Thượng Thần Thăng Chức
Xưa nay dòng tộc hồ ly ở Thanh Khâu luôn luôn dương thịnh âm suy, lúc Bạch
Linh Linh được sinh ra, đã vài trăm năm rồi không có hồ tiên nào là nữ
nhi cả. Cha nàng vì cưới được mẹ nàng, năm đó nỗ lực tu thành thượng
thần, được người người ngưỡng mộ, rước mỹ nhân số một Thanh Khâu về nhà.
Bạch Yên ngồi dưới yên không nhanh không chậm cắt tỉa một chậu hoa cúc, đôi mắt ướt át nhìn về phía phu quân đang ngồi đối diện.
Trường bào gấm trắng, đai ngọc tinh tế, khuôn mặt dù đã vài vạn tuổi nhưng vẫn hiên ngang, phóng khoáng, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ chính chắn.
Cuộc sống bên nhau đã mấy vạn năm, sinh được một nam một nữ, có thể nói Bạch Yên không có gì để buồn phiền, nhưng lúc này trong mặt bà đầy sự buồn
rầu, chống cằm suy nghĩ..
Thấy phu nhân nhà mình đang vui vẻ giờ đột
nhiên không có động tĩnh, ánh mắt mông lung, mặt hơi ngây ra, Bạch
Khuynh thượng thần có chút kì quái, không biết bà đang suy nghĩ gì liền
đi đến trước mặt hỏi: "Nàng đang lo nghĩ chuyện gì vậy"
Bạch Yên phục hồi tinh thần, dẩu môi : "Chàng nghĩ thiếp còn gì để lo lắng chứ?"
Bạch Khuynh nghi hoặc : "Nàng đang lo cho Linh Linh?"
Sống với nhau quá đủ lâu để ông hiểu bà đang suy nghĩ gì, ngoại trừ tiểu hồ ly nhà mình ra thì còn gì để phu nhân lo lắng nữa.
"Con gái lại gây ra chuyện gì?" Bạch Khuynh hỏi
Bạch Yên lắc đầu, không nhanh không chậm nói: "Thiếp thà là nàng gây chuyện, đằng này lại là chuyện đáng lo hơn, con bé đòi thăng lên Thượng Thần"
Bạch Khuynh ngạc nhiên: "Sao đang yên đang lành lại đòi thăng lên thượng
thần, tu luyện còn chưa đâu vào đâu, nó làm sao mà lên Thượng Thần
được?"
Sở dĩ Bạch Khuynh ngạc nhiên như vậy là vì ông quá hiểu rõ tính tình nữ nhi nhà mình, nàng là người có thể nằm tuyệt đối không
ngồi, có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có thể đứng tuyệt đối không
chạy, lười biếng vô cùng. Việc tu luyện của nàng lâu nay vốn chẳng tiến
bộ là bao vì cái tật lười biếng, sao bỗng dưng lại đòi tu luyện Thượng
Thần.
Bạch Yên lắc đầu: "Làm sao mà thiếp hiểu nó muốn gì được, nếu hiểu thiếp đã không lo"
Bạch Linh Linh vốn được di truyền nhan sắc của mẹ, lại thêm 2,3 phần rực rỡ
tuổi trẻ nên là một đại mỹ nhân, tuy nhiên, cái tính tình cứng đầu khó
hiểu của nàng lại di truyền từ vị phụ thân nào đấy.
Thực tế mà nói
chuyện tu luyện lên bậc Thượng Thần không phải là khó, nhưng mấy ai đủ
kiên trì để chịu đựng gian khổ,sau đó còn trải qua 99 lần ngũ lôi để
thăng được, với người như Bạch Linh Linh thì lại càng là điều xa vời.
Bạch Yên càng nghĩ càng lo lắng, cuối cùng thở dài đặt chiếc kéo xuống.Bạch Khuynh thượng thần ôm bà vào lòng, khẽ vỗ về:
"Nàng đừng lo lắng, có vi phu ở đây, con bé có làm gì cũng có ta chống cho
nàng, hơn nữa chuyện cố gắng tu luyện cũng là một việc nên vui mừng,
chẳng lẽ để cho nàng mãi mãi dựa dẫm sao."
