Phần hậu kỳ và lồng tiếng của “Một đời Yên Ly” đã hoàn thành trong
khua chiêng gõ mõ, tiếp đó là buổi công bố, trước mắt Ninh Vy Lan vẫn
còn thông cáo nên vội vội vàng vàng trở về khách sạn, vừa bước vào phòng trang điểm đã đụng phải người Tề Chiêu Viễn đã muốn đi ra.
Ánh mắt giao nhau giữa không trung, Ninh Vy Lan bình
tĩnh gật đầu, không xa lánh cũng không thân cận, Tề Chiêu Viễn lạnh lùng liếc cô, không nói gì liền đi thẳng.
Chuyên viên trang điểm rất
nhanh làm xong cho cô, Ninh Vy Lan ngồi một bên chờ đợi, tiện tay lật
một cuốn tạp chí giải trí trên bàn trước mặt ra xem, nghe Trang Văn lén
lén lút lút nói: “Em và sếp không hổ là diễn viên, diễn xuất tốt thật
đấy, chị bái phục!”
Cô nhìn nghi hoặc.
”Vừa nãy đối mặt
nhìn nhau đó, nếu không phải chị biết nội tình trước, còn tưởng hai
người là mối quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường”, hai hạt châu sóng
sánh di chuyển, Trang Văn tiếp tục thở dài, “Showbiz hẹn hò thật không
dễ dàng gì, đừng nói phần lớn không thể công khai trực tiếp, cho dù có
công khai đi chăng nữa, nhất cử nhất động cũng đều nằm dưới mắt của công chúng, không có tự do, nghĩ đến thôi chị đã thấy xót xa rồi..........”
Ninh Vy Lan nghĩ rằng mấy lời này không sai chút nào, cô thực sự không nói nên lời.
Ngay lúc này, một âm thanh lanh lảnh vọng vào: “Các cô đang nói gì thế?”
”Không có gì”, Trang Văn phản ứng rất nhanh, đã đứng dậy kéo cho Tạ Điệp Nghi
một cái ghế, “Tôi và Vy Lan trong lúc đợi chờ đang xem lại một lượt quá
trình cụ thể của buổi công bố thôi.”
Tạ Điệp Nghi gật đầu: “Vậy cứ tiếp tục đi, tôi cũng muốn nghe một chút.”
”......được thôi.”
May mà kịch bản đang ở trên tay, Trang Văn nói một thôi một hồi xong thì có người gọi đi, Ninh Vy Lan và Tạ Điệp Nghi ngồi đối diện nhau buôn
chuyện phiếm.
”Gần đây tôi có nhận một bộ hiện đại nói về nữ nhân viên công sở, tôi xem qua kịch bản thì cũng có ý nghĩa lắm”, Tạ Điệp
Nghi cố tìm chuyện để nói, “có điều vai nữ thứ trong đấy là một diễn
viên mới toanh, tôi và cô chưa gặp bao giờ, diễn xuất lố lắm dọa chết
tôi!”
”Có cần nói quá vậy không?”
”Cô không tin à?” Tạ
Điệp Nghi cảm thấy mình nhận được chất vấn, hắng giọng rồi đổi sang vẻ
mặt kinh khủng, “Trời ơi, đây là thứ gì, vất ngay đi! Vất nhanh hộ tôi
cái!”
Ninh Vy Lan bị chọc cho cười ná thở, Tạ Điệp Nghi biết
chừng mực, giúp cô thuận khí, thở ngắn than dài: “Nói thật, tôi vẫn
thích đoàn phim “Một đời Yên Ly” hơn, bầu không khí rất hòa nhã, không
giống như bây giờ tối ngày đấu đá nhau, tôi trông phát mệt, chỉ giữ ở
trạng thái trung lập, mặc kệ bọn họ muốn làm gì làm.”
Ninh Vy Lan nghe xong đáy lòng có chút tự hào, nhưng trên mặt vẫn không để lộ một gợn sóng nào.
Đó là do anh đạo diễn mà, đâu có giống với người khác chứ?
