Sau khi kết thúc thử vai đến khi rời khỏi phim trường, Trình Lâm không nói câu nào với Cố Tương.
Đại khái Cố Tương cũng đoán được suy nghĩ của cô ta, mọi người đều nói
chuyện bằng thực lực, nếu hôm nay Cố Tương diễn quá gượng ép, chắc hẳn
Trình Lâm sẽ tranh thủ mắng chửi cô. Nhưng Cố Tương chỉ diễn như bình
thường khiến con người Trình Lâm với tính cách như vậy không thể không
biết xấu hổ mà bới móc cô được.
Nhưng ánh mắt nóng rực đó khiến Cố Tương có chút không được tự nhiên.
Ngược lại Tạ Hoa rất nhiệt tình, còn cố ý hỏi cô lịch trình làm việc trong
thời gian sắp tới, xác định không trùng thời gian, gần như rất xem trọng khả năng của cô. Cố Tương rất hài lòng về bản thân. Sau khi “Sát Thủ
Bất Đắc Dĩ” chọn được diễn viên sẽ bắt đầu quay, sống lại ở đời này, cô
cực kỳ quý trọng thời gian của mình, cô không muốn lãng phí thời gian
vào những chuyện không đâu. Cô rất nghiêm túc đối với bộ phim này, tất
nhiên cũng hi vọng có thể đạt được kết quả tốt nhất.
Bộ phim "Tề hậu truyện" đã kết thúc, trên mạng bắt đầu rối rít đánh giá
toàn bộ diễn viên trong phim, tất cả đều kết luận Cố Tương trở thành
người mới thành công nhất, khả năng trong tương lai sẽ vươn rất xa. Cuối cùng cô cũng từ một người qua đường không có danh tiếng trở thành một
diễn viên hạng hai nổi bật, chỉ cần một bộ phim đóng vai chính, cô nhất
định có thể ngồi vững vàng vị trí Hoa Đán.
Văn Tĩnh rất hớn hở,
mặc dù lo lắng việc Cố Tương chiến đấu trên chiến trường ở giới điện ảnh nhưng dần dần cũng bắt đầu tiếp nhận danh xưng “Nghệ sĩ nhà ta là một
thiên tài”, cô ấy cảm thấy tương lai Cố Tương nhất định sẽ giành được vị trí ảnh hậu. Mỗi ngày cô ấy dốc lòng tìm các quyển sách cảm hứng cuộc
sống cho Cố Tương, hi vọng cô tiếp tục giữ vững tinh thần này tiến lên
phía trước.
Trong khi đợi kết quả thử vai, Cố Tương vẫn làm việc ở nhà. Đọc sách một chút, ngủ một chút, vô cùng yên tĩnh. Hoa Sâm cảm
thấy tương lai cô có thể trở thành át chủ bài kiếm tiền cho công ty nên
không hề gò bó, dienddanleequyddon cho cô thoải mái vô cùng. Khó có thể
hưởng thụ được ngày nghỉ như vậy, cô cũng không có ý gia tăng gánh nặng
cho mình. Chưa nghỉ ngơi được bao lâu sẽ phải làm tiếp tục đi cày, nên
bây giờ cứ tận hưởng, xoã thôi.
Nhưng đoàn làm phim “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ” lâu rồi không có tin tức.
Qua hơn một tháng, cuối cùng Cố Tương có cảm giác hơi khác thường.
Khi ở phim trường thử vai, rõ ràng Tạ Hoa hỏi rất nhiều vấn đề về lịch
trình của cô. Nếu như nói có chuyện gì làm trễ nãi, quả thật nửa tháng
không có tin tức cũng hơi kỳ lạ.
Cô nghĩ nghĩ, tự mình gọi điện
thoại cho Tạ Hoa. Điện thoại Tạ Hoa cho cô là điện thoại phòng làm việc, hiện Tạ Hoa không có ở đó, điện thoại do trợ lý của ông bắt máy. Trợ lý ấp úng, chỉ nói đoàn phim cảm thấy Cố Tương không phù hợp các kiểu, nói chung chính là thử vai thất bại.
