“Nguyệt tiểu thư, bây giờ mong ngươi hãy nói rõ
chuyện lúc nãy Xảo Xảo đến tìm Phong Lan tiểu thư.” Diệp Linh Vi cùng Hạ Nguyệt Lam đi rồi, Diệp phu nhân liền bắt đầu câu chuyện.
Nguyệt Viên Viên hơi ngẩn ra, ánh mắt mơ hồ nhìn Tiết Phong Lan thần sắc bĩnh
tĩnh, lại nhìn Xảo Xảo đang quỳ cạnh chân Trường Bình Hầu phu nhân,
gương mặt đối phương sớm đã tái nhợt, Xảo Xảo nhận thấy ánh mắt của nàng liền trốn tránh không dám nhìn, môi mím lại, bàn tay nắm chặt góc váy,
một bộ dạng lo sợ. Mặc dù không rõ chuyện gì đang xảy ra nhưng nếu Diệp
phu nhân đã hỏi, Nguyệt Viên Viên chỉ có thể nói ra sự thật, bản thân
nàng là người thành thật, phụ mẫu dạy dỗ nàng là không được nói dối,
huống hồ trong chuyện này nàng còn chưa rõ có chuyện gì nhưng nàng có
thể nhận thấy lời nói của nàng cũng vô cùng quan trọng, vì một lời nói
dối của nàng mà làm ảnh hưởng đến lợi ích của người khác thì nàng tuyệt
đối sẽ không tha thứ cho bản thân.
Nguyệt Viên Viên nhạy cảm nhận thấy sự thay đổi sắc mặt của từng người, Trường Bình Hầu phu nhân cùng
Diệp phu nhân gương mặt lộ vẻ tức giận thấy rõ, đặc biệt là Trường Bình
Hầu phu nhân, tia lửa giận trong mắt không thể nào là giả được, Xảo Xảo
hết xanh rồi lại trắng, trắng rồi lại xanh, mà Tiết Phong Lan từ đầu chí cuối đều lộ vẻ bình tĩnh, tựa hồ như những chuyện đang diễn ra không
liên quan đến nàng.
“Chát” một tiếng, Trường Bình Hầu phu nhân
đưa tay đánh về phía mặt của Xảo Xảo đang quỳ, không ai ngờ rằng một
người ôn nhu, ngày thường đều treo nụ cười trên mặt như Trường Bình Hầu
phu nhân cũng sẽ làm ra hành động như vậy, đúng là khiến người khác cảm
thấy bất ngờ. Nói đi cũng phải nói lại, khi Trường Bình Hầu phu nhân còn là Vĩnh Ninh Quận chúa của Vĩnh vương phủ thường kiêu ngạo không xem ai ra gì, cả Vĩnh vương phủ cũng không có biện pháp gì với nàng, chỉ sau
khi gả cho Trường Bình Hầu gia nàng mới thu liễm một ít tính tình của
mình, hiện tại người của nàng phạm phải sai lầm, không chỉ là khiến bản
thân nàng mất mặt mà còn vứt hết mặt mũi của Trường Bình Hầu phủ, nàng
tức giận như vậy cũng là bình thường.
“Nô tài to gan, ta đối xử
với ngươi không tệ, vậy mà ngươi lại làm ra chuyện này đền đáp ta sao?”
Đôi mắt Trường Bình hầu phu nhân hiện lên tia sắc bén, đối với Xảo Xảo
chỉ hận không thể lập tức nhai xương nuốt thịt nàng ta, bộ dạng của nàng lúc này giống hệt với lúc
Liên Như Nguyệt tức giận, nếu là ngày
thường người khác nói mẫu tử hai người giống nhau nhất định sẽ có người
phản bác, bất quá lúc này ai cũng cảm thấy hai người bọn họ tính tình
giống hệt nhau như hai giọt nước, ngay cả thái độ khi tức giận cũng
không khác gì nhau.
