Tố Tố không tin Sở Lăng Xuyên trì độn đến mức không nhìn ra sự ái mộ của bác sĩ Chung đối với anh. Cô không tin anh chưa nhìn ra, lần trước cô
đã bị mất hứng bởi vì cái cô bác sĩ Chung này. Không thể như thế được?
Anh không phải là người chậm hiểu, ngu ngốc đến mức như vậy.
Vì một quyển sách mà Sở Lăng Xuyên hung dữ với Tiểu Bao Tử. Tố Tố có
thể tự an ủi mình, bất quá chỉ sợ là không có biện pháp nào để trả lời
cho người khác. Đã hơn nửa đêm, anh còn đưa bác sĩ Chung đi thăm bà nội
cô ta, cô cũng có thể tự an ủi mình, anh chính là tiện tay hỗ trợ bạn bè mà thôi. Cô ta tiện thể cùng trở lại doanh trại bộ đội, cô cũng có thể
tự an ủi mình, chính là tiện đường mà thôi.
Trong những lúc thế này, là đồng đội với nhau, thì giúp nhau một việc có tính cái gì. Sở Lăng Xuyên thẳng thắn vô tư là tốt rồi; trong phòng ngủ của anh có chậu hoa của bác sĩ Chung tặng, cô có thể tự an ủi mình, bất quá đây chỉ là một món quà của bạn bè thân thiết tặng cho nhau mà thôi.
Mà lúc này, Tố Tố thật không biết mình nên phải tự an ủi bản thân mình
như thế nào nữa rồi. Cô sợ anh bị khổ sở, bi thương, sợ anh sẽ bị đắm
chìm ở trong nỗi thống khổ vì mẹ của mình qua đời. Cô muốn cho anh sự an ủi, muốn làm cho anh không cần phải tự áy náy hay tự trách.
Cô muốn cho anh lại nhoẻn miệng mỉm cười một lần nữa, thế nhưng mà lúc này, nụ cười kia của anh lại không phải dành cho
cô.
Sở Lăng Xuyên đã vui vẻ, thì cũng đã vui vẻ rồi, không phải sao? Tốt
lắm. Anh đã biết cười rồi, không phải như vậy là rất tốt rồi sao? Tốt
lắm tốt lắm! Thế nhưng vì sao, trong lòng của Tố Tố lại thấy chua xót
đến như vậy. Tại sao cô thật khó chấp nhận như vậy! Tố Tố thừa nhận, cô
là người có lòng dạ hẹp hòi. Cô ghen, cô khó chịu.
Hơn hai năm trước kia, Sở Lăng Xuyên đã nhẫn tâm rời khỏi cô, đã đánh
nát sự tín nhiệm khăng khăng một mực của cô đối với anh. Tố Tố sớm đã
bắt đầu hoài nghi tình yêu của anh đối với cô. Bởi thế lúc trước, khi
bác sĩ Chung xuất hiện cô liền trở nên nghi thần nghi quỷ, miên man suy
nghĩ. Còn bây giờ, khi nhìn thấy được một màn như
vậy, Tố Tố càng giống như là đã nổi điên lên vậy, cứ suy nghĩ miên man
không ngừng. Trong đầu cô bắt đầu sinh trưởng ra một cái ý niệm không
tốt, Sở Lăng Xuyên không thương cô, anh sớm đã không còn thương cô nữa.
Có lẽ lúc trước anh chính là đã căn bản hiểu lầm cô cùng Thẩm Hạo Vũ.
Cũng bởi vì hiểu lầm, nên anh tuyệt tình không từ mà biệt, cứ thế rời
đi. Khi trở về, anh đã biết hết thảy đều là hiểu lầm, biết sự tồn tại
của Tiểu Bao Tử, cho nên Sở Lăng Xuyên cho rằng anh vẫn còn yêu cô.
Còn hiện tại, trái tim của anh đã bị cô bác sĩ có tên là Chung, tuổi
trẻ xinh đẹp tràn đầy sức sống kia, từ từ hấp dẫn. Nhất định là anh đã
có cảm giác yêu thích khi ở cùng với bác sĩ Chung. Anh thích nói chuyện với cô ta, thích ở chung cùng cô ta. Bằng không tại sao hết lần