Những ngày gần đây
Diệp Bắc nghe theo mệnh lệnh Vương Bá ngưu điên cuồng truyền bá thanh
danh của Vương Bá Ngưu khắp Thiên Khung Hoàng Triều, ác danh của Vương
Bá Ngưu liền truyền khắp Thiên Khung Hoàng Tiều, ngay cả mấy chục cái
Vương Triều dưới trướng Thiên Khung Hoàng Triều đều tràn lan thanh danh, rất nhiều sự tích của Diệp Thiên Hùng bị hàng vạn tỷ tu sĩ đều thuộc
trong lòng bàn tay.
Chỉ trong mấy ngày thanh danh truyền bá, vô
số vạn chúng tu sĩ phẫn nộ lao nhao sỉ mắng, vô số người bắt đầu rêu rao muốn thảo phạt Sát Lục Ma Tông.
Vì những tu sĩ này quá nỗ lực
khiến Thanh danh điểm điên cuồng tăng mạnh, nếu ví như một người là một
thanh danh điểm thì Vương Bá Ngưu đã trục lợi được mấy trăm tỷ thanh
danh điểm, khiến cho dù trong mộng Vương Bá Ngưu cũng cười tỉnh.
Đối với những chuyện này Vương Bá Ngưu vẫn luôn biểu hiện thập phần đạm
nhiên cùng bình tĩnh, mặc cho ngoại giới sóng to gió lớn, hắn tự lù lù
bất động, những người này mắng càng hung thì thanh danh của hắn càng
xấu, đồng nghĩa với việc kiếm được nhiều hơn Thanh Danh Điểm, tuy nhiên
biểu hiện nhún nhường của Vương Bá Ngưu khiến chúng trưởng lão Sát Lục
Ma Tông không rõ nội tình phi thường biệt khuất, dù sao người khác sỉ
nhục Ma chủ của mình mà Ma chủ vẫn không lên tiếng, khiến bọn hắn ra
đường đều phải che mặt sợ bị người khác nhận ra mình là Sát Lục Ma Tông
người, dù sao Sát Lục Ma Tông, nhất là Ma Chủ thanh danh đều vô cùng
thối nát.
Cứ như vậy, thời gian từng ngày qua đi, Lập Tông Đại Điển bắt đầu mở màn.
Bởi vì Vương Bá Ngưu thành lập Sát Lục Ma Tông, tuy nhiên chỉ là tự phát,
không được chúng tu sĩ công nhận, cho nên hắn muốn mở ra Lập Tông đại
điển mời các thế lực tam lưu trở lên trong Thiên Khung Hoàng Triều đi dự lễ, bởi vì sự tình quá trọng đại, mà Vương Bá Ngưu bận đi tu chân tinh
vực khai cương quốc thổ cho nên Diệp Bắc đám người liền tận tâm chuẩn
bị.
Hiện giờ thời gian đã trôi qua một tuần, sau khi an bài các
thế lực trong Cổ Tôn Quận thuần phục, Diệp Bắc vận dụng Thiên Mệnh Chi
Tử quyền lợi, thi triển nghịch thiên thủ đoạn đem hết thảy Cửu Long Sơn
Mạch địa chất dời tới đằng sau Sát Lục Ma Tông, ngay cả danh sơn Thiên
Thủy chi đỉnh cũng bị Diệp Bắc dời vào bên trong Sát Lục Ma Tông phía
trung tâm, mệnh danh làm Tư quá nhai, chuyên để trừng phạt đệ tử phạt
lỗi nhẹ đi diện bích tư quá.
Diệp Bắc muốn khí thế của Vương Bá
ngưu càng huy hoàng uy nghiêm, thân là thuộc hạ đắc lực nhất của Vương
Bá Ngưu, hắn biết Vương Bá Ngưu tự nhiên sẽ không thỏa mãn với hiện
trạng bây giờ của Sát Lục Ma Tông, bởi vì sau khi thu phục Cổ Tôn Quận,
Sát Lục ma Tông kiến trúc đã không xứng với thân phận cùng địa vị bây
giờ của Vương Bá Ngư.
Ở trong Thiên Khung Hoàng Triều Vương Bá
Ngưu thanh danh truyền khắp vạn tỷ tu sĩ, không ai không biết, ở Sát Lục Ma Tông địa bàn, Vương Bá Ngưu một tay che trời, quyền uy chí cao vô
thượng.
Sát Lục Ma Tông kiến trúc hiện giờ vô pháp xứng với địa vị cùng thanh danh của Vương Bá Ngưu.
