Editor: Xám
Dìu Lillian ngồi xuống, An Dĩ Mạch nhìn vẻ mặt có chút đau buồn của
Lillian thì rất khó chịu, từ khi Thượng Quan Niên mất tích đến giờ đã
qua nửa tháng rồi, thế nhưng, cho dù người của An Mặc Hàn tìm thế nào
cũng không tìm được Thượng Quan Niên.
"Dĩ Mạch, Mặc Hàn, vẫn không có tin tức sao?" Lillian nhìn về phía An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch, trong mắt tràn đầy mong đợi.
Thật ra, kể từ sau khi Thượng Quan Niên mất tích ngày nào Lillian cũng
sẽ đến nhà Thượng Quan, ngày nào cũng sẽ hỏi thăm tin tức của Thượng
Quan Niên mấy lần, thế nhưng lần nào cũng sẽ thất vọng.
"Mẹ, vẫn chưa tìm được, có điều, con nghĩ chắc hẳn điều này là tin tốt
với chúng ta, ít nhất, có thể khẳng định chú Thượng Quan vẫn còn sống."
An Mặc Hàn nghĩ đến đây ánh mắt sâu thẳm, người Ti Dạ phái ra ngoài đã
tìm nửa tháng cũng không phát hiện ra bất kỳ dấu vết nào, điều này khiến bọn không biết phải làm sao.
"Haiz... Không biết bây giờ ông ấy thế nào rồi?"
Thật ra, nhìn dáng vẻ hiện giờ của Lillian, An Dĩ Mạch đã biết kỳ thực
Lillian vẫn còn yêu Thượng Quan Niên, mặc dù trước đây hai người vì hiểu lầm mà chia xa, nhưng đã nhiều năm như vậy rồi, từ trước đến giờ trong
lòng bọn họ vẫn chưa từng quên đối phương. Hận cũng được, yêu cũng được, bọn họ đều đã cắm rễ trong lòng nhau.
"Mẹ, mẹ cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, Mặc Hàn nói đúng, đối với chúng ta mà nói hiện giờ không có tin tức có lẽ là tin tốt, ít nhất chứng minh
được ba vẫn còn sống."
An Dĩ Mạch an ủi Lillian, hiện giờ cô gọi Thượng Quan Niên là ba cũng đã rất thuận tai, ban đầu Lillian cũng rất kinh ngạc khi An Dĩ Mạch thừa
nhận Thượng Quan Niên, có điều An Dĩ Mạch biết Lillian rất vui mừng.
Lại nói, bây giờ, cô là con gái ruột của Thượng Quan Niên, là tổng giám
đốc của tập đoàn Thượng Quan, cô phải bảo vệ tất cả mọi thứ của Thượng
Quan Niên.
Kỳ thật, tại cuộc họp hôm đó, kết quả đã thay đổi nhờ sự xuất hiện của
luật sư Tề. Thượng Quan Niên đã chuyển nhượng 48% cổ phần của mình cho
An Dĩ Mạch, từ lúc đó An Dĩ Mạch chính là cổ đông lớn nhất của tập đoàn
Thượng Quan, cô cũng chính là tổng giám đốc danh xứng với thực. Hơn nữa, luật sư Tề cũng đã lấy ra chứng cứ trước đây Thượng Quan Hồng thu mua
trái pháp luật cổ phần của tập đoàn Thượng Quan. Sau đó, Thượng Quan
Hồng đã bị đuổi ra khỏi tập đoàn Thượng Quan, mà số cổ phần bị Thượng
Quan Hồng mua trái pháp luật rồi chuyển đến tay An Dữ Kình cũng bị An Dĩ Mạch thu hồi, mặc dù chỉ có 20%, nhưng An Dĩ Mạch đã rất hài lòng rồi.
An Dĩ Mạch làm tổng giám đốc của tập đoàn Thượng Quan, đương nhiên cũng
bắt đầu nỗ lực hết sức mình để thích ứng với thương trường ăn thịt người này. Thực ra, An Dĩ Mạch cảm thấy cực kỳ may mắn khi có An Mặc Hàn ở
bên cạnh chỉ bảo cho cô, mới có thể giúp cô trong vòng nửa tháng đã ổn
định được rối loạn nội bộ của tập đoàn Thượng Quan, khiến tập đoàn
Thượng Quan vận hành bình thường.
Mà Thượng Quan Hồng, An Dĩ Mạch đã đuổi cô ta ra khỏi tập đoàn Thượng
Quan, đồng thời cũng đuổi cô ta ra khỏi nhà Thượng Quan. Thượng Quan
Hồng hiện giờ không có nơi nào để đi, An Dĩ Mạch nghe Tô Lạc nói cô ta
đã đi tìm mẹ của mình.
Ngày hôm sau khi Thượng Quan Hồng rời khỏi tập đoàn Thượng Quan, cô ta
đã đến tìm An Dĩ Mạch. Kỳ thật An Dĩ Mạch chưa hề nói chuyện này cho bất cứ ai. Khi đó Thượng Quan Hồng đến tìm cô là có nghi vấn muốn hỏi cô,
Thượng Quan Hồng cũng thật sự biết mình đã bị người khác lợi dụng, có
điều An Dĩ Mạch không trả lời gì chỉ bảo cô ta tự mình đi tìm đáp án. An Dĩ Mạch đoán chừng mấy ngày này chắc hẳn Thượng Quan Hồng sẽ lại đến
tìm cô.
"Dĩ Mạch, Mặc Hàn, các con đi trước đi, mẹ đợi ở đây."
Lillian biết hiện giờ An Dĩ Mạch đã tiếp nhận tập đoàn Thượng Quan, cho
nên cô nhất định rất bận, bà cũng không thể liên tục bảo Dĩ Mạch bên
cạnh bà. Hơn nữa, qua một tháng nữa chính là ngày đính hôn của Dĩ Mạch
và Mặc Hàn rồi, bà cũng không thể chỉ lo đau lòng, bà cũng phải đi chuẩn bị. Dĩ Mạch là con gái của bà, bà cũng muốn cho con gái bà những thứ
tốt nhất, sau đó nhìn cô đi lấy chồng. FFương nhiên, thật ra điều bà hi
vọng nhất cũng là điều An Dĩ Mạch hi vọng nhất, chính là Thượng Quan
Niên có vẻ quay về an toàn, có thể đến tham dự lễ đính hôn của bọn họ.
"Vâng, vậy mẹ chăm sóc mình thật tốt, bọn con về công ty trước."
"Ừ, được, mau đi đi, không cần lo lắng cho mẹ."
"Vâng, tạm biệt mẹ."
"Tạm biệt."
Sau khi chia tay Lillian, An Mặc