ” áp chế tu vi của những võ giả từ bên ngoài vào xuống dưới Thánh cấp, lĩnh vực cũng không thể sử dụng, nhưng điều đó cũng
không khiến những võ giả Thánh giai trở nên yếu đuối quá mức, bản thân
bọn họ vẫn có một sự cách biệt không nhỏ với Tôn cấp hay Bán Thánh về
mặt chất, không thể sử dụng lĩnh vực nhưng họ có thể dung hợp cảm ngộ
pháp tắc của mình vào đòn đánh, uy lực so với lĩnh vực thì không bằng
một phần ngàn, nhưng so với công kích thông thường thì mạnh hơn gấp trăm vạn lần.
Một đòn Lưu Thủy của Lịch Xuyên nhìn như đơn
giản, nhưng lực sát thương của nó thì không đơn giản chút nào, dòng nước xoáy đó tốc đọ không quá nhanh nhưng lại tỏa ra một thứ khí tràng kì dị khóa chặt di chuyển của Tử Phong khiến hắn không thể né tránh, rồi thì
áp lực nước thật sự vô cùng lớn, cái lúc nó ập vào người Tử Phong, hắn
cảm thấy ngực mình như bị một cự chùy vạn cân nện vào, sau đó cơ thể bị
nhấc bổng lên không trung sau đó nện xuống đất. Với lực phòng ngự của
hắn, mấy thứ công kích này cũng chỉ tương đương với việc ngã từ trên cầu thang xuống, hoàn toàn không có chút ảnh hưởng, nhưng thứ tiếp theo mới là thứ khiến hắn cảm thấy không ổn.
Luồng nước xoáy đó mang
theo công kích quỷ dị, từng giọt từng giọt nước giống như có sinh mệnh
mà len lỏi vào từng kẽ hở trên bộ giáp của hắn mà thấm vào trong cơ thể
hắn, trong nháy mắt liền tạo ra những vết thương khủng bố chồng chất
khắp nơi, không phải là sự ăn mòn, cũng không phải là những vết cắt,
những nơi da thịt của hắn tiếp xúc với dòng nước liền cứ như vậy mà biến mất cực kì khủng bố. Nhận ra sự tình quỷ dị, Tử Phong không còn do dự
nữa, liền toàn lực thi triển trạng thái biến thân của mình.
Một
ngọn lửa hoàng kim bùng lên bao phủ lấy người hắn, trong nháy mắt liền
thiêu hủy toàn bộ số nước đã thâm nhập vào trong cơ thể hắn, lớp giáp
vốn chỉ mặc bên ngoài liền gắn liền với người hắn, trở thành một bộ phận trên người, hoàn toàn không có chút kẽ hở, từ trên vai của Tử Phong
trồi lên thêm bốn cánh tay nữa, mỗi cánh tay đầy tràn ngập những đường
cơ bắp cứng rắn đầy tính bạo tạc, nhanh chóng được bao phủ bởi một lớp
giáp màu hoàng kim.
Tái sinh siêu tốc giúp Tử Phong
khôi phục một chút thương thế, đưa hắn trở về trạng thái toàn thịnh, có
chăng là thiếu đi chút linh lực, nhưng hắn không dám coi thường Lịch
Xuyên nữa, Thánh cấp thì vẫn là Thánh cấp, dù bị áp chế tu vi thì vẫn
mạnh mẽ như vậy, cũng không phải ai cũng “vô dụng” như Diệu Yên. Nhắc
đến Diệu Yên, Tử Phong liền thu hồi từ “vô dụng” lại, nàng ấy không hẳn
là vô dụng, chỉ là hiện tại nàng ta đang sinh ra cảm giác ỷ lại mãnh
liệt đối với hắn, Tử Phong nhận ra chứ, chung quy cũng là việc tốt,
chứng tỏ hắn ít nhất cũng biết cách tán gái đó chứ.
“Thì ra là
như vậy, không trách được Lăng Thi Thi lại bị ngươi gần như miểu sát,
xem ra Lăng Hư Cung đúng là ngọa hổ tàng long, không ngờ một Tôn cấp như ngươi lại có được thực lực vượt cấp như vậy.” Lịch Xuyên cảm nhận uy áp như có như không tỏa ra từ người Tử Phong, nheo mắt lại mà chậm rãi
nói, tâm tình trong lòng liền bình ổn lại.
