4 ngày tại đây trôi qua nhanh chóng, chớp mắt chỉ còn lại một ngày cuối
cùng, nhóm Uyển Lâm sẽ lên đường, tìm đến An gia, tìm gia tộc cuối cùng
để tập hợp đủ 5 đại gia tộc lại với nhau. Trong 4 ngày này có không ít
chuyện thú vị xảy ra.
Ví dụ như gia đình nhà chú của Thiên Kỳ,
hai mẹ con không ra ngoài thu thập vật tư lại đòi chia phần, không được
chia thì chuyển sang ăn trộm, bị bắt quả tang, buộc phải tìm căn nhà
khác để ở, không cho phép đến gần kho hàng nhà họ Ngô nữa. Chú của Thiên Kỳ từ đầu đến cuối đều không can dự vào bất kỳ việc gì, chỉ đưa mắt
nhìn, nếu ông ta thực sự hiền lành, không tranh giành thì đã sớm khuyên
vợ con đừng gây chuyện thị phi chứ không phải tỏ vẻ vô can như hiện tại.
Khu biệt thự nhà họ Ngô sống có rất nhiều nhà, sau khi chia đều ra ở vẫn
còn khá nhiều nhà trống, một số người sống sót tìm đến, gia tộc họ Ngô
quyết định thành lập căn cứ nhỏ ngay tại đây, huy động sức người bao bọc xung quanh thành những bức tường cao. Dị năng giả chiến đấu mạnh mẽ thì thu thập vật tư. Hệ thủy phụ trách trữ nước. Hệ mộc đang nghiên cứu
biện pháp trồng trọt, đất đai hiện nay trở nên khô cằn, may mắn còn sót
lại một số ít khu vực trồng trọt được, tuy nhiên số lượng đất đó ít đến
đáng thương.
Cách thăng cấp dị năng mà nhóm Uyển Lâm phát hiện
được tuyên truyền rộng rãi, nhiều dị năng giả thử dùng cách này đều kinh ngạc, có người nhát gan nghĩ ra cách dùng dị năng tiêu hao lãng phí,
tuy nhiên cách này không có tác dụng, phải dùng khi chiến đấu mới thăng
cấp được dị năng.
Uyển Lâm phát hiện một bí mật trên người Cát
Tường. Ngày đó, Như Ý sử dụng dị năng không gian, tạo không gian kín
nhốt Zombie và bảo vệ cả nhóm, vậy mà Cát Tường trở về chỉ hỏi qua loa
vài câu. Chính vì vậy, Uyển Lâm suy đoán không gian mà Cát Tường sở hữu
không phải dị năng, đó có thể là một vật nhận chủ giống như 5 miếng ngọc không gian của 5 gia tộc, vì nếu cùng là dị năng không gian thì không
ai có khả năng bỏ lỡ cơ hội làm cho dị năng mình mạnh lên cả.
Quả bóng nhỏ từng nói thầm với Uyển Lâm, cậu nhóc cảm thấy trên người chị
gái này có thứ gì đó khiến cậu rất không thoải mái, cho nên Uyển Lâm tận lực để quả bóng nhỏ tránh xa Cát Tường.
Thiên Kỳ vẫn đang trên
con đường theo đuổi Uyển Lâm, tận dụng tất cả cơ hội ở cùng cô, đáng
tiếc lúc nào cũng có 2 kẻ chuyên phá rối chuyện tốt của anh. Kẻ thứ nhất là kẻ cuồng em gái kiêm anh trai mặt lạnh, sắc bén - Hoài Nam, lúc nào
cũng sợ bảo bối mình nuôi lớn bị cướp mất. Kẻ thứ hai, kẻ khó đối phó
nhất, vừa là địch, vừa là bạn, con trai anh - quả bóng nhỏ.
