Cuộc sống của Tiêu
Đình trong nửa tháng này cũng rất phong phú, chỉ là còn kém xa sự cam
tâm tình nguyện của Cảnh Nghi lúc cường thân kiện thể.
Bởi vì hắn đang phải học dáng vẻ cử chỉ mà một công chúa nên có!
Từ sau khi biến thành "tứ công chúa", lần đầu tiên đi ra Cam Lộ cung
Tiêu Đình đã ăn quá no nên phải bước chầm rì rì để lừa cho qua, ngày hôm sau hắn chuẩn bị lộ mặt trước mặt Diên Khánh đế, vừa là muốn lấy lòng
Diên Khánh đế để tương lai dễ dàng xuất cung, vừa là muốn thăm dò lai
lịch của hung thủ Ngụy Đạc, ai ngờ mới vừa đi ra Cam Lộ cung đã bị Đoàn
cô cô bắt gặp tại trận, còn nhìn một cái đã phát hiện ra vấn đề.
Tiêu Đình nói bừa rằng hắn rơi xuống nước bị thương tay chân nên không
linh hoạt bằng trước kia, Đoàn cô cô nửa tin không tin, nhưng vấn đề bày ở đó, nàng phải giúp tứ công chúa khôi phục dáng vẻ như cũ, vừa vặn
bình thường nàng cũng không có việc gì bận bèn một lòng dạy dỗ Tiêu
Đình. Một công tử đã quen ung dung tự tại như Tiêu Đình lại luân lạc tới trình độ ngay cả mỉm cười cũng phải có chừng mực, hắn chịu được sao?
Không chịu nổi cũng phải chịu, ai bảo bây giờ hắn là công chúa? Nếu hồn
phách nhập vào người nhị tam ngũ công chúa, chắc chắn Tiêu Đình sẽ không ngoan ngoãn nghe theo Đoàn cô cô định đoạt, nhưng hiện tại từng cử động hắn đều ảnh hưởng tới danh tiếng thể diện của Cảnh Nghi. Sớm muộn gì
cũng sẽ là người một nhà, Tiêu Đình liền khổ sở nhịn xuống, hơn nữa vì
để sớm ngày thoát khỏi Đoàn cô cô, sau khi chơi đùa hai ngày thì thái
độ của hắn nhanh chóng nghiêm chỉnh lại, học cực kỳ nghiêm túc.
Một ngày trước khi Cảnh Nghi vào cung, Tiêu Đình cũng chính thức thông
qua tiêu chuẩn của Đoàn cô cô, khổ cực lâu như vậy, chuyện đầu tiên hắn
làm sau khi buông thả chính là vui vui vẻ vẻ ngủ nướng, ngủ thẳng tới
khi mặt trời lên cao, chợt nghe trong sân truyền đến tiếng ồn ào.
Tiêu Đình ngáp một cái, ngồi dậy duỗi người mấy cái, Minh Tâm bước nhanh tới, "Công chúa, tam công tử cùng ngũ công tử phủ Uy Viễn tướng quân
tới, ngũ công tử nói ngài ấy có hẹn chơi song lục với ngài."
Nàng tới?
Tiêu Đình lập tức tỉnh táo, nhanh chóng vén màn lụa lên, mắt phượng hưng phấn ngó ra ngoài cửa sổ, "Mau đi chuẩn bị nước!"
Cảnh Nghi không đến, hắn tức nàng không có lương tâm, chiếm thân thể của hắn ở hưởng phúc bên ngoài không thèm để ý hắn đang chịu tội trong
cung, nhưng Cảnh Nghi tới, Tiêu Đình lập tức quên phéng oán trách với
nàng trong nửa tháng này, chỉ muốn nhanh chóng gặp được tức phụ của
mình. Về phần đệ đệ ruột Thuần ca nhi, bởi vì người muốn gặp hơn, tạm
thời Tiêu Đình không rảnh rỗi mà phân sự chú ý ra cho đệ đệ.