Bạch Yên im lặng không nói gì, tựa đầu vào vai phu quân của mình, mày liễu vẫn tràn đầy lo lắng.
Khi Bạch Yên mang thai Bạch Linh Linh là thai thứ hai, đáng lẽ không có gì
nóng nảy như khi mang thai huynh trưởng của nàng là Bạch Hoạ nhưng cả
Thanh Khâu lại bị đặt trong chảo lửa.
Bạch Yên mang thai tới
tháng thứ 80 không hề có một dấu hiệu nào cả,không nôn nghén,không máy
thai, ngoại trừ việc bụng nàng càng lớn thì không ai nghĩ là trong bụng
nàng đang có một hồ ly nhỏ cả. Thượng Thần Bạch Khuynh lo lắng tới mức
cưỡi mây,đạp gió lên tận chỗ Vương Mẫu nương nương xin tiên y tài giỏi
nhất về khám thai, kết quả là sau khi xem xét một hồi, chỉ lắc đầu, nói
là nàng vẫn khoẻ mạnh, chỉ là nằm im không thèm cả nhúc nhích.
Bạch Yên cùng phu quân đen cả mặt, làm gì có đứa trẻ nào lười đến mức không cả động đậy.
Kết quả đến khi nàng sinh ra, nàng cũng lười cả khóc, cả ngày chỉ nằm yên ngắm mây ngũ sắc trên đầu.
Cả Thanh Khâu đều rối rít khen nàng có tư thái trầm tĩnh của cha nàng và bác nàng là Hồ Đế.
Đến khi nàng lớn lên, cả tiên giới đều biết đến nàng, ngoài việc nàng xinh
đẹp khuynh thành ra thì còn bởi vì việc tu luyện của nàng cũng chậm chạp số một.
Mẫu Đơn Tiên Tử cưỡi mây lang thang trên bầu trời Thanh
Khâu,tà váy đỏ tươi trên bầu trời rực rỡ, nhan sắc mỹ lệ quyến rũ. Nàng
ta bay lượn một hồi như đang tìm kiếm gì đó, khi thấy được thứ cần tìm,
khẽ vung tay, đám mây nhẹ nhàng lướt xuống.
Trên đám mây trắng
nhỏ, một thiếu nữ xiêm y hồng nhạt đang nằm lười biếng, đôi môi anh đào, sống mũi cao thẳng, mắt hạnh mày liễu thanh tú. Mẫu đơn tiên tử khẽ thở dài, nhan sắc bậc này con hơn mẫu thân nàng là đệ nhất mỹ nhân Thanh
Khâu vài phần.
"Bạch Linh Linh, người lại trốn tu luyện, nằm lười biếng ở đây rồi"
Nàng khẽ mở mắt, vẻ ngái ngủ kèm theo ánh mắt quyến rũ của hồ ly làm cho Mẫu Đơn Tiên Tử cảm giác mình vừa bị câu hồn đi luôn.Thấy người quen, nàng
lười biếng xoay người, lầm bầm:
" Ngày nào cũng tu luyện, chán muốn chết, chúng ta vốn là tiên rồi, sao còn phải tu luyện nữa?"
Mẫu Đơn tiên tử vốn là một đoá hoa mẫu đơn trong ngự hoa viên của một vị
vua nước nọ dưới hạ giới, nhờ chăm chỉ tu luyện mà thăng làm tiên. Khi
nàng bị sét đánh nằm thoi thóp bên Lung Linh Hồ, Bạch Linh Linh đang đi
kiếm một thảm cỏ nằm tắm nắng liền tiện tay cứu nàng.
Thực ra nói là cứu cũng không hẳn là đúng, nàng chỉ là vô tình cứu về một mạng.
Ngày hôm ấy trời nắng ấm áp, cực thích hợp để tắm nắng nằm ngủ. Ai ngờ
vị trí ưa thích cạnh hồ của nàng bị một kẻ nào đó nằm chiếm chỗ, gọi
nàng ta không thèm dậy, nàng bực mình vung tay một cái, cây hoa nào đó
đang héo rũ bị bay thẳng xuống hồ.