“Phu nhân, phu nhân tha mạng, nô tì...” Xảo
Xảo bị ăn đau cũng không dám nói dối, nàng ôm má khóc nấc lên, vội vàng
cầu xin Trường Bình Hầu phu nhân, nói dối vốn là chuyện bình thường, ở
trên đời này có ai chưa từng nói dối, nàng cũng không rõ ràng lắm vì sao một lời nói dối của nàng vốn là không có gây hại đến ai lại khiến nàng
trả giá bằng cơn giận của Trường Bình Hầu phu nhân.
“Tiện tì!”
Trường Bình Hầu phu nhân tức giận muốn đưa chân đá Xảo Xảo nhưng e ngại
có người ngoài ở đây nên không tiện ra tay, mặc dù Xảo Xảo có làm sai
nhưng dù sao đối phương cũng là người của nàng, muốn dạy con thì vào nhà đóng cửa rồi dạy, muốn trừng phạt nha hoàn cũng phải vào phòng giáo
huấn riêng, sự việc này xảy ra đã khiến nàng vô cùng mất măt, nếu nàng
lại tiếp tục trừng phạt nàng ta ở trước mặt đám người này thì chẳng phải càng thêm xấu mặt sao?
“Hầu gia phu nhân bớt giận, đừng vì một
nha hoàn mà làm ảnh hưởng đến sức khỏe.” Diệp phu nhân hợp tình hợp lí
mở miệng, tuy nói là nàng lo lắng cho sức khỏe của Trường Bình Hầu phu
nhân bởi vì đối phương thật sự có bệnh trong người nhưng phần lớn là vì
nàng cảm thấy đáng thương cho nha đầu này, tất cả mọi người đều biết
Trường Bình Hầu phu nhân ngày thường ông hòa lễ độ, tuy nhiên một khi đã tức giận lên rồi thì không ai có thể cản được, nàng cũng không thể vì
một lời nói dối của Xảo Xảo mà khiến cho nàng ta mất mạng, dù sao nữ nhi của nàng cũng không có việc gì.
Nguyệt Viên Viên sớm đã bị tình
cảnh trước mắt dọa cho ngây người, nàng cùng Trường Bình Hầu phu nhân
không có tiếp xúc nhiều cho nên cũng không biết rõ đối phương là người
như thế nào, bất quá lời đồn về đối phương nàng nghe không ít, mẫu thân
nàng cũng nói Trường Bình Hầu phu nhân là một người coi trọng mặt mũi,
ngày thường Trường Bình Hầu phu nhân hòa ái dễ gần, chỉ cần không đụng
đến vấn đề mặt mũi của đối phương thì rất dễ nói chuyện.
Hiện tại nhìn Trường Bình Hầu phu nhân vì chuyện của một nha hoàn mà tức giận
như vậy, xem ra lời đồn cũng không phải hoàn toàn sai sự thật, bất quá
nàng mặc dù là người chỉ ra lời nói dối của Xảo Xảo nhưng nàng vẫn không rõ ràng lắm là đang có chuyện gì xảy ra ở đây, rốt cuộc Xảo Xảo đã làm
gì lại khiến Trường Bình Hầu phu nhân tức giận như vậy, chẳng lẽ chỉ vì
một lời nói dối của nàng ta nói với Tiết Phong Lan hay sao?
Không, Nguyệt Viên Viên dù ngu ngốc cách mấy thì ít nhiều gì nàng cũng nhận
thấy không khí khác thường tại nơi này, lời nói dối của Xảo Xảo, bộ dạng chật vật của Diệp Linh Vi, sự bình tĩnht của Tiết Phong Lan, tức giận
của Trường Bình Hầu phu nhân cùng Diệp phu nhân, mà tất cả mọi người đều tập trung ở nơi này - Tây biệt viện, nơi mà quanh năm vắng vẻ, hoang
vắng không bóng người. Để xác định sự nghi ngờ của mình, nàng bước lên
vài bước, đi đến trước cửa phòng, cửa phòng lúc này mở toang, bàn ghế
trong phòng bị vỡ nát, khắp nơi đều là một mảnh hỗn loạn, căn phòng như
vừa trải qua một cuộc ẩu đả, ở một góc phòng có một người đang nằm, cả
người bị vải rèm cửa trói chặt, tuy không thể nhìn rõ gương mặt đối
phương nhưng từ y phục của đối phương đang mặc thì nàng đó đối phương là nam nhân.
