Tôi lọ mọ lôi ra từ trong ngăn tủ đôi găng tay mà đã đốt của tôi tận bốn đêm để làm xong. Còn để mà nói nó có ra
hình thù cái găng tay không thì tôi xin phép thưa rằng…Nếu bạn nói giảm
nói tránh văn minh lịch sự thì có thể nói trông hai cái bao tay hơi dị
dạng một tí, còn nếu qua cái miệng độc đoán của Cà Chua thì nó sẽ là xấu đâm mù mắt người nhìn.
Và tôi xin khuyến khích bạn nghe theo lời giải thích ban đầu.
Xin hãy thứ lỗi cho người em gái dính lời nguyền này đi ạ, đối với người lần đầu tiên chạm vào cuộn len đan được
như thế đã là đỉnh của chóp rồi.
Thôi, là… tấm lòng mà.
“ Hơi xấu một tí.” Tôi gãi đầu. “ Tớ sẽ đền bù thêm sau.”
Đến giờ ngắm lại cái găng tay thì tôi xin đính chính lại rằng, cái vẻ đẹp của cái bao tay nó không chỉ dừng lại ở
xấu đâm mù mắt người nhìn đâu.
Hèn chi con Chocopie lại gào chết khiếp mỗi khi thấy cái găng tay ở xung quanh nó là phải.
Thiên Ân mím môi nuốt ngược nước mắt vào trong khi trông thấy quà Gíang Sinh. Tôi đoán là hắn đang phân vân không biết nên khóc òa lên hay bò lăn ra
cười cho hợp lý đây mà.
Hắn đặt đôi găng tay qua một bên, lôi từ trong túi ra một cái hộp nhỏ.
“ Merry Chrismast.”
Ồ, là một sợi dây chuyền hình trái tim bé xíu xiu, siêu dễ thương.
Thiên Ân giúp tôi đeo vào cổ, rồi vươn hai tay ôm lấy tôi, cằm tựa vào vai tôi.
“ Tớ xin lỗi. Đừng buồn, cũng đừng giận nữa.”
Tôi cười, vỗ vỗ tay hắn.
“ Tớ có giận nữa đâu.” Rồi quay người, chủ động thơm vào má hắn an ủi.
Thiên Ân ôm má tôi, mặt sát lại gần gần… Tôi cũng chầm chậm nhắm hai mắt lại… tay ôm cổ hắn…
Thông báo: Truyện được up độc quyền trên Wordpress, MangaToon và Wattpad của Mộc Trà.
Nếu bạn đọc được ở những web truyện khác thì đó là do họ tự ý đăng lên mà chưa được sự đồng ý của mình.
Nếu bạn là người tốt, xin vui lòng đừng mang truyện của mình đi ạ.
Truyện sẽ được cập nhật thường xuyên vào ngày T7-CN.
Và mình sẽ còn đào thêm những hố khác, mong mọi người ủng hộ ạ