Vốn đạo kiếp thăng tiên bị sét đánh làm cho Mẫu Đơn khô héo, tự nhiên rơi vào Lung Linh hồ, tiên khí
của nước hồ giúp cho nàng phục hồi dần dần, sau đó tỉnh lại, liền cảm
động, dập đầu cảm ơn Bạch Linh Linh ,từ đó về sau bám theo nàng như cái
đuôi, suốt ngày lải nhải khiến nàng đau đầu.
Bạch Linh Linh nghĩ bụng, biết thế này, trước đá nàng ta bay thẳng sang Đông Hải cho nước biển mặn chết nàng ta.
Mẫu Đơn Tiên Tử thấy nàng lại đang thả hồn theo mây,không thèm nghe mình nói, liền bực bội, dậm chân:
"Người lại ngây ngốc rồi, năm đó tu vi của ta còn kém người xa, vậy mà bây giờ đã 1000 năm trôi qua, người vẫn như vậy, tu vi của ta đã sắp đuổi kịp
người rồi."
Bạch Linh Linh vẫn không thèm để ý, chống tay lên cằm ,nhìn thiên hà phía xa gợn sóng lấp lánh dưới ánh chiều tà rực rỡ.
"Tu vi có cao hơn thì cũng làm gì, chẳng phải chỉ là cái hư danh Thượng
Thần sao, lỡ chẳng may, có con yêu quái nào đó làm mưa làm gió, chẳng
phải Thượng Thần đều phải chạy đi tiêu diệt sao, như vậy mệt chết ta,
lại còn suốt ngày đi tiệc tùng này nọ, có gì vui đâu."
Mẫu Đơn Tiên Tử cười không nổi.
Thấy khuyên nàng không nổi, liền đổi đề tài:
" Hôm qua ta mới đi dự hội của Hoa Thần, đã gặp được Mạch Chu Thượng
Thần, đến bây giờ vẫn còn cảm giác lâng lâng như đang say vậy"
Nhắc tới vị Mạch Chu Thượng Thần này lại là một kì tích của tiên giới, Thiên Đế vốn không có con trai, chỉ có 7 vị công chúa, một đám ngoại tôn chỉ
sủng ái vị cháu ngoại độc nhất này. Mẫu Thân của hắn là Đại Công Chúa
Minh Nguyệt, phụ thân là Chiến Thần Mạch Khê, bối cảnh gia đình hùng
hậu.
Tuy nhiên điều làm cho cả tiên giới biết đến hắn là vì hồi
mẫu thân hắn mang thai hắn có mơ thấy một giấc mơ lặp đi lặp lại là một
tảng đá Ngũ Sắc phát sáng, khi hắn sinh ra liền có tu vi cực cao, là
truyền kì ở tiên giới. Mới 3000 tuổi đã đánh cho đứa con trai 9000
tuổi của Đông Hải Đế Quân sưng cả mặt, sau đó năm hắn 3 vạn tuổi đã tu
luyện thành Thượng Thần, trở thành Thượng Thần trẻ tuổi nhất tiên giới.
Sở dĩ đến người lười như Bạch Linh Linh cũng biết đến hắn ta là vì con
người này tạo cho nàng cảm giác như sinh ra để đối đầu mình. Mạch Chu
sinh cùng ngày với Linh Linh, nhưng trái lại người ta đã lên đến Thượng
Thần, còn nàng vẫn chỉ là một hồ tiên nho nhỏ.
Những lời khen
ngợi về hắn, nàng đi đâu cũng nghe thấy, con người này làm cho cha mẹ
nàng luôn lôi ra để nhắc nhở nàng chăm chỉ tu luyện khi còn bé.
" Hắn lại mới đột phá tầng tu luyện nào đó hay là mới câu trộm trái tim của tiên nữ nào đó à?"
Mạch Chu vô cùng tuấn tú, từ nhỏ đã được đồn là một thứ nam sắc hại nước hại dân.