Minh Tâm nhìn công chúa ngủ tới khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng xinh trong
màn, tâm tình phức tạp đi ra ngoài truyền nước. Ai, gần đây công chúa cứ cách hai ngày liền sai bọn họ đi nghe ngóng xem tam công tử Tiêu gia có vào cung hay không, hôm nay tam công tử tới thật, công chúa vui mừng
hớn hở ra mặt, hiển nhiên là coi trọng tam công tử rồi. Minh Tâm lại lo
lắng thay cho công chúa nhà mình, sợ công chúa gửi gắm tình cảm một cách vô ích, dù sao đâu đâu trong cung cũng truyền rằng tam công tử cùng ngũ công chúa là thanh mai trúc mã.
Đâu chỉ là biểu huynh biểu muội thân thiết từ nhỏ, ngũ công chúa vậy mà
còn trực tiếp dẫn tam công tử vào Phượng Dương các, thật may là còn có
một tiểu công tử năm tuổi làm cớ, nếu không truyền đi thế nào cũng rất
không hay ho, hình như tam công tử mười bảy rồi đúng không? Dù là biểu
huynh biểu muội cũng nên kiêng dè chút chứ.
Bên ngoài Cam Lộ cung, Cảnh Nghi ngồi chồm hỗm trên mặt đất, mdặn dò Thuần ca nhi ột lần cuối cùng: "Đã nhớ chưa?"
Thuần ca nhi gật đầu lia lịa.
Cảnh Nghi sờ sờ đầu Thuần ca nhi, sau khi đứng dậy lại dùng giọng bình
thường nói: "Đến trước mặt tứ công chúa, Thuần ca nhi phải nghe lời
không được quấy rối, tam ca tới rừng mai ngoài kia trước, Thuần ca nhi
chơi cờ xong thì qua bên kia tìm ta." Bây giờ nàng thân là nam nhi,
không nên ở lâu ở chỗ ở của mấy công chúa.
Thuần ca nhi đặc biệt hiểu chuyện, lanh lợi nháy mắt cười với huynh trưởng, "Vâng!"
Ngũ công chúa không nhịn được trợn mắt nhìn tiểu biểu đệ một cái, "Không chơi với ta mà cứ nhất định phải đi dính lấy người khác, rốt cuộc ai
mới là thân biểu tỷ của đệ hả?" Rõ ràng vừa rồi ở chỗ Thái hậu nói là
muốn đi ngự hoa viên, đi được một nửa biểu đệ lại kêu la muốn tới Phượng Dương các, kết quả đến Phượng Dương các, Thuần ca nhi lại muốn đi tìm
tứ công chúa làm người ta ghét kia!
Ngũ công chúa càng nghĩ càng giận.
Trước kia tứ công chúa lạnh lùng, không quan tâm ai cũng không gây
chuyện, kể từ lần rơi xuống nước đó, tính tình nàng ta đại biến, mỗi lần đi Từ An Cung thỉnh an là lại mặt dày lấy lòng hoàng tổ mẫu, đáng hận
là hoàng tổ mẫu lại cũng thích dáng vẻ ấy, ban thưởng không ít đồ tốt
cho nàng ta.
Ngũ công chúa không hiếm lạ gì vài thớt vải ấy, cái nàng bất mãn là tứ công chúa lấy bớt sủng ái của hoàng tổ mẫu.
Mắt thấy biểu đệ trắng trắng tròn tròn đáng yêu bị Minh Hồ dẫn đi rồi,
Ngũ công chúa bĩu môi nhỏ giọng oán trách với Cảnh Nghi: "Tam biểu ca,
huynh mau quản lý Thuần ca nhi đi, muội còn muốn ôm đệ ấy chơi một lát
đấy." Hoàng cung lớn như vậy, những nơi có thể đi dạo nàng đều đi dạo
qua rồi, chỉ khi biểu ca biểu