Ông bố vợ của Hàn Đông Thăng họ Chu, vừa gầy vừa cao, cắt dầu đinh, rất ít lời.
Vị Chu lão tiên sinh này biết chữ, bình thường còn có thói quen đọc
sách, kính viễn thị luôn mang bên mình, có chỗ để ngồi là ông lại lấy
sách ra xem mấy trang.
Chẳng qua sách báo của ông không giúp tăng trưởng trí tuệ ---- trừ
linh tinh vô căn cứ ra, ông toàn đọc các loại
báo nhỏ tạp chí, bên trong tràn ngập truyền thuyết đô thị thần quái kỳ
lạ.
Mấy năm nay báo giấy không còn thịnh hành, các tòa soạn dồn dập đóng
cửa, những tác giả và độc giả của loại chuyện xưa này cũng dời trận địa
lên mạng, Chu lão tiên sinh và rất nhiều người cùng tuổi không dùng
Internet đều bị bỏ lại, chỉ có thể tìm tạp chí cũ để đọc.
Đọc xong liền để qua một bên, mấy ngày nữa lôi ra đọc lại, dù sao ông cũng không nhớ được.
Lúc mới đến, Chu lão tiên sinh không quen biết ai, sinh hoạt đại khái
cũng chưa quen nếp, có nhiều lần Dụ Lan Xuyên nhìn thấy ông một thân một mình dạo quanh dưới lầu, cách xa xa những nhóm người già khác, giống
như lão cẩu xông lầm vào địa bản của kẻ khác. Chỉ có lão Dương đại gia
đại khái thấy ông ta đáng thương, thỉnh thoảng đứng lại nói với ông ta
mấy câu.
Thông thường, người già đều không muốn đổi hoàn cảnh sinh hoạt, nhưng
ông ta có thể vì mình sợ người lạ liền ngăn không để cháu trai đến
trường học tốt sao? Ông ta có thể chặt cái tay thấy hai chữ ''Khỏe
mạnh'' là muốn mua mua mua của mình sao?
Cũng không thể, vậy nên ý kiến của ông ta không quan trọng.
Chẳng ai nghĩ tới, một lão tiên sinh nhàm chán còn cô đơn như vậy, chuyển đến chưa đầy một tuần liền bị cảnh sát tìm tới.
Cảnh sát Vu Nghiêm vượt qua đêm giao thừa ở Tinh chi mộng, cầu nguyện
''Thế giới hòa bình'' . Nhưng có thể là bởi anh ta chỉ lo giới thiệu
đồng nghiệp đến mua, bản thân không tiêu phí, sơ suất, cho nên cầu
nguyện mất linh.
Vu Nghiêm chạy từ 804 ra ngoài, lên lầu, đặt mông ngồi trên ghế salon
nhà Dụ Lan Xuyên: ''Sao tôi thấy gần đây tôi luôn phải chạy đến lầu này
vậy? Nhà này có thể là có vấn đề, trên trần nhà treo 'Đá hút cảnh sát'
gì đó, đổi hộ gia đình mà vẫn có tác dụng. Lát nữa tôi phải đi tìm
''Mộng Mộng lão sư'’ lấy một cái thẻ đổi vận mới được.''
Dụ Lan Xuyên vừa tan làm, khăn quàng cổ còn chưa kịp tháo, cho dù là lần thứ mấy nghe ''Mộng Mộng lão sư'', anh đều sẽ nổi da gà đầy người:
''Cậu uốn thẳng đầu lưỡi đi rồi hẵng nói chuyện.''
Vu Nghiêm không khách khí lấy một bàn quả hạch từ dưới kỉ trà ra, bắt
đầu ăn buffet: ''Aiz, cậu chuyển tới đây thật tốt, dù gì cũng có một chỗ để nghỉ chân.''
''Đồng chí, chủ trương không lấy từng đường kim mũi chỉ của dân chúng(*) cơ mà?"
(*)câu này đại khái ý là phê bình tệ nạn của quan chức, nếu bạn cho họ lợi ích thì họ mới cho bạn sự thuận tiện và ngược lại.