Đáy mắt Nguyệt Viên Viên xuất hiện tia hốt hoảng, nàng vội vàng đưa tay che miệng để tránh cho bản thân la lên, bước chân lùi
về sau vài bước, trong đầu không khỏi xuất hiện hình ảnh khi nàng nhìn
thấy Diệp Linh Vi, bộ dạng chật vật đó, chẳng lẽ... trong đầu nàng tự bổ não mọi chuyện, càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, bởi vì tất cả mọi người đều đặt tập trung ở trên người Xảo Xảo nên không có người nào chú ý đến sự bất thường của Nguyệt Viên Viên.
“Diệp phu nhân đã lên tiếng
thì xem như ta nể mặt nàng, tha cho tiện tì này một mạng, bất quá tội
chết có thể tha nhưng tội sống khó tha, nếu ngươi nói rõ mọi chuyện thì
ta sẽ suy nghĩ lại giảm nhẹ hình phạt cho ngươi.” Diệp phu nhân đã lên
tiếng, Trường Bình Hầu phu nhân cũng nể mặt mà bỏ qua, một bộ dạng rộng
lượng khiến người khác không thể liên tưởng nàng của lúc nãy và nàng của hiện tại lại là một.
“Phu nhân... nô tì... nô tì thật sự không
biết chuyện gì xảy ra cả.” Nước mắt giàn giụa trên gương mặt, Xảo Xảo
thấp giọng mở miệng: “Nô tì thật sự cũng không muốn nói dối nhưng là...
là do Lục La tỷ bảo nô tì làm như vậy, nô tì vô tội, cầu xin phu nhân
tha mạng...” Giờ phút này Xảo Xảo cũng không dám che giấu sự thật là bản thân vì Lục La nên mới nói dối, vốn dĩ lúc đầu nàng đồng ý giúp Lục La
là bởi vì ngày thường nàng ta đối xử với nàng cũng không tệ, bởi vì tình mẫu tử của Trường Bình Hầu phu nhân và Đại tiểu thư rất tốt, mà Lục La
lại là nha hoàn bên người Đại tiểu thư, khi đó nàng chỉ là một nha hoàn
bưng trà nước ở ngoài viện của Trường Bình Hầu phu nhân cho nên đối với
Lục La không ngừng lấy lòng. Lục La cũng là loại người đơn giản, ở chung với Đại tiểu thư lâu ngày cho nên tính tình nàng ta cũng giống hệt Đại
tiểu thư, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời nàng ta thì có thứ gì tốt nàng ta cũng sẽ chia sẻ với nàng, dần dần hai ngườ qua lại càng thêm thân
thiết, cho nên khi Lục La nhờ nàng nói dối Tiết Phong Lan nàng cũng
chẳng có suy nghĩ nhiều, bất quá cũng chỉ là một lời nói dối mà thôi, có thể gây ra oanh động gì chứ? Nàng không ngờ bởi vì một lời nói dối này
của nàng lại xảy ra cớ sự như vậy, sự việc xảy ra với Diệp Linh Vi và
Tiết Phong Lan nàng chẳng biết gì cả, chính là hiện tại tính mạng của
nàng khó mà bảo toàn nên nàng làm sao có thể giúp Lục La che giấu nữa?
Đứng trước sự uy hiếp đối với sinh mạng, con người sẽ đưa ra quyết định có
lợi cho bản thân, bất kì ai cũng vậy, Xảo Xảo cũng là người, là người
thì sẽ ham sống sợ chết, huống hồ quan hệ giữa nàng và Lục La còn chưa
tốt đến mức có thể vì đối phương mà hi sinh mạng sống của bản thân.
“Ngươi nói cái gì?!” Nghe đến hai chữ “Lục La” sắc mặt Trường Bình Hầu phu
nhân liền chuyển sang âm trầm bất định, thái độ của nàng biến đổi đột
ngột như vậy khiến không người ở đây cảm thấy nghi ngờ, tựa như Diệp phu nhân, lại tựa như Tiết Phong Lan.
