Trước mắt là biển cả mênh mông, sau lưng là cánh rừng rậm rạp. Uyển Lâm hôn
mê, Quả Bóng Nhỏ vẫn còn treo trước ngực mẹ, chết lặng.
Mặt biển
xao động mãnh liệt, một con cua to gấp 5 lần bình thường trồi lên mặt
nước. Không cần nghĩ cũng biết, chắc hẳn con cua này đã trở thành “hải
sản” biến dị. Thiên Kỳ không nghĩ nhiều, cưỡng chế mang mọi người vào
không gian của mình.
Không gian trải qua cải tạo không những có
thực vật, động vật, còn có thể cưỡng chế mang người sống trong bán kính
10m, theo ý muốn của Thiên Kỳ vào không gian, tất nhiên, nếu người bị
mang vào có ý muốn thoát ra thì Thiên Kỳ cũng không ngăn cản được. Cả
nhóm còn chưa kịp hồi phục sau trận ác chiến với con Zombie kia, không
cách nào đánh thắng con cua biển biến dị, trốn đi lúc này mới là lựa
chọn hợp lý.
Hoài Nam đang ôm Uyển Lâm vào lòng, dùng tay đè lên
vết thương phía sau lưng, nơi đó máu đen không ngừng tuôn ra, Uyển Lâm
hoàn toàn mất đi ý thức.
Trừ Quả Bóng Nhỏ, ai nấy đều mang theo
thương tích ít nhiều, Uyển Lâm là trường hợp nặng nhất. Richard muốn
mang loại nước đặc biệt trong không gian ra, rửa vết thương cho mọi
người, đáng tiếc đang ở trong không gian của Thiên Kỳ, không thể mở ra
không gian khác. Cứ kéo dài thế này, Uyển Lâm khó mà qua khỏi.
Những người còn lại ai mà không nóng lòng. Nhưng bây giờ đi ra chỉ có thể
chịu chết, Hoài Nam ôm Uyển Lâm trong ngực, Quả Bóng Nhỏ nắm chặt tay
mẹ, những người khác lặng im không nói. Không khí đè nén cực điểm.
Thiên Kỳ dằn xuống sự đau xót, trấn an mọi người: “Trước hết...chúng ta tạm ở lại đây dưỡng sức, đợi mọi người ổn hơn một chút, chúng ta sẽ xông ra
ngoài.” Tuy cố gắng bình tĩnh nhưng nếu nghe kỹ sẽ phát hiện, giọng nói
của Thiên Kỳ có chút run rẩy.
Quả Bóng Nhỏ rất thông minh, chạy
đi hái xương rồng để mọi người giải khát, còn bắt được một số bò cạp, ai nấy cắn răng ăn sống. Muốn khôi phục thể lực nhanh chóng trong điều
kiện sa mạc khô nóng này, cách duy nhất là bổ sung thức ăn, nước uống,
may thay những thứ trong sa mạc này đều lấy từ không gian thần bí, vốn
chứa linh khí, ăn chúng sẽ nhanh khôi phục hơn một chút. Hơn nữa, con
cua biến dị ngoài kia vừa nhìn đã biết không tầm thường, khả năng nó có
dị năng rất cao. Đối với động, thực vật biến dị, chúng sẽ mạnh hơn
Zombie cùng cấp, thậm chí cả một số dị năng giả bình thường.
Hoài Nam cởi áo ngoài, trải xuống cát rồi đỡ Uyển Lâm nằm xuống. 30 phút
sau, mọi người quyết tâm xông ra, con cua biến dị vẫn quanh quẩn ở đó,
thấy nhóm người xuất hiện lập tức phóng dị năng hệ hỏa ra, mọi người
cũng dùng dị năng ứng chiến. Hiển nhiên, dị năng của họ không gây thương tổn quá lớn cho con cua này, chứng tỏ đôi bên không cùng cấp bậc, con
cua này ít nhất cấp 4. Họ không chạy được bao xa, chưa kịp ra khỏi khu
vực thủy triều dâng lên đã kiệt sức, Thiên Kỳ lần nữa mang mọi người vào không gian của mình.
“Ba...” Thiên Kỳ nghe tiếng “ba”, giật
mình nhìn về phía Quả Bóng Nhỏ. Đây là lần đầu tiên con trai gọi anh là
ba, lại là trong hoàn cảnh...thế này.
Quả Bóng Nhỏ chậm rãi nói:
“Lát nữa con sẽ giữ chân con cua đó, ba hãy chạy thật nhanh, cách càng
xa càng tốt, sau đó mọi người hãy ra ngoài, nhanh chóng xử lý vết thương cho mẹ. Con sẽ cố gắng chạy đến, tụ họp với mọi người.”