Sau khi cúp máy, bản thân Cố
Tương hơi bất ngờ. Lúc ấy nói năng nhiệt tình như thế, bây giờ lại nói
một câu không phù hợp, con mẹ nó mấy người ghẹo tôi đó hả?
Cô còn chưa kịp tiêu hoá việc này liền nhận được một cuộc điện thoại.
Âm thanh bên đầu kia điện thoại nhẹ nhàng: “Cố Tương?”
“Cô là?”
“Tôi là Trình Lâm.”
“…. Chào chị.” Cố Tương hơi bối rối, quan hệ của Trình Lâm và cô đại bác
bắn không tới. Bỗng nhiên cô nghĩ đến, chẳng lẽ cuối cùng nhân vật này
vẫn do Trình Lâm thủ vai. Đời trước Trình Lâm là nữ diễn viên chính
trong “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ”, sống lại đời này, dù cô rất cố gắng muốn
thay đổi nhưng có lẽ đây chính là vận mệnh an bày. Số mệnh cô chẳng lẽ
giống như những con khỉ làm trò hề mua vui ư?
Nhưng lời nói của
Trình Lâm mau chóng cắt đứt suy đoán của cô, Trình Lâm nói: “Cô đừng chờ kết quả thử vai của “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ” nữa.”
Cố Tương: “À. Chúc mừng chị.”
“Không phải là tôi.” Bên kia điện thoại hơi ngập ngừng, mới nói: “Là Kiều Ánh Tinh.”
Cố Tương: “! ! !”
Nói thật, Cố Tương tuyệt đối không ngờ vai chính sẽ do Kiều Ánh Tinh đảm
trách. Dù sao trước đây khi Kiều Ánh Tinh nhận vai đều là quý phu nhân
đoan trang hiền thục hoặc là nhân vật thẳng thắn. Bản thân dáng vẻ cô ta quá mức chói lọi, diễn vai sát thủ như trong “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ” gì đó hoàn toàn không hợp. Hơn nữa khí chất cô ta rất tao nhã, diễn vai dân
chúng bình thường… không thể giống được.
Bây giờ kết quả Trình Lâm nói cho cô biết, “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ” là do Kiều Ánh Tinh đóng chính?
Bỏ Cố Tương qua một bên, bây giờ Trình Lâm và Kiều Ánh Tinh là bạn tốt, ít nhất ngoài mặt là thế, Kiều Ánh Tinh sao lại giành vai với bạn của mình như vậy?
Cô nghĩ nghĩ, hỏi: “Sao chị nói việc này với tôi?”
“Không riêng gì “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ”.” Trình Lâm không trả lời thẳng vấn đề
của cô: “Gần đây cô … nên chú ý một chút.” Nói xong câu đó, cô ấy cúp
điện thoại.
Dù sao Cố Tương cũng là người lăn lộn trong làng
giải trí. Trình Lâm chỉ cần nhắc nhở vài câu, cô đã hiểu được vấn đề.
Lập tức gọi điện thoại nhờ Văn Tĩnh hỏi mấy hợp đồng gần đây.
Quả nhiên Văn Tĩnh rất nhanh lấy về được tin tức, gần đây những buổi thử
vai phim điện ảnh, phim truyền hình, thậm chí kể cả tiết mục giải trí và quảng cáo toàn bộ đều huỷ bỏ. Họ không nói rõ nguyên nhân, giống như
trong một đêm tài nguyên của Cố Tương đều bị người ta cướp mất hết.
“Chuyện gì xảy ra? Có phải có sai lầm ở đâu không?” Văn Tĩnh có chút kinh ngạc: “Tương Tương, chị đi hỏi công ty bên kia một chút, trước mắt em đừng
nóng vội.”
Rất nhanh công ty bên kia cũng báo tin về, không có nguyên nhân cũng không có tài nguyên.
