Vật Hi Sinh Tu Chân Ký

Chương 117: Chương 106


trướctiếp

Edit: Yêu tà

Beta: Công Tử Tuyết

Bụng của Tô Ngưng Mi bây giờ đã rất lớn rồi. Quần áo cô mặc trên người lại rất dày, nhìn từ phía sau còn có vẻ có chút thon thả, mặc dù cô là người tu chân, nhưng lại đang mang thai những tháng cuối không thể tránh khỏi cảm giác eo mỏi lưng đau, trên đường về Hạ Thần Tuyên nhiều lần muốn nói lại thôi, hình như có chút không yên tâm, cuối cùng vẫn là không nói ra lời, chỉ nhìn cô với ánh mắt lo lắng, để cho cô mang theo mấy người bay trở về thành Bắc Kinh.

Muốn vào thành Bắc Kinh thì đều phải có thẻ căn cước chứng minh thân phận, Tô Ngưng Mi và Hạ Thần Tuyên quẹt thẻ, chỉ là mấy người Viên Diễm bọn họ mới đến thành Bắc Kinh đều không có thẻ căn cước, đầu tiên phải ghi danh, sau đó đợi vài phút khi có thẻ căn cước phát ngay cho bọn họ, tiếp tục đi vào tòa nhà bên cạnh kiểm tra xem có mang theo vi khuẩn (virus) hay không, sau đó mới được đi vào thành.

Tô Ngưng Mi ở thành Bắc Kinh cũng coi như mỗi ngày đều sống cuộc sống bình dị, mặc dù cô đối với Viên Diễm và hai đứa bé rất có cảm tình, nhưng sẽ không tốt bụng dẫn người ngoài về, chỉ là nhìn khuôn mặt gầy gò của người phụ nữ mang thai cũng gầy hơn kia, Tô Ngưng Mi vẫn lấy một ít thực phẩm từ trong không gian cho bọn họ, một ít thịt thú biến bị, mặt khác lại cho thêm một túi bột ngô và một túi gạo.

Người phụ nữ có thai nhìn những thực phẩm nấu ăn này, mắt đều đỏ lên nhìn về phía Tô Ngưng Mi: “Cô Tô, cám ơn em, chị cũng không biết nên cảm ơn em như thế nào. . . . . ."

Tô Ngưng Mi cười nói: "Chị Viên không cần cám ơn em, đúng rồi em phải về rồi, vừa rồi vật phẩm lấy được chị hãy kiểm tra lại cẩn thận, tinh hạch có thể đổi thành tiền mặt, ở Thất Hoàn có thể thuê một phòng rất đầy đủ, đầu tiên mọi người có thể dùng tinh hạch đổi một ít tiền mặt sau đó thuê phòng sắp xếp ổn thỏa, rồi từ từ tìm việc làm, chị yên tâm, vào thành Bắc Kinh chỉ cần chịu khó một chút sẽ không bị chết đói rồi, cũng không cần lo lắng thú zombie biến dị nữa."

Viên Diễm rối rít cảm ơn cô và vị tiên sinh bên cạnh, sau đó mới đi tìm Thất Hoàn thu mua tinh hạch, Tô Ngưng Mi nhìn bọn họ rời đi cũng dự định trở về Tô gia, cô quay đầu nhìn Hạ Thần Tuyên, suy nghĩ một chút mở miệng nói: "Hạ tiên sinh, tôi trở về Tô gia thôi."

Hạ Thần Tuyên im lặng nhìn cô. Tô Ngưng Mi nhìn vẻ mặt của anh, trong lòng lộp bộp một tiếng, âm thầm phỏng đoán người này sẽ không lại đổi ý chứ . . . . .

Hạ Thần Tuyên nhìn sắc mặt của cô, bỗng nhiên cười cười: "Yên tâm đi, tôi sẽ không trói em nữa, tôi đưa em trở về Tô gia."

Tô Ngưng Mi vội vàng khoát tay: "Cảm ơn Hạ tiên sinh, nhưng mà không cần, tôi có xe, tôi có thể tự mình trở về."

Hạ Thần Tuyên nhìn thái độ kia, lại nhìn dáng vẻ nặng nề của cô, trong lòng có chút khó chịu, lại có chút nén giận, tại sao mình lại có cảm giác nhất thời muốn trói cô đến bên cạnh mình. Trong lòng Hạ Thần Tuyên có ý nghĩ này lập tức ngây dại, anh cũng không biết gần đây mình xảy ra chuyện gì, rõ ràng trước đây là một người ích kỷ như vậy, đối với thứ gì yêu thích tay nhất định sẽ lấy về, bây giờ lại xảy ra chuyện gì? Thế nhưng mình lại suy tư thay người khác, sững sờ rất lâu anh mới lắc đầu tự giễu. Thầm nghĩ, không ngờ Hạ Thần Tuyên anh cũng sẽ có một ngày như thế, hình như lúc này anh mới phát hiện thì ra là anh thật sự thích một người, sẽ không để cô phải khổ sở.

Tuy Tô Ngưng Mi muốn từ chối, Hạ Thần Tuyên vẫn kiên trì muốn đưa Tô Ngưng Mi trở về, dù sao cô cũng sắp sinh. Tô Ngưng Mi thấy anh ta kiên trì, cũng chỉ có thể đồng ý, đang định lấy xe trong không gian ra, từ sau lưng truyền đến một giọng nói lưỡng lự: "Tiểu Mi?"

Tô Ngưng Mi quay đầu lại đã nhìn thấy một người dáng dấp tuấn mỹ cũng rất lạnh lùng nham hiểm, cô có chút ngạc nhiên, người đàn ông này hẳn là Trâu Bái. Anh ta vẫn một loại tuấn mỹ, chỉ là dáng vẻ tuấn mỹ lại lộ thêm vẻ nham hiểm rồi, trong ánh mắt lộ ra mấy phần sắc bén. Tô Ngưng Mi nhíu mày, không ngờ còn có thể lại nhìn thấy Trâu Bái lần nữa, lúc trước người này không phải không chịu nổi Trình Dung đi theo Hạ Thần Tuyên đi tu chân, sau đó chạy sao?

Trâu Bái cười cười: "Không ngờ còn có thể gặp lại, cô vẫn khỏe chứ?"

Tô Ngưng Mi gật đầu cười: "Rất khỏe." Mặc dù hai người biết, nhưng trước kia cũng không có quá nhiều giao tình, Tô Ngưng Mi cũng không biết giờ phút này muốn nói gì với anh ta.

Trâu Bái chớp mắt một cái lại thấy bên cạnh là Hạ Thần Tuyên, sắc mặt anh chợt biến đổi, lại chuyển ánh mắt sang Tô Ngưng Mi, cuối cùng ánh mắt rơi trên bụng của Tô Ngưng Mi, anh sững sờ một lát, cuối cùng nhịn không được bật cười, nụ cười có chút điên cuồng, rồi thẳng tắp nhìn về phía Hạ Thần Tuyên: "Thật không nghĩ đến, cuối


trướctiếp