Diệp phu nhân vì muốn bắt kẻ
tính kế nữ nhi của nàng cho nên mới cẩn thận quan sát sắc mặt của từng
người ở đây, nàng vốn dĩ nghĩ rằng quan hệ giữa hai nhà Liên - Diệp
không quá tệ, bệnh tình của Trường Bình Hầu phu nhân cũng là do một tay
Diệp Thái y chữa trị, mà nàng cùng Trường Bình Hầu phu nhân cũng có qua
lại, thậm chí nàng còn có ý kết thông gia với Trường Bình Hầu phủ, tuy
nói Diệp Linh Vi gả cho Liên Hạo Nguyên là trèo cao nhưng Diệp phu nhân
cảm thấy nếu Trường Bình Hầu phu nhân không phản đối thì mọi chuyện cứ
để tụi nhỏ giải quyết, không ngờ lại xảy ra cớ sự ngày hôm nay.
Hôm nay là sinh thần của Liên Như Nguyệt, Liên Như Nguyệt là Đại tiểu thư
của Liên gia, địa vị của nàng ở Liên gia chẳng khác nào là viên ngọc quý mà Trường Bình Hầu gia nâng niu trên tay, cho nên tiệc sinh thần mười
ba của nàng mới náo nhiệt như vậy, chỉ cần nhìn xung quanh cổng lớn của
Trường Bình Hầu phủ thì cũng biết đám người Liên gia bảo vệ Đại tiểu thư của họ tốt đến mức nào, hộ vệ canh phòng nghiêm ngặt chẳng thua hôn lễ
của Thái tử mấy ngày trước, hơn nữa người đến hôm nay thân phận đều
không đơn giản nàng vốn nghĩ ở nơi này an toàn nên mới để mặc nữ nhi tự
do hành động không ngờ lại có người dám tính kế nữ nhi của nàng. Mặc dù
không biểu hiện ra ngoài nhưng đối với Trường Bình Hầu phủ Diệp phu nhân cũng có phần bất mãn, đặc biệt là khi phát hiện một trong những kẻ tham gia chuyện này lại còn là người của Trường Bình Hầu phu nhân thì sắc
mặt nàng đã không mấy tốt đẹp, hiện tại nhìn thấy bộ dạng này của Trường Bình Hầu phu nhân, đáy lòng Diệp phu nhân không khỏi nảy sinh nghi ngờ, chỉ sợ chuyện tính kế nữ nhân của nàng không hề đơn giản như vậy, trong chuyện này vẫn còn có người khác đứng sau, mà mục đích của kẻ đứng sau
không chỉ nhắm vào nữ nhi của nàng mà còn có cả Tiết Phong Linh, nếu là
một nha hoàn bình thường tuyệt đối sẽ không dám có ý nghĩ như vậy, chẳng lẽ là vị tiểu thư của gia tộc nào?
Đừng nói vì sao Diệp phu nhân lại khẳng định kẻ đứng sau lại là “vị tiểu thư” mà không phải “vị thiếu gia” nào, bởi vì chỉ có nữ nhân mới dùng đến thủ đoạn đê tiện này, phá
hủy sự trong sạch của một nữ tử thì chẳng khác nào cầm dao kề vào cổ
người đó, nếu là nam nhân thì sẽ có cách làm khác, chứ không phải dù dư
luận để hủy hoại một con người.
Lục La? Là nha hoàn đã cùng Tiết Phong Linh nói chuyện ở phía sau hoa viện ư?
Tiết Phong Lan cẩn thận quan sát sắc mặt của Trường Bình Hầu phu nhân, lúc
này sắc mặt của Trường Bình Hầu phu nhân vô cùng tệ, trên gương mặt bao
phủ một lớp băng sương mỏng, đôi mắt lại lóe lén tia hàn quang, lúc nhìn Xảo Xảo thì hiện lên tia sát khí, mặc dù chỉ thoáng qua nhưng lại bị
Tiết Phong Lan bắt gặp, vẻ mặt âm trầm bất định của đối phương khiến cho người khác không thể nào đoán được đối phương đang nghĩ gì.
