Thời điểm Hàm Hàm giơ tay lên muốn nhìn xem thế nào, thì La Vĩ Khôn nhìn thấy cô cắt vào tay đã vọt tới bên người cô. Anh cầm lấy tay cô, đưa
ngón tay bị dao cắt phải của cô lên trên miệng, ngậm lại ở trong miệng
của anh.
Hàm Hàm có chút hơi sửng sốt, trong đầu không khỏi nghĩ đến tình cảnh
lần đầu tiên cô nấu cơm cho anh ăn. Hôm đó anh cũng đã làm như thế này,
khi đó vì cô tay chân vụng về nên cũng đã cắt vào ngón tay. La Vĩ Khôn
cũng đã gấp gáp như vậy, ngậm luôn ngón tay của Hàm Hàm vào trong miệng
của mình để cầm máu cho cô.
Phương thức cầm máu này thật là độc đáo, hồi ức này cũng thật là độc đáo. Hàm Hàm cứ sững sờ nhìn La Vĩ Khôn như
vậy, ánh mắt mê ly, hoảng hốt. Tất cả hồi ức lẫn sự bi thương ùa về
trong cô, trong lúc nhất thời làm cho Hàm Hàm không cách nào hoàn hồn
lại, không cách nào có thể phản ứng lại được.
La Vĩ Khôn nhìn Hàm Hàm đứng ngây ngốc sững sờ ra như vậy. Trong miệng
anh là ngón tay nhẵn nhụi của cô. Mùi máu tươi nhàn nhạt đã tràn ngập ở
trong khoang miệng của anh. La Vĩ Khôn không sao nhịn được, liền dùng
đầu lưỡi liếm một chút lên ngón tay của cô. Tiếp theo anh ôm lấy Hàm Hàm lúc này vẫn còn đang đứng sững sờ ở đó, siết chặt vào trong ngực mình.
Anh cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi của cô đang khẽ nhếch lên.
Cánh môi mềm mại, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn hơi thở thơm tho riêng thuộc
về Hàm Hàm, làm cho La Vĩ Khôn càng thấy khát vọng, làm cho anh thấy
rung động. Anh càng muốn nhiều hơn nữa, muốn giữ lấy hết thảy, hết thảy
những gì của cô. La Vĩ Khôn ôm ấp thân thể mềm mại của Hàm Hàm, thân thể anh lại bắt đầu trở nên căng thẳng, bắt đầu cứng rắn, đầy lửa nóng.
Rốt cục Hàm Hàm cũng phục hồi lại tinh thần. Cô muốn giãy dụa ra khỏi
vòm ngực của anh, nhưng mà chỉ phí công. Cô nghĩ muốn kêu to lên, thế
nhưng La Vĩ Khôn lại thừa cơ thò đầu lưỡi vào để thăm dò trong khoang
miệng của cô, mút vào đầu lưỡi của cô.
Nụ hôn sâu quen thuộc và đã lâu không gặp, đã khiến cho trong lòng Hàm Hàm đang phát run lên. Cô không biết là mình đang sợ hay là đang hưởng thụ nữa. Hôn môi từng đã làm cho lòng cô say đắm. Hàm Hàm không sao tránh thoát ra được, ngược lại còn bị anh ôm chặt hơn. Hô hấp của cô cũng đã bị nụ hôn ngang ngược của anh mạnh mẽ cướp đi mất.
Hàm Hàm vuốt ve bờ vai của La Vĩ Khôn. Dưới tình thế cấp bách, cô chỉ
muốn cắn vào đầu lưỡi của anh. Thế nhưng La Vĩ Khôn lại hôn cô ác liệt
hơn, phảng phất như muốn dùng nụ hôn môi này để nói cho cô biết, Hàm
Hàm, nếu em có bản lĩnh, em hãy cắn vào đầu lưỡi của anh đi.
Sự thực chứng minh Hàm Hàm không có gan để làm chuyện này, mà cô cũng
không dám. Nếu như đây là một kẻ bắt cóc, nếu hắn
dám xâm phạm cô như