Cho nên Diệp Bắc vì nịnh nọt Vương Bá Ngưu, trước khi Vương Bá Ngưu trở về
Diệp Bắc điên cuồng cải tạo đất đai dưới Sát Lục Ma Tông mạnh mẽ đưa nó
lên cao mấy trăm ngàn vạn cây số, khiến cả Sát Lục ma Tông cất cao đến
tận cùng bầu trời, cách Thiên Địa Khí Tường chỉ có mấy trăm mét, từ bên
trong Sát Lục Ma Tông ngẩn đầu lên có thể thấy vô số tinh hà, vô số hành tinh trôi nổi trong vũ trụ bao la, khiến mỗi Sát Lục Ma Tông môn nhân
đều cảm giác bản thân lọt vào trạng thái kỳ diệu khi quan sát Vũ Trụ,
tâm cảnh bọn hắn tiến triển cực tốc cho nên tu vi cũng đột phá càng
nhanh, gián tiếp đề bạt chất lượng cùng số lượng đệ tử thực lực.
Mà Sát Lục Ma Tông cất cao như vậy, nếu từ trên sát lục ma tông nhìn xuống sẽ thấy cả Thiên Khung Hoàng Triều tình cảnh, tạo nên khí thế duy ngã
độc tôn, vô địch tịch mịch, cao cao tại thượng của Ma Chủ Vương Bá Ngưu.
Chưa hết, Diệp Bắc nâng Sát Lục Ma Tông cất cao như vậy khiến ngoại nhân nếu muốn đi lên Sát Lục Ma Tông ít nhất phải có võ Hoàng tu vi mới có thể
bay tới độ cao như vậy, nếu tu vi không đủ phải dùng truyền tống trận,
tuy nhiên giá cả khá mắc, nếu không có tiền thì phải thành thật đi bộ
hoặc mấy ngày mấy đêm không ngừng nghỉ phi hành.
Đây là Diệp Bắc ý tưởng, ngoài muốn kinh sợ đám đạo chích, còn muốn cho các thế lực đến
dự lễ một cái hạ mã uy, khiến bọn họ kính sợ Sát Lục Ma Tông.
Mấy ngày nay các thế lực ở xa và ở gần đã tám phần mười tề tụ trên Sát Lục
Ma Tông, bọn họ ngẩn đầu lên bầu trời thấy được vũ trụ tình cảnh, mà cúi người xuống nhìn phía dưới lại thấy Thiên Khung Hoàng Triều nhỏ bé, mà
dân cư sống ở Thiên Khung Hoàng Triều đi đi lại lại nhỏ bé giống như một đám kiến hôi di chuyển, khiến tâm cảnh bọn hắn chấn động không nguôi.
Chứng kiến thủ đoạn kinh thiên triệt địa như vậy tự nhiên là dẫn tới vô số tu sĩ chấn động trong lòng, hạt giống kính sợ dần dần nảy mầm trong lòng
bọn họ.
Bọn họ giờ khắc này hoàn toàn kính sợ Vương Bá Ngưu.
Những thứ này không ai có khả năng đủ làm được, chỉ có trong truyền thuyết Võ Đế tuyệt thế vô song, có thực lực dời non lấp biển phi thiên độn địa
mới có khả năng cải tạo tông môn thành như vậy.
Thủ đoạn của Vương Bá Ngưu đã siêu việt trí tưởng tượng của bọn họ, xé bỏ hết thảy nhận thức về thế giới của bọn họ.
Lập Tông Đại Điển chuẩn bị khai mạc, hắn sớm đã về tới Sát Lục Ma Tông, tuy nhiên hắn không xuất hiện trước công chúng, mà chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Hiện giờ mọi chuyện Diệp Bắc đã chuẩn bị ổn thoả và chu toàn, khiến trong
lòng Vương Bá Ngưu thoải mái, trùng trùng điệp điệp ca ngợi Diệp Bắc
trước toàn thể thuộc hạ đắc lực của hắn.
Được Vương Bá Ngưu ngợi khen, vẻ mặt Diệp Bắc dương dương đắc ý liếc đám người, cười đến nổi không khép miệng lại được.
Đều là thuộc hạ của Vương Bá Ngưu, tuy nhiên trong bọn hắn đều có tranh đấu ngầm, chỗ nào có người tồn tại ở đó có tranh đấu, đối với những người
này âm thầm lục đục nội bộ, Vương Bá Ngưu rõ ràng hết thảy, tuy nhiên
không cũng không để tâm cho lắm tùy ý để bọn chúng đấu đá lẫn nhau, chỉ
cần không trực tiếp vạch mặt hoặc chém giết lẫn nhau thì hắn sẽ không ra tay ngăn cản, Vương Bá Ngưu là một đời hùng chủ, hắn rõ ràng có cạnh
tranh thì mới có phát triển tiến bộ, đám người này càng tranh đấu thì
càng khiến Vương Bá Ngưu được lợi, nhìn bọn chúng tranh đấu Vương Bá
Ngưu còn mừng thầm trong lòng đâu, nếu đám người này bộ dạng hòa ái sống chung với nhau không tranh đua ghen ghét thì mới khiến Vương Bá Ngưu
bận tâm.
