“Tỷ tỷ, tỷ đang nói gì vậy? Sao lại ngưỡng mộ muội cơ chứ?!” Nhìn Tiết
Phong Linh đang cúi thấp đầu không rõ biểu tình, ánh mắt nàng không khỏi tối đi nhưng trên mặt lại lộ vẻ ngây thơ vô tội, trong lòng thầm nghĩ
không biết Tiết Phong Linh lại có âm mưu gì.
“Lan Nhi có phúc,
Thái hậu yêu thương muội như vậy, ngay cả Thiên sơn Tuyết liên quý giá
mà ngoại bang tiến cống của mang đến cho muội, sao tỷ có thể không
ngưỡng mộ?” Lúc này Tiết Phong Linh ngẩn đầu lên, hé ra gương mặt cười
khổ, trong mắt không biết có bao nhiêu bi thương khiến người khác không
khỏi đau lòng.
Lời vừa nói ra mọi người lập tức hiểu rõ, hóa ra
là Tam tiểu thư đang ghen tỵ với muội muội mình. Tiểu hài tử đánh nhau,
trưởng bối tất nhiên cũng không mấy bận tâm, huống hồ gien tuông giành
này nọ, lúc nhỏ ai mà không có, trước kia Tứ tiểu thư vẫn hay tranh
giành đồ chơi với Nhị tiểu thư, vì vậy đối với lời nói của Tiết Phong
Linh mọi người đều không để trong lòng. Tuy nhiên, một số người thông
minh đều không suy nghĩ như vậy, lời nói của nàng có thể xuất phát từ
tâm tư đơn thuần của tiểu hài tử nhưng “Người nói vô tình, người nghe cố ý” tất nhiên khiến không ít người suy nghĩ sâu xa.
Tiết lão thái thái tất nhiên hiểu rõ, trong lòng không khỏi tức giận một trận, Thái
hậu rõ ràng là thiên vị, từ nhỏ đến lớn Thái hậu ban thưởng không ít cho nha đầu Tiết Phong Lan, mà vật nào vật nấy đều giá trị liên thành. Lúc
nhỏ tiến cung, nha đầu đó mang về không ít đồ tốt, Tiết lão thái thái
tất nhiên không muốn cháu gái bảo bối thua thiệt nên lần sau bảo Tiết
Phong Lan mang theo các tỷ tỷ cùng nhau tiến cung, dù sao cũng là người
một nhà, Tiết Phong Lan lúc đó còn nhỏ nên dễ gạt, chỉ là nàng không
nghĩ đến Thái hậu lại tức giận, ra lệnh sau này chỉ có một mình Tiết
Phong Lan được phép tiến cung, không được mang theo các tỷ muội khác.
Thái hậu tuy không nói rõ nhưng Tiết lão thái thái là người từng trãi, hàm ý của Thái hậu sao nàng lại không hiểu, Thái hậu là đang nhắm vào Linh
Nhi của nàng, vì vậy sau này Thái hậu đến truyền khẩu dụ, Tiết lão thái
thái vẫn không cho phép Tiết Phong Lan tiến cung, luôn viện lí do này
nọ, dù sao Linh Nhi không được đồ tốt, nàng ta cũng đừng hòng có được!
Tuy bất mãn nhưng nàng lại không làm được gì, dù sao đối phương cũng là
Thái hậu, là muội muội của Thừa tướng đương triều, lại có nhi tử là
Hoàng đế, Tiết lão thái thái nào dám đối đầu, nàng không sợ cuộc đời quá ngắn ngủi sao?! Tiết Phong Linh trong mắt nàng là trân bảo quý giá
nhưng lại bị Tiết Phong Lan cướp hết sự chú ý, điều này tất nhiên khiến
nàng không vui, vốn dĩ đã chán ghét lại càng thêm chán ghét, đành trút
hết tức giận vào người của Tiết Phong Lan.
Thượng thư đại nhân
nhíu mày, nhìn vẻ mặt không vui của mẫu thân tất nhiên hắn hiểu rõ mẫu
thân là đang tức giận chuyện gì, bất đắc dĩ cũng không thể làm gì hơn
đành thở dài. Dù sao Thái hậu sủng ái Lan Nhi, mọi người ở kinh thành ai ai cũng biết, hắn ra đường có không ít người nịnh nọt khen hắn biết dạy dỗ nữ nhi, có thể được Thái hậu yêu thương, điều này khiến hắn nở mày
nở mặt. Thế nhưng, cùng là tỷ muội, Thái hậu lại chỉ sủng ái muội muội,
bỏ quên tỷ tỷ, điều này khiến người khác không khỏi nghĩ đến phẩm hạnh
của Tiết Phong Linh, mặc dù trước mặt không dám nhưng trong lòng không
tránh khỏi suy nghĩ này.
