Trong lòng Tô Khả Bân kỳ quái thời tiết thế này sao muội muội có thể tạo ra
than củi, nhưng không có thời gian để truy cứu đến cùng. Bởi vì sự chú ý của hắn đã hoàn toàn bị hành động của muội muội hấp dẫn.
"Phương Nhi, muội dùng cái này làm gì thế?" Tô Khả Bân hiếu kì hỏi.
“Thùng này dùng để loại bỏ cặn bẩn trong nước, gọi là thùng lọc.” Tô Khả
Phương rải lớp than miến cuối cùng, ấn chặt, rồi cúi người, dùng dao đục thủng một lỗ nhỏ cạnh đáy thùng gỗ. Thấy mặt ca ca vẫn bày biểu tình
khó hiểu, nàng lại giải thích thêm: “Chính là đổ nước nước sông bị vẩn
đục vào miệng thùng. Sau đó nước sạch sẽ chảy ra từ lỗ nhỏ.”
"Không thể nào?" Tô Khả Bân kinh ngạc nói: "Trong thùng nhiều than miến như
vậy, nước đổ vào sẽ biến thành màu đen mới đúng chứ?”
Nghe vậy,
Tô Khả Phương hơi sửng sốt, nín cười nói: ”Sẽ không đâu ca, nếu ca không tin chúng ta cùng ra bờ sông thử một chút là thấy ngay.”
Nàng
không biết nếu mình giải thích với ca ca đặc điểm của than củi là có khả năng hấp thụ tốt, thì ca ca nghe hiểu không, nên vẫn quyết định thí
nghiệm luôn cho ca ca thấy thì hơn.
Đi tới bờ sông, Tô Khả Phương xúc một ít sỏi rải vào thùng lọc, rồi đặt thùng lọc lên tảng đá. Nàng
lấy một cái thùng không đặt ngay dưới lỗ nhỏ của thùng lọc, dùng để hứng nước sạch lát chảy ra.
Tô Khả Phương múc một thùng nước sông màu vàng nhạt, chậm rãi đổ vào thùng lọc.
Rất nhanh, Tô Khả Bân liền thấy kỳ tích xuất hiện, nước sông vốn màu vàng
nhạt sau khi đổ vào thùng lọc, chẳng những không biến thành màu đen còn
trong trẻo thấy cả đáy.
”Thần kì! Thật thần kì! Thật sự rất thần
kì!" Mắt Tô Khả Bân dính chặt vào chỗ nước sạch chảy ra, liên tục thốt
lên đầy kinh ngạc.
Tô Khả Phương thầm than, dùng cát và than củi để lọc nước là kỹ năng sinh tồn cơ bản nhất của phượt thủ khi đi dã
ngoại ở hiện đại. Không chỉ phượt thủ mà phần lớn dân chúng bình thường ở nông thôn đều hay dùng cách này để lọc nước sinh hoạt, ngay cả các em
học sinh cũng được học kiến thức cơ bản này trên trường. Nhưng đặt ở đây lại khiến mọi người thán phục, coi như việc thần kỳ khó tin.
"Ca, chúng ta mau đem nước đã lọc sạch qua cho các hương thân sắc thuốc. Mọi người ngấm mưa lâu như vậy, muội sợ sẽ có người sinh bệnh." Tô Khả
Phương thấy ca ca ngồi xổm trước thùng lọc tường tận xem xét nghiên cứu
trên dưới, không khỏi mở miệng thúc giục.
Cơn bão lần này khiến
cả thể xác lẫn tinh thần của các hương thân chịu tàn phá nặng nề, Tô Khả Phương rất lo mọi người sẽ không gượng dậy nổi.
"Đúng rồi, sắc thuốc quan trọng hơn!" Tô Khả Bân lấy lại tinh thần, vội vàng xách một thùng nước đã lọc sạch rời đi.
Tô Khả Phương vừa lọc sạch thêm thùng nước thứ hai thì Tô Khả Bân dẫn Tô Bằng tới đây.
"Phương Nhi, đại ca con nói con làm thùng lọc gì đó à? Nước sạch lấy từ thùng
lọc đó ra hả?” Tô Bằng ngoài miệng hỏi, nhưng mắt đã dính chặt vào cái
thùng lọc.
Tô Khả Phương nở nụ cười, múc một thùng nước sông màu vàng nhạt đổ vào thùng lọc, để cha trực tiếp quan sát.
"Hoá ra đúng là thần kỳ như đại ca con nói.” Tô Bằng vỗ đùi, nói tiếp:
"Phương Nhi, con làm nhiều thêm mấy cái thùng lọc này nữa. Đưa qua cho
thôn Lâm An và thôn Hương Phường đi.”
Tô Khả Phương sảng khoái đáp ứng: “Vâng ạ. Không có gì khó cả, nhờ người tìm mấy cái thùng về đây là xong ngay thôi ạ.”
Mấy thôn ở gần, trước nay đều lương tựa vào nhau. Năng lực của nàng có hạn, thức ăn và dược liệu nàng không có cách nào chia cho cả hai thôn, nhưng mấy cái thùng lọc thì không thành vấn đề.
Kỳ thật trong không
gian Tô Khả Phương thu hoạch được không ít thóc và đậu nành, chỉ là nàng tạm thời chưa nghĩ ra lý do chính đáng để mang nhưng thứ đó phát cho
các hương thân mà không khiến người khác hoài nghi.
Ở nơi này mọi người làm thùng gỗ rất chắc chắn, cho dù bị gió lớn quét đến tận chân
núi cũng không dễ vỡ. Nên người Tô Bằng kêu đi tìm thùng gỗ rất nhanh đã nhặt được tám cái thùng gỗ về.
