Diệp Minh mặc đồ đen lẩn xuống dưới núi, hắn hành tẩu
trong bóng đêm như u linh, thủ sơn đệ tử đều không phác giác ra thân ảnh của hắn, Diệp Minh thập phần thuận lợi đi đến U Lan Các, nơi ở của Sư
Nương Ngạo Tuyết.
Diệp Minh đến ngoài cửa, thấy đèn vẫn mở, hắn giơ tay định gõ cửa nhưng một thanh âm phiêu miễu thần kỳ rơi vào trong tai hắn.
:""Vào đi.""
Diệp Minh sắc mặt thoáng run lên, trong lòng thầm thì:""Nữ Nhân này không
đơn giản."", hắn nhẹ nhàng đẩy cửa vào, chỉ thấy sư nương vận bộ y phục
màu đỏ mê người, nàng đang ngồi bên bàn phấn chải tóc, trang điểm, cũng
không nhìn tới hắn.
Diệp Minh cũng không nói gì, lẳng lặng đứng sau lưng nhìn sư nương.
Một lúc sau, Ngạo Tuyết mới chải xong một tóc, nàng khẽ xoay người lại nhìn Diệp Minh, ánh mắt sắc bén như dao cạo quét hắn từ trên xuống dưới,
thanh âm hàm sát nói:
"Nói, ngươi trà trộn vào đây để làm gì?""
Ngạo Tuyết không nói thì thôi, mà nói liền khiến trong lòng Diệp Minh nổi từng trận sóng lớn.
""Sao nàng biết?""
Tuy nhiên bề ngoài hắn vẫn giả vờ nghi hoặc, hỏi:
""Ý sư nương là gì?""
""Hừ, khá lắm, che dấu rất giỏi, Thông Thiên Kiếm Hồn chính là thiên phú võ
hồn của Kiếm Thiên tiểu tử, cả thêm trời sinh kiếm tâm nữa, ngươi gạt
được ai cũng đừng hòng gạt được ta, Võ Hồn là duy nhất, tiểu tử kia
chính là Thông Thiên Kiếm Hồn, trừ khi hắn ngã xuống, võ hồn trở về
thiên địa, thiên đạo sẽ tùy ý đưa cho sinh linh mới, còn không thì vĩnh
cửu tồn tại. Mà ta nghe nói Kiếm Thiên tiểu tử lịch luyện ngoài ý muốn
bị thương nặng, trở thành phế nhân, hẳn là do người đứng sau ngươi làm
ra chứ?"" Ngạo Tuyết mỉm cười nói toạt ra hết thảy.
Thấy Diệp Minh không nói gì, nàng liền nói ra thân phận của mình:
""Ta chính là Huyền Thiên Ma Môn Thánh nữ đứng hàng thứ mười, theo truyền
thống Huyền Thiên Ma Môn mỗi một đời thánh nữ muốn đăng lâm Thần Nữ bắt
buộc phải nắm trong tay nhất lưu chính đạo tông môn, cho nên ta lặng yên giết chết vợ của Phạm Tuấn, đóng giả làm vợ hắn, mưu đồ thế lực đứng
sau Thiên Kiếm Tông, là nhất lưu tông môn Thần Kiếm Tông, còn tiểu tử
ngươi lẫn vào đây hiển nhiên không phải ý tốt rồi nhỉ?""
Diệp Minh nghe Ngạo Tuyết nói, thập phần run động, hắn không ngờ Ngạo Tuyết lại chính là ma môn thánh nữ lẫn vào đây.
Nguyên bản kế hoạch của phụ thân chính là câu dẫn Linh Nhi, mượn Linh Nhi tiếp xúc với Ngạo Tuyết, rồi hạ độc thủ xxx với Ngạo Tuyết, từ đó khống chế
nàng, bắt nàng phải nghe lời hắn, sau đó hai người hợp tác hạ độc thủ
với Phạm Tuấn, khiến hắn bị đồ đệ và vợ mình cắm sừng, phản bội, hộc máu mà chết, Vương Bá Ngưu cũng có thể kiếm được một bút Ác Ma Điểm cùng Ma Đầu exp.