Theo mặt trời mọc lên đằng đông, cả Sát Lục Ma Tông vang lên tiếng trống liên tục, tiếng nhạc sập sình in ỏi, tiếng người cười
nói ồn ào, khiến không khí lúc này trở nên sôi động.
Bên trong
Sát lục Ma Điện, thân ảnh Diệp Bắc đột ngột xuất hiện đi tới trước mặt
Vương Bá Ngưu, lúc này đây Vương Bá Ngưu đang nhắm mắt ngủ gật, mà đứng
kế bên hắn chính là thiếp thân cận vệ Tàng Thiên Cơ, Diệp Bắc khẽ khom
người quỳ xuống một chân, cúi đầu nói:
""Ma Chủ, Lập Tông đại điển chuẩn bị mở màn.""
Vuơng Bá Ngưu ngáp dài một cái, lười biếng mở mắt ra nhìn Diệp Bắc, hắn gật đầu lạnh nhạt đáp:
“Cái gì nên tới đều đã tới, không nên tới cũng đều tới.”
“Hôm nay Lập Tông đại điển qua đi, Sát Lục ma Tông của bổn tọa danh dương
thiên hạ, chấn triệt tám phần mười thế lực trong Thiên Khung Hoàng
Triều, ta muốn trong vòng nữa năm âm thầm thu phục tám phần mười thế lực trong Thiên Khung Hoàng Triều, sau đó dẫn quân đi diệt Thiên Khung
Hoàng Tiều quốc thống, thay đỗi chế độ quốc trị bằng chế độ Tông môn
trị, Sát Lục Ma Tông chúng ta thay thế bọn hắn chấp chưởng Thiên Khung
Hoàng Triều ngàn tỷ chúng sinh, ngàn ngàn tỷ đất đai.”
“Đến lúc
đó Sát Lục Ma Tông vanh danh trung châu, ta điều quân chiếm đoạt thu
phục các Vương Triều, Hoàng Triều khác, sau đó tụ lực hoàn toàn trinh
phục Trung Châu mười thành thế lực, nhất cử thống nhất Trung Châu...”
""Ta muốn trong vòng mười năm, Năm Châu Bốn Biển sẽ không còn có bất kỳ thế
lực nào can đảm chống lại, nếu thời cơ thuận lợi ta đột phá Đế cấp thì
Ngũ Vực của Ngũ Đế ta cũng muốn nhúng chàm!Nhiều Nhất trăm năm thống
nhất hoàn toàn Huyền Huyễn đại thế giới, làm bàn đạp cùng Chư Thiên
Cường Gỉa tranh bá Vũ Trụ!""
Vô Tận hào khí bá khí từ trong miệng Vương Bá Ngưu vang ra chấn kinh Diệp Bắc cùng Tàng Thiên Cơ, khiến
nhiệt huyết trong lòng Diệp Bắc hai người triệt để sôi trào, nhất là
Tàng Thiên Cơ biểu hiện, trong con mắt hắn nở rộ ra chiến ý kinh thiên,
còn Diệp Bắc con mắt lộ ra vẻ vô cùng chờ mong.
“Ta Diệp Bắc/Tàng Thiên Cơ thề sống chết đi theo Ma Chủ tranh bá thiên hạ!”
Tàng Thiên Cơ nhanh chóng đi đến kế bên Diệp Bắc, đồng thời bắt chước Diệp Bắc quỳ một xuống đất cuồng nhiệt nói.
Giờ phút này thông qua lời nói của Vương Bá Ngưu, bọn hắn tựa hồ đang tưởng tượng cảnh Sát lục ma tông hùng bá thiên hạ sau đó chinh chiến vũ trụ,
nếu bọn họ còn tồn tại tới lúc đó, thanh danh của bọn hắn sẽ chấn động
khắp bát hoang lục hợp, cho dù chết cũng lưu danh Vũ Trụ lịch sử, hoặc
ít nhất cũng là thời đại người chứng kiến!
Tưởng tượng đến đây,
nội tâm Diệp Bắc cùng Tàng Thiên Cơ tràn ngập kích động cùng kinh hỉ,
nhiệt huyết đều hừng hực thiêu đốt trong lòng, chiến ý ngập trời như
thực chất hiện hữu trên đầu bọn họ, như muốn chiến thiên chiến địa chiến thương khung.
Thấy thế, Vương Bá Ngưu hài lòng nhẹ nhàng mỉm cười, ngạo nghễ nói:
“Yên tâm, ngày đó sẽ rất nhanh.”