“Không được.” Hoài Nam và Thiên Kỳ đồng thanh kêu lên.
“Trong tất cả những người ở đây, chỉ có con là người duy nhất sử dụng được dị
năng. Mà vết thương của mẹ...không thể chờ được đến lúc mọi người đều
khôi phục, đây là cách duy nhất.” Quả Bóng Nhỏ nhìn thẳng vào mắt Thiên
Kỳ, tràn đầy kiên định.
Sau đó, cậu bé nhìn về phía Như Ý, mỉm
cười: “Dì, dì có thể cho con một quả linh quả được không ạ? Nếu gặp
trường hợp khẩn cấp, con sẽ sử dụng.”
Như Ý không tự chủ được gật đầu, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lộp bộp rơi xuống.
Thiên Kỳ tiến lên ôm chặt đứa con trai của mình. Con trai anh nói đúng, đây
là cách duy nhất. Quả Bóng Nhỏ dùng bàn tay nhỏ bé vỗ lưng Thiên Kỳ, an
ủi: “Ba...ba yên tâm đi, hình dáng con nhỏ như vậy, chắc chắn sẽ trốn
kịp. Quan trọng là ba đó, phải đưa mẹ đến nơi an toàn nhanh nhất.”
Tình trạng của Uyển Lâm đang xấu đi, cô đã bắt đầu phát sốt. Đáng lý ra bị
Zombie gây thương tích sẽ không chuyển biến xấu nhanh như vậy, nhưng vì
Uyển Lâm bị thương quá nặng, cộng thêm muốn thăng cấp, nên mới gặp phải
tình trạng này.
Giây phút này mọi người chỉ có thể tin, tin vào
khả năng của Quả Bóng Nhỏ, ít nhất cậu có tam hệ dị năng, tuy chỉ có dị
năng hệ tinh thần là cấp 3, dị năng hệ lôi và hỏa biến dị đều chưa tăng
cấp. Nếu không phải trước khi rời khỏi không gian của các lão tổ tiên
phải chiến đấu với con Zombie cấp cao kia thì có lẽ mọi người vẫn có khả năng giải quyết con cua biến dị bên ngoài, đáng tiếc...Tuy rời khỏi
không gian đó mỗi người đều tăng ít nhất một cấp, ngoại lệ là Uyển Lâm
hiện giờ đang muốn tăng thêm một cấp nữa, nhưng vết thương do Zombie gây ra vẫn còn đó, cần thời gian hồi phục.
Quả Bóng Nhỏ và Thiên Kỳ, Như Ý cùng xuất hiện, con cua biến dị nhanh chóng chạy tới, Quả Bóng
Nhỏ nhanh tay nhận lấy linh quả của Như Ý, để Như Ý quay lại không gian
của Thiên Kỳ.
Quả Bóng Nhỏ phóng dị năng vào con cua biến dị,
đánh lạc hướng để nó đuổi theo mình, Thiên Kỳ nhân cơ hội này chạy về
phía cánh rừng, tìm nơi an toàn. Thiên Kỳ nói khi chạy vào rừng sẽ đánh
dấu để Quả Bóng Nhỏ lần theo. Trước khi chui vào cánh rừng, Thiên Kỳ
quay đầu lại nhìn cậu nhóc, đúng lúc Quả Bóng Nhỏ bỏ linh quả vào miệng
khiến Thiên Kỳ lo sợ hãi hùng.
“Con trai, con nhất định phải cố gắng...” Thiên Kỳ lẩm bẩm, không thể do dự thêm được nữa nên đành phải rời đi.
Quả Bóng Nhỏ đây là đang đặt cược, linh quả có thể giúp dị năng giả thăng
lên một cấp. Dị năng giả trước khi thăng cấp chính là lúc dị năng mạnh
mẽ nhất, đồng thời thể lực sẽ yếu đi. Vì thế khi thăng cấp, dị năng giả
mới cần thời gian thật dài để dung hòa thể lực và dị năng, để cả 2 thứ
cùng tăng lên. Mẹ cậu chính là một ví dụ điển hình, nhờ mẹ bùng phát dị
năng vào phút cuối, cả nhóm mới chiến thắng con Zombie kia, thành công
ra ngoài, nhưng mẹ cũng rất nhanh suy yếu, khiến vết thương trở nặng
nhanh hơn.