Cả hai đều là nữ nhi của nàng, nhưng
Thái hậu cô cô rõ ràng là thiên vị tiểu nữ nhi, người làm mẫu thân cũng
bất đắc dĩ, nhìn đại nữ nhi không tránh khỏi đau lòng. Mu bàn tay, lòng
bàn tay đều là thịt, nữ nhi được sủng ái người làm mẫu thân tất nhiên sẽ vui mừng, nhưng tận sâu trong đáy lòng vẫn có chút bất mãn với Thái
hậu, nàng tự hỏi đại nữ nhi vốn dĩ không hề thua kém tiểu nữ nhi, dung
nhan khuynh thành, tài hoa xuất chúng, vậy thì tại sao Thái hậu cô cô
lại không thể yêu thương Linh Nhi như Lan Nhi chứ?!
Quả nhiên
không nên xem thường Tiết Phong Linh, nàng ta im lặng ngồi đó, tưởng
chừng như vô hại nhưng một khi mở miệng thì Thượng thư phủ lại không
khỏi dậy lên một cơn sóng.
Nếu là Tiết Phong Lan trước kia sẽ ngu ngốc không biết suy nghĩ, thỏa mãn hết mong muốn của Tiết Phong Linh,
chỉ mong tỷ tỷ đừng tức giận. Nhưng nàng không còn là Tiết Phong Lan
trước kia nữa, muốn tính kế nàng không đơn giản như vậy!
“Sao tỷ
lại nói vậy? Thái hậu yêu thương tỷ muội chúng ta như nhau cả mà, huống
hồ... bởi vì sáng nay tỷ không ở trong phủ nên mới không gặp được người
của Thái hậu, không thì Thái hậu cũng ban thưởng cho tỷ không ít đâu!”
Tiết Phong Lan bộ dạng ngây thơ vô tội phản kích lại lời nói của Tiết
Phong Linh khiến nàng ta không khỏi cứng người.
Lời nói của Tiết
Phong Lan không chỉ đơn giản phá vỡ bầu không khí căng thẳng trong
phòng, đóng vai một muội muội vô tư, không tranh giành với tỷ tỷ khiến
người khác không khỏi nghĩ nàng hẹp hồi, ghen tỵ với thân muội mà còn
mắng nàng không biết phép tắc. Người của Thái hậu đến cho dù Tiết lão
thái thái không thích vẫn ra gặp mặt, nàng thân là đích nữ của Thượng
thư phủ, không những không đến gặp mặt lại còn xuất phủ dạo chơi, không
đem người của Thái hậu để vào mắt, đồn ra ngoài thanh danh của nàng còn
giữ được sao?! Ánh mắt nàng lóe lên hàn ý, nhìn vẻ mặt vô tội của Tiết
Phong Lan, hận không thể dùng một dao gạch nát gương mặt xinh đẹp ấy.
“Tỷ... là Như Nguyệt đã mở lời mời tỷ qua nhà nàng thưởng hoa, chuyện này tổ
mẫu và mẫu thân cũng đã đồng ý. Nếu tỷ biết người của Thái hậu sẽ đến,
tỷ sẽ không đồng ý nhận lời mời của Như Nguyệt.” Tiết Phong Linh cúi
đầu, bộ dạng ủy khuất vạn phần.
Thượng thư phu nhân đau lòng nữ
nhi, mở miệng nói giúp: “Lão gia, quả thật mấy ngày trước Trường Bình
Hầu phu nhân có gửi lời thiếp mời đến mời tiểu thư Thượng thư phủ đến
Trường Bình Hầu phủ thưởng hoa nên thiếp đã để Linh Nhi cùng Hương Nhi
đi.”