Trong lúc Lịch Xuyên
đang thầm đánh giá lại kẻ thù trước mắt, Tử Phong cũng chậm rãi mà quan
sát đối phương, trong đầu tính toàn với tốc độ khủng khiếp, từ những cử
chỉ nhỏ nhất, tư thế đứng, cách thức ra đòn hay né tránh nãy giờ của
Lịch Xuyên, hắn đều mang ra để tính toán, cái hắn cần là kế hoạch làm gì tiếp theo dựa trên những thông tin đã có, vô số tràng cảnh chiến đấu
được mô phỏng ở trong đầu hắn, đại não hắn xoay chuyển không ngừng nghỉ
chút nào.
Trạng thái Thiên Ma Hóa Thân, “Bóng đêm huy hoàng, Tử Phong vẫn còn giữ lại *Song trọng đột phá cực hạn vẫn chưa sử dụng, nhưng đoán rằng hắn sẽ phải dùng nó không sớm thì
muốn mà thôi, đối thủ của hắn quá mạnh mẽ. Thực tế nếu hắn hi sinh hai
phân thân kích hoạt Thế Giới hai lần liên tiếp, thì dù có đến
năm tên như Lịch Xuyên thì hắn cũng có tự tin chém giết được. Nhưng trải qua cuộc đụng đọ với Huyễn Ma Thụ Vương, hắn đã quyết định không đến
lúc tối cần thiết thì hắn sẽ không dùng đến lĩnh vực của mình, ai mà
biết được liệu sau khi sử dụng Thế Giới để chém giết Lịch Xuyên thì có lòi ra một con Sa Mạc Long Vương ngoi lên rồi táp hắn một ngụm hay không chứ.
Lịch Xuyên là người di động đầu tiên, hắn giơ một tay lên, sau đó trong đầu lại mặc niệm: “Lưu Thủy!!”
Một dòng nước xiết bất ngờ xuất hiện bên cạnh hắn, sau đó hóa thành hình
dạng của một đầu Thiên Long được tạo nên từ nước, gầm rú mà lao đến chỗ
Tử Phong. Khác với lần trước, Tử Phong có thể cảm nhận thấy chiêu này
còn mạnh hơn lúc trước, uy áp giống như thực chất khiến hắn không thể né tránh, nhưng mà, hắn cũng không còn giống với khi trước nữa.
Sáu cánh tay của Tử Phong vung lên liên tục, tạo ra những cú đấm mang theo
lực lượng khủng bố khiến không gian xung quanh hắn nứt vỡ, đầu Thiên
Long lao tới ngay lập tức bị đập tan thành vô số bọt nước văng lung
tung, nhưng không dừng lại tại đó, lại thêm một đầu rồi một đầu Thiên
Long nữa lao tới, công kích cuồn cuộn không ngừng nghỉ giống như một
dòng nước lũ muốn cuốn phăng tất cả mọi thứ trên đường đi của nó.
“Vô dụng, vô dụng, vô dụng, vô dụng!!!!!” Tử Phong cười lên điên cuồng, cơ
thể hắn dần nóng lên vì hoạt động kịch liệt, dòng máu cuồng chiến trong
người hắn bắt đầu chảy khăp nơi, tăng cường chiến ý của hắn lên đến cực
hạn, mỗi một quyền đánh ra liền đập vỡ một đầu Thiên Longm một cú hất
tay liền thổi bay vài đầu Thiên Long thành vô số bọt nước.
Lịch
Xuyên nhìn tràng cảnh trước mắt mà khuôn mặt không khỏi tái nhợt, một
phần vì lao lực, một phần vì kinh hãi, hắn làm thế nào cũng không thể
hiểu được tại sao công kích mang theo ảo diệu của pháp tắc lĩnh vực tầng thứ hai lại có thể bị một tên võ giả đến Bán Thánh còn chưa đạt đến
dùng man lực đánh bay, thậm chí lần công kích này hắn đã tăng mạnh lực
lượng tung ra, nhưng xem chừng hắn đã đánh giá quá thấp Tử Phong rồi.
“Song trọng Đột phá cực hạn!!”, một tiếng nói âm trầm vang lên, sau đó thì
Lịch Xuyên chợt thấy đối phương biến mất khỏi cảm quan của hắn. Một
tiếng gió rít vang lên, Lịch Xuyên với giác quan nhạy bén của mình trong nháy mắt liền tạo ra một tầng phòng hộ bằng thủy linh lực tinh thần
đằng sau lưng, rồi sau đó thì nghe thấy ba tiếng vang.
