Vật Hi Sinh Tu Chân Ký

Chương 113: Chương 102


trướctiếp

Liên gia đều nhận lấy sách tra tìm từng tờ một, chỉ có Liên Phàm Kiệt tiện tay lật lật sách trong tay: "Bây giờ tìm cái này làm gì? Bây giờ chúng ta nên làm là tìm ra nguyên nhân tại sao chúng ta phải bị vây ở chỗ này."

Tô Ngưng Mi giở từng trang tìm, cũng không ngẩng đầu lên, chỉ nói: "Bác cả, hoa cỏ màu tím này tôi cảm thấy đã nhìn thấy ở đâu, nếu mấy ngày nay cũng không tìm được nguyên nhân tại sao chúng ta phải bị vây ở chỗ này, hiện tại chẳng tìm ra hoa cỏ màu tím là cái gì, nói không chừng đối với chúng ta còn sẽ có một chút trợ giúp."

Liên Phàm Kiệt hừ một tiếng: "Lãng phí thời gian, các ngươi tìm đi. . . . . ." Nói qua vừa muốn ném sách trong tay cho Tô Ngưng Mi, vừa nhấc mắt lại nhìn thấy Hạ Thần Tuyên bên cạnh Tô Ngưng Mi đang gắt gao theo dõi hắn, mặt không chút thay đổi. Liên Phàm Kiệt không khỏi rùng mình một cái, sách trong tay cũng không còn dám ném trên người Tô Ngưng Mi.

Hạ Thần Tuyên lạnh lẽo nhìn Liên Phàm Kiệt: "Đưa sách cho ta."

Liên Phàm Kiệt ngoan ngoãn cầm sách trong tay đưa cho Hạ Thần Tuyên, Hạ Thần Tuyên nhận lấy sách bắt đầu giở từng trang tìm.

Tô Ngưng Mi ngẩng đầu nhìn Hạ Thần Tuyên một cái, nhìn thấy hắn đang chuyên chú lật quyển sách trong tay, cũng không nói thêm cái gì.

Trình Dung nhìn Hạ Thần Tuyên một cái, lúc này mới nói với Tô Ngưng Mi: "Tiểu Mi, có còn hay không, tôi cũng giúp cô tìm."

Tô Ngưng Mi cũng không nói thêm cái gì, từ trong không gian lấy ra một quyển đưa cho Trình Dung.

Trong khoảng thời gian ngắn chỉ nghe âm thanh lật trang sách.

Thủy trưởng lão nhìn thấy tình huống của bên này còn cố ý tới đây hỏi một câu, Tô Ngưng Mi cũng không tiện giải thích nói mình có cảm giác quen thuộc đối với hoa cỏ màu tím kia, chỉ nói là tra tìm một ít đồ vật, Thủy trưởng lão cũng sẽ không hỏi nhiều cái gì, chỉ là để cho bọn họ cẩn thận một chút, chú ý nhiều hơn tình huống chung quanh.

Không lâu lắm, Liên Cẩn Viên chợt chỉ vào một chỗ trong sách nói: "Tiểu Mi, tìm được, em qua tới đây xem một chút."

Tô Ngưng Mi nghe vậy, vội vàng nghiêng thân thể qua Liên Cẩn Viên nhìn một tờ, trên sách hình ảnh giống hoa cỏ màu tím kia như đúc. . . . . . Tô Ngưng Mi nhìn xuống, không khỏi kinh hãi lên: "Vậy mà lại là nó. . . . . ."

Hoa cỏ toàn thân màu tím này được đặt tên là huyễn thảo, người ngửi thấy huyễn thảo tản mát ra mùi thơm có thể tạo ra ảo giác, đối với thân thể con người không có thương tổn quá lớn, chỉ là huyễn thảo này không đả thương người, nhưng nếu không thể sớm tìm được dược thảo tương khắc, mọi người chỉ vĩnh viễn ở ngay giữa ảo cảnh này. Một khi Huyễn thảo này tản mát ra mùi thơm tiến vào thân thể con người, nếu muốn giải trừ thuật này, cần dùng La Hương Thảo cùng những thứ thảo dược khác luyện chế thành đan dược sau khi uống mới có thể giải trừ loại ảo thuật này.

Tô Ngưng Mi nhìn một chút đan dược giải trừ ảo thuật này được đặt tên là Minh Đan, cần La Hương Thảo cùng mấy vị thảo dược khác luyện chế cùng nhau.

Mọi người đều kinh ngạc không thôi, không ngờ bắt bọn họ vây ở chỗ này sẽ là một cành hoa cỏ nho nhỏ, càng làm cho người ta kinh hãi là muốn giải trừ ảo thuật này cần có Minh Đan, nếu không cả đời cũng chỉ có thể ở trong huyễn cảnh này rồi.

Những người còn lại cũng ngồi vây chung một chỗ, thương nghị nên làm cái gì, Thủy trưởng lão khổ sở nói: "Thật là không có nghĩ tới trong bí cảnh đây vẫn còn có thảo dược cổ quái ly kỳ như vậy, thậm chí ngay cả tu vi cao như Hạ đạo hữu cũng trúng chiêu."

Hạ Thần Tuyên không nói lời nào, Tô Ngưng Mi nói: "Trên sách nói này huyễn thảo sẽ không đả thương cùng tánh mạng người, chỉ là nếu ở tình huống không phòng bị ý thức người hít mùi thơm nó vào sẽ trúng ảo thuật, người tu chân cũng là như thế, trừ phi đạt tới tu vi Luyện Hư không hề sợ hãi nữa." Cho nên khẳng định là, tu vi của Hạ Thần Tuyên phải là hậu kỳ Nguyên Anh hoặc là Hóa Thần Kỳ.

Có người hô: "Vậy chúng ta nên làm cái gì? Vốn không có đan dược có thể giải trừ hương này, chẳng lẽ cả đời đều phải vây ở chỗ này."

Một người khác nói: "Nếu như đốt toàn bộ huyễn thảo ở đây ra tro có thể đi ra ảo cảnh hay không?"

Tô Ngưng Mi lắc đầu, "Không, chỉ cần ai hít mùi thơm huyễn cỏ vào, coi như nhổ hết toàn bộ huyễn thảo cũng không thể thoát được, phải dùng đan dược mới có thể giải trừ."

"Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta không có loại đan dược này, cũng không có Luyện Đan Sư, chẳng lẽ muốn cả đời cũng vây ở chỗ này?"

Có người hướng ánh mắt tới Tô Ngưng Mi, người Bát Đại Gia Tộc đều biết cô công bố có sư phụ luyện chế thuốc,


trướctiếp