Trình Dung cũng ngẩng đầu nhìn theo, giây phút nhìn thấy Tô Ngưng Mi, hô hấp
không khỏi ngưng trệ. Tô Ngưng Mi một đầu tóc đen óng ả , khuôn mặt
trắng nõn, hai má hồng nhuận lộ ra vẻ khỏe khoắn, trên mặc áo lông
đen, phía dưới là quần jeans xám, bộ dáng so một tháng trước còn muốn
khỏe mạnh xinh đẹp hơn vài phần, sắc mặt Trình Dung có chút thay đổi,
trong lòng cũng có chút bất bình dâng lên, nàng ở bên ngoài liều sống
liều chết thu thập vật tư, nó lại ở nhà sành ăn, bảo dưỡng nhan sắc xinh xắn đẹp đẽ, dù là ai trong lòng đều sẽ không thoải mái.
Không
đợi Trình Dung mở miệng, cô gái có mái tóc xoăn đỏ ngồi cạnh nàng ta đã
quay đầu nhìn về phía Trình Dung, chỉ trích nói:"Chị Dung, đây chính là
Tô Ngưng Mi, em gái của chị hả? Thực làm như mình vẫn là tiểu thư hào
môn như trước đâu? Tận thế đến, căn bản không còn ai nhân nhượng cô ta,
rõ ràng có một thân sức mạnh còn không chịu đi ra ngoài thu thập vật tư, mỗi ngày ở nhà hết ăn lại nằm!"
Trình Dung vội vàng kéo cô gái
tóc hồng,"Tiểu Tĩnh, em đừng nói nữa...Em gái chị được nuông chiều từ
bé, sợ bây giờ vẫn chưa quen..."
Tô Ngưng Mi giận dữ cười, đi
từng bước một xuống lầu, đi đến ngồi xuống sofa, hất hàm nhìn cô gái tóc hồng: "Cô là ai a? Đã đến nhà của tôi còn dám chỉ trích tôi? Đầu óc cô
còn bình thường đi."
Cô gái tóc hồng nghe vậy, giận dữ, giương
nanh múa vuốt định nhào tới chỗ Tô Ngưng Mi, lại bị Trình Dung và Vu Hạo Tĩnh kéo lại. Trình Dung liếc mắt một cái nhìn Tô Ngưng Mi, nói xin
lỗi: "Tiểu Mi, em đừng nóng giận, họ đều là hộ gia đình sống cùng toà
nhà với chúng ta, là vài ngày trước bọn chị thanh lý zombie trong toà
nhà mà quen biết, họ đều là thức tỉnh giả, đây là Khang Tiểu Tĩnh-thổ hệ dị năng giả.” Lại chỉ cô gái tóc ngắn bên cạnh Khang Tiểu Tĩnh, cô bé
này tên Hàn Bảo, thủy hệ dị năng giả." Lại chỉ hai anh chàng giống nhau
như đúc đang ngồi đối diện: "Họ là hai anh em song sinh, anh là Tưởng
Nhật, em là Tưởng Nguyệt, đều là phong hệ dị năng giả."
Cuối cùng còn lại một người đàn ông trung niên, người kia không đợi Trình Dung
giới thiệu, đã nhìn Tô Ngưng Mi nói:"Tô tiểu thư, tôi là Khổng Văn Ninh, cũng là lực lượng biến dị giả giống cô, về sau xin chỉ giáo thêm."
Tô Ngưng Mi yên lặng gật đầu, mấy người này đều là nhân vật trong nội dung truyện, người vừa gây sự với nàng-Khang Tiểu Tĩnh là người ủng hộ Trình Dung một cách ngu ngốc, Hàn Bảo trong nội dung truyện không có quan hệ
gì với Trình Dung, sau này tách khỏi Trình Dung, Tưởng Nhật thì thích
Hàn Bảo, cuối cùng vì cứu Hàn Bảo nên chết vì bị đàn zombie bao vây tấn
công, về phần người đàn ông trung niên kia cũng có ý nghĩ không an phận
với Trình Dung như Trần Đức Thanh, cuối cùng bị nam chủ giết chết. Mấy
người này đều đã mất hết người thân, chỉ còn lại cô đơn.