Quả Bóng Nhỏ muốn dùng cách này để bùng phát dị năng,
với điều kiện phải đánh bại con cua biến dị trong thời gian ngắn nhất,
nếu không cậu ngay cả sức để chạy đi cũng không có. Thăng cấp cưỡng chế
như thế rất có khả năng sẽ phát sinh nhiều vấn đề, chẳng hạn như thăng
cấp không thành công, tuột cấp, tương lai khó tăng cấp tiếp, v.v...
Hơn nữa, linh quả này chưa ai sử dụng qua, cậu là người đầu tiên thử
nghiệm, có lẽ, thứ mà họ đạt được khi vượt qua các cửa ải đều là thứ
tốt, sẽ giúp cậu tăng xác suất thăng cấp thành công. Đây chính là kế
hoạch mà cậu tự nghĩ ra, bởi vì cậu không muốn mẹ Uyển Lâm gặp nguy
hiểm, cậu nhất định phải bảo vệ mẹ.
Tìm kiếm với từ khoá:
15 phút trước Yêu Tinh Zombie Thành viên cấp 2 Ngày tham gia: 11.05.2018, 19:57
Bài viết: 49
Được thanks: 22 lần
Điểm: 23
Re: [Hiện đại - Mạt thế] Không gian truyền thừa - Yêu Tinh Zombie - Điểm: 22
Cần phụ làm Mục Lục Truyện! Tuyển Editor! Beta-er! Designer! Type-er! Developer! CHƯƠNG 33: ZOMBIE ĐẶC BIỆT
Bên này Thiên Kỳ đã tìm được một nơi tạm gọi là an toàn, lập tức để những
người khác ra ngoài. Uyển Lâm đã không còn ý thức, da nhợt nhạt, những
đường tơ máu xuất hiện ngày càng nhiều, vết thương tuy được cầm máu
nhưng vẫn chuyển sang màu đen, trông rất đáng sợ.
Thiên Kỳ nhẹ
nhàng vuốt ve gò má Uyển Lâm, thì thầm bên tai Uyển Lâm: “Em mau tỉnh
lại đi. Tỉnh lại để nhìn xem, chúng ta có một đứa con trai rất ngoan
ngoãn.”
Nói rồi Thiên Kỳ để mọi người ở lại, quay về nơi con trai anh đang chiến đấu, là một người cha, anh sao có thể để con trai lại
một mình. Trước khi đi chỉ nói một câu với Hoài Nam: “Chăm sóc tốt cho
Uyển Lâm.”
Hoài Nam lắc đầu từ chối, đáp lại Thiên Kỳ hai từ: “Cùng đi”
“Nhờ cả vào mọi người.” Đây là Hoài Nam nói với Như Ý và Richard. Nơi này
tương đối an toàn, là một căn hầm nhỏ, dùng để chứa rượu lâu năm, may là Richard sống gần đây, từng tới khu vực này mấy lần, nên biết được một
nơi như thế.
Hai người vội vàng quay lại tìm Quả Bóng Nhỏ, chỉ hy vọng...vẫn còn kịp.
Từ lúc rời đi tới khi đến nơi đã là một tiếng trôi qua. Quả Bóng Nhỏ nằm
bên cạnh xác con cua biến dị, tình cảnh đó khiến cho hai người đàn ông
sợ hãi không thôi.
“Ba, cậu.” Quả Bóng Nhỏ yếu ớt gọi người, nở
một nụ cười xán lạng. Chứng tỏ cậu nhóc đã làm được rồi, việc còn lại
giao cho hai người. Sau đó là ngất đi.
Tuy Quả Bóng Nhỏ bị
thương, chảy khá nhiều máu, một số nơi bị bỏng do lửa của con cua biến
dị nhưng không có vết thương trí mạng, điều này khiến hai người đàn ông
thở phào nhẹ nhõm.
Khu vực xung quanh đây có lẽ đã bị con cua này bao thầu, bởi vậy không xuất hiện sinh vật sống khác. Xác con cua khá
to, khó di chuyển, nhưng nó có thể dùng làm thực phẩm, đặc biệt có lợi
cho dị năng giả. Tinh hạch của nó màu lục, chứng tỏ nó đã đạt cấp 4. Dị
năng của Quả Bóng Nhỏ chỉ mới cấp 3, ăn một quả linh quả để chuẩn bị
thăng lên cấp 4, vậy mà đã đánh thắng con cua biến dị này. Xen lẫn chút
tức giận vì cậu nhóc liều lĩnh còn có chút đau lòng khi cậu bé thương
tích đầy mình, quan trọng là còn có cả tự hào nữa. Con/cháu trai của họ
thật giỏi.