“Binh! Binh! Binh!”
Ba tiếng động trầm đục vang lên, Lịch Xuyên chỉ cảm thấy có một nguồn cự
lực có thể đánh sập một quả núi nện thẳng lên lưng mình, không chỉ một,
mà là ba lần. Lực lượng khủng bố ngay lập tức phá nát tầng phòng hộ vừa
được dựng lên, lực lượng còn lại liền theo va chạm mà truyền thẳng vào
lưng Lịch Xuyên, hắn có cảm giác giống như xương sống mình bị cắt đứt
thành nhiều đoạn trước khi cả người hóa thành một viên đạn pháo mà văng
ra trước.
Đè nén đau đớn, Lịch Xuyên xoay người bổ lưỡi hái
xuống mặt cát, lợi dụng lực ma sát mà cưỡng ép dừng cơ thể đang bay tư
do của mình lại, hắn có thể cảm nhận được tuy xương sống của mình đang
đau nhức không thôi nhưng ít ra nó vẫn còn nguyên một mảnh, chỉ là xương sườn của hắn đã bị đập vỡ, những mảnh vỡ găm vào phổi khiến hắn cảm
thấy khó thở. Chỉ là ngay khi hắn vừa đặt chân xuống đất, thân hình còn
chưa kịp đứng vững thì một quyền đầu kim sắc đã xuất hiện trước mặt hắn, khí thế khủng bố cuồn cuộn giống như một đầu thượng cổ hung thú đang há cái miệng rộng đầy máu của mình ra để công kích.
“Chết!!”
Cảm giác khủng bố chạy khắp người khiến Lịch Xuyên cảm thấy sợ hãi tốt
cùng, lưỡi hái trong tay vội vàng giơ lên trước mặt tạo thành tư thế
phòng thủ. Thời gian như thể chậm lại khi quyền đầu mang theo khí thế
khủng bố đó chạm vào mặt bên lưỡi hái, loáng thoáng còn có thể nghe thấy mấy từ không rõ ràng bị át đi trong tiếng cuồng phong bạo vũ: “Phá Sơn
Không...”
“Rắc!!”
Hổ khẩu của Lịch Xuyên trong nháy mắt
va chạm liền nổ tung, xương cốt hai cánh tay của hắn vỡ vụn thành bột
phấn, máu thịt của hắn hóa thành một màn sương máu mà lan tỏa trong
không trung, hai cánh tay cầm vũ khí của hắn cứ như vậy mà bị chấn nát
tới tận khuỷu tay, lưỡi hái kia dưới lực công kích cùng lực phản chấn
của Lịch Xuyên mà dừng lại ở giữa không trung, tiếng kim loại kẽo kẹt
vang lên giống như nó đang phải oằn mình mà gánh chịu.
“AAAAAAAAA!!!” một tiếng hét thảm thiết vang lên từ miệng Lịch Xuyên khi hai cánh tay
của hắn bị chấn nát, đau đớn khiến cho đầu óc của hắn trở nên mụ mị,
không chỉ là đau đớn do bị thương, mà là một luồng ám kình đang nhanh
chóng xâm nhập thể nội của hắn, không chút thương tiếc mà tàn phá khắp
nơi. Cố nén đau đớn, Lịch Xuyên nhảy lên không trung, cố gắng né tránh
một quyền tiếp theo đang nhắm thẳng vào tim hắn mà công tới.
Nhưng bị thương khiến cho tốc độ của hắn trở nên chậm chạp, một quyền của Tử
Phong thay vì đánh trúng ngực trái của hắn lại nện thẳng vào bụng. Trong một sát na trước khi cả cơ thể bị hất tung, Lịch Xuyên có thể cảm nhận
thấy nội tạng của mình gào thét trước khi nổ tung, gan, thận, lá lách,
ruột, dạ dày, tất cả hóa thành một đám huyết nhục bầy nhầy ở ngay trong
khoang bụng hắn, kì lạ một chỗ đó là bên ngoài hắn không hề có chút
thương tích nào cả.
