Lúc cánh tay của Tố Tố vòng qua cổ Sở Lăng Xuyên này, máu của anh càng thêm sôi trào, toàn bộ tình cảm mãnh liệt cùng lửa nóng đều xuất hiện ở dưới bụng, giống như biến thành một dã thú muốn lao ra, ăn luôn người con
gái dưới thân.
Sở Lăng Xuyên hôn so với trước kia thành thạo và
có nhiều kỹ năng hơn, trong lúc Tố Tố bị anh hôn thì đầu óc dần dần có
chút hỗn loạn, cơ thể cũng nóng lên, nghĩ muốn cái gì, nhưng đến cuối
cùng vẫn không biết phải làm như thế nào.
Lúc Sở Lăng Xuyên lửa
nóng ở bàn tay đã càn rỡ cách quần áo mà vuốt ve vùng mềm mại trước ngực cô, trong đầu Tố Tố đột nhiên bật ra hai chữ "đứa bé" , cùng với việc
nhớ lại đau đớn kịch liệt trước đây vào đêm đó.
Trong nháy mắt
trong lòng run lên, suy nghĩ trong đầu cũng dần dần rõ ràng, cô quay đầu ra, tránh né cái hôn của Sở Lăng Xuyên, hai tay cũng đẩy anh, không cho anh tiến thêm một bước.
Tố Tố chống đối làm cho Sở Lăng Xuyên
rất buồn bực, anh hơi hơi chống người lên, con ngươi đen mờ mịt chăm chú nhìn Tố Tố, thở gấp mà khàn khàn hỏi : "Làm sao vậy tiểu bảo bối ? Lần
này sẽ không đau đâu, đừng sợ."
"Em....." Tố Tố hít vào một hơi
lớn, ổn định lại hô hấp có chút hỗn loạn của mình, giọng nói có chút
không yên nói : "Em nghĩ, có chuyện chúng ta nên nói chuyện một chút."
Sở Lăng Xuyên cảm thấy cơ thể của mình như muốn nổ tung, hiện tại chuyện
anh cần làm chính là nắm lấy cô, đúng lúc cô gái này lại muốn cùng anh
nói chuyện gì đó, đây không phải là phá đám sao ? Ngay lúc này, chuyện
trên trời anh cũng cho đứng sang bên, trước làm xong chuyện này rồi nói
sau.
"Tí nữa hẵng nói." Sở Lăng Xuyên mạnh mẽ nói xong lại cúi
đầu tiếp tục hôn, lần này không phải hôn cái miệng nhỏ nhắn của Tố Tố mà là ngọn núi của cô. (ngực đó ^^)
Tố Tố nhịn không được "ưm" một
tiếng, cố gắng nắm suy nghĩ của chính mình, khéo léo nói lên ý nghĩ của
mình : "Sở Lăng Xuyên, chúng ta vừa kết hôn, em còn chưa sẵn sàng để có
con..... Anh hiểu ý của em chưa ?"
Sở Lăng Xuyên sửng sốt một
chút, ngẩng đầu lên, con ngươi mờ mịt trở nên nặng nề, nhíu mày nhìn Tố
Tố, vấn đề con cái này, đúng là bọn họ không tìm hiểu qua.
Sau
khi kết hôn hai người hiếm khi được gặp mặt một lần, mà ngay cả lúc động phòng còn là thay đổi bất ngờ, đến bây giờ anh cũng không biết làm vậy ( là động phòng đó ) là cái cảm giác như thế nào, cho nên cái gì tránh
thai, cái gì con cái anh không nghĩ tới.
Thời khắc mấu chốt này,
Tố Tố lại nhắc đến như vậy, anh cũng hiểu được việc vấn đề con cái này
rất quan trọng, tuy rằng anh cảm thấy mình đã sẵn sàng, nhưng mà Tố Tố
chưa sẵn sàng, cho nên nhất thời không nóng lòng.
