Vốn dĩ Cục trưởng Nha An ninh và một người phụ nữ ở cùng với nhau không có gì đáng khả nghi. Nhưng mà khả nghi nhất chính là, người phụ nữ kia
không phải là người nào khác, mà chính là Tô Tuệ Vân. Bởi vì người phụ
nữ này đã từng thiết kế đối với người nhà của anh, hơn nữa lại đã từng
có chuyện liên quan. Cho nên Sở Lăng Xuyên không thể không nghĩ ngợi
nhiều hơn một chút.
Sở Lăng Xuyên dựa vào sự mẫn cảm chức nghiệp, không nhịn được liền vòng xe lại. Anh nhìn lại về hướng cửa, đã thấy Tô Tuệ Vân cùng Cục trưởng
bước lên một chiếc xe con. Sở Lăng Xuyên không nhịn được liền nhíu mày,
càng nghĩ ngợi càng thấy thật nghi hoặc. Thế nào mà Tô Tuệ Vân lại có thể cùng với cục trưởng được? Chẳng phải là Sở Lăng Xuyên chú ý quan tâm đến Tô Tuệ Vân, mà chỉ là một loại cảm giác
mẫn cảm lẫn cảnh giác.
Tô Tuệ Vân từng đã thiết kế, hãm hại Tố Tố, khiến cho trong nhà anh gà
bay chó sủa. Đến sau này bởi vì An Quốc Đống nhúng tay vào giải quyết
một vụ án đặc thù, xe của Tố Tố bị người động tay chân, xảy ra tai nạn
xe cộ. Tố Tố không có việc gì, nhưng Tô Tuệ Vân lại bị hủy dung. . .
Chiểu theo tâm lý phân tích của anh đối với một người như Tô Tuệ Vân
kia, cô ta sẽ cực kỳ oán hận. Dù sao là một người phụ nữ, thường thường
rất xem trọng đối với nhan sắc của mình. Việc
bị hủy dung kia đúng là một sự đả kích không nhỏ. Cho nên cô ta sẽ dồn
mọi hiểu lầm đến trên người anh hoặc là Tố Tố.
Hiện tại, nhìn thấy Tô Tuệ Vân cặp kè, ở cùng nhau với cấp trên của cha vợ mình, Sở Lăng Xuyên khó tránh khỏi nghĩ nhiều hơn một chút. Nhìn
thấy hai người bọn họ lên xe rời đi, anh cũng im hơi lặng tiếng lái xe
rời đi.
Trong lòng Sở Lăng Xuyên nghi ngờ dầy đặc, hơn nữa anh mơ hồ còn cảm
thấy có một dự cảm gì đó không hay. Đối với cái cô gái Tô Tuệ Vân này,
Sở Lăng Xuyên thật sự rất sợ! Anh sợ cô ta sẽ làm ra cái chuyện gì đó
làm tổn thương đến người nhà của anh
Nghĩ như vậy, Sở Lăng Xuyên sực nhớ tới một người. Anh vừa lái xe, vừa
lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc điện thoại, anh nói vẻ mặt đầy ngưng trọng: "Hải tử. Ừ, là
tôi đây! Giúp tôi theo dõi một người."
Tố Tố lại bắt đầu đi làm. Trước kia, thời điểm có chuyện còn gạt Sở
Lăng Xuyên, cô đã trải qua những ngày lo lắng đề phòng, vừa mắc cỡ vừa
day dứt. Mỗi một ngày, cô đều giống như bị một tảng đá lớn đè nặng ở
trên ngực, làm cho cô không sao thở nổi.
Hiện tại, vấn đề đã được khai thông với nhau rồi, cũng đã đối mặt rồi,
có thể nói là đã giải quyết xong, Đã từng bị đau đớn, đã từng bị tổn
thương, đã khóc lóc… Thế nhưng, đến cuối cùng kết quả lại là tốt đẹp.
Tuy rằng sự tổn thương vẫn còn