Ba ngày sau, Tư Khải thông báo kết quả ngoài dự liệu của tất cả mọi
người. Theo ý của Tư Khải, khả năng diễn xuất của Cố Tương và Phùng Văn
rất tốt nhưng cách diễn của Cố Tương làm cho kịch bản trở nên thật sự
khác biệt. Ban đầu kịch bản này viết theo văn hoá phương Đông và phô
diễn võ thuật Trung Quốc. Mặc dù chỉ đơn giản là giết người nhưng mỗi
đoạn báo thù đều thể hiện nét đẹp văn hoá khác biệt.
Phùng Văn là người mang hai dòng máu, bởi vì bề ngoài và khí chất của
mình nên không thể diễn ra cảm giác phương Đông. Vì vậy nhà biên kịch
đành phải đổi thành con lai. Nhưng Cố Tương là người có phong cách cổ
điển thuần khiết, chỉ cần tay áo lay động đã tạo nên một kiểu mẫu mới.
Tư Khải lại là người thích cái mới, là đạo diễn mạnh dạn thay đổi, dĩ
nhiên với tư cách đạo diễn sẽ không muốn bỏ qua một người rất phù hợp
với nhân vật như Cố Tương. Nhưng anh ta vẫn là người rất trọng tình
nghĩa nên cũng không muốn buông tay Phùng Văn.
Cuối cùng kết quả thương lượng là Phùng Văn sẽ tiếp tục đóng, chỉ là
không đóng vai nữ chính mà diễn nhân vật nữ Nhật Bản Ariene của Tống
Châu Hiền. Phong cách Phùng Văn nghiêng về lạnh lùng, mạnh mẽ diễn thủ
lĩnh băng đảng xã hội đen sẽ không tệ. Nói thật thì khí thế của Tống
Châu Hiền còn kém xa, không thể khống chế nổi nhân vật Ariene.
Hiện nay vẫn chưa quyết định diễn viên nên thay đổi lúc nào cũng được.
Trước đây định giao Ariene cho Tống Châu Hiền đóng nhưng bây giờ Phùng
Văn đã chiếm nhân vật này, Tống Châu Hiền đành phải đóng một vai sát thủ khác, một trong số 57 người bị giết chết. Đây là một vai phụ xem như
quan trọng nhưng không quá đặc biệt.
Dĩ nhiên Tống Châu Hiền không chịu, bất quá chưa ký hợp đồng nên chỉ có
thể than vãn phàn nàn ngoài miệng. Dưới cơn nóng giận, cô ấy bỏ đoàn còn ra vẻ cho dù có năn nỉ quay lại cũng không đóng.
May mắn Phùng Văn không phải dạng nửa đường vứt gánh giống Tống Châu
Hiền. Mặc dù là người được phân đóng vai chính nay bị đổi lại, nhưng
không biết Tư Khải nói gì với Phùng Văn, cuối cùng Phùng Văn bày tỏ nếu
nhân vật đó thay đổi phù hợp với cô ta, cô ta sẽ chấp nhận diễn.
Đi mất Tống Châu Hiền nhưng Cố Tương và Phùng Văn có thể đâu vào đấy.
Vốn tưởng chuyện sẽ kết thúc êm đẹp nhưng trên đời ai biết được chữ ngờ.
Không ai tự nguyện trở thành vật cản của người khác, trong làng giải trí lại càng không. Tranh chấp giữa Cố Tương và Phùng Văn có thể đi đến một kết cục tốt đẹp là một đả kích mạnh đối với Tống Châu Hiền. Nếu nói
trước đó cô ấy thua ở hào quang của Phùng Văn thì việc thua trong tay Cố Tương khiến cô ấy không thể chấp nhận nổi. Cố Tương chưa bao giờ xuất
hiện trong giới điện ảnh Mỹ, chỉ vừa mắt Tư Khải là có thể nhận nữ
chính. Tại sao cô ấy phải làm vật hi sinh?
Cô ấy ngồi trên ghế sofa, tức giận uống một hớp nước. Phụ tá bên cạnh là một cô gái trẻ người Hàn, cô ta nói: “Châu Hiền này, chúng ta đã nhận
mấy cuộc phỏng vấn trong nước. Bây giờ phải làm sao?”
Ở Âu Mỹ, người Hàn Quốc không phát triển lắm. ddlequydon.um-um Lần này
có một người Hàn đóng trong “Hạ sát Baker” nên dốc sức quảng cáo cho
Tống Châu Hiền. Vốn dĩ cuối tuần này cô ấy muốn đi Hàn Quốc để dự hai
buổi phỏng vấn tin tức, thuận tiện tăng độ nổi tiếng của mình. Kết quả
bây giờ bị huỷ bỏ rất bẽ mặt.