Nhưng kế hoạch xảy ra bất ngờ khiến hắn không thể làm
chủ được, Diệp Minh trong giây lát câu thông phụ thân tàn hồn, Vương Bá
Ngưu yên lặng một lát, bắt đầu đáp:
""Dựa theo lời ta nói mà nói với nàng....""
""Vâng phụ thân!"" Diệp Minh gật đầu, nghiêm mặt nói:
""Ta là thiếu chủ Huyết Sát Đường, đồng thời cũng là Trung Châu Vương gia
tộc nhân, ta được gia tộc ban bố nhiệm vụ lịch luyện chính là thu phục
hết thảy Thương Mang thành thế lực, duy ta độc đại!"" Diệp Minh ngạo
nghễ nói.
""Trung Châu Vương gia?"" Ánh mắt Ngạo Tuyết co rụt lại, sâu trong ánh mắt nàng hiện lên vẻ kiên kỵ.
""Đúng thế, và chúng ta có thể hợp tác."" Diệp Minh mỉm cười, nói.
""Ngươi không sợ ta giết ngươi? Trung Châu Vương Gia thì thế nào, bản thân
ngươi sâu kiến chưa đột phá Võ Quân chi cảnh, có tư cách gì cùng bổn tọa bàn điều kiện?"" Ngạo Tuyết cười lạnh, ánh mắt hàm sát nhìn Diệp Minh,
nàng tu vi Võ Hoàng chi cảnh, muốn diệt sát tiểu tử chưa đột phá Võ Quân sâu kiến dể như trở bàn tay.
""Ngươi giết không được ta..."" Diệp Minh lắc đầu, sắc mặt lạnh nhạt, giọng nói tràn đầy vẻ tự tin đáp.
""Thế chúng ta hợp tác thế nào, nói thử xem?"" Ngạo Tuyết hứng thú nhìn hắn, hỏi.
""Ta với ngươi lập kế khống chế Phạm Tuấn, ta có môn thần thuật có thể khống chế tuyệt đối hắn, có thể giúp ngươi nắm giữ Thiên Kiếm Tông..."" Diệp
Minh chậm rãi nói.
""Thế ta giúp gì được cho ngươi?"" Ngạo Tuyết lạnh giọng hỏi.
"Ngũ Đại thế lực Thương Mang thành, ta nắm giữ Diệp Gia cùng Huyết Sát
Đường, giờ thêm cả Thiên Kiếm Tông và ngươi nữa, chúng ta tàn sát hai
đại thế lực còn lại, sau đó Thương Mang thành từ ta làm chủ!"" Diệp Minh đạm nhiên nói, như việc tàn sát hai đại thế lực nhị lưu chỉ là tàn sát
một chỉ sâu kiến hơi cường một chút.
""Hai đại thế lực nắm giữ
sáu vị võ hoàng chi cảnh, trong sáu vị đó ít nhất hai vị là Cái Thế Võ
Hoàng chi cảnh, ngươi xác định chúng ta có thể giết? Ngươi hẳn phải biết Võ Hoàng cường giả trọng thương thì dể giết chết thì khó, ngươi không
vào Võ Hoàng chi cảnh không biết, họ có thể xuyên toa các chiều không
gian và chạy trốn, không có tọa độ cụ thể không thể đuổi giết được, mà
để bọn chúng chạy thoát thì hậu hoạn vô cùng..."" Ngạo Tuyết nhíu mày,
phân tích vào trọng điểm.
"Ta có Đại Phong Ấn Chi Thuật, tuy tu
vi chưa đủ nhưng ta có thể mượn Thiên Địa bày trận, trong thời gian đó
Thương Mang Thành chính là tử thành, có vào mà không có ra, và bên ta ra sáu vị võ Hoàng chi cảnh, hai vị cái thế Võ Hoàng, cộng thêm Thiên Kiếm Tông hai vị thái thượng trưởng lão, ngươi, Phạm Tuấn, đủ để đồ sát hết
thảy hai vị cường giả "" Diệp Minh tự tin nói.