Buôn chuyện trên trời dưới biển một lúc, buổi công bố lập tức bắt đầu, Ninh
Vy Lan và Tạ Điệp Nghi đi thẳng lên sân khấu đợi mở màn.
Hai giờ chiều, buổi công bố bắt đầu.
MC trên sân khấu khuấy động bầu không khí sôi nổi, ở đây cũng có thể nghe
rõ tiếng cười vang lên của khán giả. Vì hai người là diễn viên chính,
nên Ninh Vy Lan và Tề Chiêu Viễn được xếp đứng cạnh nhau, ánh sáng hậu
đài hơi ảm đạm, tay cô không cẩn thận chạm vào tay anh, mồ hôi tay rịn
ra lập tức anh cảm nhận được.
Người qua người lại không tiện cử động quá đáng, Tề Chiêu Viễn chỉ hơi cúi đầu nhìn cô, “Căng thẳng à?”
”Không có.....” Cô liếm liếm khóe môi, ngừng một lát lại nhỏ giọng: “Có một chút.”
Rốt cuộc đây là vai nữ chính đầu tiên đúng nghĩa của cô, không căng thẳng mới lạ đó.......
Tề Chiêu Viễn đang nghĩ câu tiếp theo, thì MC đã nói “Chào mừng các diễn
viên của chúng ta lên sân khấu”, anh coi như không có gì, cùng cô dẫn
đầu đi lên.
Đầu tiên là tự giới thiệu, từ trước đến nay anh luôn
lời ít ý nhiều, sau khi nói tên mình và vai diễn trong phim liền kết
thúc. Tiếp theo đến lượt Ninh Vy Lan, cô làm y như anh ban nãy, đến gần
cuối thêm vào một vài câu chung chung, như kiểu “hi vọng mọi người yêu
thích”, nói xong cô chuyển luôn micro cho người tiếp theo, duy trì khuôn mặt tươi cười.
Sau Tạ Điệp Nghi, tiếp theo là mấy diễn viên khác đều rất nhanh mồm nhanh miệng, chọc cho cả trường quay ôm bụng cười lăn lộn, MC cũng nổi tiếng vì sự hài hước của anh ấy, chỉ thuận miệng nói
mấy câu đã khiến bầu không khí trường quay càng náo nhiệt hơn.
Chuyển sang phần tiếp theo, cũng là phần rất được khán giả mong đợi nhất chính là diễn lại một đoạn phim kinh điển tại chỗ, trong tay MC có một xấp
thẻ thăm trên thẻ viết các cảnh bất kỳ, rút được tờ nào thì phải diễn
lại cảnh đó
”Bắt đầu từ Chiêu Viễn và Vy Lan đi, hai người ai lên rút nào? MC cười trong trẻo, thẻ được chuyển ra đằng sau nhanh chóng
đảo vị trí.
Ninh Vy Lan nhìn Tề Chiêu Viễn, đi lên phía trước: “Để tôi đi!”
Tổng cộng có mười tấm thẻ trải đều ra, Ninh Vy Lan cũng không biết mặt sau
là cái gì, rút bừa tấm thứ sáu rồi đưa cho MC, Ninh Vy Lan nhìn biểu cảm cười trộm của MC, biết chắc rút phải cái gì không hay rồi.
Quả nhiên——
Lật thẻ ra, mấy chữ to rõ ràng đập vào tầm mắt Ninh Vy Lan, cô ngẩn người, đột nhiên tai nóng bừng.
Trên thẻ viết: Ấn lên cánh cửa.
Khán giả bên dưới không ít người đã từng đọc qua nguyên tác, ngay lập tức
hét tên hai người để bày tỏ sự mong đợi, MC nhận lấy cánh cửa giấy nhân
viên đưa qua đặt giữa sân khấu, lùi ra vài bước ra hiệu hai người có thể bắt đầu.