''Cậu đâu phải quần chúng, cậu rõ ràng là chó săn dưới quyền của nhà tư
bản, là thổ hào cần phải bị đả đảo lật đổ.'' Vu Nghiêm khoát tay, lại
hỏi, ''Đúng rồi, mấy giờ Mộng Mộng lão sư trở về?''
''Tôi làm sao biết được?'' Dụ Lan Xuyên không nhịn được liếc mắt, đã một tuần anh không ''Vô tình gặp được'' Cam Khanh, bởi vì vạch trần âm mưu
của ''Mộng Mộng lão sư'' ở vòng bạn bè, để trả thù, người phụ nữ tỏa ra
sự thiếu đạo đức kia đổi avatar Wechat thành hình đầu chó, nhắc tới cô,
Dụ Lan Xuyên liền ngập tràn tức giận, ''Tôi người đại diện của cô ta
sao?''
Vu Nghiêm oan uổng bị lửa giận của anh lan đến: ''Không biết thì thôi, làm gì phải tức giận vậy?''
Dụ Lan Xuyên: ''804 lại xảy ra chuyện gì?''
Vu Nghiêm than thở: ''Có người mất tích.''
Dụ Lan Xuyên cười lạnh: ''Người? Không kỳ lạ?''
''Không nói đùa, người thật.'' Vu Nghiêm vừa nói, vừa lấy một tấm hình
từ trong túi ra, ''Lâm Tú Hà, 71 tuổi, nhà ở số 99 hẻm Nhung Tuyến ----
là tiểu khu đằng sau nhà các cậu.''
Dụ Lan Xuyên nhận lấy nhìn thoáng qua, trên ảnh là một bà lão ăn mặc
giản dị, búi tóc, mặc một bộ áo bông màu đất, chân đi đôi giày bông đen, gương mặt giống như quả óc chó kém chất lượng, ở trước ống kính rất
nghiêm túc, dáng vẻ không quá thoải mái.
Dụ Lan Xuyên: ''Có liên quan gì với phòng 804?"
''Bà cụ Lâm này không bị lẩm cẩm, theo như người trong nhà nói, thân thể bà ta cũng không tệ lắm, còn có thể tự lo liệu cuộc sống, theo lí
thuyết sẽ không đến nỗi ra ngoài lại quên mất đường về nhà. Bình thường
bà ta không có sở thích gì khác, chỉ thích nghe tọa đàm về đồ bảo vệ sức khỏe gì đó, là kiểu vừa kêu liền đi, vừa bị lừa liền mua. Cho nên bây
giờ bọn tôi hoài nghi, việc bà cụ mất tích có liên quan đến nhóm người
bán hàng đa cấp đồ bảo vệ sức khỏe đó, những người này đều là những kẻ
phách lối, bọn tôi đang chuẩn bị thừa dịp cuối năm tập trung đả kích một lần ---- Ông cụ mới chuyển đến lầu dưới nhà các cậu cũng là phần tử
cuồng nhiệt đồ bảo vệ sức khỏe, hôm nay đến tìm ông ta để hiểu biết một
chút tình huống. Chậc, ông cụ kia rất cảnh giác, cái gì cũng không nói,
cứ như bọn tôi là nhóm phản động hãm hại trung lương không bằng ấy.''
Dụ Lan Xuyên: ''Chuyện khi nào?''
Vu Nghiêm: ''Được một tuần rồi.''
Dụ Lan Xuyên nhíu mày nói: ''Lạc đường một tuần, các cậu mới bắt đầu
điều tra, sao không làm từ sớm? Mùa đông ở Yến Ninh này, chính cậu ra
ngoài cảm thụ hai đêm đông lạnh một chút. Tôi thấy cậu không cần tìm nữa đâu, người cũng sớm đông lạnh rồi.''
''Đây cũng không thể đổ thừa cho bọn tôi được.'' Vu Nghiêm nói, " Người
nhà vừa mới báo cảnh sát, bà cụ Lâm sống với gia đình con trai, cả nhà
ba người đi nghỉ phép, nhiều năm liên tục đều đi nghỉ dài vào tết Nguyên Đán, rạng sáng hôm nay mới trở về từ