Bọn họ
như vừa mới thu thập vật tư trở về, trên người dính đầy vết máu, mang
theo một mùi xác thối tởm lợm, trong phòng khách đồ ăn để rải rác. Khang Tiểu Tĩnh rốt cục bình tĩnh lại, hung tợn trừng mắt liếc nhìn Tô Ngưng
Mi một cái, quay đầu nói với mọi người:" Đồ ăn này là chúng ta ở bên
ngoài cực khổ lắm mới thu thập được, theo tôi thấy chúng ta nên chia đều đi, về phần cái người ngồi mát ăn bát vàng kia thì để cô ta tiếp tục
đói bụng đi."
Trình Dung có chút khó xử nhìn thoáng qua Khang
Tiểu Tĩnh: "Tiểu Tĩnh, em đừng như vậy, là do mấy ngày nay Tiểu Mi không thoải mái, về sau có thể cùng đi thu thập vật tư với chúng ta mà, có
phải vậy không Tiểu Mi?" Câu cuối cùng là hỏi Tô Ngưng Mi.
Tô Ngưng Mi ha ha cười lạnh hai tiếng, không nói gì.
Bỗng nhiên Vu Hạo Tĩnh vỗ vỗ đầu, hấp dẫn ánh mắt mọi người, lúc này mới đẩy gọng kính vàng trên mũi nói:"Được rồi, không nói chuyện này nữa, trong
khoảng thời gian này vật tư khu phụ cận đã bị chúng ta thu thập hết,
chúng ta phải đi xa chút thu thập vật tư thôi, hướng cửa tiểu khu rẽ
phải, phía trước mấy trăm thước là siêu thị Gia Nhạc Phúc, vừa khéo mấy
ngày hôm trước chúng ta có chiếc xe vận tải, dùng để chứa vật tư không
còn gì tốt hơn. Thời kì này zombie phía dưới tiểu khu đã bị chúng ta
thanh lý sạch sẽ, nhưng không biết ngoài tiểu khu là tình trạng gì, ngày mai ai muốn cùng đi siêu thị thu thập vật chất?"
Mọi người đều
muốn đi, Tô Ngưng Mi cũng giơ tay: "Ngày mai tôi cũng đi." Chủ yếu vì
nàng nhớ bên cạnh siêu thị có cửa hàng bán hạt giống, không gian của
nàng đã mở ra toàn bộ, có nhiều chỗ để gieo trồng lương thực , về sau đồ ăn rất quan trọng, hiện tại nàng phải chứa nhiều loại lương thực một
chút, dù sao việc này cũng không phải vô ích, huống chi nàng còn nhớ kho hàng cấp chuyển của siêu thị Gia Nhạc Phúc, mấy thứ vật tư này có càng
nhiều càng tốt.
Siêu thị Gia Nhạc Phúc kia cách tiểu khu không
xa, nàng thường xuyên đi dạo quanh đây nên lộ tuyến vô cùng quen thuộc,
vị trí trong siêu thị cũng rất quen thuộc, chỉ là khi đến siêu thị nàng có nắm chắc tránh được những người kia để đi tới kho hàng hay không
thôi.
Nghe thấy Tô Ngưng Mi cũng phải đi, Khang Tiểu Tĩnh khinh
thường bĩu môi: " Ồ Tô thiên kim tiểu thư cũng đi ra ngoài sát zombie
sao, đừng tưởng rằng cô thức tỉnh lực lượng thì rất lợi hại, cấp 1 lực
lượng biến dị giả kia so với cấp 1 dị năng giả vẫn thua kém rất
nhiều..." Lời này vừa thốt ra, sắc mặt người đàn ông trung niên tên
Khổng Văn Ninh kia ngay lập tức bị thay đổi.
