Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tố thoáng phiếm hồng. Cô bĩu môi nói: "Được
rồi. Vậy thì lại chờ thêm hai tháng nữa! Anh còn nói xạo nữa, em sẽ
không thèm để ý đến anh nữa đâu."
"Anh yêu em! Bà xã, hãy chờ anh trở về nhé! Anh còn có việc, trước anh cúp máy đây, bye bye!"
"Bye bye."
Sau khi cúp điện thoại, tâm tình của Tố Tố rất kém. Cô ngồi ở bên cạnh
giường ngẩn người, thở dài, thêm hai tháng nữa… Cô còn phải chịu dày vò
thêm hai tháng nữa.
Tiểu Bao Tử đi qua túm túm lấy tay của Tố Tố, hỏi: "Mẹ, ba ba nói cái gì vậy hả? Khi nào thì ba ba trở về nhà vậy?"
Tố Tố nói với con trai vẻ oán giận: "Ba ba của con vừa mới nói, phải
hai tháng nữa thì mới trở về. Có phải là ba
của con đã quá đáng rồi hay không chứ? Con trai, chả lẽ ba ba lại không
biết mẹ con chúng ta rất nhớ ba ba hay sao? Nói về trễ liền về trễ
luôn."
Tiểu Bao Tử cũng cảm thấy thất vọng rồi. Nhưng mà cu cậu cũng vẫn túm
chặt lấy tay của Tố Tố, nói rất ra vẻ người lớn: "Mẹ bảo bối, mẹ phải
ngoan, ba ba là thân bất do kỷ (*) thôi, mà ba ba không có ở nhà, thì đã có con ở cùng với mẹ rồi. Chúng ta đi thôi, mẹ Tiểu Nhiên phải đợi sẽ
nóng ruột đó."
(*) Thân bất do kỷ: Câu nói này là bắt nguồn từ câu nói: "Nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ". Dịch nghĩa: Người ở trong giang hồ, thân thể không phải là của mình nữa. Ý nói đã người dấn thân vào trong chốn giang hồ,
nhiều khi phải làm, hoặc không thể không làm những chuyện không phải do
lòng mình muốn.
"Ừm, được rồi. Mẹ đã có con trai rồi, tạm thời
vứt đồng chí Sở Lăng Xuyên kia ra đằng sau gáy." Tố Tố cười cười, rồi
hôn một cái lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đáng yêu của Tiểu Bao Tử. Cô
điều chỉnh lại tâm tình, mang theo Tiểu Bao Tử rồi bắt đầu xuất phát.
Tố Tố đến quán món cay Tứ Xuyên, đi vào trong căn phòng đã hẹn trước.
Đến lúc này cô mới phát hiện ra, căn phòng này cũng chính là căn phòng
mà năm đó bọn họ đã kết duyên với nhau. Xem ra, ngày sinh nhật này trôi
qua vẫn thật là có ý nghĩa.
Bất quá, chính là Tố Tố cảm thấy có chút gì đó rất kỳ quái. Ở trong
phòng chỉ có Hàm Hàm và Tiểu Nhiên cùng với Tiểu Khả Ái. Hai đứa nhỏ gặp mặt nhau, liền thân mật thắm thiết, chơi đùa với nhau. Tố Tố không nhịn được liền hỏi: "Này, thế nào
lại chỉ có hai người các cậu tới thôi vậy? Còn Thiệu Minh Thành và La Vĩ Khôn đâu rồi, tại sao lại không thấy tới đây thế?"
"Hai người bọn họ không biết đã đi chỗ nào rồi, nói một lát nữa sẽ về." Người lên tiếng trả lời Tố Tố chính là Tiểu Nhiên. Hiện thời cô đã là
mẹ của hai đứa trẻ rồi. Lần sinh nở thứ hai này, Tiểu Nhiên đã sinh ra
con trai. Cô có con trai, con gái, thực sự là quá viên mãn rồi. Hơn nữa, Thiệu Minh Thành lại rất cưng chiều đối với Tiểu Nhiên, có thể nói là
cưng chiều cô đến tận trời. Nhà chồng của Tiểu Nhiên cũng luôn luôn che
chở cho cô, nâng niu chiều chuộng cô, cho nên hiện tại Tiểu Nhiên cực kỳ