Lâm Sơ Cửu nghi ngờ, những đại phu đã tiết lộ
tình trạng bệnh tình của nàng ở cửa Tiêu Vương phủ, chính là một phần kế hoạch của Tiêu Thiên Diệu!
Bởi vì......
Đó là một sự
trùng hợp quá lớn. Khi mọi người trong kinh thành đều đàm luận Tiêu
Vương phi sắp chết, Tiêu Thiên Diệu vừa lúc nhận được tin tức Mặc Thần Y đang ở trong kinh thành Đông Văn. Và vì để chữa bệnh cho nàng, Tiêu
Vương gia Tiêu Thiên Diệu không quan tâm tới hai chân tàn tật của mình,
tự mình tới cửa tìm thầy trị bệnh cho nàng.
"Đúng là đạo đức
giả." Một trong những vai chính của vở kịch hay, Lâm Sơ Cửu không có sức mạnh nên chỉ có thể thốt ra những lời như thế.
Vì Tiêu Thiên
Diệu cần lý do hợp tình hợp lý để Mặc Thần Y vào Tiêu Vương phủ, vì để
dấu tai mắt người khác, không thể khiến người biết được Mặc Thần Y tới
là để trị liệu hai chân cho hắn, vì thế hắn đã đẩy nàng ra.
Không chỉ mượn nàng để lừa Hoàng thượng mà còn dẫm đạp lên cả Lâm gia. Hiện
tại, hắn thậm chí còn trở thành một trong những nam nhân tốt, một hình
tượng trượng phu lý tưởng, Tiêu Vương gia quả thực không thể không tiếp
tục kiêu ngạo.
Mặc dù, Tiêu Thiên Diệu nói không sai, nàng đúng
thật đã bị trúng độc, nếu như không giải được thì chỉ có thể sống được
hơn mười năm nữa, có khả năng lợi dụng chuyện này hoàn hào như thế, Tiêu Thiên Diệu quả thực quá vô sỉ.
Gặp phải nam nhân như vậy, Lâm Sơ Cửu cảm thấy đời này của nàng đừng nghĩ tới việc xoay người, hiện tại
nàng chỉ có thể cầu nguyện Tiêu Đại vương gia có thể đi lại, sau đó xem
nàng như một phụ thân hiền lương thục đức mà thả nàng ra, để nàng đi tìm tự do.
Lâm Sơ Cửu vừa nằm ở trên giường bệnh ăn táo, vừa nghe
Trân Châu lải nhải. Nhìn thấy Trân Châu thường xuyên mang bộ dáng cảm
động muốn chết, Lâm Sơ Cửu thiếu chút nữa đã bị nghẹn táo mà chết.
Rốt cuộc có bao nhiêu người đã mắc mưu của Tiêu Thiên Diệu?
Dù sao nàng sẽ không mắc mưu, nàng tin tưởng Hoàng thượng cũng sẽ không
mắc mưu. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, Tiêu Thiên Diệu mời
Mặc Thần Y tuyệt đối là vì chữa trị hai chân cho bản thân hắn. Ngoài
ra,......
Điều này cũng khiến cho mọi người không thể hiểu rõ, có một số người còn cho rằng Tiêu Thiên Diệu là nam nhân tốt.
Bởi vì, Mặc Thần Y là một người cao ngạo, cho dù phú quý cũng mời không
được, ngay cả sự uy vũ cũng không thể khuất phục được ông ta. Mặc dù
Tiêu Thiên Diệu tự mình tới cửa, Mặc Thần Y cũng sẽ không chịu tới Tiêu
Vương phủ trị liệu cho Lâm Sơ Cửu. Tuy nhiên, Tiêu Vương gia vẫn không
bỏ cuộc, Mặc Thần Y không đồng ý, mỗi ngày hắn đều luôn tới cửa thuyết
phục......
"Ôi, Tiêu Vương gia thật sự là một nam nhân tốt, rất
mạnh mẽ và rất chu đáo." Các phu nhân trong kinh thành, các tiểu thư vẫn chưa lấy chồng đã quỳ gối ở dưới chân Tiêu Thiên Diệu, đương nhiên các
nàng cũng sẽ không quên dẫm đạp lên Lâm Sơ Cửu một chút, "Lâm gia đại
tiểu thư thật là may mắn, thật sự gặp được một nam nhân tốt như vậy."