Trường Bình Hầu phu nhân biết người gọi “Lục La” trong miệng Xảo Xảo, hơn nữa
nhìn bộ dạng của đối phương không chỉ đơn thuần biết đơn giản như vậy,
đáy mắt Trường Bình Hầu phu nhân hiện lên tia sát khí, rõ ràng là muốn
diệt trừ Xảo Xảo, nếu Lục La không phải người của Trường Bình Hầu phu
nhân thì cũng là... người có quan hệ với Trường Bình Hầu phu nhân, lại
quen thuộc với Tiết Phong Linh, hơn nữa Trường Bình Hầu phu nhân lại còn muốn giết chết Xảo Xảo mà bảo vệ đối phương, người này...
Tiết
Phong Lan trừng lớn mắt, tựa hồ như không thể tin được, vì không muốn
làm ra phản ứng quá lớn mà khiến người khác chú ý nên nàng vội dời tầm
mắt sang hướng khác, tay nắm chặt tay vịn xe lăn, lẽ ra nàng sớm nên
đoán được, ngay từ khi nhìn thấy cách mà Lục La xưng hô với Tiết Phong
Linh, nhìn thấy bộ dạng e sợ của Lục La đối với Tiết Phong Linh, lại
nghĩ đến lời nói mà Lục La nhắc đến “tiểu thư”, nàng sớm nên đoán được.
Hóa ra người đó là...
“Phu nhân, nô tì...” Xảo Xảo bị bộ dạng của Trường Bình Hầu phu nhân dọa sợ, lời vừa tới miệng thì bị đối phương trừng mắt khiến nàng không dám nói
tiếp.
“Ngươi ăn nói hàm hồ, Lục La thì liên quan đến chuyện
này?!” Trường Bình Hầu phu nhân cười lạnh, một bộ dạng không tin lời của Xảo Xảo nói, bất quá đôi mắt lại lóe lên sự tức giận.
“Nhất định là ngươi lại nói dối có đúng không? Ngươi đem chuyện này vu oan cho
người khác để bản thân mình có thể trốn tội chứ gì?”
“Không phải
phu nhân, nô tì thật sự không có, người phải tin nô tì...” Xảo Xảo vội
vàng lắc đầu, chuyện đến nước này nàng nói dối thì có ích lợi gì chứ,
bất quá còn chưa để nàng có thời gian biện minh Trường Bình Hầu phu nhân đã cướp lời: “Một tiện tì chuyên nói dối như ngươi, lời của ngươi ta
làm sao có thể tin tưởng.”
“Phu nhân, thật sự là không phải nô tì...”
“Lời là ngươi nói dối, Diệp nha đầu cũng là ngươi dẫn đi, ngươi còn dám nói bản thân không có làm sai gì sai sao?”
“Tiết tiểu thư là nô tì nói dối, Diệp tiểu thư cũng là do nô tì lừa đi, bất
quá nô tì chỉ là...” Làm theo lời của Lục La mà thôi.
“Ngươi đã
thừa nhận không phải sao? Chuyện này từ đầu chí cuối đều do ngươi làm,
ngươi còn không dám nhận, ý đồ vu oan cho người khác, ngươi đã biết tội
chưa?!” Lúc này Trường Bình Hầu phu nhân bừng bừng khí thế hẳn lên,
những lời chất vấn của nàng không ngừng đánh tới, không cho Xảo Xảo thời gian giải thích, sau cùng Xảo Xảo vẫn là không đấu lại Trường Bình Hầu
phu nhân, nàng chỉ biết khóc nấc lên, trong miệng luôn nói “Nô tì vô
tội”.
Diệp phu nhân nhíu mày, cảm thấy thái độ hiện tại của
Trường Bình Hầu phu nhân không tốt lắm, rõ ràng là đang hỏi tội Xảo Xảo
nhưng Xảo Xảo còn chưa kịp mở miệng thì Trường Bình Hầu phu nhân đã dùng lời nói bịt miệng đối phương, cuối cùng Xảo Xảo một lời vẫn chưa nói mà Trường Bình Hầu phu nhân đã vội kết tội.
“Người đâu, lôi nha
hoàn này xuống dưới đánh ba mươi đại bản cho ta.” Trường Bình Hầu phu
nhân còn chưa cho mọi người thời gian tiêu hóa vấn đề đã ra lệnh cho hạ
nhân dẫn Xảo Xảo xuống trị tội.