“Còn làm gì được nữa?” Tống Châu Hiền hung hăng: “Họ đã không muốn tôi thoải mái thì tôi cũng sẽ không cho họ thoải mái.”
Phụ tá nghi ngờ: “Chẳng lẽ Châu Hiền có cách?”
Tống Châu Hiền hả hê cười cợt, cô ấy còn một lá bài tẩy đây. Cố Tương
không phải từ trên trời rớt xuống đẩy cô ấy ra ngoài sao? Phùng Văn
không phải thay vị trí của cô ấy sao? Hiện nay cả đoàn phim đều cho rằng hai người họ là bạn tốt nên ủng hộ tình bạn cao thượng của họ. Nhưng
thực tế đây chỉ là một cuộc so tài giữa Phùng Văn và Cố Tương, mà nguyên nhân cạnh tranh lại còn vì một gã đàn ông.
Bất kỳ tin tức giải trí nào chỉ cần liên hệ đến mấy tay săn tin đều bị
lợi dụng thổi phồng lên ầm ĩ. Hơn nữa cô ấy nghe ngóng được tin tức của
Cố Tương. Cố Tương phát triển quá nhanh tại Trung Quốc, bất kỳ ở đâu,
bất kể nghề nào, súng sẽ bắn chim đầu đàn, trèo lên càng nhanh chứng tỏ
cô càng đắc tội càng nhiều người, sẽ rất nhiều người muốn cô phải rớt
đài.
Có lá bài tẩy tình địch như Phùng Văn đây, thêm một chút mắm muối, cô ấy không tin Cố Tương còn có thể dễ dàng thuận lợi nhận vai nữ chính này.
………
Gần đây trên diễn đàn trường F có một bài đăng đang rất được chú ý, tiêu đề là: “Leon the Professional: Tin HOT, câu chuyện Châu Lộ gặp Ám Dạ Nữ Thần.”
Vừa nhìn đã biết cái loại tin giật gân như vậy là của một tay viết văn
nghiệp dư nên chẳng ai buồn đọc. Nhưng thường ra vào trong diễn đàn
trường học, thỉnh thoảng cũng có khi chẳng còn tin tức gì để mà xem nữa. Chủ nhật tuần trước diễn đàn trường lại lên cơn như thường lệ, trang
đầu chỉ còn lại mỗi cái tin này. Trong lòng mọi người đều ôm tâm lý xem
để giết thời gian, kết quả vừa đọc xong lại nhao nhao rớt tọt xuống hố,
thúc giục Lộ mau mau lên!
Bài viết rất đơn giản kể chuyện Châu Lộ tận mắt thấy gã đàn ông đê tiện
hành hung vợ chưa cưới, hại thai phụ đẻ non trên đường. Ngay lúc ngàn
cân treo sợ tóc, bỗng xuất hiện một Thiên thần Charlie xinh đẹp. Cô móc
ra một khẩu súng, tuyên bố nếu ông còn dám đánh đập nữa thì tôi bắn ông! Gã đê tiện cắp đuôi chạy, nữ sát thủ bên ngoài lạnh lùng nhưng bên
trong có trái tim ấm áp , còn tự mình đưa thai phụ vào bệnh viện.
Trọng tâm câu chuyện ở chỗ miêu tả bề ngoài xinh đẹp của sát thủ và
phong cách y hệt nữ hiệp sĩ, nhưng khốn khiếp ở chỗ nội dung tác giả Lộ
viết rất hay ngắt đoạn, lần nào cũng dừng ngay khúc gay cấn khiến độc
giả muốn ngừng mà không được. Vì vậy yêu cầu cập nhật ngày càng nhiều,
cuối cùng đến khi diễn đàn trở lại bình thường thì đề tài này đã được vô số người kéo lên top trở thành chủ đề hot nhất trong diễn đàn.
Tối đó, Tròn Vo lại đăng bài. Khỉ Đói đứng bên cạnh nhìn thấy liền bảo:
“Tạm thời ông đừng viết rõ ràng quá. Đừng để mọi người phát hiện ra thân phận thật của chị chúng ta.”
“Tôi giữ kỹ lắm rồi.” Tròn Vo sờ sờ cằm: “Không phải tôi chỉ tập trung
vào nhan sắc thôi à. Thật nhá, đề tài này của chúng ta bây giờ rất nổi,
nghe Mắt Kinh nói mấy diễn đàn của trường khác cũng đăng lại nữa đấy.”
“Haha, ông còn không biết vì sao người ta đăng lại à?” Mắt Kính cười
lạnh: “Đâu ai ngờ đại học F nổi tiếng lạnh lùng cũng có chàng trai mơ
mộng thánh nữ Mary Sue chứ.”
“Biến biến biến, mấy người đó biết cái gì?” Tròn Vo phất phất tay: “Chuyện tôi đây viết là chuyện có thật