Về đến nhà, Tố Tố đi
phía trước còn Sở Lăng Xuyên thì theo sau đến cửa. Lúc Tố Tố khom lưng
đổi giày rồi đi vào phòng khách thì đột nhiên Sở Lăng Xuyên từ phía sau
bế cô lên, hai chân cách mặt đất, hai tay cô chỉ có thể nắm lấy cánh tay hữu lực đang ôm eo mình.
Ai cũng không nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở của hai người rõ ràng như vậy.
Sở Lăng Xuyên ôm cô một đường đi tới giường trong phòng ngủ bên cạnh rồi
ngã xuống. Cô bị ép nằm sấp trên giường, anh nằm ở trên lưng cô, nặng
đến nỗi làm cô gần như không thể hô hấp.
Cô muốn nói chuyện, lúc
nghiêng mặt thì môi lại bị anh hôn. Anh cũng hơi nghiêng thân mình sang
bên một chút, giảm bớt áp lực cho cô, một bàn tay lớn đã vội vàng mà
nhanh nhẹn lột quần áo của Tố Tố.
Bởi vì lúc trước Tố Tố ngủ bù
mà rèm cửa sổ vẫn chưa kéo ra, lúc này dù ánh sáng trong phòng cũng
không chói mắt nhưng lại có thể thấy mọi thứ rõ ràng. Quần áo bị cởi hết làm Tố Tố lật người lại, khi cơ thể xinh đẹp không hề giữ lại mà hiện
ra trước mắt Sở Lăng Xuyên là lúc anh cảm thấy cơ thể của chính mình
đang run rẩy, hô hấp trở nên bất ổn.
Tố Tố không thích ứng được
với tình huống khỏa thân trái ngược như vậy, theo bản năng muốn che cho
mình một ít nhưng mà hai tay lại bị Sở Lăng Xuyên nắm không cho cô động
đậy. Mặt của cô nóng rực, tim đập như hươu chạy, rất khó thở, không dám
nhìn tầm mắt nóng rực của anh, mắt nháy vài lần rồi cuối cùng lựa chọn
nhắm lại.
Sở Lăng Xuyên rốt cuộc không thể chịu đựng được tra tấn như vậy, cúi đầu bắt đầu hôn.
Tố Tố cảm thấy anh rất giống ngọn lửa, cô lại giống như nước, khi anh cùng cô ở cùng nhau, hai người cùng nhau sôi trào.
Một hồi triền miên, cả hai đều chuẩn bị kỹ càng, Sở Lăng Xuyên tìm đồ che
chắn, một bên hôn Tố Tố một bên vừa cởi (quần áo), động tác không quá
thuần thục hướng hắn cái kia đông đông thượng bộ, nhưng là ra vẻ cũng
là kỹ thuật sống, dáng vẻ đi lên còn có chút khó khăn.
Tố Tố
không dám mở mắt ra nhìn, nghe được âm thanh sột sột soạt soạt cũng có
thể đoán được anh đang làm cái gì, càng thêm không dám mở to mắt nhìn.
Sau khi đợi như thế được một lúc thì chỉ nghe Sở Lăng Xuyên nói : "Tiểu
bảo bối, chờ anh 2 phút."
Tiếp đó trên người cỗ bỗng chợt nhẹ đi, cảm giác nóng rực hít thở không thông cách xa. Sau khi bên tai truyền
đến một hồi tiếng bước chân thì Tố Tố mới mở mắt ra, chỉ nhìn thấy Sở
Lăng Xuyên PP trần truồng chạy vào nhà vệ sinh.
Ưm, anh đang ép buộc cái gì vậy ?
Tố Tố đỏ mặt, cuộn chăn bao trùm chính mình. Chính cô cảm giác cơ thể của
mình chưa từng có phản ứng như vậy, nhìn lại trên giường một chút, chăn
ga xộc xệch. Mũ bị Sở Lăng Xuyên tùy ý vứt cạnh vài đồ kia.