"Ngươi không biết đâu, ngài ấy mặc một bộ áo trắng, tay cầm quạt Chu Sinh đến
tặng quà cho Hoa Thần thay mẫu thân mình, nhan sắc bậc ấy đến mấy đóa
hoa ở vườn hoa của Hoa Thần còn xấu hổ không dám nở"
Bạch Linh Linh biết bệnh mê trai của nàng lại nổi lên, liền ngắt lời:
" Số tiên nữ đạp cửa cung Chiến Thần cầu thân cũng đủ để đè chết ngươi"
Mẫu Đơn tiên tử bĩu môi, không thèm quan tâm:
"Ta cũng chỉ là ngắm từ xa thôi, ngươi nghĩ Thượng Thần dễ với tới vậy sao, huống hồ gì nếu thành thân với một phu quân còn đẹp hơn mình, ta cũng
không có ưa thích gì. Nhưng ta nghe nói, nếu trải qua tình kiếp với
Thượng Thần thì sẽ nhanh chóng thăng Thượng Thần, bỏ qua được quá trình
tu luyện gian khổ. Xưa nay các vị Thượng Thần đều là lão nhân hoặc đã có gia đình, nào có dễ cùng ngươi trải qua tình kiếp như vậy, đảo mắt khắp cả Tiên giới này cũng chỉ có Mạch Chu Thượng Thần là đối tượng số một"
Bạch Linh Linh giật mình, bật dậy, túm lấy Mẫu Đơn:
" Sao ta chưa nghe thấy trải qua tình kiếp sẽ thăng thành thượng thần? Sao ngươi lại biết"
"Ta cũng là mới nghe trộm được Hoa Thần nói với con gái nàng trong buổi yến tiệc đó. Với cả việc này vốn nguy hiểm nên cũng không có mấy người trải qua, vì thế ngươi không biết là đúng"
" Vì sao lại nguy hiểm?" Bạch Linh Linh nghi hoặc hỏi.
"Ngươi đúng là chẳng quan tâm thế sự gì cả. Xưa nay tiên giới chúng ta luôn
lấy việc tu luyện làm chính, vốn việc yêu đương cũng không được mãnh
liệt như loài người. Việc trải qua tình kiếp sẽ làm người đau đớn về tâm hồn, cảm thấy khổ sở, sống không bằng chết. Ta nhớ năm đó ở hạ giới, có một vị phi tần phải lòng Hoàng Đế nhưng không được đáp lại, hàng ngày
lấy nước mắt rửa mặt, cuối cùng u uất mà chết khiến cho đóa hoa nhỏ như
ta mỗi lần nhớ đến tình yêu đều sợ hãi đó"
"Tình Kiếp là như thế nào?"
"Là ngươi phải quyến rũ Thượng Thần,sau đó làm cho Thượng Thần yêu ngươi
tha thiết, đến khi đó thì làm cho hắn rời bỏ ngươi, ngươi rơi vào khổ
sở, cuối cùng bị 10 đạo sét đánh, chịu được là ngươi thăng Thượng Thần
thành công"
" Chỉ có 10 đạo ngũ lôi thôi ư? " Bạch Linh Linh vui mừng, hoàn toàn không thèm quan tâm cái gọi là tình kiếp
"... ......."
Mẫu Đơn Tiên Tử đen mặt, gật gật đầu, cái làm người ta chú ý là Tình Kiếp,
sao đến người đầu óc đơn giản này lại chỉ là 10 đạo ngũ lôi vậy.
Bạch Linh Linh cũng không thèm nói gì với nàng, mắt hồ ly khẽ đảo, bỗng dưng nàng phát hiện ra mình có thể thăng lên Thượng Thần một cách dễ dàng,
tâm tình vui sướng.
Phải nói tuy là nàng lười nhưng thăng lên
Thượng Thần là mơ ước của bất kì ai, hơn nữa làm Thượng Thần rồi sẽ
không phải tu luyện thêm nữa, nàng cũng không làm mất mặt Hồ Tộc nhà
mình.
Mẫu Đơn Tiên Tử thấy nụ cười của nàng sáng rực như đóa hoa
đào, đôi má đỏ ửng dưới ánh hoàng hôn như quả đào mật làm người ta si
mê. Trong lòng tự nhiên có dự cảm không hề tốt, như kiểu mình vừa làm ra chuyện gì đó không đúng, cảm thấy cực kì rối rắm.