Hương Nhi chính là Tiết Lan Hương, là đích nữ nhi của nhị
phòng, được Tiết lão thái thái yêu thích chỉ sau Tiết Phong Linh. Kiếp
trước giao tình giữa nàng và các tỷ muội trong phủ không quá tốt, cũng
không quá xấu, tuy nhiên chỉ có Tiết Lan Hương là kẻ địch của nàng, nàng ta từ nhỏ đã đi theo sau Tiết Phong Linh, vì vậy mà luôn đối đầu với
nàng, hãm hại nàng hết lần này đến lần khác, nhưng vì là tỷ muội nên
nàng cũng không mấy bận tâm, giờ nghĩ lại không khỏi cười khổ. Hết thảy
đều là do bản thân nàng ngu ngốc, bị người khác tính kế mà vẫn không
biết, bất quá đó đã là quá khứ, Tiết Phong Lan cũng không muốn nhớ lại.
Trường Bình Hầu phủ gửi thiếp mời, chỉ có đích nữ mới có thể đến dự, Tiết
Thanh Liên bởi vì mẫu thân xuất thân bần cùng, cho dù được nhận nuôi
dưới danh nghĩa Thượng thư phu nhân nhưng cũng chẳng thay đổi được gì.
Gà rừng vẫn không thể làm phượng hoàng, Tiết Phong Lan tuy là đích nữ
nhưng bởi vì tàn phế Thượng thư phu nhân tất nhiên không muốn để nàng
biết chuyện này, hơn nữa Trường Bình Hầu phu nhân chỉ cho mời tiểu thư
con nhà quyền quý đến thưởng hoa, người thông minh đều nhìn ra được
Trường Bình Hầu phủ đang tuyển thê cho Thế tử, Tiết lão thái thái tất
nhiên muốn hai đứa cháu gái yêu quý của nàng đến đó chiếm hết nổi bậc.
Thượng thư đại nhân vốn không vui khi nghe lời nói của tứ nữ nhi, quả thật sự
việc ngày hôm nay người của Thái hậu đến mà tam nữ nhi lại không có mặt
trong phủ là không có phép tắc nhưng nghe lời giải thích của thê tử hắn
cũng không tiện nói gì thêm. Trường Bình Hầu phu nhân đã ra mặt, liên
quan đến trung thân đại sự của nữ nhi, hắn vẫn nên để cho thê tử cùng
mẫu thân giải quyết, “Nam nhân tránh xa hậu viện” hắn cũng không tiện
xen vào.
“Tỷ tỷ... tại sao Trường Bình Hầu phu nhân lại mời tỷ
lúc này chứ? Nếu là ngày khác... muội cũng có thể đi thưởng hoa.” Lời
nói ngây thơ mang theo tính tình của tiểu hài tử nhưng có vài phần ủy
khuất khiến mọi người đồng loạt biến sắc.
Trường Bình Hầu phu
nhân muốn tuyển thê cho Thế tử nàng tất nhiên không quan tâm, quan trọng là nàng muốn bọn họ hiểu rõ hàm ý trong lời nói của nàng. Tiết Phong
Linh thân là tỷ tỷ, thân là nữ nhi, vậy mà lúc muội muội bị tàn phế, phụ thân bệnh tình không rõ nàng vẫn có tâm trạng đi thưởng hoa, rõ ràng là loại người chỉ biết bản thân, không những thế còn là loại người hẹp
hòi, ghen tỵ với thân muội.
Tất nhiên Thượng thư đại nhân cũng
suy nghĩ như thế, trong lòng có chút không vui, không ngờ tam nữ nhi hắn yêu thương lại như thế, nhưng cũng không mở miệng trách cứ nữ nhi. Dù
sao nàng cũng là nữ nhi mà hắn tự hào nhất, từ nhỏ đã luôn cưng chiều
nàng, mới để nàng tùy hứng như ngày hôm nay, nhìn lại bộ dạng biết lỗi
nhận sai của nàng, trong lòng hắn mềm đi không ít.
“Được rồi, sau này đừng để Linh Nhi đi dự những thiếp mời như vậy, Linh Nhi vẫn còn nhỏ.”
Tiết Phong Lan nghe vậy nhịn không được mà nhếch môi cười lạnh, lần giao đấu này... Tiết Phong Lan nàng thắng, nhưng nàng vẫn không dám buông lỏng
cảnh giác, dù sao thái độ của Thượng thư đại nhân rất rõ ràng, cho dù
hắn tức giận với Tiết Phong Linh nhưng vẫn không đành lòng trách mắng
nàng ta, quả là một đôi phụ tử tình thâm!