Tô Ngưng Mi liếc
mắt nhìn Khang Tiểu Tĩnh một cái, ngón tay mảnh khảnh sờ xuống mặt bàn
làm từ thủy tinh công nghiệp, ngón tay cái cùng ngón trỏ nhẹ nhàng nắm
góc bàn, tiếng góc bàn bị đứt thay cho câu trả lời, sắc mặt Khang Tiểu
Tĩnh tức khắc thay đổi.
Trình Dung cuống quýt đi ra hòa giải:
"Được rồi, Tiểu Tĩnh, em đừng nói nữa, Tiểu Mi rất lợi hại, hiện
tại mọi người đều đã gắn thành một đoàn, đừng gây tổn hại hòa khí. Hiện tại cũng không còn sớm, đem đồ ăn phân chia rồi trở về nghỉ ngơi đi,
sáng mai tập hợp tại đây."
Lúc phân chia đồ ăn, Khang Tiểu Tĩnh
nhất quyết không chịu đem đồ ăn phân cho Tô Ngưng Mi, nhưng lại phân cho Trần Đức Thanh cùng Trình Văn Quân. Tô Ngưng Mi cũng không để ý, trong
không gian của nàng có nhiều đồ ăn như vậy, còn có thể được ăn các loại
rau xào, đối với loại đồ ăn như bánh bích quy, mì ăn liền nàng căn bản
không hứng thú nổi. Nhưng Hàn Bảo diện mạo hoạt bát đáng yêu lại đem hai bao mì ăn liền phân cho Tô Ngưng Mi, lại đưa cho nàng hai bình nước
khoáng,"Của chị này, chị lấy ăn đi, chị đừng để ý tới lời nói của Tiểu
Tĩnh."
Tô Ngưng Mi cười cười, nói một tiếng cám ơn, nhận lấy mì
ăn liền cùng nước khoáng. Không lâu sau, mọi người đều trở về nhà của
mình. Khang Tiểu Tĩnh ở tại lầu 6, Tưởng Nhật-Tưởng Nguyệt ở tại lầu 8,
Hàn Bảo ở tại lầu 18, bất quá Tưởng Nhật muốn đưa Hàn Bảo về tận nhà mới yên tâm, Tôn Văn Ninh ở tại lầu 20.
Sắc trời tối đi rất nhanh,
nước và điện đã sớm bị cắt, trong nhà cũng không có một ngọn nến, mọi
người đều tùy tiện ăn vài thứ rồi trở về phòng.
Tô Ngưng Mi trở
về phòng, vào không gian. Trước khi tận thế đến nàng đã mua thật nhiều
mầm móng, Tô Ngưng Mi tìm chút lấy ra ngô giống, ngô là lương thực phụ,
tỉ lệ trưởng thành cao, nàng tính toán gieo thử xem ra sao. Nàng ở phía
sau nhà gỗ nhỏ mở ra một khối đất, đem ngô giống gieo xuống đất, lại rắc xuống thêm một tầng thổ nhưỡng mỏng. Mặc dù đối với việc nhà nông nàng
không thông thạo lắm, nhưng đại khái cũng biết nên làm như thế nào.
Mới xoay người gieo trồng một lúc, Tô Ngưng Mi đã mệt không chịu được, nhìn phiến đất đen lớn, một ý tưởng bỗng lóe lên trong đầu Tô Ngưng Mi,
không gian này cùng với nàng tâm ý tương thông, không biết có thể chỉ
động não mà điều khiển cho thổ nhưỡng được mở ra hay không. Ôm ý định
thử qua một lần, Tô Ngưng Mi phát hiện thế mà lại thành công , cách đó
không xa xuất hiện một ô đất long long mở ra, lại dùng ý niệm gieo toàn
bộ ngô giống xuống đất, Tô Ngưng Mi liền phát hiện linh khí trong cơ thể không còn nhiều liền ngồi xuống bắt đầu tu luyện, lại vận hành bảy bảy
bốn mươi chín lần đại chu thiên, Tô Ngưng Mi liền cảm thấy linh khí
trong cơ thể càng thêm dư thừa, dường như so với lần tu luyện trước tăng lên rất nhiều.