"Đáng tiếc mệnh không tốt, Tiêu Vương gia dù tốt nhưng nàng không có phúc hưởng thụ." Một phụ nhân đã có chồng cay nghiệt nói.
"Không biết khi nào thì Tiêu Vương phủ sẽ cưới kế phi, thật sự......" Một tiểu cô nương sắp gả thẹn thùng xen vào.
"Ai nói Tiêu Vương gia máu lạnh vô tình? Nếu Tiêu Vương gia thật sự là máu
lạnh vô tình, sao sẽ vì một nữ nhân mà liên tiếp mấy lần bị cửa đập vào
mặt được chứ?" Đây là những người hâm mộ khó tính của Tiêu Thiên Diệu,
trung thành nói.
"Ai biết Tiêu Vương gia có thực sự tới cửa cầu
xin Mặc Thần Y trị liệu hay không? Tiêu Vương gia là người tàn phế, có
lẽ hắn chỉ tới cửa tìm thầy trị bệnh cho bản thân hắn, Tiêu Vương phi
chỉ là một người ngụy trang, các ngươi đừng nên bị nam nhân dối trá kia
lừa. Năm đó, hắn giết mười vạn tù binh không hề chớp mắt, nam nhân như
vậy, có thể có trái tim hay sao?" Một giọng nói của học giả tùy tiện
phun ra, cũng có thể đoán được tám chín mười phần.
Chân tướng, chính là khiến người khó có thể tiếp thu như vậy.
Cho dù bên ngoài tung tin đồn nhảm như thế nào, sau khi Tiêu Vương gia bị
tàn phế hai chân, lần đầu tiên bộc lộ quan điểm ở trước mặt công chúng,
chính là vì muốn tìm thầy trị bệnh cho Lâm Sơ Cửu, hoàn toàn không phải
tìm thầy chữa trị cho bản thân mình......
Lúc này, ngay cả Mặc
Thần Y cũng nói, ông đã kiểm tra hai chân của Tiêu Vương gia, y thuật
của ông không đủ tốt để chữa trị cho chân của Tiêu Vương gia. Vì vậy,
ông chỉ có thể vào Tiêu Vương phủ để chữa trị cho Tiêu Vương phi mà
thôi.Danh tiếng của Mặc Thần Y không những lan rộng ở khắp Đông Văn, ngay cả Tây
Võ quốc cũng tồn tại giống như một truyền thuyết. Những lời ông ấy nói
không có bất luận kẻ nào nghi ngờ, khi ông ấy nói ra rằng hai chân của
Tiêu Thiên Diệu không thể trị được, hầu như mọi người đều tin tưởng
rằng, đời này của Tiêu Thiên Diệu chỉ có thể làm bạn cùng với xe lăn.
Khi ông ấy nói ra rằng, Tiêu Thiên Diệu tới cầu xin ông ấy trị bệnh cho
Tiêu Vương phi, tất cả mọi người đều không còn nghi ngờ gì nữa.
"Vì Lâm Sơ Cửu? Thật sự xem trẫm là đồ ngốc không biết gì sao." Hoàng
thượng nhận được tin tức bên ngoài, không nhịn được nhíu mày.
Lợi dụng chuyện Lâm Sơ Cửu trúng độc, Tiêu Thiên Diệu đã nhấc lên một làn
sóng lớn ở trong kinh thành, và thanh danh bị hủy hoại lúc trước, hiện
tại gần như đang phát triển theo chiều hướng tốt hơn, điều này khiến
Hoàng thượng cực kỳ phẫn nộ.
Rốt cuộc, để cho mọi người biết được hình tượng Tiêu Thiên Diệu ích kỷ, giết người như ma, máu lạnh vô tình, Hoàng thượng đã không tốn không ít công sức, nhưng hiện tại dường
như......
Bản thân Lâm Sơ Cửu đã khôi phục lại thanh danh đã mất của Tiêu Thiên Diệu.