Khán giả nín thở chờ đợi, trên sân khấu rất nhanh vang lên chút nhạc nhẹ du dương hợp hoàn cảnh, Ninh
Vy Lan nắm chặt micro nhìn anh chầm chậm đi đến, bình tĩnh dắt tay mình, tất cả những cảm xúc hỗn loạn của cô trong lúc này đều biến mất, nhẩm
đếm ba hai một xong liền vung tay anh ra, xoay người rời đi.
Tương tự như trên phim trường, anh đọc thoại rồi kéo cô vào trong lồng ngực,
bên dưới lập tức có tiếng hú hét, cô hoàn toàn phớt lờ chỉ chìm đắm
trong đoạn phim, nghiêm mặt không nói một lời bày ra bộ dạng ghen tuông
tức giận
”Hôm qua ta giao đấu với một kẻ bịt mặt, nếu không phải
do Mạc Diêu đến phá đám thì cũng không đến mức rơi vào thế hạ phong
nhanh như vậy.”
Kéo cô ra một chút, Tề Chiêu Viễn cúi người xuống cọ trán anh vào trán cô, giọng nói trầm thấp thông qua micro phát ra
càng êm tai hơn.
”Yên Ly, lòng ta để ngỏ rõ ràng nàng lại luôn hoài nghi, điều này thật khiến ta đau lòng.”
Phim đóng máy không lâu, lời thoại của hai người vẫn nhớ rõ ràng, câu qua
câu lại đều nói xong, âm cuối của cô vừa dứt hai người liền ôm lấy nhau, dừng hình khoảng mấy giây rồi buông nhau ra, MC phản ứng cực nhanh bắt
đầu tán dương, còn phía trường quay vang lên tiếng vỗ tay liên miên
không dứt, bầu không khí trở nên nóng hơn bao giờ hết.
Mấy diễn
viên khác cũng phải trải qua phần này, Ninh Vy Lan và Tề Chiêu Viễn đứng trong góc quan sát, với màn trình diễn trực tiếp vừa nãy làm cô nhớ đến nụ hôn bên cổ lúc đó đã làm xáo trộn trái tim cô khiến cô bắt đầu mơ hồ nhận ra.
”Đang nghĩ gì vậy?” Anh nhìn cô đang thất thần, đột nhiên hỏi.
Ninh Vy Lan không nghĩ ngợi gì: “Anh đó.” Nói xong mới ngẩn ra biết là mình lỡ lời.
Tề Chiêu Viễn im lặng.
Trong lòng nhộn nhạo muốn hôn cô, nhưng lý trí mách bảo tuyệt đối không được
làm thế, tay phải anh nắm chặt trong góc mà tất cả mọi người không nhìn
thấy được, bình tĩnh một lúc mới nhàn nhạt nói: “Cứ tiếp tục đi.”
Ninh Vy Lan: “.........”
Sau màn biểu diễn trực tiếp là giai đoạn trò chơi, Tề Chiêu Viễn chưa từng
tham gia thể loại này nên đã trở thành trọng tài. Mấy lượt trò chơi diễn ra, cuối cùng cũng đến đoạn công bố cuối cùng——phóng viên ra câu hỏi.
Theo thông lệ, sẽ bắt đầu từ hai diễn viên chính, đầu tiên là hỏi những câu
hỏi liên quan đến phim, đa số đều đặt câu hỏi cho Tề Chiêu Viễn, Ninh Vy Lan cũng rất vui vẻ chờ đợi.
Vừa kết thúc câu hỏi, đã có phòng
viên đột nhiên hỏi: “Ninh Vy Lan, trước quay show tình nhân bảy ngày với Dịch Chỉ Ngôn, có ấn tượng như nào về anh ấy?”
Ninh Vy Lan ngước mắt, nghiêm túc: “Anh ấy là một tiền bối khiêm tốn và ôn hòa, chiếu cố tôi rất nhiều.”
”Dịch Chỉ Ngôn bây giờ cũng chuyển hướng sang con đường diễn xuất, cô có từng nghĩ sẽ hợp tác với anh ấy không?”
”Nếu có cơ hội” Cô trả lời nước đôi rồi hơi cau mày, “tôi cảm thấy.......”