Cuối
cùng Thiên Kỳ tìm được một cơ hội, tiến hành trò chuyện nghiêm túc với
quả bóng nhỏ. Nhìn cậu nhóc tròn vo nào đấy mặc bộ đồ gấu trúc màu đen,
phía trước bụng màu trắng, trên đầu có cái mũ trắng với hai con mắt đen
và hai lỗ tai phía trên, cực kỳ đáng yêu. Nhưng khuôn mặt cậu nhóc khi
đối diện với cha mình lại hoàn toàn lạnh lùng, đôi mắt nheo lại như có
điều suy nghĩ. Thiên Kỳ sâu sắc hoài nghi quả bóng nhỏ có phải bị đa
nhân cách hay không, sao lần nào ở cùng Uyển Lâm cũng là một bộ dáng
đáng yêu, ngoan ngoãn, còn những lúc khác thì kiểu “người lạ chớ tới
gần”.
“Ta muốn bàn việc hợp tác với con.” Sau một hồi lâu đối
mắt, Thiên Kỳ mở lời trước tiên. Anh không thể nhìn nổi khuôn mặt liệt
của con trai mình nữa, ai cũng nói vẻ mặt này của cậu nhóc rất giống
anh, chẳng lẽ bình thường anh khó coi vậy sao?
“Hừ” quả bóng nhỏ khoanh hai tay trước ngực, hừ một tiếng chờ Thiên Kỳ nói tiếp.
“Con không muốn mẹ Uyển Lâm chính thức trở thành mẹ của con sao?” Thiên Kỳ đánh vào điểm yếu của cậu nhóc.
“Vốn dĩ mẹ đã là mẹ của con rồi mà.” quả bóng nhỏ nào đấy tỏ vẻ đương nhiên.
“Ý ba là danh phận, con hiểu không?”
Quả bóng nhỏ gật gù: “Không hiểu”
Thiên Kỳ giật giật khóe miệng, không hiểu mà con có thể thản nhiên gật đầu
như vậy sao. “Có nghĩa là sau này mọi người đều sẽ biết con có ba, có
mẹ, chúng ta là một gia đình hạnh phúc.”
Lần này quả bóng nhỏ lắc đầu nguầy nguậy: “Con chỉ cần mẹ Uyển Lâm, không có ba cũng được.”
“Vậy sau này thì sao? Nếu mẹ con vừa ý một người đàn ông khác, muốn sinh em
bé với hắn ta, con sẽ có em trai, em gái cùng mẹ khác cha, con chịu được sao?” Thiên Kỳ tung ra sát chiêu.
Quả bóng nhỏ thẳng lưng, cơ
thể căng cứng khi nghe Thiên Kỳ nói hết câu, nước mắt giọt ngắn giọt dài rơi lả chã, chạy ù xuống lầu tìm mẹ Uyển Lâm. Hành động bất ngờ của cậu nhóc khiến Thiên Kỳ không kịp ngăn cản, chết rồi...
“Mẹ...mẹ ơi, huhu...” quả bóng nhỏ phi thẳng vào lòng mẹ Uyển Lâm đang bận rộn dưới
bếp, cùng Hoài Nam học làm vài món ăn dinh dưỡng cho trẻ em.
“Sao thế con yêu? Ai bắt nạt con sao? Ngoan, đừng khóc, mẹ ở đây.” Uyển Lâm
vỗ lưng, trấn an con trai bảo bối đang khóc tu tu trong ngực.
Quả bóng nhỏ thút tha thút thít hỏi: “Mẹ, sau này mẹ định sinh em bé khác sao?”
Uyển Lâm choáng váng trước câu hỏi của con trai, sống chết khẳng định với
cậu nhóc: “Không đâu, tuyệt đối không. Mẹ có một mình bảo bối là đủ
rồi.” Nói giỡn, thời đại này cái gì cũng thiếu thốn, sinh con chẳng khác nào tự sát, hơn nữa cô đã có con trai đáng yêu thế này, còn sinh con
làm gì nữa.