"Theo người được gửi tới bên người Tiêu Vương gia bẩm báo, Tiêu Vương gia gần đây rất coi trọng Tiêu Vương phi, hơn nữa Tiêu Vương phi làm việc khá
tốt, đã giành được trái tim của Tiêu Vương gia." Một hắc y nhân quỳ gối
trong điện, nếu như hắn không mở miệng, căn bản không có người nào có
thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
"Được rồi," Hoàng thượng lên tiếng, nhưng không để những lời mà hắc y nhân đã nói ở trong lòng. Đều
là nam nhân của Tiêu gia, hoàng thượng biết rõ Tiêu Thiên Diệu tàn nhẫn
bao nhiêu.
Đừng nói chỉ vì một nữ nhân, ngay cả bản thân cha
mình, Tiêu Thiên Diệu cũng sẽ không hy sinh như vậy. Tiêu Thiên Diệu cầu Mặc Thần Y tất nhiên là có liên quan tới hai chân của bản thân mình.
"Lui xuống đi," Hoàng thượng phất tay, hắc y nhân vâng lệnh, nhanh chóng
biến mất ở trong điện. Hoàng thượng hét lớn một tiếng: "Người tới."
Thái giám ngoài điện chờ lệnh vội vàng tiến vào, Hoàng thượng không đợi hắn hành lễ, lập tức nói: "Tuyên gọi Tần Viện Chính."
Sau một khắc (15ph), Tần Viện Chính vội vàng đi tới, "Tham kiến Hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Miễn lễ," không đợi Tần Viện Chính mở miệng, Hoàng thượng đã hỏi: "Tần
Chính, ngươi hãy liên lạc với quân cờ bí mật kia, trẫm muốn biết Mặc
Thần Y sẽ dùng dược liệu gì."
"Hạ quan lĩnh mệnh." Tần Viện Chính vừa nghe tới việc này, lập tức cảm thấy nhẹ nhõm. Quân cờ bên người Mặc Thần Y đã được hắn cắm rất nhiều năm qua, bất cứ lúc nào đều có thể sử
dụng.
Trên thực tế, lúc trước bọn họ đã từng dùng nó một lần, nếu không phải quân cờ kia đưa tin tức tới, bọn họ vẫn không biết được Tiêu Thiên Diệu đã âm thầm liên lạc với Mặc Thần Y, càng không biết được Mặc Thần Y sớm đã tới kinh thành rồi.
Cũng từ trong miệng quân cờ
kia, Hoàng thượng và Tần Viện Chính thậm chí cũng không biết được, Mặc
Thần Y có giao dịch với Tiêu Thiên Diệu......
Tần Viện Chính vội
vàng lui xuống sắp xếp. Cho đến một ngày ước định, Mặc Thần Y rốt cuộc
đã cảm động bởi Tiêu Vương gia, đồng ý tới phủ để chẩn trị cho Lâm Sơ
Cửu, nhưng không dám bảo đảm mình có thể sẽ cứu được nàng.
Tiêu Thiên Diệu đã nói những kế hoạch của mình với người bên ngoài, nhưng không có nghĩa những người khác không có bộ não.
Bên ngoài, sự tích Tiêu Thiên Diệu thành tâm như thế nào mà đả động được
Mặc Thần Y, đã được biên diễn thành những câu chuyện ngắn. Rât nhiều
quán trà, tửu lầu đều lấy chuyện này làm đề tài hấp dẫn khách nhân. Vì
vậy, trong vòng chưa đầy hai tháng, Lâm Sơ Cửu cũng từ nữ nhân xui xẻo
nhất kinh thành, trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất kinh thành.
Lúc trước, nữ nhân kinh thành đi xem náo nhiệt, vui sướng bao nhiêu khi
thấy người gặp họa là Lâm Sơ Cửu bị gả cho Vương gia tàn phế không có
binh quyền, bị hoàng đế ghét bỏ. Hiện tại đám nữ nhân kia đều không thể
không hâm mộ Lâm Sơ Cửu may mắn gả cho một trượng phu tốt. Trong số đó,
còn có Lâm Uyển Đình......