Không đợi cô nói hết, phóng viên kia lại hỏi: “Vậy tôi muốn biết, hợp tác với Tề Chiêu Viễn và Dịch Chỉ Ngôn thì ai khiến cô cảm thấy tốt hơn? Hoặc
nói, cô muốn hợp tác với người nào trong hai bọn họ, sau này có phát
triển thêm một bước nữa không?”
Giọng điệu chất vấn chuyện riêng
tư này.........khiến sắc mặt Ninh Vy Lan trầm xuống, ngọn lửa nơi trái
tim đột nhiên bùng lên, cô chớp mắt nhẫn nhịn sự khó chịu đang tính trả
lời thì anh đã nhanh chân hơn cô.
”Buổi công bố chỉ trả lời những câu hỏi liên quan đến bộ phim”, anh lạnh lùng nhìn phóng viên nọ, “người tiếp theo.”
Bầu không khí vốn đang hòa nhã đột nhiên đông cứng cả lại, các phóng viên
còn lại không còn câu hỏi cũng không có cách nào hỏi thêm, chỉ hỏi qua
loa mấy câu rồi buổi công bố chính thức kết thúc.
Tề Chiêu Viễn còn muốn về công ty họp, Ninh Vy Lan cũng không có thông cáo gì, đành lên xe bảo mẫu về nhà.
”Tên phóng viên kia quá đáng thật đấy, hỏi cái gì không hỏi!” Trang Văn bực
mình, giơ lên ngón tay giữa, “May mà sếp trả lời giúp em.”
Ninh
Vy Lan trầm mặc, thực ra những chuyện riêng tư trong giới giải trí đều
bị phóng đại, khẳng định là mỗi ngày không tránh khỏi sẽ bị hỏi mấy câu
như vậy, nhưng bất cứ chuyện gì cũng đều có giới hạn của nó, quan trọng
là giọng điệu của phóng viên kia khiến cô nghe mà khó chịu.
Như kiểu cô rất muốn lấy lại tiền của vậy.
Nhìn ra tâm tình Ninh Vy Lan không tốt, Trang Văn cũng không dám đổ thêm dầu vào lửa, liền dùng thiết bị kỹ thuật số hỗ trợ cá nhân để chuyển qua
mấy kịch bản đã nhận.
”Ở đây chị có mấy kịch bản, hiện đại cổ trang có tất, em xem xem, có thích bộ nào không.”
Ninh Vy Lan nhận lấy xem từng cái một, ánh mắt dần dần dừng trên bộ cổ trang cuối cùng “Phong quang nguyệt tễ”, cô tỉ mỉ xem hướng xây dựng nhân vật và cốt truyện xong, ngón tay chỉ nhẹ: “Bộ này đi!”
Trang Văn sáp lại gần.
”Em với chị nghĩ giống nhau đấy, chị cũng nhìn trúng bộ này.” Tuy vẫn là cổ trang, nhưng tính cách nữ chính bộ phim này không giống với tính cách
dịu dàng uyển chuyển của mấy vai diễn trước.
Nữ chính Lan Ninh là một nữ tướng quân, tính cách mạnh mẽ lạnh lùng cứng rắn, sau khi gặp
nam chính tính khi dần dần dịu lại, tóm lại là một đôi vợ chồng liên thủ cùng nhau gây dựng non sông, Ninh Vy Lan cảm thấy không tồi, cô muốn
thử thách.
”Nhưng Vy Lan này,” Trang Văn hơi chuyển đề tài, đè
giọng thật thấp, “Em không muốn tham gia bộ phim mà sếp đang chuẩn bị
đầu tư sao? Nghe nói là đại chế tác đó, nam chính cũng là tiểu sinh
tuyến một, rating chắc chắn sẽ không thấp.”
Ninh Vy Lan lắc đầu: “Em không thể cứ ỷ lại vào anh ấy được.”
Cô muốn dựa vào sự nỗ lực của bản thân, như vậy mới có thể càng ngày càng
tiến bộ.
Cô không muốn mãi làm một con chim nhỏ núp sau lưng anh, chỉ muốn sánh vai cùng anh mà thôi.