Mấy người đi vào nơi này đều mặc y phục rộng thùng
thình từ da thú màu trắng chế thành, ngay cả đầu đều dùng mũ da lớn che
kín, mà đầu người kia lại không có đội mũ da, đầu đầy tóc đen ngắn ngủn
giống như lông nhím dựng đứng lên, trên mặt dữ tợn, bộ dạng hung ác,
nhất là trên khuôn mặt có một đạo vết sẹo lại làm cho hắn thoạt nhìn vô
cùng dữ tợn.
Mà Đao Ba ca này chính là đầu lĩnh của mấy người này, sau khi hắn
hỏi, mấy thủ hạ của hắn chạy nhanh tìm kiếm chung quanh, rất nhanh một
thủ hạ chỉ vào Tần Thiếu Phong trong nước biển đối với Đao Ba ca nói,
“Đao Ba đại ca, người xem, nơi đó có một tiểu tử”.
Đao Ba ca theo phương hướng thủ hạ chỉ nhìn lại, quả nhiên là thấy
được Tần Thiếu Phong té xỉu ở trong nước biển, lập tức Đao Ba ca thân
hình nhoáng lên một cái, trực tiếp đạp mặt nước đi tới trước người Tần
Thiếu Phong, nhấc lên Tần Thiếu Phong, sau đó lại là đạp mặt nước lui
trở về.
Lập tức đem Tần Thiếu Phong ném xuống đất, tiếp theo đối với mấy
người thủ hạ nói, “Nhìn xem có còn thở không, còn thì đưa đi Huyết Sát
các, bọn họ bên kia gần đây tổn hại không ít nhân thủ, vốn muốn đi bắt
một ít, không nghĩ tới hôm nay lại có một tên đưa lên tận cửa”.
“Đao Ba đại ca, hắn còn hơi thở, bất quá giống như sắp chết, chống đỡ không bao lâu nữa” Nghe xong Đao Ba ca nói, một thủ hạ vội vàng kiểm
tra Tần Thiếu Phong một chút, sau đó nói với Đao Ba ca.
Mà Đao Ba ca nghe thủ hạ nói xong, đối với thủ hạ kia nói, “Tiểu tử
ngươi quản nhiều như vậy làm gì, chúng ta chỉ để ý đưa người, có thể cứu sống hay không, đó là chuyện Huyết Sát các bọn họ, cùng Ảnh Sát các
chúng ta cũng không có liên quan”.
Nghe xong Đao Ba ca nói, thủ hạ kia vội vàng cười gật đầu, lập tức
nhấc lên Tần Thiếu Phong hướng về bên trong đảo nhỏ chạy tới, mà Đao Ba
ca cùng mấy tên thủ hạ ở chung quanh nhìn một chút, rồi cũng xoay người
hướng về chỗ sâu trong đảo nhỏ chạy đi, bờ biển lại khôi phục bình tĩnh.
Sau khi ý thức lại trở về, Tần Thiếu Phong chỉ cảm thấy chính mình
toàn thân đều là ấm áp, chậm rãi mở mắt, Tần Thiếu Phong phát hiện mình
lúc này đang ở bên trong một cái thạch thất, ở trên thạch bích có một
ngọn đèn, tản mát ra ánh sáng hôn ám, làm cho Tần Thiếu Phong có thể
thấy rõ toàn bộ bên trong thạch thất.
Chỉ thấy toàn bộ thạch thất trừ bỏ một cái giường đá, một bộ bàn ghế đá ra thì cũng không có thấy thứ gì khác.
Bất quá ở trên bàn đá có đặt một cái chén còn đang bốc lên nhiệt khí, nhìn thấy một cái chén như vậy bình thường hắn căn bản sẽ không để ý
tới, Tần Thiếu Phong nhất thời chỉ cảm thấy bụng mình kêu lên rồn rột,
một cỗ cảm giác đói khát khó có thể chịu được lại truyền đến, cũng không biết lực lượng đến từ nơi nào, Tần Thiếu Phong chạy vội tới cái bát
trước mặt nọ, mà bắt đầu ăn lên.
“Ha ha, tiểu tử, mạng ngươi là Huyết Sát các chúng ta cứu, tiểu tử
ngươi còn ăn mì của Huyết Sát các chúng ta, từ nay về sau, mạng ngươi
chính là của Huyết Sát các chúng ta, từ ngày mai bắt đầu cùng đệ tử
Huyết Sát các cùng nhau huấn luyện đi” Tần Thiếu Phong đang lúc miệng
nhai nhồm nhoàm, một thanh âm tục tằng vang lên ở bên tai Tần Thiếu
Phong.
Tần Thiếu Phong đang ở liều mạng ăn mì nghe thấy thanh âm tục tằng nọ cũng hoảng sợ, vốn bởi vì chính mình xuất hiện ở bên trong thạch thất
này, Tần Thiếu Phong cũng đã liệu đến mình là được người cứu, nhưng
thanh âm kia đến rất đột nhiên, thiếu chút nữa làm cho Tần Thiếu Phong
đang ăn bị sặc.
Khi ngẩng đầu lên vừa vặn thấy một đại hán mặt đầu râu ria, dáng
người cực kỳ cường tráng đẩy cửa đá thạch thất đi đến, hiển nhiên chủ
nhân thanh âm tục tằng vừa rồi chính là hắn.
Tần Thiếu Phong buông đũa xuống, đứng dậy, đầu tiên là sửa sang lại
quần áo chính mình một chút, đương nhiên, lúc này trên người Tần Thiếu
Phong đã được thay cái trường bào màu trắng của Tiêu Dao Ma tôn, cái này ở tiên giới cũng là mặt hàng tiên y cao cấp nhất.