Lúc Tô Bằng và Tô Khả Bân quay lại chỗ Tô Khả Phương, nàng đã đốt xong củi khô và lấy cát từ không gian ra.
Tô Khả Phương nhanh chóng làm tám cái thùng lọc, Tô Bằng lập tức phái
người đem thùng lọc đưa qua thôn Lâm An và thôn Hương Phường. Sau đó
liền ở cùng một chỗ với mọi người bắt đầu dựng lều lớn.
Mọi người kiếm củi đốt lửa cao, mỗi người một tay một chân, rất nhanh đã dựng
xong lều lớn. Lều lớn phân thành hai nửa, một nửa bên trong vừa là chỗ
cho nam tử ngồi, vừa là chỗ cho phụ nhân và hài tử nghỉ ngơi. Nửa lều
bên ngoài dùng đá dựng tạm thành bếp lò, giờ đang sắc thuốc. Củi khô để
nhóm lò do Tô Khả Phương lấy từ không gian ra, bất quá lúc này căn bản
không có ai còn tâm trí quan tâm xem đống củi khô này từ đâu mà ra.
Đương nhiên, cho dù có người truy đến cùng, Tô Khả Phương cũng đã nghĩ xong cớ, bằng không nàng chẳng dám mạo hiểm như vậy.
Trưởng thôn thôn Lâm An và thôn Hương Phường nhận được thùng lọc Tô Bằng đưa
qua, tận mắt chứng kiến tác dụng thần kỳ của nó. Sau khi thu xếp tốt cho các hương thân liền đích thân đến thôn Phong Quả cảm ơn Tô Bằng, thuận
tiện xem tình hình dàn xếp thôn dân thế nào. Bởi vì mấy thôn dân đưa
thùng lọc qua cho bọn họ đều nói thôn Phong Quả đã thu xếp tốt.
Lưu trưởng thôn thôn Hương Phường và Đàm trưởng thôn thôn Lâm An khi tới
thôn Phong Quả, được Tô Bằng báo cho biết thôn Phong Quả không có ai
thiệt mạng vì cơn bão lần này, hơn nữa hai người đi từ đầu thôn đến cuối thôn Phong Quả mà vẫn chưa nhìn thấy trường hợp hương thân kêu khóc gào loạn, không khỏi âm thầm giật mình.
Hai người làm sao biết,
trước khi đưa thùng lọc đưa qua, thôn Phong Quả cũng là nột mảnh cảnh
tượng thê lương, chỉ là bây giờ các hương thân đã tạm thời được an trí
thoả đáng trong lều. Đầu tiên là uống thuốc, sau đó Hạng Thần Tường và A Cam gọi thêm mấy người đi vớt tất cả cá còn may mắn sống sót trong hồ
nước lên, nấu mấy nồi canh lớn cho mọi người chống đói, hơn nữa mỗi
người còn được chia một quả trứng mặn.
Có chỗ che gió che mưa, lại có thức ăn nóng hổi. Tâm tình bất an của mọi người dần dịu xuống, chậm rãi bình tĩnh lại.
Tuy rằng trên mặt các hương thân thôn Phong Quả vẫn còn mệt mỏi và khổ sở,
nhưng mà trên cơ bản đã không còn biểu tình tuyệt vọng. Bởi vì Tô Khả
Phương đã đảm bảo với mọi người, sẽ mang bọn họ thoát khỏi khốn cảnh.
Trải qua cơn bão lần này, các hương thân thôn Phong Quả bỗng nảy sinh loại tín nhiệm khó giải thích với Tô Khả Phương.
Có lẽ là vì bọn họ đã không còn con đường để chọn, chỉ còn cách tin tưởng Tô Khả Phương.
Nhưng bất kể mọi người vì nguyên nhân gì tin tưởng mình, Tô Khả Phương chỉ
mong mọi người đừng tiếp tục chán ngán thất vọng nữa, như vậy nàng liền
yên lòng.
Tô Bằng đem tình huống trong thôn ra tỉ mỉ giải thích
với Lưu trưởng thôn và Đàm trưởng thôn. Hai người vừa nghiêm túc vừa cẩn thận lắng nghe, sau khi về thôn vội bắt chước thôn Phong Quả dựng lều
lớn. Bọn họ không chuẩn bị dược liệu trước, bây giờ đã bắt đầu có người
ngã bệnh, hai vị trưởng thôn vội vàng phái người lên núi gần thôn mình
tìm thảo dược, rồi cho thôn dân sắc thuốc.
Lúc này bọn họ không
biết, may mắn là động tác của bọn họ nhanh nên bệnh tình của các hương
thân mới không tràn ra khắp nơi ra, bằng không hậu quả khó mà lường
được.
Thu xếp cho các hương thân xong đâu đấy, để tránh các hương thân thấp thỏm lo âu, Tô Khả Phương và Hạng Thần Tường lên núi, tính
bắt gà vịt trong động đá mang về thôn. Hơn trăm con gà, con vịt và mấy
đầu heo giết trước khi bão đến có thể miễn cưỡng giúp các hương thân tạm thời chống đói một thời gian.
(*) Lọc nước bằng than củi: Than
củi có cấu trúc xơ, rỗng vì còn giữ lại được một phần cấu trúc của tế
bào gỗ. Chúng có khả năng hấp thụ lớn và được sử dụng làm chất hấp thụ,
chất lọc. Thường ứng dụng trong việc lọc nước. Tuy nhiên, do độ tro
trong than củi còn khá cao nên chúng ta cũng không nên lọc nước bằng
than củi.