Cuộc sống sau tân hôn của Lâm Thấm quả thật suôn sẻ.
Sau ngày tân hôn nàng và Cao Nguyên Dục cùng vào cung bái kiến các
trưởng bối và hoàng đế hoàng hậu, thái hoàng thái hậu vui vẻ kéo tay
nàng hỏi han, thái thượng hoàng yêu thương nàng có thừa, hoàng đế hoàng
hậu khỏi nói, vẫn cực kỳ cưng chiều nàng giống như trước kia.
Không quá hài lòng với nàng chỉ có một vị Bách thái phi, nhưng mà, có
thái hoàng thái hậu, thái thượng hoàng, hoàng đế và hoàng hậu bốn đôi
mắt nhìn chăm chú, Bách thái phi đã thoái chí trước rồi, không bày ra
được chút bài mẹ chồng nào, hiền lành lại cực kỳ ân cần, mềm giọng nhỏ
nhẹ khen Lâm Thấm một phen, con dặn dò Cao Nguyên Dục nhất định phải đối xử tốt với nàng.
Cao Nguyên Dục cười như cái gì, “Mẫu phi yên tâm, nàng là Vương phi do
con mất bao nhiêu công sức tốn bao nhiêu suy nghĩ mới lấy về nhà được,
con có thể không đối xử tốt với nàng sao?”
Cả nhà lại cười ầm lên, Bách thái phi cũng cười theo rồi. Nhưng mà, trong gương mặt tươi cười của nàng lại có chút chua xót.
Nàng đã buông bỏ giấc mộng đẹp không có khả năng rồi, hiện giờ chỉ muốn
hưởng phúc nhi tử, con dâu, nhưng phát hiện nguyện vọng bình thường này
cũng khó thỏa mãn được. Nếu nàng đến Sở Vương phủ, thay Sở Vương và Sở
Vương phi đương gia, đừng nói Cao Nguyên Dục nghĩ như thế nào, thái
thượng hoàng không đồng ý trước, “Ngươi ngại trẫm già rồi sao? Trẫm còn
tồn tại, ngươi lại muốn xuất cung rồi?” Bách thái phi sợ không dám nhắc
lại chuyện này.
Hưởng phúc nhi tử, con dâu, hạnh phúc bình thường này, dường như xa xôi lắm, xa không thể chạm đối với nàng.
Bách thái phi không phải không tức giận.
Hoàng đế mỉm cười nói gì đó với hoàng hậu, có lẽ là câu nói đùa đi,
hoàng hậu giận trách lườm hắn, sóng mắt yêu kiều, khóe môi khẽ nhếch.
Bách thái phi cảm thấy một màn này chói mắt lại nhói lòng, hơi cúi thấp đầu xuống.
Trưa hôm nay đế hậu thiết yến ở Xuân Hoa điện, toàn bộ họ hàng hoàng
thất trong kinh đến đông đủ, Tương Dương trưởng công chúa dĩ nhiên cũng
tới. Ngay trước mặt đông đảo Vương phi, công chúa, Tương Dương trưởng
công chúa nói cho Cao Nguyên Dục, “Dục nhi, về sau khuê nữ của ta giao
cho cháu, sau này nếu như cháu dám đối xử không tốt với con bé, cứ thử
xem.”
Cao Nguyên Dục thề son sắt, “Cô ngài là ai chứ? Khuê nữ của ngài, cháu dám đối xử không tốt với nàng sao?”
Lương Vô Bệnh như hình với bóng đi theo bên cạnh Tương Dương trưởng công chúa, mỉm cười nói: “Dục nhi, cháu đối xử với a Thấm ít nhất phải như
dượng đối xử tốt với cô vậy mới được.”
Cao Nguyên Dục cười gật đầu, “Dạ, dượng.”
Trên yến tiệc các Vương phi, công chúa thật sự hâm mộ ghen tỵ Lâm Thấm
vị Sở Vương phi này đến cực điểm, nàng sẵn có danh hiệu Vương phi, lại
có tôn vinh công chúa, tất cả chuyện tốt thế gian đều bị nàng chiếm,
thật đúng là ngàn vạn sủng ái tụ tập một thân.
Lâm Thấm cười tủm tỉm đứng bên cạnh Tương Dương trưởng công chúa, cười như một hài tử.
Mặc dù bây giờ nàng đã gả cho người, nhưng toàn bộ trưởng bối và người
nhà mẹ đẻ nàng vẫn quan tâm yêu mến nàng, thế gian không có tân nương
nào hạnh phúc hơn nàng.
Cửu công chúa hâm mộ Lâm Thấm không thôi, khi hai người cùng bàn mời
rượu nhau, nhỏ giọng nói với Lâm Thấm, “A Thấm, ta vừa nghĩ tới lập gia
đình lại sợ, nếu có thể giống như ngươi thật tốt.”
Lâm Thấm cười híp mắt, “Vậy không khó. A Vi, ngươi chọn nhà quen thuộc
chẳng phải được sao? Ngươi sợ người lạ, ở trước mặt người quen vẫn trò
chuyện vui vẻ đó thôi.”
Cả khuôn mặt cửu công chúa đều nhăn lại rồi, “Ta nào có nhà nào quen
thuộc? Mẫu phi ta nói nhà cậu vô cùng tốt, nhưng biểu ca nhà cậu… dáng
dấp quá dữ tợn, ta mới không cần…”
Hiện giờ Vu Chiêu dung cũng là thái phi rồi, tiểu nhi tử nhà ca ca nàng
ngược lại có tuổi tác tương đồng với cửu công chúa, nhưng vị nhân huynh
kia lại có vóc người vừa cao vừa to, thích vung đao múa thương, cửu công chúa thấy hắn đã sợ, vốn không thân cận nổi.
“Từ từ chọn, không nóng nảy.” Lâm Thấm cười.
“Nhưng tuổi ta không còn nhỏ…” Cửu công chúa ấp úng.
Lâm Thấm cười tươi, “Nếu để ta tìm cho ngươi một lang quân như ý, ta
thật sự không dám rộng rãi phóng khoáng đáp ứng. Muốn kéo dài hôn sự của ngươi một chút, đó lại tuyệt đối không có vấn đề gì. Ta đi nói với tỷ
tỷ.”
“A Thấm ngươi thật tốt quá!” Cửu công cúa vô cùng vui sướng.
Lâm Thấm mỉm cười.
Bình thường Vương phi mới gả vào hoàng thất sẽ làm việc cực kỳ cẩn thận, nhưng Lâm Thấm từ nhỏ đã ra vào cung đình, hoàng hậu là tỷ tỷ ruột của
nàng, vì vậy nên cho dù mới tân hôn, nhưng lại không hề câu nệ. Nàng tự
nhiên thoải mái, cũng không có ai không có ánh mắt đến làm khó nàng, bữa tiệc trong cung vô cùng viên mãn.
Ngày hôm sau Cao Nguyên Dục theo nàng trở về phố Trường Anh, tiệc lại mặt càng thêm vui vẻ.
Tấn Giang Hầu, Tề gia, Dương gia, Ngôn gia các thân thích đều đến, tụ tập dưới một mái nhà, cực kỳ náo nhiệt.
A Đại và a Khuynh long phượng thai rất thích cô út, dẫn tới cũng thích dượng út, quan tâm