“Lần này lập tông, hai người các ngươi có công, ta tự mình đề bạt cơ cấu
chức vụ, chỉ có người xuất chúng trong ngàn vạn người mới có thể leo
lên, hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt mà ta cung cấp, theo thứ tự lần lượt gọi là Chín Đại Ma Tôn, Một trăm lẽ Tám vị Ma Hoàng, một ngàn ba trăm vị Ma Vương, chín ngàn vị Ma Quân phân biệt theo cảnh giới Quân, Vương,
Hoàng, Tôn, tạm thời chỉ như thế, ngày sau khi các ngươi đột phá Đế cấp, ta sẽ dần dần gia tăng chức vụ mới xứng tầm cho các ngươi.”
“Ta bất tử, Sát Lục Ma Tông sẽ không vong!”
Thanh âm uy nghiêm của Vương Bá Ngưu truyền vào trong tai Diệp Bắc hai người, khiến cho cảm xúc của bọn hắn lúc này bùng nổ.
Chín Đại Ma tôn? Một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng?
""Trong đó ta tất nhiên sẽ có tịch vị!""
Trong đầu Diệp Bắc cùng Tàng Thiên Cơ đều âm thầm nói.
Ở cái thế giới tàn khốc cá lớn nuốt cá bé này, thân là nam nhi trong
thiên địa, sống một đời theo đuổi cơ bản nhất chính là tài nguyên,thực
lực cùng địa vị, cuối cùng là mỹ sắc.
Hiện giờ, bọn họ đi theo
Vương Bá Ngưu đạt được tài nguyên vô tận cho nên thực lực bọn hắn dần
cường đại, vì thế bọn họ cũng nên hưởng thụ địa vị cao thượng tương ứng, cho nên bọn hắn đều nghĩa Ma Tôn chi vị bọn hắn tất có một chân.
Diệp Bắc thân là thiên mệnh chi tử nắm giữ thiên địa chí cao quyền lợi, cho
nên thực lực của hắn không thể dựa theo lẽ thường để phán đoán, trong
địa bàn của Vương Bá Ngưu, hắn chính là Thần, cho nên Chín đại ma tôn vị trí đầu tiên tất nhiên của hắn.
Tàng Thiên Cơ thân có Võ Tôn tu vi cho nên cái ghế thứ hai cũng là của hắn.
Còn Diệp Thiên Lý đám người tuy đi theo Vương Bá Ngưu từ lâu, nhưng tu vi
của bọn hắn cao nhất cũng chỉ Cái Thế Võ Hoàng chi cảnh, cho nên Một
trăm linh tám Ma Hoàng tịch vị mấy vị trí đầu bọn hắn đương nhiên nắm
giữ, riêng Diệp Minh thì bọn hắn nghĩ hẳn là Thiếu chủ vị trí, Lãnh
Tuyết Cơ mẫu thân Diệp Minh hẳn là Ma Tông Tông Chủ phu nhân.
Rốt cuộc, bọn họ đều là thuộc hạ dưới trướng đắc lực nhất của Vương Bá
Ngưu, bọn hắn đi theo Vương Bá ngưu từ lúc hắn nhỏ yếu tới giờ, trong
bọn họ người nào cũng đã đi qua thây sơn biển máu vì Vương Bá Ngưu chinh chiến.
“Chớ có lại mơ tưởng, nếu là của các ngươi, tự nhiên chính là của các ngươi, ai cũng đoạt không được.
”
“Tiểu Bắc Thiên Cơ huynh trước đi xuống chuẩn bị Lập Tông đại điển đi, đến
lúc đó ta sẽ vì các ngươi ban cho phong hào hiển thị thân phận cùng địa
vị của các ngươi, về sau Sát Lục ma Tông chính là căn cơ của các ngươi,
vinh nhục cùng nhau.”
Nhìn thấy Diệp Bắc hai người bộ dáng kích động, Vương Bá Ngưu tự nhiên biết trong lòng bọn hắn suy nghĩ những gì.
Bất quá hắn cũng không có trách cứ.
Đây là bọn họ nên được hưởng thụ vinh quang, Vương Bá Ngưu lãnh khốc vô
tình, hắn chỉ chú trọng lợi ích, Diệp Bắc đám người có công hắn thưởng,
có lỗi hắn sẽ trừng phạt, công chính vô tư.
Diệp Bắc hai người khom người hành lễ, thân hình nháy mắt biến mất.
Sau khi Diệp Bắc hai người rời đi, Vương Bá Ngưu chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn phía hư không đằng xa xa...
“Rốt cuộc có thể có tư cách xưng hai chữ "Bổn Tọa"……”
Nói xong, Vương Bá Ngưu lạnh lùng cười, nhấc chân bước khỏi Sát Lục ma điện.