Nghe mẹ cam kết như vậy trong lòng quả bóng nhỏ mới
yên tâm, ngoan ngoãn để mẹ rửa mặt, hai mẹ con ngồi xuống ăn sáng. Hoài
Nam liếc nhìn bóng dáng Thiên Kỳ đứng chết lặng ở cầu thang, nhếch mép
cười rồi bỏ đi, hừ, muốn lừa gạt cháu trai anh, đâu có dễ như vậy. Uhm
cháu trai ngoan, thông minh lắm, Hoài Nam vui vẻ làm thêm thức ăn cho
cháu trai yêu dấu.
Cả nhóm ăn sáng xong liền bàn bạc kế hoạch hôm nay. Zombies của cả khu biệt thự này hầu như đều bị họ tiêu diệt hết.
Nhóm Uyển Lâm giờ là nhóm mạnh nhất. Uyển Lâm, Hoài Nam, Thiên Kỳ là dị
năng giả cấp 1, đang chờ đột phá lên cấp 2. An Diệu, Như Ý, quả bóng nhỏ cũng vừa thăng cấp. Riêng Cát Tường thì càng ngày càng suy yếu. Họ cũng thu được kha khá tinh hạch, tất cả đều chia công bằng.
Hôm nay
ba người chuẩn bị lên cấp 2 sẽ thử dùng tinh hạch xem có thể một lần
thăng cấp hay không. An Diệu sẽ đi giết Zombies và thu thập thêm vật tư
cùng nhóm người Ngô gia, quả bóng nhỏ sang chỗ ông bà nội, tiếp tục rèn
luyện theo phương pháp mẹ Uyển Lâm hướng dẫn. Mấy hôm nay cậu nhóc đã
quen với việc đeo 4 chiếc vòng lên người, sau này khi tháo ra cơ thể sẽ
nhẹ nhàng, nhanh nhẹn hơn.
Uyển Lâm dẫn con trai đi thay một bộ
quần áo khác gọn nhẹ hơn rồi mới đưa cậu nhóc đến nhà ông bà nội. Từ
ngày có quả bóng nhỏ, Uyển Lâm thích mặc cho cậu nhóc những bộ quần áo
đáng yêu, hóa trang thành những nhân vật hoạt hình, thành các con vật dễ thương, nhưng khi phải vận động hay ra ngoài giết Zombie thì lại mặc
cho bé những bộ quần áo thoải mái, dễ vận động, đủ dầy, đủ dài để che
tay chân lại.
Cát Tường bây giờ rất suy yếu. Cô ta quyết tâm sẽ
để ngọc nhận chủ hôm nay, nên bảo Như Ý ở lại với mình. Kết quả ngọc
không nhận chủ, cô ta liền trả lại cho Như Ý, còn nói mấy lời buồn nôn
thể hiện tình chị em, tóm lại chỉ để đề phòng việc Như Ý có không gian
mà không nhớ đến cô ta nữa thôi.
Như Ý giả vờ từ chối mấy lần đều không được, cuối cùng đành nhận lấy, mang quả lạ trong không gian của
Uyển Lâm cho Cát Tường “bồi bổ”, sau đó mang miếng ngọc trở về phòng.
Đáy lòng Như Ý có một nỗi sợ hãi to lớn, cô sợ ngọc không nhận mình làm
chủ nhân, sợ cô không phải là hậu nhân của gia tộc họ Nguyễn, sợ...sợ
rất nhiều thứ.
Việc gì đến phải đến, Như Ý cắn răng, nhỏ máu lên
miếng ngọc. Một luồng ánh sáng trắng bao bọc lấy Như Ý, cô như lạc vào
chốn thần tiên, xung quanh là khói trắng lượn lờ. Một bóng dáng mờ ảo
xuất hiện trước mắt cô, Như Ý không thể nhìn thấy mặt mũi người này, chỉ nghe được âm thanh vang lên.
“Rốt cuộc ta đã chờ được con. Thật
may mắn, hậu nhân của ta vẫn còn tồn tại. Nếu không, e là ta phải hổ
thẹn với 4 người bạn già của mình rồi.” Giọng ông lão có chút bi thương, có chút đè nén. Như Ý biết đây chỉ là lời nhắn tổ tiên để lại, cô không thể trao đổi được với tổ tiên, chỉ yên lặng lắng nghe.