Tất cả đều xa lạ mà lại làm cho người ta cảm thấy mới mẻ. Nhìn thấy mặt sẽ hồng, lòng sẽ phù phù nhảy.
Khi Tố Tố ở đây cảm khái thì Sở Lăng Xuyên đang tìm cách đấu tranh, đúng
vậy, vừa rồi thử vài lần không thể lên được, sợ Tố Tố cười anh cho nên
trần truồng vào nhà vệ sinh ép buộc.
2 phút, 3 phút, 5 phút trôi
qua, cuối cùng Sở Lăng Xuyên cũng trần truồng đi ra từ nhà vệ sinh, trèo lên trên giường, hô : "Vợ, anh đến đây."
Anh nhiệt tình dâng cao mà hô lớn chỉ nhận được hô hấp nhẹ nhàng của Tố Tố. Sở Lăng Xuyên có
chút dở khóc dở cười, vợ bảo bối của anh thế nhưng có thể cho anh là ngủ mất, thật sự là rất không nể mặt.
Hả ? Làm sao trong nhà lại có
bóng bay ? Sở Lăng Xuyên đưa tay cầm lấy quả bóng bay ở bên cạnh
giường, nhìn lại trên giường một chút chỉ còn lại mũ, anh 囧 rồi, vợ bảo
bối của anh thế nhưng có thể chơi cùng quả bóng bay này.
Đây
không phải là trọng điểm, trọng điểm là bọn họ chiến đấu chỉ tiến hành
được một nửa. Cô ngủ rồi, anh phải làm sao bây giờ ? Không được, đã thề
tiến hành chiến đấu đến cuối cùng, Sở Lăng Xuyên chui vào ổ chăn, ôm lấy Tố Tố.
Tố Tố mơ mơ màng màng, cùng tùy ý để Sở Lăng Xuyên người
này ép buộc. Sở Lăng Xuyên thử thăm dò, mài nhẹ, thắt lưng chìm xuống,
thâm nhập vào thật sâu, Tố Tố đã tỉnh táo nhưng lại say trong khi Sở
Lăng Xuyên hôn môi và va chạm thật sâu.
Sở Lăng Xuyên vừa trải
qua liền có chút không biết tiết chế, có chút mạnh mẽ. Mới nếm thử vui
sướng khi nam nữ hoan ái, anh không chút keo kiệt cho Tố Tố thấy anh
tràn đầy tinh lực cùng sức chiến đấu cực mạnh mẽ.
Cuối cùng hai người đều mê man ngủ. Một phòng kiều diễm và ám muội cũng theo thời gian tiêu tán một chút.
Khi Tố Tố tỉnh lại...đã là 8 giờ tối, tối rồi. Dạ dày mãnh liệt kháng nghị
việc Tố Tố ngược đãi với nó, thật đói bụng. Tố Tố ở trong lòng Sở Lăng
Xuyên giật giật, muốn rời giường lại làm cho Sở Lăng Xuyên tỉnh dậy.
"Bảo bối." Sở Lăng Xuyên nặng nề kêu, cánh tay cũng vòng chặt quanh Tố Tố,
hai tay của Tố Tố để trên ngực anh, cũng nhớ tới một màn ngày hôm nay
làm cho người ta mặt đỏ tim đập, sau khi xấu hổ một chút liền đạp anh :
"Anh đói không ? Em đi làm chút cơm ăn."
Sở Lăng Xuyên hôn mặt Tố Tố một chút, xác thực có chút không tha mà buông ra. Tố Tố lần mò mà
rời giường, tìm một bộ đồ ngủ, ra khỏi phòng ngủ. Sau khi đóng cửa lại
thì Tố Tố tựa vào trên tường, thật muốn đòi mạng, cả người đau nhức, là
kết quả của việc túng dục quá độ.