Chuyện này căn bản không thể nào, hiện nay chống lưng phía sau Hoa Sâm chưa đủ lớn, giao thiệp không nhiều, nếu như xuất hiện nghệ sĩ có tiềm năng tất nhiên sẽ mau chóng thúc đẩy nâng đỡ. Bây giờ thái độ công ty thế này,
nói rõ là không can thiệp, không cho tài nguyên.
Chuyện gì đã xảy ra? Cố Tương ngồi trên ghế salon, trong lòng sáng tựa như gương, có người muốn chỉnh cô chứ sao.
Người này là ai? dùng đầu ngón chân cô cũng nghĩ ra được, Kiều Ánh Tinh.
Cô thật không hiểu, vì sao Kiều Ánh Tinh chỉnh cô giống như chó điên, sử
dụng mặt trận lớn như vậy đối phó với một người mới, ăn no không có việc làm? Đúng là trên thế giới này có người trời sinh không hợp nhau. Kiếp
trước cô thua thiệt trên người Kiều Ánh Tinh, kiếp này cô không muốn
lãng phí thời gian trên người đôi cẩu nam nữ này, thế mà vẫn không tránh được dính vào phân.
Nhưng người sau lưng Kiều Ánh Tinh là ai?
…………..
Trong gian phòng rộng rãi, cô gái mặc quần áo ở nhà thoải mái. Tuổi cô ta vừa đúng, có một cảm giác nữ tính nhàn nhạt. Gương mặt rất dịu dàng nhưng
giữa đôi mày lại thấp thoáng nét gợi cảm.
Bả vai trắng như tuyết phơi bày trong không khí, hình như có chút mát mẻ, cô ta không thèm để ý chút nào, vén mái tóc xoăn dài lên lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh.
“Lão Lý, chuyện lần này phải làm thoả đáng nha.”
Trên chiếc salon đối diện cô ta, một người trung niên hơn buốn mươi tuổi
đang ngồi. Cơ thể mập mạp, tóc hơi hói, thật không thể gọi là người đàn
ông đẹp trai phóng khoáng. Ngón tay cái đeo một chiếc Ngọc Ban Chỉ khổng lồ, nhìn người cô gái cười cười: “Không tin tôi thì tìm tôi làm gì?”
Kiều Ánh Tinh giận trách: “Làm sao em không tin bản lãnh của anh? Nếu lúc
đầu không phải anh ủng hộ…. Lúc nào em cũng nhớ ân của anh đó.”
“Nhớ hả?” Người đàn ông cười bỉ ổi: “Em định trả thế nào đây?”
“Tuỳ anh muốn sao chứ.” Kiều Ánh Tinh đá lông nheo với gã. Bình thường cô ta nhìn có vẻ đoan trang nhã nhặn, một khi õng ẹo làm dáng, sức hấp dẫn
bộc phát cũng không hề nhỏ.
Quả nhiên ánh mắt lão Lý sáng lên,
ngay sau đó cười cười: “Thật ra tôi rất lấy làm lạ, vì sao cô em phải
hao tâm tổn sức chèn ép một người mới kia chứ?”
“Ả ta cũng chả
phải người mới gì.” Kiều Ánh Tinh nói: “Từ ngày ra mắt đến giờ, em chưa
bao giờ bị thua thiệt lớn như vậy. Hiện tại bao nhiêu người nói em không bằng một người mới, hơn nữa ả còn gây phiền phức cho em.” Cô ta nói nhỏ nhẹ: “Lão Lý à, em do một tay anh nâng đỡ, giao tình chúng ta nhiều năm như vậy, anh cũng không thể thấy chết mà không cứu chứ.”
“Tôi
sao có thể thấy chết mà không cứu.” Gã đàn ông tên Lão Lý cười thích
thú: “Yên tâm đi, một người mới, phía sau không có người chống lưng,
chỉnh ả ta đơn giản lắm. Nhưng mà em phải báo đáp tôi thật tốt mới
được…”
Kiều Ánh Tinh ném cho gã một cái hôn gió khêu gợi: “Dĩ nhiên rồi.”
