Sau đó mỗi ngày, giới hạn mười người tới xem bệnh, đây cũng là một hấp dẫn trong mắt mỗi
người. Theo những y quán hiện tại, nuôi nhiều đại phu như vậy, bệnh nhân càng nhiều càng tốt, như vậy mới có thể kiếm tiền, y quán cũng có thể
tiếp tục mở tiếp.
Nhưng Hoa Thiên Vũ không nghĩ vậy, mặc dù kinh thành rộng lớn, nhưng
nhân khẩu rất nhiều, đây cũng là nơi dừng chân của các thương nhân ở
khắp các quốc gia, là nơi mà nhiều người giang hồ lui tới, cho nên mỗi
ngày người đến xem bệnh cũng không ít.
Nhưng bệnh cũng phân ra rất nhiều loại, nếu Bảo Chi Lâm mở ra không tính toán đến lợi nhuận chỉ để kiếm danh tiếng, như vậy cần làm một điều gì
đó đặc biệt để tạo danh tiếng. Nhưng có một điều không tránh khỏi, hiện
tại người có thể đứng ở y quán chỉ có một mình Bạch Thu Nguyên. Hơn nữa Bạch Thu Nguyên lại quá trẻ, diện mạo cũng tuấn tú. Người đến xem bệnh
thấy một đại phu như vậy sẽ có suy nghĩ trong lòng, đổi lại là Hoa Thiên Vũ cũng sẽ thấy kì lạ.
Vì vậy Hoa Thiên Vũ mới nghĩ ra chiêu giới hạn xem bệnh này. Có tuyên
truyền lúc trước trị các bệnh khó chữa, cộng thêm việc giới hạn xem bệnh sẽ càng khiến mọi người tò mò. Mà sau khi tò mò, đến quá trình xem bệnh thấy một đại phu trẻ tuổi như vậy sẽ càng hiếu kì hơn, nếu như đến cuối cùng Bạch Thu Nguyên có thể chữa khỏi cho họ, như vậy mục đích của Hoa
Thiên Vũ đã đạt được. Những người được chữa khỏi bệnh sẽ trở thành người quảng bá, giúp Bảo Chi Lâm tuyên truyền. Người truyền người, truyền
khắp kinh thành.
Dựa vào những ý tưởng đó, cộng thêm việc Bạch Thu Nguyên sẵn sàng xem
bệnh cho mười người, Hoa Thiên Vũ và Bạch Thu Nguyên hợp tác vui vẻ
không có tranh chấp. Boe Chi Lâm dưới sự ăn ý của bọn họ, thuận lợi khai trương một tháng, danh tiếng càng ngày càng vang, người xếp hàng xem
bệnh gần như đã đạp hư bậc cửa. Một tháng sau, người đăng kí khám bệnh
đã xếp đến tháng sau. Thấy Bảo Chi Lâm phát triển như vậy, vốn không coi trọng, Tô Lâm lập tức nhiệt tình, thái độ đối với Hoa Thiên Vũ chuyển
biến cực lớn.
Điều đó để nói sau. Công việc kinh doanh của Bảo Chi Lâm có khả quan,
nhưng tất cả đều tập trung ở chỗ Bạch Thu Nguyên bên này, thật ra tiền
lời của Bảo Chi Lâm không lạc quan. Theo quan điểm của Bạch Thu Nguyên,
căn bản là do Bảo Chi Lâm không đặt vấn đề kiếm tiền lên phía trước, cho nên cho dù có nhìn ra bệnh cũng không kê đơn quá đắt, phòng thuốc của
Bảo Chi Lâm và phương thuốc của hắn không kiếm được nhiều tiền, thỉnh
thoảng cũng sẽ mất một vài bệnh nhân. Thành ra một tháng đầu tiên, Bảo
Chi Lâm hao tổn hơn một nghìn lượng bạc.
Bạch Thu Nguyên thấy con số này khiến hắn sợ hết hồn. Không dám tin nhìn Hoa Thiên Vũ, hỏi: “Sao lại hao tổn nhiều như vậy? Không phải mỗi ngày
đều có người đến xem bệnh sao? Ta đã kê đơn thuốc làm sao để cho cửa
hàng của chúng ta có thể có lời rồi, sao lại như vậy được? Có phải nhìn
nhầm rồi không?”
Hoa Thiên Vũ trợn mắt nhìn Bạch