Chầm chậm đi vào nhà vệ sinh,
trước tiên tắm một chút sau đó đi làm chút đồ ăn. Sở Lăng Xuyên cũng
không mệt mỏi, mặt mày hớn hở rời giường, vào nhà vệ sinh tắm rửa một
cái sau đó đi phòng bếp tìm Tố Tố.
Trong nhà không có đồ gì ăn,
Tố Tố định làm hai bát mì. Sở Lăng Xuyên đi tới, hôn một cái trên khuôn
mặt nhỏ nhắn của Tố Tố rồi lấy đôi đũa trong tay Tố Tố "Để anh tới làm."
"Được." Tố Tố cũng không kiên trì liền ra khỏi phòng bếp, vào nhà vệ sinh, giặt sạch quần áo hai người vừa thay. Ngoại trừ áo khoác của hai người còn
có quần áo trong của hai người.
Khi Tố Tố giặt tốt quần áo thì Sở Lăng cũng làm xong bữa tối, hai bát mì tôm trứng, tuy rằng đơn giản
nhưng lại tỏa ra mùi thơm ngào ngạt. Có thể là quá đói cho nên đều cảm
thấy hai bát mì đúng là mỹ vị nhân gian.
Hai người ngồi đối nhau, sụp soạt ăn xong, rửa sạch bát sau lại vào phòng khách xem ti vi. Tố Tố ngủ một ngày nên lúc này không có buồn ngủ. Sở Lăng Xuyên ngủ mấy tiếng nên hiện tại tinh thần cũng tỉnh táo.
Sở Lăng Xuyên dường như
rất thích đối với việc ôm một mình Tố Tố, ngồi ở chỗ kia cũng không ngồi tốt mà rất bá đạo ôm Tố Tố vào trong lòng, ngắm nghía tay cô : "Anh
cùng mẹ nói chuyện rồi, cái lớp học nấu ăn kia không cần đi."
"Hả ?" Tố Tố quay đầu nhìn Sở Lăng Xuyên.
"Hả cái gì, đây là chủ ý của anh, mẹ sẽ không nói em đâu."
Có thể không đi đương nhiên là rất tốt, trong lòng Tố Tố cảm ơn Sở Lăng
Xuyên đối với cô rất tốt, nhưng mà nghĩ tới lời nói hùng hồn của cô,
nhịn không được nói : "Em còn cùng cha mẹ khoe khoang, muốn làm được một bàn tiệc Mãn Hán."
"Không liên quan, chúng ta được phép khoa trương, khoa trương không phạm pháp."
Sở Lăng Xuyên nói xong gặp một ánh mắt xem thường cũng dò xét của Tố Tố,
anh cảm thấy khi Tố Tố trừng mình giống như làm nũng, mặt tiến đến trước mặt Tố Tố, trầm giọng hỏi : "Tiểu bảo bối, hôm nay anh không làm em đau đi."
Tố Tố nhìn vẻ mặt Sở Lăng Xuyên mập mờ, lập tức hiểu được
lời nói anh ám chỉ cái gì, cô hơi có chút ngượng ngùng nhưng cũng không
nói thêm nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm TV, không mặn không nhạt nói :
"Không có."
Sở Lăng Xuyên giơ tay nắm cằm của Tố Tố, buộc cô nhìn anh, nhíu mày hỏi : "Chuyện đó đối với biểu hiện của chồng có hài lòng
không ?"
Lời này nói về đề tài rất mập mờ, người đàn ông này nói
vào lúc khác không được sao ? Tố Tố đôi mắt vòng vo chuyển động, chần
chờ một chút rồi nói : "Ừm, tạm được."
Sở Lăng Xuyên nhíu mày,
đối với câu trả lời của Tố Tố tương đối không hài lòng "Cái gì gọi là
tạm được, mười phần vừa lòng, em cho một số cụ thể đi."
"Tám phần."
"Tại sao không phải mười phần ?"
Tố Tố đẩy tay anh ra, lời nói chính nghĩa : "Không dừng được, yêu cầu thái quá, trừ đi hai phần !"