Tinh hạch này Uyển Lâm dùng là phù hợp nhất. Còn về
phần xác con cua...chậc chậc, bỏ thì tiếc. Thế là Thiên Kỳ mang Quả Bóng Nhỏ vào không gian, anh và Hoài Nam khiêng xác con cua trở về.
...
Như Ý và Richard đã xử lý xong vết thương cho Uyển Lâm, dù có nước trong
không gian của Richard nhưng vẫn không khá hơn là bao. Hai người quyết
định để Uyển Lâm dùng linh quả, trực tiếp nuốt vào, may thay linh quả
chỉ to tròn bằng một viên đan dược bình thường nên Uyển Lâm dù hôn mê
vẫn có thể nuốt được. Sau đó hai người mới tự xử lý vết thương của bản
thân, phát hiện những nơi bị Zombie cào trúng tuyệt đối không bình
thường.
Không bao lâu, Hoài Nam và Thiên Kỳ đã trở lại, tạm để
xác con cua bên ngoài, có Như Ý trông chừng, 3 người đàn ông thêm Quả
Bóng Nhỏ cùng rửa qua vết thương, phát hiện đúng như lời Richard nói,
vết thương này quá bất thường, dường như tốc độ lây nhiễm cực kỳ nhanh.
Từ khi rời khỏi không gian đến nay vẫn chưa đến 4 tiếng, nếu qua 4
tiếng, không biết chừng cả nhóm sẽ biến thành Zombie cấp cao một lượt
cũng nên.
Tính mạng quan trọng, mỗi người trực tiếp dùng một quả
linh quả để trở lại bình thường, Uyển Lâm và Quả Bóng Nhỏ cũng đã không
có vấn đề gì nữa, tin rằng họ sẽ nhanh chóng tỉnh lại. Bây giờ mới có
tâm trạng phân tích tình hình.
Con Zombie mà họ chiến đấu rất rõ
ràng không bình thường, chẳng những mạnh mẽ mà vết thương nó gây ra tính lây nhiễm lại cao. Nó là con Zombie duy nhất sống sót trong một đội ngũ ngàn người, chưa biết nó đã giết bao nhiêu người và Zombie khác, nhưng
tuyệt đối nó khác hẳn những con Zombie bình thường.
Hoài Nam lên
tiếng trước: “Đội quân này có khả năng đã dùng phương thức đặc biệt,
chẳng hạn như tiêm những loại thuốc mới nghiên cứu để nâng cao thể chất
quân lính. Mà loại thuốc này lại tạo điều kiện thích hợp cho virút
Zombie sinh sống, dẫn đến việc chỉ cần bị vết thương do họ gây ra thì
xác suất trở thành Zombie cao hơn nhiều so với bình thường.” Cũng may họ đã giải quyết con Zombie cao cấp đó, nhưng những người khác trong đội
quân này, hoặc những căn cứ bí mật khác có sử dụng cùng một loại thuốc
hay không thì rất khó nói.
Việc dùng thuốc lên những người lính
để tạo ra các đội quân đặc biệt, năng lực cao đã không còn là bí mật
trong xã hội ngày nay. Nhưng đội quân này ở một chỗ rất kín đáo, vậy thì thuốc mà họ dùng chưa hẳn đã là loại mà các đội quân khác thường dùng.
Thiên Kỳ: “Tôi vẫn luôn suy nghĩ, virút Zombie lây lan với tốc độ quá nhanh,
hầu như chỉ trong mấy tiếng đồng hồ, toàn bộ Địa Cầu đều có người lây
nhiễm. Ban đầu tôi cho rằng đó là do thiên tai, vì hiện tượng mưa to kết hợp với sương mù dày đặc xuất hiện cùng lúc. Bây giờ xem ra, nguồn gốc
của loại virút này không đơn giản, mà phương thức lây nhiễm của nó chắc
hẳn là qua đường không khí.”
Richard và Như Ý cực kỳ đồng tình
với ý kiến của hai người. Nếu là do con người gây ra thì nhất định có
thể tìm ra thuốc ngăn ngừa, thậm chí là chữa trị cho nhân loại. Vậy thì
bây giờ mục tiêu của họ là tìm ra nơi đã nghiên cứu ra loại virút này,
đồng thời xây dựng một phòng nghiên cứu, tập hợp đội ngũ các nhà nghiên
cứu khoa học, y bác sĩ, có như thế thời kỳ mạt thế mới có thể chấm dứt.