“Xảo Xảo nói dối không biết sửa sai lại còn ăn nói hàm hồ, vả mặt nàng ta đến khi nào nàng ta nhận sai thì thôi.”
“Phu nhân tha mạng, lời của nô tì là sự thật...” Nhìn thấy hai gã sai vặt
đang tiến về phía nàng, Xảo Xỏa lộ vẻ hốt hoảng, ôm lấy chân Trường Bình Hầu phu nhân hô lớn.
“Các ngươi còn không mau đưa nàng đi?!”
Trường Bình Hầu phu nhân phiền chán phất tay, lúc này nàng chỉ muốn đưa
chân đá Xỏa Xảo lăn ra xa, giải quyết xong tiện tì này thì chỉ còn lại
chuyện của đám người Vương gia, mặc dù nói nam khách là do nhi tử nàng
phụ trách, bất quá dựa vào tính tình của nhi tử chỉ sợ chuyện này không
có liên quan đến hắn mà là do Vương Kim lẻn vào đây, như vậy thì là do
lỗi của đám người Vương gia đó, Vương gia thì không có gì rắc rối, chỉ
là một gia tộc nhỏ bé, một lời nói của nàng cũng có thể giải quyết được, thứ phiền phức nhất chính là Diệp gia cùng Tiết gia, đặc biệt là Diệp
gia, Diệp phu nhân không phải là loại người tốt lừa.
“Khoan đã!”
Lúc này Diệp phu nhân cũng không im lặng đứng nhìn nữa, chuyện này liên
quan đến danh dự của nữ nhi nàng, trong chuyện này vẫn có nhiều điều bất thường chưa tra rõ, làm sao có thể vội vàng kết tội Xảo Xảo, ít nhất
cũng phải để cho đối phương khai ra người đứng đằng sau là ai. Người này ở trong tối, bọn họ ở ngoài sáng, nữ nhi lần này vô sự là do có tổ tiên Diệp gia phù hộ, bất quá nếu người này lại có ý đồ gì đó với nữ nhi nhà nàng, lần thứ hai khó mà được may mắn như vậy, chỉ khi nhổ cỏ tận gốc,
biết được thân phận của người kia, hai bên một lời nói rõ vì sao lại ra
tay với nữ nhi nàng thì nàng mới có thể yên tâm.
“Hầu gia phu nhân thỉnh người bình tĩnh lại, mọi chuyện còn chưa điều tra rõ ràng, kết luận như vậy chẳng phải là quá vội sao?”
“Diệp phu nhân cảm thấy vội vàng? Xảo Xảo cũng đã nhận tội, còn chuyện gì để
nói?” Trường Bình Hầu phu nhân nhíu mày, tỏ vẻ không hiểu ý của Diệp phu nhân.
Diệp phu nhân chú ý đến sự khác thường của Trường Bình Hầu phu nhân bèn nhẹ giọng mở miệng, trong chuyện này chỉ sợ là không đơn
giản như những gì Trường Bình Hầu phu nhân nói.
“Xảo Xảo tuy là
sai nhưng ta tin chắc không phải do nàng tự chủ trương, dù sao Xảo Xảo
cùng Linh Vi nhà ta và Phong Lan tiểu thư cũng không có ân oán, ta nói
đúng không Xảo Xảo?”
Xảo Xảo bị hỏi hơi ngây người, ngay lập tức
nàng liền buông tay đang ôm chân Trường Bình Hầu phu nhân mà bò về phía
Diệp phu nhân, mở miệng: “Diệp phu nhân, người nói không sai... nô tì
cùng Diệp tiểu thư và Tiết tiểu thư trước kia chưa từng gặp mặt, làm sao có thể có ân oán?” Giọng nói nàng tràn ngập khẩn trương như sợ Diệp phu nhân không tin tưởng nàng: “Diệp phu nhân, người nhất định phải tin
tưởng nô tì... nô tì bất quá cũng chỉ là làm theo lời người khác mà
thôi...”