Tử Phong nhìn vào thân hình tàn tạ của đối
phương đang nằm im lìm trên mặt đất phương xa, khóe miệng hắn nhếch lên, quả nhiên đúng như hắn đã nghĩ, cơ thể đồ sộ to xác của Lịch Xuyên
khiến người khác tưởng nhầm rằng hắn ta thuộc dạng tu luyện thể thuật,
nhưng trên thực tế thì lực phòng ngự của đối phương cũng chỉ tương tự
như Thánh cấp thông thường khác. Dưới tầng tầng lớp lớp hiệu ứng tăng
cường, lực lượng của Tử Phong hiện tại trở nên vô cùng đáng sợ, chỉ cần
một cái tát của hắn cũng có thể đánh sập cả một ngọn núi, phòng ngự của
Thánh giả thông thường nếu không sử dụng lĩnh vực thì không thể nào ngăn cản man lực của hắn.
Đây chính là điều tuyệt vời khi làm một
Thiên Ma, bản thân Tử Phong có năng lực của một sát thủ đỉnh cấp, lại
thêm mấy kĩ năng biến thái của hệ thống khiến hắn trở thành một sát thủ
hoàn hảo, không những thế, dù cho có ám sát thất bại, hắn cũng có thể
nhanh chóng chuyển từ một sát thủ qua một chiến binh thực thụ, quả thực
là vô cùng tiện lợi.
Điều duy nhất khiến hắn tiếc nuối đó là bản thân thiếu đi một ít tính đa dụng, mọi thứu của hắn đều là dành cho
chiến đấu và chiến đấu, mấy thứ kĩ năng phụ trợ thì hắn lại không sở
hữu, cơ mà nghĩ lại thì Tử Phong cũng thấy bình thường, hắn không phải
hoàn hảo, và cũng không truy cầu sự hoàn hảo, như thế này cũng là rất
tốt rồi.
Có được thành quả chiến đấu áp đảo như thế này là nhờ
vào kinh nghiệm chiến đấu dồi dảo của hắn, chỉ trong thời gian vài giây
ngắn ngủi trước khi hai người động thủ, hẵn đã mô phỏng cuộc chiến của
hai người bên trong đầu trên dưới ngàn lần, mỗi một hành động, chiêu
thức hay những khả năng có thể xảy ra, hắn đều tính toán tất cả, dù cho
có hơi bất ngờ trước việc đối phương có thể biến hóa thủy linh lực thành hình dạng Thiên Long mang theo một chút long uy, nhưng đại đa phần tất
cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.
Tử Phong xuất hiện trước mặt
Lịch Xuyên đang nằm dưới đất, hắn nhìn thảm trạng của đối phương nhưng
tỏng lòng không có một chút thương cảm nào cả. Lịch Xuyên nằm đó, hai
cánh tay bị nghiền nát đến tận khuỷu tay, trên vai có một lỗ thủng lớn
to bằng miệng chén, khóe miệng liên tục chảy ra máu tươi, ở bên cạnh còn có mấy ngụm máu được phun ra, xen lẫn rất nhiều mảnh vụn nội tạng to
như hạt đậu, lồng ngực phát ra những tiếng khò khè khi hắn ta cố gắng
hít thở trong khó nhọc.
“Ngươi còn điều gì để trăn trối hay không??” Tử Phong lạnh nhạt nói.
Trái với những gì Tử Phong nghĩ, Lịch Xuyên chỉ nở một nụ cười, ánh mắt hắn
lóe lên tia sáng kì dị khi miệng hắn mở ra: “Nước là thứ ôn hòa cũng như mãnh liệt nhất thiên hạ, nước có thể nhẹ nhàng như một con suối yên
bình, nhưng cũng có thể sôi trào điên cuồng như biển khơi dậy sóng. Nước có thể nâng đỡ những chiếc lá mỏng manh, nhưng cũng có thể chẻ đôi
những phiến đá cứng rắn nhất. Thủy chi áo nghĩa - Thủy đao!!”
Tử Phong trong nháy mắt cảm thấy cực độ nguy hiểm, hắn vội vàng nhảy lui
ra đằng sau, nhưng không kịp. Thủy linh lực ngưng tụ lại trong không
trung nhanh chóng biến thành mấy thanh đạo hình bán nguyệt phóng thẳng
tới chỗ Tử Phong, tuy hắn đã tránh né nhưng vẫn bị trúng đòn, ba thanh
thủy đao đánh trúng hắn, giống như dao nóng cắt vào bơ mà trực tiếp bỏ
qua lực phòng ngự kinh người của hắn, chặt đứt cả hai vai tới tận gốc,
cả sáu cánh tay liền rời khỏi cơ thể mà rơi xuống mặt đất, miệng vết
thương trên vai hắn ngay lập tức kết lại thành một tầng băng mỏng truyền đến hơi lạnh thấu xương.