………….
Bỗng nhiên, Cố Tương gặp phải chuyện phong sát ngầm trong giới, người ái mộ
và cư dân mạng không biết, người nội bộ trong làng giải trí không thể
nào không biết. Ví dụ như Đường Duệ.
Triển Dương vừa đáp máy bay
về đến nhà, còn chưa kịp uống nước đã thấy Đường Duệ hấp tấp chạy tới,
nói: “Klaus, em gái ông xảy ra chuyện rồi!”
Triển Dương: “…………”
“Là con mèo nhỏ của ông đó!” Đường Duệ sợ anh không nhớ ra, nhắc nhở: “CP của ông, ông ra ngoài một chuyến là quên luôn hả?”
“Chuyện gì?” Triển Dương lười phải nói nhiều với hắn, để hành lý
xuống rót cho mình một ly nước, ngồi xuống ghế salon.
“Bị phong sát, ông biết là ai làm không?” Hắn hỏi.
Triển Dương lắc đầu.
“Lý Thạc đó!” Vẻ mặt Đường Duệ méo mó: “Tôi không biết em gái ông làm thế
nào mà đắc tội với Lý Thạc. Hiện nay trong giới đều nghe được phong
thanh, rõ ràng muốn chèn ép Cố Tương. Nghe nói vượt qua thử vai ở một
đoàn phim nhưng vì xảy ra chuyện này nên đã bị loại luôn rồi.”
“Chuyện hồi nào?”
“Mới đây thôi.” Đường Duệ vô cùng đau đớn: “Diễn xuất Cố Tương tốt như thế,
đắc tội Lý Thạc sợ rằng sau này không có cách nào lăn lộn làng giải trí. Phía sau cô ấy cũng không có ai, hiện tại ai cũng quan tâm đến Lý Thạc, tôi thấy em gái ông muốn rút lui khỏi làng giải trí rồi. Nhưng tôi
không hiểu vì sao bỗng dưng Lý Thạc lại hạ sát. Chắc không phải vì yêu
rồi.”
Dường như Triển Dương có điều suy nghĩ, nhìn cái ly không lên tiếng.
“Ông làm ơn lên tiếng coi.” Đường Duệ đẩy anh một cái: “Dù gì cũng là em gái CP với ông, ông nỡ nào nhìn người ta bị treo trong làng giải trí à?”
Giờ phút này trong lòng Cố Tương giống như chạy qua hàng vạn con ngựa.
Cô không phải người ngu, đời trước đấu đá với Kiều Ánh Tinh không ít, đoạn hôn nhân tồi tệ trước kia với Lương Quý cũng giúp cô biết được nhiều bí mật không ai biết.
Sau lưng Kiều Ánh Tinh làm sao có bối cảnh
nào lớn như vậy được, nói phong sát một người liền phong sát. Cố Tương
nhớ lại tất cả mối quan hệ thân sơ của Kiều Ánh Tinh, đột nhiên loé lên
một tia sáng, đoán được một người, chính là Lý Thạc, chồng trước Kiều
Ánh Tinh.
Nói đến Lý Thạc này, làng giải trí không ai không
biết. Chủ tịch tập đoàn Cảnh đế, nhà sản xuất phim điện ảnh nổi tiếng
trong nước. Người này vô cùng giàu có, là chủ mấy công ty điện ảnh,
những nghệ sĩ nổi danh thời kỳ đầu đều do ông ta nâng đỡ. Làng giải trí
là nơi bán mối quan hệ, mà Lý Thạc không thể nghi ngờ là đầu mối then
chốt trong đó.