Tô Ngưng Mi kinh ngạc, không nghĩ tới gieo trồng còn có thể gia tăng tốc độ tu luyện, thật sự là không sai, về sau có
thể một bên gieo trồng lương thực một bên tu luyện rồi.
Thấy
thời gian không còn sớm, Tô Ngưng Mi ra khỏi không gian muốn đi toilet
trước rồi nghỉ ngơi thật tốt, để ngày mai có tinh thần thu thập vật tư.
Đang nghĩ tới vậy, bên tai Tô Ngưng Mi lại truyền đến thanh âm tinh tế,
tựa hồ là truyền đến từ phòng bên cạnh. Bên cạnh là phòng của Trình
Dung, Tô Ngưng Mi nghĩ nghĩ, dùng thần thức bao trùm căn phòng đó. Trong phòng không có ai, lại chuyển thần thức ra ban công thì thấy cảnh tượng khiến người ta phun trào máu mũi.
Trên ban công có cái cửa sổ
sát đất, cửa sổ làm bằng thuỷ tinh công nghiệp rất dày, Vu Hạo Tĩnh đang ôm lấy thân hình trơn mịn của Trình Dung từ phía sau, ép nàng ta áp
trên cửa kính, hai con thỏ trắng mịn non mềm bị áp đến biến đổi hình
dạng. Trong phòng Tô Ngưng Mi xem đến mức trợn trắng mắt há mồm đến khi
linh khí trong cơ thể không còn lại bao nhiêu mới vội thu hồi thần thức
trở lại. Nàng biết nếu không phải vì nàng đã đạt tới Trúc Cơ, chỉ sợ đến nghe còn không thể chứ đừng nói đến chuyện cách vách xem người ta XXOO. Không ngờ hai người này phát triển nhanh chóng đến vậy, nàng mới chỉ
một tháng không ở cùng họ thôi mà...khẩu vị hai người kia nặng lên tới
nỗi diễn thịt rồi.
Bất quá mệnh nữ chủ là hảo mệnh, chỉ cần là
nam nhân của nàng ta thì không chỉ có dáng người tốt thôi đâu, thân thể
cũng cao lớn mà làm việc kia cũng rất đỉnh cao , tùy tiện một lần hết
một, hai, mấy giờ cũng không chỉ là nói suông.
Ý còn chưa hết,
sau khi vào toilet, Tô Ngưng Mi liền trở về không gian ngủ. Hiện thời
nàng đều là ngủ ở trong không gian, trong không gian linh khí dồi dào,
vô cùng tốt đối với thân thể Tô Ngưng Mi.
Ngủ một giấc đến hừng
đông, Tô Ngưng Mi mới trở về trong phòng. Hiện tại mới là mùa thu, đã
tới mức làm cho người ta không chịu nổi, Tô Ngưng Mi biết khi tận thế
tiến đến, hai mùa phân cực bị biến đổi đặc biệt nghiêm trọng, mùa hạ độ
ấm nóng đến dọa người, mùa đông có thể khiến người bị đông chết. Bên
trong mặc áo lông dê thật dày, bên ngoài mặc một kiện áo lông, hạ thân
cũng võ trang nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, Tô Ngưng Mi mới đi ra khỏi
phòng.
Trình Dung, Trần Đức Thanh, Trình Văn Quân đã đang ăn cái gì đó, bất quá đều là một ít bánh mì, mì ăn liền cùng một chút đồ ăn
linh tinh. Tô Ngưng Mi ăn cái bánh mì lại uống thêm chút nước, liền im
lặng ngồi ở trên sofa chờ những người khác đến. Nhưng chưa đợi được
những người khác đến, lại nghe thấy bên ngoài phía dưới cửa sổ bỗng
nhiên truyền đến một thanh âm tinh khí mười phần: "Trần Đức Thanh, ba đã đến rồi, mau xuống dưới đón ba đi,nhanh nhanh, ai đã đem đại môn đều
khóa chặt a..."