Hơn nữa theo
như lời Tố Tố, bọn họ vừa kết hôn, hai người thế giới cơ hồ còn không
có quá, vấn đề con cái có thể tạm thời dừng lại một chút, trong lòng suy nghĩ một lúc, sau một hồi mới phun ra vài chữ : "Em vừa nói.... tránh
thai ?"
Tố Tố đỏ mặt gật gật đầu, ấp úng nói : "Em...em có thể uống thuốc."
"Đây là trách nhiệm của đàn ông." Sở Lăng Xuyên nói xong nhanh chóng từ trên người Tố Tố đứng lên, sau đó đưa tay kéo Tố Tố dậy rồi đi vào phòng
ngủ, Tố Tố lảo đảo đi theo "Có chuyện gì sao ?"
"Cùng anh đi xuống mua thuốc tránh thai gì đó."
"Hả ?" Tố Tố thoát khỏi tay anh, mua cái đó còn phải để cô đi cùng, rất xấu hổ đấy, rất không tốt bụng nói : "Em không đi đâu, một mình anh đi là
được rồi, anh đã nói đây là trách nhiệm của mình."
"Không được,
ngày mai anh phải đi rồi, trước khi anh đi, hai ta sẽ như hình với
bóng." Sở Lăng Xuyên nói xong lại nắm tay Tố Tố, trở về phòng ngủ.
Hai người nhanh chóng thay quần áo, như hình với bóng xuống nhà. Nắm tay
nhau đi tới hiệu thuốc lớn gần đó, lúc đúng cách đó không xa liền đứng
lại, Tố Tố cho Sở Lăng Xuyên một ánh mắt cổ vũ, nói : "Tiểu Xuyên Xuyên, anh đi đi, em ở chỗ này chờ anh."
"Vợ à, anh nghĩ là em đi đi,
em xem, bên trong đều là con gái, anh đi không thích hợp lắm." Nói xong
làm như xử nam nhiều nam, thật đúng là Sở Lăng Xuyên chưa làm qua việc
này, hơi có chút khó khăn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tố đỏ bừng,
lần đầu tiên gặp Sở Lăng Xuyên mạnh mẽ cường hôn anh đã sớm trở nên
ngượng ngùng, cô mà đi, co cũng không có dũng khí đó.
Hai người
liếc mắt nhìn hiệu thuốc lớn đó, xoay người đưa về phía hiệu thuốc. Liếc mắt nhìn nhau rồi Tố Tố nhỏ giọng nói : "Nếu không thì chơi kéo bao
búa, ba ván thắng hai ?"
Sở Lăng Xuyên kho khan một tiếng, anh mắt quét mọi chỗ một vòng, sau đó vươn tay ra "Được !"
Năm mươi cộng hai đã hơn năm mươi lượt mà hai người đứng ở ven đường chơi
kéo búa bao, kết quả là Tố Tố thua, Sở Lăng Xuyên cười "Vợ em đi thôi,
vất vả cho một người em, hạnh phúc cho hai chúng ta."
Tố Tố nhíu mày, đứng bất động, hai tay khoanh trước ngực chơi xấu "Em cũng chưa
nói ai thua thì phải đi. Ai thắng thì phải đi, đi thôi, tiểu Xuyên
Xuyên, mọi việc luôn luôn có lần đầu tiên, em là hậu thuẫn kiên cường
của anh. Đi thôi ! Em sẽ chờ anh !"
Sở Lăng Xuyên vẻ mặt hắc
tuyến, không có biện pháp với việc vợ mình không thể nói lý, giơ tay gõ
một cái trên đầu cô rồi xoay người đi đến chỗ hiệu thuốc lớn đó. Tố Tố
thì lén lút tránh ở xa xa, sợ người khác cho rằng cô có quan hệ với Sở
Lăng Xuyên.
Đợi ước chúng 10 phút sau Sở Lăng Xuyên mới đi ra từ
hiệu thuốc, vẻ mặt ung dung, dáng vẻ bình tĩnh đi đến bên cạnh Tố Tố,
bàn tay to nắm lấy tay của Tố Tố, đầu hất cao nói : "Đi thôi vợ, ta về
nhà."