Con người khi đã uống rượu vào thì dễ hỏng việc, tình huống như vậy
không chỉ có ở hiện đại mà cổ đại cũng xảy ra rất nhiều. Nếu không ở
hiện đại cũng không kiểm tra nồng độ cồn khi lái xe gắt gao như vậy. ở
cổ đại càng có nhiều ví dụ, lấy trận chiến Quan Độ ở Tam quốc làm ví
dụ, nếu không phải Thuần Vu Quỳnh uống rượu làm hỏng việc, Ô Sào lương
thảo bị đốt, Viên Thiệu thất bại thảm hại bị Tào Tháo lấy ít thắng
nhiều.
Cho nên sau khi uống nhiều rượu rồi, Hoa Thiên Vũ không biết từ khi nào
phòng mình có thêm một người. Hơn nữa lúc này Lăng Mạc Thiên đang mặc
thường phục, càng xui xẻo hơn là hắn lại mặc một kiểu giống như Bạch Thu Nguyên, đương nhiên lúc này Hoa Thiên Vũ trực tiếp coi đó là Bạch Thu
Nguyên.
Nhìn Lăng Mạc Thiên Hoa Thiên Vũ cười khúc khích, nam nhân trước mặt
thật là đẹp mắt, không phải mình đang nằm mơ chứ, không đúng, mình uống
hơi nhiều, chẳng lẽ lúc nãy trở về bị Bạch Thu Nguyên nhìn thấy. Vậy
không được, bây giờ bộ dạng mình hẳn là rất khó coi. Hoa Thiên Vũ ngay
lập tức đỏ mặt, ánh mắt ngày càng mơ màng, trong mắt chỉ thấy Lăng Mạc
Thiên, đẹp không sao tả xiết, không tự chủ được mà nhìn đến ngây người.
Hoa Thiên Vũ nhìn Lăng Mạc Thiên bất động, cố nén choáng váng đầu, nói:
“Ngươi đã đến rồi, ngồi, cùng ta uống rượu. Hôm nay ta có một vò rượu
ngon, vừa đúng lúc chúng ta cùng nhau uống.”
“Còn uống nũa! Ngươi say rồi.” Lăng Mạc Thiên nhìn Hoa Thiên Vũ, không
biết nàng lấy ra một chiếc chén từ chỗ nào, nhìn nàng rót rượu cho mình, không nhịn được lên tiếng ngăn cản.
Hoa Thiên Vũ khoát tay, tránh khỏi cánh tay của Lăng Mạc Thiên đang muốn giành lấy vò rượu trong tay mình, ánh mắt mông lung cười nói: “Say? Ta
không say, ta đang vui! Ngươi nhìn ta, ta có chỗ nào giống như đang say? Ta say như thế nào? Ngươi không muốn uống rượu cùng ta phải k?”
Lăng Mạc Thiên tức giận trợn mắt nhìn Hoa Thiên Vũ một cái, Hoa Thiên Vũ thấy vậy lập tức cười ha ha “Ta biết, ngươi đang lo lắng cho ta, có
phải không? Ngươi lo lắng cho ta? Ta biết mà, ngươi sẽ không bỏ mặc ta,
ngươi lo lắng cho ta đúng không?” Vừa nói vừa cầm một ly rượu một hơi
cạn sạch, khiến mặt Lăng Mạc Thiên biến thành màu xanh lá!
“Tốt lắm, đừng uống nữa. Ngươi uống nhiều quá rồi. Cho dù Lăng Mạc Thiên có tức giận như thế nào đi chăng nữa thì lúc này cũng đều tiêu tán hết, đoạt lấy vò rượu trong tay Hoa Thiên Vũ, nhìn vào bên trong vò rượu,
nét mặt ngay lập tức thay đổi, người này là nữ nhân sao. Hai vò rượu lớn đều gần thấy đáy rồi, nàng lại còn dám uống. Tửu lượng của nữ nhân này
cũng không tồi nhỉ! @dien_dan_le_quy_don@#
Không có rượu, Hoa Thiên Vũ cũng không tỉnh táo hơn, cười ha hả nhìn
Lăng Mạc Thiên, một tay chống cằm, một bên thì si ngốc nhìn Lăng Mạc
Thiên. Nhìn Lăng Mạc Thiên tìm nơi cất vò rượu, Hoa Thiên Vũ không nhịn
được cười, thật lâu mới nói: “Ta thích ngươi.... ngươi cũng thích ta
sao?”
Lúc này Lăng Mạc Thiên mới tìm được nơi cất rượu, tránh cho Hoa Thiên Vũ đoạt lại vò rượu, kết quả bất thình lình nghe được câu nói của nàng,
suýt chút nữa