“Ngươi muốn ta tin ngươi thì ngươi phải nói rõ ràng mọi
chuyện rốt cuộc là ai sai khiến ngươi làm như vậy?” Dung mạo của Diệp
phu nhân vốn là ôn nhu, hiện tại nàng lại nhẹ giọng mở miệng khiến người cảm thấy nàng vô cùng tốt bụng, lòng phòng bị của Xảo Xảo đối với nàng
cũng bị giảm phân nửa.
“Nô tì... nô tì... là do Lục La tỷ bảo nô
tì làm như vậy, nô tì thật sự... thật sự không biết chuyện này lại làm
hại đến Diệp tiểu thư cùng Tiết tiểu thư...” Xảo Xảo nức nở, bộ dạng ủy
khuất vô cùng đáng thương, bất quá lúc này không ai có tâm trạng đi an
ủi nàng, tất cả sự tập trung của mọi người đều dồn vào người tên “Lục
La” trong miệng Xảo Xảo.
“Lục La là ai?”
“Diệp phu nhân,
nha hoàn này tâm tư khó lường, lời của nàng sao có thể tin?” Trường Bình Hầu phu nhân lên tiếng cắt đứt câu hỏi của Diệp phu nhân, thái độ này
của nàng vào mắt người khác đều cảm thấy nàng ta ngăn cản hành động tra
hỏi của Diệp phu nhân, mà hiển nhiên Diệp phu nhân cũng cảm thấy như
vậy.
“Lời của nàng có đáng tin hay không, phải thử mới biết được.”
“Nha hoan này đã nhận tội, hà tấc...”
“Chủ mưu ở sau còn chưa tìm ra, phu nhân sao lại gấp gáp muốn xử tội nàng như thế?”
“Ta cũng chỉ là muốn lấy lại công đạo cho Diệp nha đầu.”
“Nhìn bộ dạng này của phu nhân... người ngoài không biết còn tưởng rằng phu
nhân đang bao che ai đó.” Diệp phu nhân một chút cũng không nhường.
“Diệp phu nhân không tin ta sao?” Trường Bình Hầu phu nhân lạnh giọng hẳn đi, thái độ rõ ràng đã bị chọc giận.
“Hầu gia phu nhân thứ tội, chỉ trách thiếp thân thân là người mẹ, nào có thể đứng nhìn nữ nhi của mình bị khi dễ?” Đứng trước quyền thế không biết
có bao nhiêu kẻ khuấy phục nhưng thân là mẫu thân, Diệp phu nhân làm sao có thể đứng nhìn nữ nhi bị người khác khi dễ cho được?
Trường
Bình Hầu phu nhân bất động thanh sắc không nói, bởi vì nàng hiểu rõ tâm
tình của người làm mẹ như Diệp phu nhân cho nên mới ra sức ngăn cản Diệp phu nhân tra rõ chuyện này.
“Xảo Xảo, Lục La là ai?
“Cái
đó...” Ánh mắt Xảo Xảo rơi vào người Trường Bình Hầu phu nhân, bắt gặp
đôi mắt như muốn ăn thịt người của đối phương bèn rụt cổ, nàng cắn môi,
chuyển tầm mắt lên người từng người, dừng ở trên người Tiết Phong Lan
lâu hơn một chút.
“Ngươi không nói cũng không sao, dù sao tội của ngươi cũng đã định, ngươi trốn không thoát.” Thấy Xảo Xảo nhìn nàng,
Tiết Phong Lan cũng chỉ nhàn nhạt mở miệng.
Đúng vậy, nàng trốn không thoát!
Thái độ của Trường Bình Hầu phu nhân lúc nãy đã khiến Xảo Xảo nhận rõ mọi
chuyện, phu nhân sợ nàng nói ra Lục La sẽ liên lụy đến người kia cho nên mới vội vàng kết tội nàng, một lời giải thích cũng không cho nàng nói,
mặc kệ là Lục La có làm hay không phu nhân cũng không quan tâm, chỉ cần
nàng im miệng là được.
“Lục La... Lục La là nha hoàn bên người của Đại tiểu thư.”
“Đại tiểu thư?” Sắc mặt Diệp phu nhân liền biến đổi, ở Liên gia người được gọi là Đại tiểu thư chỉ có một người, người đó là...