Bởi vì cùng y phục của Tần Thiếu Phong lúc trước giống nhau, cho nên
Tần Thiếu Phong cũng không có phát hiện cái y phục này có cái gì khác
nhau, về phần cái tiên y này rốt cuộc có công dụng gì, vậy phải đợi Tần
Thiếu Phong về sau đi phát hiện.
“Đa tạ ân cứu mạng của người, tại hạ Tần Thiếu Phong” Tần Thiếu Phong hướng về Đại hồ tử chắp tay hành lễ nói.
Mà Đại hồ tử nhìn thấy Tần Thiếu Phong hướng về hắn chắp tay hành lễ, một bộ dáng văn nhân, nếu đặt ở trước kia mà nói, đã sớm muốn chửi ầm
lên, hắn chính là chán ghét cái bộ dáng văn nhân này.
Nhưng mà không biết vì sao khi Tần Thiếu Phong làm như vậy, hắn lại
cảm giác thấy Tần Thiếu Phong đây là chân thành phát ra từ trong lòng,
không giống như là làm theo kiểu văn nhân giả tạo, thế mà làm cho hắn
một chút cảm xúc chán ghét đều không có.
Trong lòng có cảm xúc như vậy, cũng làm cho Đại hồ tử vốn đã muốn nói lời hay, lại không biết nên nói như thế nào, hắn vốn là muốn tiến vào
đầu tiên là đối với Tần Thiếu Phong lớn tiếng răn dạy một phen, sau đó
bắt buộc đối phương gia nhập Huyết Sát các.
Nhưng mà hiện tại bởi vì đối với Tần Thiếu Phong hảo cảm không hiểu,
lại làm cho Đại hồ tử không biết nên nói như thế nào, mà nguyên nhân tạo thành tình huống như vậy cũng là do ma chủng ở trong cơ thể Tần Thiếu
Phong tác quái.
Xấu hổ học Tần Thiếu Phong chắp tay hành lễ một chút, Đại hồ tử vài
lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẻ mặt đỏ bừng, mới đối với Tần Thiếu
Phong lớn tiếng nói, “Tốt lắm, lời vô nghĩa cũng không cần nói, về sau
ngươi chính là người Huyết Sát các chúng ta, hôm nay ngươi cứ nghỉ ngơi
cho tốt, ngày mai đi theo những người khác Huyết Sát các cùng nhau huấn
luyện”.
Đại hồ tử bình thường căn bản là không cần giả bộ cực kỳ hung ác, hôm nay ở trước mặt Tần Thiếu Phong lại phải giả bộ một bộ dáng hung ác,
cũng thực khó xử cho hắn.
Tần Thiếu Phong nghe Đại hồ tử nói xong, trong lòng suy nghĩ một
chút, đã biết một lần đại nạn không chết, đã phát hạ lời thề, tương lai
nhất định phải trả thù Tần Thiếu Dương, chỉ là Tần Thiếu Phong rõ ràng
mình là cái dạng gì, căn bản không có biện pháp đi trả thù Tần Thiếu
Dương.
Bất quá Tần Thiếu Phong cũng sẽ không dể dàng buông tha như vậy, có
lẽ cái Huyết Sát các này có thể giúp mình, vì thế Tần Thiếu Phong hướng
về Đại hồ tử nói, “Gia nhập Huyết Sát các có thể để cho ta học võ sao?”
Ba tuổi sau khi trải qua gia tộc thí nghiệm thiên phú, bởi vì không
có thiên phú tu luyện, Tần Thiếu Phong chỉ có thể lựa chọn tập văn, mười hai năm này đem tứ thư ngũ kinh, kinh điển các nhà trong thiên hạ đều
đọc thuốc làm cho Tần Thiếu Phong vốn đối với tập võ đã sớm không có ý
tưởng gì, nhưng mà lúc này, Tần Thiếu Phong trong lòng đã trào ra ham
muốn tập võ cực kỳ mãnh liệt, hai mắt sáng quắc nhìn Đại hồ tử đối diện, hy vọng Đại hồ tử có thể cho hắn một cái đáp án khẳng định.
“Ha ha, chỉ cần ngươi có thiên phú tu luyện, đương nhiên là có thể
cho ngươi học võ, hơn nữa Huyết Sát các chúng ta chính là địa phương phụ trách truyền thụ vũ kỹ” Đại hồ tử nghe Tần Thiếu Phong nói xong sang
sảng trả lời.
Mà Tần Thiếu Phong nghe Đại hồ tử nói xong hai mắt hào quang cũng ảm
đạm xuống, “Thiên phú, lại là thiên phú, chẳng lẽ không có thiên phú sẽ
không thể tu luyện sao? Vì cái gì nhất định phải có thiên phú mới có thể tu luyện?”
Tuy biết không có thiên phú tu luyện, cho dù là mạnh mẽ tu luyện,
cũng không có ưu việt gì, ngược lại còn có thể có nguy hiểm tính mạng,
nhưng mà lúc này Tần Thiếu Phong vẫn nhịn không được ở trong lòng hò hét như vậy.
Lúc này Tần Thiếu Phong lại đối với Đại hồ tử hỏi, “Vậy ngươi nhìn
xem ta có thiên phú tu luyện không?” Tuy trong lòng không ôm hy vọng quá lớn, bất quá Tần Thiếu Phong vẫn muốn thử một chút, vạn nhất Huyết Sát
các này kiểm tra ra bản thân có thiên phú tu luyện thì sao? Tuy việc này hy vọng xa vời, bất quá Tần Thiếu Phong vẫn muốn thử một lần.