""Vậy được, hợp tác vui vẻ!" Ngạo Tuyết giơ bàn tay lên.
""Hợp tác vui vẻ!" Diệp minh cũng đưa bàn tay bắt lấy bàn tay Ngạo Tuyết.
Cả hai nhìn nhau cười.
.......
Tiên Ma chi thành, nguy nga bao la hùng vĩ, tường thành cao tới ngàn trượng, chính là tòa thành lớn thứ hai Hoang Cổ đại lục, chiếm diện tích cực
lớn.
Tiên Ma chi thành, chính là nơi Man tộc tọa lạc, nhân khẩu
cường thịnh, phố xá phồn thịnh đến cực điểm, nơi đây phố xá nhà cửa đều
rất to và cao, trun bình tầm sáu bảy mét, bởi vì Man Tộc tộc nhân thân
người trưởng thành trung bình đều cao sáu mét.
Vương Bá ngưu bọn
họ giống như người lùn vậy rước đến nhiều Man tộc tộc nhân liếc nhìn,
ngay cả Man Tộc thiếu nữ thiếu niên dưới mười tuổi đều cao tới hai mét
năm, Vương Bá Ngưu bọn họ giống như em bé trong mắt Man Tộc vậy.
Vương Bá Ngưu đi vào Tiên Ma chi thành thuê một cái tiểu viện.
“Ta ra ngoài dạo chơi cùng với thu thập tinh tức, các ngươi tạm thời ở đây
tu luyện đi."" Vương Bá Ngưu lạnh giọng nói, xong rồi xoay người rời đi.
“Được rồi!” Alucard cùng Ngạo Thiên gật đầu, từng người về phòng riêng tu luyện.
Ban đêm, đèn đuốc sáng trưng trên đường phố, mặc dù màn đêm buông xuống
nhưng trên đường phố vẫn là rất nhiều người đi lại trong các quán giải
trí như quán rượu, thanh lâu, rạp hát, các loại chỗ ăn chơi, khiến cho
Tiên Ma chi thành dù là ban đêm vô cùng náo nhiệt.
""gầm...grừ...""
Lúc này, phía trước truyền đến thanh âm giống như quái thú, Vương Bá Ngưu
đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy phía trước đám người luống cuống tay chân
nhao nhao tránh ra, giống như đang tránh cái gì đó đáng sợ vậy.
Khi dân chúng tránh đường Vương Bá Ngưu mới có thể thấy rõ, phía trước có hai đầu độc giác Long đang kéo cỗ xe gào thét mà chạy.
Người đánh xe chính là một con thị nữ dáng dấp thanh tú, mà trong xe ngồi
chính là một vị nữ tử khuôn mặt quốc sắc thiên hương, tư thái cao ngạo
tùy ý nhìn dân chúng né tránh xe ngựa của nàng.
“Tránh ra, ngươi muốn chết a!” Độc Giác Long hình thể khổng lồ mạnh mẽ chạy thẳng về phía Vương Bá Ngưu.
Vương Bá Ngưu ánh mắt ẩn hàm sát ý, nhưng hắn không có xuất thủ, mũi chân
điểm xuống mặt đất, thân như gió, vững như thạch, phiêu dật nhẹ nhàng
nhảy sang một bên, tay áo tung bay, tóc dài khẽ động, điềm nhiên như
không có việc gì, đi thẳng về phía trước.
Lúc này nữ tử xinh đẹp
tuyệt mỹ cũng kinh ngạc ngoáy đầu khỏi cửa sổ liếc nhìn hắn, ánh mắt nữ
tử như thu thuỷ, môi như anh đào, thân thể cũng không giống Man tộc to
lớn như vậy, càng nhỏ nhắn giống nhân tộc.
Tuy nhiên nàng này cũng chỉ là tùy ý một chút, tuy hơi kinh diễm thân thủ của Vương Bá Ngưu, nhưng chỉ đến vậy là thôi.