“Liên Như Nguyệt?!” Từ phía sau vang lên giọng nói thất thanh, mọi người đồng loạt quay đầu phát hiện là Diệp Linh Vi đã thay xong y phục, bên cạnh
còn có Hạ Nguyệt Lam cùng Đông Trúc.
“Chuyện này sao có thể quan
đến Như Nguyệt được?” Sắc mặt Diệp Linh Vi tái nhợt, nàng nghĩ tới nghĩ
lui vẫn không thể nào nghĩ đến người tính kế nàng lại là chủ nhân của
bữa tiệc ngày hôm nay, người mà lúc nãy vẫn còn đang ở trên bàn ăn trêu
chọc nàng - Liên Như Nguyệt!
Hạ Nguyệt Lam nhíu mày, lúc nãy dẫn
Diệp Linh Vi đi thay y phục trên đường đi nàng đã nghe đối phương kể lại tất cả mọi chuyện, ngay cả chuyện xảy ra với Tiết Phong Lan khi trên
đường đến hoa viên, lúc đi đến đây thì thấy mọi người đang hỏi chuyện
Xảo Xảo, khi Xảo Xảo nhắc đến cái tên Lục La nàng liền biết thân phận
của đối phương. Nàng cùng Liên Như Nguyệt không hợp nhau cho nên thường
xuyên cùng đối phương tiếp xúc, nha hoàn bên người của đối phương nàng
cũng gặp qua không ít lần, chỉ là không thể tin được một nha hoàn như
Lục La lại dám làm ra chuyện này.
Thật ra một nha hoàn nhỏ bé như Lục La làm sao dám chủ động tính kế Diệp Linh Vi cùng Tiết Phong Lan?
Chỉ sợ là có người đứng sau sai khiến, mà mọi người ở nơi này đều có suy nghĩ như vậy.
“Diệp nha đầu, ngươi bình tĩnh một chút, trong
chuyện này nhất định là có hiểu lầm.” Trường Bình Hầu phu nhân đi trước
mở miệng, mặc kệ nữ nhi của nàng có làm ra chuyện này hay không thì đầu
tiên vẫn phải trấn an Diệp Linh Vi trước, mối qua hệ giao hảo giữa hai
nhà không thể bởi vì chuyện này mà phá vỡ được.
“Đúng đó Linh Vi, còn chưa điều tra rõ ràng con đừng vội kết luận, có khi không có liên
quan đến Liên tiểu thư đâu.” Diệp phu nhân cũng lên tiếng khuyên can nữ
nhi, nếu chuyện này không liên quan đến Liên Như Nguyệt thì còn tốt
nhưng nếu liên quan đến Liên Như Nguyệt chỉ sợ mọi chuyện không dễ giải
quyết như vậy, dù sao cũng không có người mẫu thân nào muốn trách tội nữ nhi của mình, Trường Bình Hầu phu nhân cũng không ngoại lệ.
“Linh Vi, ngươi bình tĩnh một chút, Như Nguyệt không phải là người như vậy.”
Ngay cả đối thủ ngày thường cùng nhau tranh cãi với Liên Như Nguyệt là
Hạ Nguyệt Lam giờ phút này cũng lên tiếng nói giúp Liên Như Nguyệt, điều này cho thấy tuy tính tình Liên Như Nguyệt khó ở chung nhưng phẩm hạnh
của đối phương cũng còn tốt.
“Đúng đó Linh Vi, Như Nguyệt không
phải người như vậy đâu, ngươi đừng nghĩ nhiều...” Nguyệt Viên Viên cũng
không muốn nhìn cảnh mọi người nghi ngờ lẫn nhau nên cũng khuyên can
Diệp Linh Vi.
“Đông Trúc, đi tìm Đại tiểu thư cùng Lục La đến
đây.” Hiện tại mọi bằng chứng đều nhắm vào Liên Như Nguyệt, nàng cũng
không thể bao che trắng trợn cho nữ nhi, dù sao Diệp phu nhân vẫn còn ở
đây cho nên vẫn là nên để mọi người ba mặt một lời, còn về việc nữ nhi
có liên quan đến chuyện này hay không thì chỉ cần có nàng ở đây, nữ nhi
nàng sẽ không có việc gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com