Nhà họ ở trên chính đàn có ít quan hệ đặc biệt,
bản thân cũng có địa vị giang hồ nhất định, đại khái có thể xem là một
tay che trời ở làng giải trí. Có nghệ sĩ xích mích với Lý Thạc, đừng nói là rút lui khỏi Làng giải trí, cuối cùng có thể làm người bình thường
sống đơn giản cũng khó. Bối cảnh người này tương đối phức tạp, cũng cưới hai lần, ban đầu lúc Kiều Ánh Tinh tuyên bố kết hôn với Lý Thạc làm cả
đám fan hâm mộ kinh ngạc sái quai hàm. Dù sao so với Lương Quý trẻ tuổi
anh tuấn mà nói, Lý Thạc có thể xem là nửa lão già họm hẹm. Kiều Ánh Tinh có nhiều gút mắc trong lòng mới chia tay Lương Quý chọn
ông ta. Nhưng lúc ấy Kiều Ánh Tinh trả lời giới truyền thông là: “Tôi
rất thưởng thức tài hoa của Lão Lý, cá nhân tôi mới là người không xứng
với anh ấy.”
Lúc ấy Cố Tương và những người hâm mộ đều có cùng quan điểm, đầu của Kiều
Ánh Tinh bị cửa kẹp rồi. Tất cả mọi người đang thở dài là cải trắng bị
heo ủn mất. Vài năm sau hai người ly hôn trong hoà bình, nhưng trước đó, sự nghiệp của Kiều Ánh Tinh càng ngày càng đi lên.
Cố Tương
biết, có lẽ vì Kiều Ánh Tinh kết hôn với Lý Thạc mới kích thích Lương
Quý đến với mình, có thể để cho Lý Thạc sau khi ly hôn vẫn làm bạn bè,
Kiều Ánh Tinh cũng là một nhân tài.
Dưới tình huống trước mắt, trừ bút tích của Lý Thạc ra, Cố Tương không nghĩ ra còn người nào khác.
Nhưng đời trước, vài năm sau Kiều Ánh Tinh mới tuyên bố kết hôn với Lý Thạc,
bây giờ đang là lúc cô ta và Lương Quý yêu đương cuồng nhiệt, thế nào
lại có quan hệ với Lý Thạc? Chẳng lẽ bởi vì cô, Kiều Ánh Tinh vừa yêu
Lương Quý vừa thông đồng với Lý Thạc?
Cố Tương bị tưởng tượng của chính mình làm sợ ngây người. Cô có tài đức gì khiến Kiều Ánh Tinh
không màng chuyện phải bán thân thể của mình cũng muốn chỉnh chết cô?
Chỉ vì không biết lý do nên ngược lại Cố Tương càng không buồn bã, gấp gáp. Có lẽ vì đời trước trải qua chuyện uất ức đến sảy thai, ly dị, nhảy lầu cho nên chuyện đả kích như vậy, theo ý cô chỉ là chuyện nhỏ.
Cuộc sống luôn có lối thoát, trước hết cô phải nghĩ xem làm cách nào phá vỡ thế cục.
Văn Tĩnh hỏi: “Tương Tương, có phải em buồn quá hay không mà lại cười như vậy?”
“A, người hay cười thì số mạng sẽ không tệ mà.” Cố Tương nói.
Dĩ nhiên vận may của cô không phải quá kém bởi vì có người đang thay cô giải quyết vấn đề trước mắt này.
Triển Cự Cự đưa cho bạn thân một điếu thuốc, lạnh nhạt nói: “Ông và Lý Thạc quen thân lắm à?”
“Không quen!” Đường Duệ thiếu điều nhảy dựng lên: “Tuyệt đối không quen biết gì hết!”
“Vậy thì tốt.” Triển Dương gật đầu, hời hợt nói: “Nếu không quen biết thì không tính là đắc tội.”
“Tôi không thể.” Đường Duệ nổi giận: “Sao ông có thể vì em gái của mình mà
phá huỷ sự nghiệp của tôi! Không được, không làm không làm không làm!”
“Không phải lần trước ông nói với tôi có một kịch bản sao? Xác định nữ chính
chưa?” Triển Cự Cự không thèm để ý đến lời từ chối của bạn tốt xíu nào,
d.d.lequydon.u.m.u.m tự nhiên nói.
“Mẹ kiếp, ông còn dòm ngó nữ chính của tôi. Không được! Chết cũng không…”